[HQ] Ánh Đèn Lạc Lối
#1
Trời khi ấy không mưa to, cũng chẳng là mưa rả rích. Chỉ là những hạt nước âm thầm rơi mãi, kéo dài đến mức tưởng như chẳng có hồi kết.
Noa ngồi bên lề đường, người ướt sũng trong mưa đến mức chẳng còn cảm thấy lạnh. Mọi thứ như tê dại — cả da thịt lẫn suy nghĩ.
Noa
Mình đang mơ à.. ( lẩm bẩm)
Từ góc đường đối diện, Iwaizumi bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi, tay cầm túi đồ ăn tối.
Iwaizumi Hajime
Không biết bao giờ mới tạnh mưa ( thở dài)
Đi được mấy bước Iwaizumi chợt dừng lại.
Iwaizumi Hajime
Sao lại có người ngồi dưới mưa thế này?
Iwaizumi Hajime
Chắc mình nên đi xem thế nào
Bên kia đường, Noa vẫn ngồi đó, bất động giữa màn mưa. Nghe thấy tiếng bước chân, cô khẽ ngẩng đầu lên.
Nước mưa làm nhòe đi đôi mắt, khiến cô không nhìn rõ người đối diện.
Iwaizumi Hajime
Em có sao không? ( giọng có chút lo lắng)
Iwaizumi nghiêng nhẹ chiếc ô về phía Noa, che đi cơn mưa tạt vào mặt cô.
Iwaizumi Hajime
Có chuyện gì thế? Sao lại ngồi đây?
Noa
"Mình còn không biết ngồi đây làm gì.."
Noa
"ugrh.. chẳng nhớ gì sất"
Noa lắc đầu, cô thật sự không nhớ gì cả.
Iwaizumi Hajime
Được rồi, tìm chỗ trú mưa trước em ngồi thế này sẽ bị cảm mất
Iwaizumi Hajime
Đi theo anh nhé?
Iwaizumi cởi áo khoác ngoài, nhẹ nhàng choàng lên người Noa.
Iwaizumi Hajime
Em đứng dậy được chứ?
Noa cúi đầu, mái tóc ướt sũng dính vào má. Cô khẽ nắm lấy góc áo anh.
Noa
" Anh ấy.. vì che ô cho mình mà bị ướt rồi.."
Iwaizumi khẽ cười, một nụ cười hiền hiền, khó thấy giữa màn mưa. Anh đưa tay đỡ Noa đứng dậy.
Cô loạng choạng— Có lẽ vì ngồi dưới mưa quá lâu, toàn thân cô tê cứng, lạnh buốt đến mức suýt ngã khuỵu.
Iwaizumi Hajime
Không được rồi, để anh cõng em
Iwaizumi Hajime
" Chắc nên đưa cô bé về nhà trước vậy"
Noa
" Người mình ướt như chuột lột thế này.."
Iwaizumi Hajime
" Sợ quần áo mình ướt à"
Iwaizumi Hajime
Không sao đâu, nhanh nào
Và thế là Iwaizumi đã cõng Noa về nhà.
#2
Căn hộ nằm ở tầng 3, không lớn nhưng ấm cúng, gọn gàng.
Trong không khí thoảng nhẹ mùi gỗ huyết tùng, xen lẫn hương dịu dàng của nước xả vải.
Noa
"Giày mình toàn nước.."
Iwaizumi Hajime
Cứ vào đi, đừng lo ( chạm nhẹ vai cô)
Iwaizumi Hajime
Anh đi lấy đồ cho em, chờ anh chút
Noa bước vào thật chậm, cô chỉ dám đi men theo mép tường.
Noa
Nhà anh ấy ấm quá.. ( lí nhí)
Noa
" Đứng tạm chỗ này vậy" ( Đứng gần đèn sưởi)
Iwaizumi từ trong phòng bước ra, tay cầm khăn và một bộ đồ.
Iwaizumi Hajime
Này, em lau người trước nhé. Quần áo này hơi rộng một chút… anh cũng mới mua tuần trước thôi
Iwaizumi Hajime
Anh ở trong bếp, có gì cứ gọi nhé
Iwaizumi Hajime
À, phòng tắm nằm bên trái ( ngó ra)
Noa
" Nó quá rộng chứ không phải hơi rộng.."
Áo Noa mặc dài hơn phân nửa đùi cô, quần thì cô phải kiếm gì đó cột lại phần bụng.
Noa
Mình vẫn chưa nhớ được gì hết
Noa
Từ nãy đến giờ chỉ có một cái tên cứ hiện trong đầu
Cạch- Iwaizumi từ trong bếp đi ra cùng bát cháo nóng hổi.
Iwaizumi Hajime
Em thấy ổn chưa? Ăn chút cháo nhé
Iwaizumi Hajime
Ừ, ăn đi rồi kể anh nghe chuyện (đặt bát cháo xuống)
Iwaizumi Hajime
Chuyện tại sao một cô bé như em lại ngồi một mình dưới mưa ấy
Iwaizumi Hajime
Nếu anh không nhìn thấy thì em định cứ ở đó hay sao
Noa
à dạ.. thật ra em cũng không biết
Iwaizumi Hajime
Thế là sao?
Noa
Em xin lỗi..em không nhớ gì hết
Iwaizumi Hajime
" Người con bé không có thương tích gì..lạ thật "
Iwaizumi Hajime
Cẩn thận nóng đấy
Iwaizumi Hajime
No rồi chứ
Iwaizumi Hajime
Em có nhớ tên mình không?
Noa
Em tên là Noa, chỉ có vậy thôi
Iwaizumi Hajime
Em có nhớ ai khác không, như bố mẹ em?
Iwaizumi Hajime
Cũng muộn rồi, em đi ngủ đi
Iwaizumi Hajime
Mai anh sẽ đưa em về nhà
Noa
Mà anh ơi, anh tên là gì thế
Iwaizumi Hajime
À anh quên không giới thiệu, anh tên là Hajime, Iwaizumi Hajime
Noa
I..Iwaizumi san hôm nay cảm ơn anh rất nhiều
Iwaizumi Hajime
Không có gì đâu nhóc ( cười hiền)
Căn phòng chìm trong tĩnh lặng, chỉ còn tiếng mưa rả rích bên ngoài cửa sổ. Noa đã ngủ say từ lâu.
Iwaizumi nằm trên sofa ngoài phòng khách, tay gác trán, ánh mắt lặng lẽ nhìn trần nhà.
Iwaizumi Hajime
" Có lẽ em ấy vừa trải qua cú sốc nào đó"
Iwaizumi Hajime
" Thường thì trong phim là vậy"
Iwaizumi Hajime
" Oikawa?"
Oikawa Tooru
💬 Yahoo Iwa chan~
Iwaizumi Hajime
💬 Vào thẳng vấn đề
Oikawa Tooru
💬 Lạnh lùng quá đó
Oikawa Tooru
💬 Mai đến sớm tí đó nha, cậu đến muộn là tớ xử cậu luôn đấy, Iwa-chan
Iwaizumi Hajime
💬 Không đi sớm được
Oikawa Tooru
💬 Có chuyện gì à?
Oikawa Tooru
💬 Saoo??? Kể nghe coi
#3
Iwaizumi Hajime
💬 Tối nay, tớ gặp một cô bé ngồi một mình dưới mưa gần công viên trường. Ướt hết cả người, trông rất mệt
Iwaizumi Hajime
💬 Tớ không biết phải làm sao nên đưa về nhà
Oikawa Tooru
💬 Gì cơ!? Một cô bé!?
Oikawa Tooru
💬 Iwa-chan, cậu từ khi nào lại thành người ga-lăng thế hả?
Iwaizumi Hajime
💬 Đừng giỡn. Lúc đó trời mưa to lắm, mở cửa ra đã thấy lạnh rồi đừng nói là ngồi đấy
Iwaizumi Hajime
💬 Noa nói không nhớ gì về bản thân và gia đình, không biết này mai nên đưa em ấy tới đồn cảnh sát không
Iwaizumi Hajime
💬 À, là tên em ấy
Sau dòng tin ấy, khung trò chuyện chỉ hiện dấu ba chấm — Oikawa đang soạn tin. Nhưng mãi mà không thấy gì.
Iwaizumi Hajime
💬 Sao thế? Ngủ rồi à?
Iwaizumi Hajime
💬 Ngủ luôn đi, muộn rồi đừng thức khuya
Oikawa Tooru
💬 …Iwa-chan. Ngày mai… cho tớ gặp em ấy một chút được không?
Iwaizumi khựng lại, mắt dán vào màn hình điện thoại. Tin nhắn đơn giản ấy lại khiến anh thấy bất an khó hiểu.
Iwaizumi Hajime
" Cậu ta biết Noa à?"
Iwaizumi Hajime
💬 Gặp để làm gì?
Dấu ba chấm lại hiện lên. Lần này, Oikawa trả lời nhanh hơn.
Oikawa Tooru
💬 Tớ chỉ muốn chắc chắn vài chuyện
Iwaizumi Hajime
💬 Cậu biết em ấy à?
Oikawa Tooru
💬 Nhưng không chắc. Chỉ là cái tên đó khiến tớ nhớ đến một người
Iwaizumi im lặng thật lâu. Trong lòng dấy lên một cảm giác khó gọi tên.
Anh liếc nhìn cánh cửa phòng nơi Noa đang ngủ, rồi lại nhìn xuống tin nhắn.
Iwaizumi Hajime
💬 Được thôi, nếu có thể giúp em ấy thì càng tốt
Oikawa Tooru
💬 Cảm ơn cậu Iwa
Iwaizumi ra mở cửa. Oikawa đứng ngoài, vẻ mặt có phần lặng lẽ hơn thường ngày.
Oikawa Tooru
Chào buổi sáng, Iwa-chan
Iwaizumi Hajime
Vào đi, Noa vẫn đang ngủ
Oikawa bước vào, ánh mắt lướt qua không gian quen thuộc của nhà Iwaizumi. Anh ngồi xuống ghế sofa, hai tay đan nhẹ vào nhau.
Oikawa Tooru
Iwa-chan, cậu nói tên em ấy là Noa, đúng không?
Iwaizumi Hajime
Ừ, tối qua em ấy bảo thế. Ngoài tên ra thì không nhớ được gì
Oikawa Tooru
Tớ từng quen một người tên Noa. Nhỏ hơn tớ hai tuổi… em ấy đã biến mất cách đây vài tháng
Iwaizumi Hajime
…Biến mất? Ý cậu là sao? ( khẽ nhíu mày)
Oikawa Tooru
Cả gia đình đã tìm khắp nơi, nhưng không có tung tích gì
Oikawa Tooru
Cậu có nghĩ em ấy bị bắt cóc không?
Iwaizumi Hajime
Không biết, nhưng nếu thật thì làm sao em ấy thoát được
Iwaizumi Hajime
Trên người em ấy không có vết thương, vả lại nhìn không giống người đang trốn chạy
Oikawa Tooru
Thôi đợi em ấy dậy rồi tính
Iwaizumi hơi nghiêng đầu, nhìn sang người bạn thân. Oikawa—có gì đó rất lạ.
Sự lém lỉnh thường ngày đã biến mất, thay vào đó là một Oikawa im lặng, thu mình và... có vẻ tổn thương.
Iwaizumi Hajime
" Chưa từng thấy cậu ta như vậy bao giờ..."
Ánh sáng ban mai xuyên qua rèm cửa sổ nhỏ, nhẹ nhàng rọi lên khuôn mặt mơ màng của Noa. Cô nằm trên giường, mắt hơi hé mở nhìn trần nhà.
Noa
Sáng rồi à.. đây là đâu ..?
Noa
Phải rồi... Hôm qua mình được anh Iwaizumi giúp đỡ, rồi... ngủ nhờ ở đây
Noa
"Không biết... anh ấy có đang ở ngoài không nhỉ…"
Cô bước đến gần cửa, tay đặt lên tay nắm... nhưng rồi khựng lại. Từ bên ngoài, có tiếng trò chuyện vọng vào – giọng Iwaizumi trầm ấm và một giọng khác, nhẹ hơn, nhưng quen đến lạ.
Noa
"Có lẽ… mình nên đợi một chút rồi ra…"
Thế là cô ngồi bệt xuống cạnh cửa, lưng tựa vào tường, đầu hơi cúi thấp như một chú mèo con không biết làm gì khác ngoài việc chờ đợi.
Thời gian trôi qua, Iwaizumi từ phòng khách trở lại, định vào kiểm tra xem Noa đã dậy chưa. Cánh cửa vừa hé, anh dừng lại khi thấy cô đang ngồi nép bên góc cửa, tay ôm gối, có vẻ như đã ở đó khá lâu rồi.
Iwaizumi Hajime
Em ngồi đây làm gì? (ngạc nhiên)
Noa
A anh, em thấy anh có khách nên.. ( bối rối)
Iwaizumi khẽ cúi người, vươn tay nhẹ nhàng xoa đầu cô.
Iwaizumi Hajime
Anh xin lỗi, lẽ ra nên báo trước. Ra ngoài ăn sáng nhé?
Noa ngơ ngác một chút rồi gật đầu.
Noa
"Anh ấy vừa xoa đầu mình.."
Không hiểu sao… ngay từ lần đầu gặp anh, Noa đã thấy anh rất ấm áp. Một cảm giác an toàn lạ lùng, dù cô không nhớ gì cả…
Download MangaToon APP on App Store and Google Play