[JunnnKhoa] Mau Thích Tôi Đi!
#một con vịt xòe ra hai cái cánh
tg đã khóc huhu...
Haiii!!! nani ga sukii??? , Chocominto , yori mo A - NA - TA
tg đã khóc huhu...
xàm lu đó ko có gì đâu
tg đã khóc huhu...
sau bao ngày lm truyện xóa lên xóa xuống thì tôi
tg đã khóc huhu...
sẽ ra một bộ đàng hoàng như bộ mèo con( bộ đó cũg xóa cờ lờ mờ nờ rồi)
tg đã khóc huhu...
thề tôi xóa lm con gì cũg lm🦦
Trần Quán Tuấn còn hay gọi là Junnn vừa lên đại học cách đây một hai ngày
Junnn một thanh niên nhà giàu quậy phá làm phiền lòng mẹ mình
Junnn
Mẹ, con có thể tự tin thi vào đại học x mà, mẹ không cần phải thuê gia sư đâu, tốn tiền lắmmmmm
mẹ Junnn
Tiền thuê gia sư một tháng không bằng tiền mày đi chơi một đêm đó thằng nghịch tử này
mẹ Junnn
Mày chửi mẹ đó à ? cái thằng này
Sau đó mẹ cậu cầm chổi lông gà rượt Junnn khắp nhà
Thế nhưng sau bao nhiêu nỗ lực làm nũng của Junnn, mẹ cậu vẫn quyết định tìm gia sư
Nhưng nhìn đi nhìn lại, cô giúp việc ở đây sắp nghỉ việc rồi, thế là lại book thêm một giúp việc để bầu bạn với mẹ Junnn
Nhờ một thế lực nào đó giới thiệu, mẹ Junnn tìm đến Tấn Khoa
Tấn Khoa, một thanh niên nghèo đến SỢ
Ngày trước có họ hàng lo cho ăn học, cho nên thi đại học dù điểm cao nhưng không thể tiếp tục đi học
Mâu thuẫn diễn ra giữa con chị con em nên Tấn Khoa lấy được chút tiền lì xì để dành ra kiếm việc làm
Nói Tấn Khoa may mắn thì cũng không hẳn, anh đây là ở hiền gặp lành thôi
Con trai chủ tiệm mì anh làm thêm ở đó cũng đang ôn thi đại học, cho nên đã nhận thêm làm gia sư, cuối cùng thì nhóc đó cũng lên được đại học nổi tiếng, chủ tiệm mì liền vui mừng thuê một phòng trọ cho hai người ở chung, tiền trọ hai đứa tự chia nhau, tiền điện nước ông sẽ trả
Sau này Tấn Khoa được mẹ Junnn mời đến làm gia sư cho Junnn, lại thấy anh tháo vát nhanh nhẹn, liền thì thầm với ông chủ tiệm mì, sau đó vui vẻ nắm tay Tấn Khoa dắt về nhà
Ngồi trên xe hơi cùng mẹ Junnn, anh mới được biết mình bị bán đi rồi huhu
mẹ Junnn
Nhà cô không có rộng lắm, lại ở chung cư nên không có ồn ào đâu, con đến kèm cho thằng ranh kia giúp cô
mẹ Junnn
Rồi ở lại phụ giúp việc nhà, cô ở nhà cũng buồn chán lắm, nói chuyện với thằng kia lại lên tăng xông nên con chịu khó dọn qua nhà cô ở nhé
Quay lại nhìn cái vali nằm ở ghế sau, Tấn Khoa ngậm ngùi đồng ý
Sau đó lấy ra một chiếc điện thoại cùi bắp, bấm bấm một lúc gọi cho ai đó
Tấn Khoa
Hôm nay chắc anh không nấu cho em mấy món đó được rồi, thôi ngoan ngoan, anh không có biến mất đâu, có gì em cứ gọi qua cho anh nhé, ừa ráng học đi đó
Mẹ junnn hiếu kì, thế là anh kể hết hoàn cảnh gia đình cho tới con đường học vấn và về thằng em không cùng cha khác mẹ khi nãy gào qua điện thoại' ba em bán anh đi đâu rồi, anh ở yên đó em đạp xe qua đón anh về, huhu đừng bỏ em'
mẹ Junnn
à Tấn Khoa này? Con có muốn mua điện thoại không ?
Tấn Khoa
Dạ con đang tiết kiệm được một khoảng, nhưng mà tiết kiệm lâu quá nên giá thành lại tăng lên rồi cô ạ haha
mẹ Junnn
Thế giờ cô mua cho con một cái nhé ?
Tấn Khoa
Không cần đâu ạ, con cảm thấy cái này nghe gọi cũng còn tốt lắm ạ
Đúng là con người ta, ngoan ngoãn lễ phép lại biết điều, đâu nhưng thằng ôn con ở nhà, đúng như ông chủ tiệm mì review, 11/10 điểm
Mẹ junnn cũng không làm khó Tấn Khoa nữa, ghé một shop quần áo, nói là mua cho con trai nên nhờ Khoa vào chọn lựa
Cuối cùng lựa được nửa shop, cái nào Tấn Khoa đụng vào mẹ junnn cũng lấy hết, nhìn ánh mắt buồn buồn của Khoa mà mẹ Junnn muốn đem cả shop này về cho Khoa
Cũng bởi vì mẹ Junnn có nỗi thất vọng về thằng con kia quá lớn huhu
Junnn
Mẹ ơi, sao cái nào nó cũng chật quá vậyyyy ?
mẹ Junnn
Mày mặc không được thì đưa đây, suốt ngày ngồi trong phòng chơi game nên người to lên rồi đó
Junnn buồn bực đóng cửa phòng lại, tiếp tục chơi game, không hề hay biết có người lạ trong nhà
Mẹ Junnn đã kêu người dọn phòng lại rồi, để kịp đón Tấn Khoa về đây, mẹ junnn cười cười bảo anh đi tắm rồi mặc thử đi
Tấn Khoa
Này cô mua cho nhóc kia mà cô ?
mẹ Junnn
Cô mua nhầm size rồi, con coi mặc được thì lấy luôn đi nhe, nè nè, con mặc cái áo thun vàng này với quần này đi
Mẹ junnn ngồi trên sofa vui vẻ coi ti vi, mẹ mua toàn là size của Khoa thì thằng kia mặc không vừa là đúng rồi
Tấn Khoa đang tắm trong phòng liền bị tiếng gõ cửa làm hết hồn
mẹ Junnn
Sữa tắm dầu gội con cứ xài đi nhé, đừng ngại
Sau năm mười phút, Tấn Khoa một thân trắng trẻo đi ra, mẹ junnn phải nói là nhìn đến mềm nhũn
Ôi con nhà ai mà đẹp thế cơ chứ, mà cái áo có vẻ hơi dài nhỉ, quần baggy caro xám lại quá hợp với thân hình Tấn Khoa
mẹ Junnn
Này là điện thoại cũ của Junnn, con cứ lấy xài nhé, cô xóa hết dữ liệu rồi
Cái điện thoại cũ này cũng vừa mới ra ba bốn tháng trước...
mẹ Junnn
à thằng hồi nãy á
Tấn Khoa
Dạ con cảm ơn cô, tiền thì chừng nà-
mẹ Junnn
Tiền bạc gì, này là cô tặng cho con, con cứ cầm lấy
Tấn Khoa
Cô sao lại tốt với con như thế ạ ?
mẹ Junnn
Haha, con xứng đáng mà, cô tin tưởng con, vả lại, cô đã đi hỏi hết người trong xóm rồi, đứa nhỏ như con cần được yêu thương
Tấn Khoa cười tươi, tự hỏi có phải là ông trời còn có mắt không vậy ? người tốt thế này, phải tu mấy kiếp mới gặp được vậy ?
tg đã khóc huhu...
bai tối mai gặp lại
#hai con thằn lằn con
Junnn nằm trong phòng cày game đến tận khi bụng biểu tình đánh trống dẩy đầm đòi ăn hắn mới chịu bước ra
Vừa bước ra khỏi cửa đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của mẹ, tiếng xèo xèo của bếp đồ ăn cùng mùi hương thơm ngào ngạt
Cái bụng lại bắt đầu bật bolero để hát rồi
Mẹ junnn nghe động liền quay lại, khoanh tay nhìn thằng con mình đang bày ra vẻ mặt đói đến khó chịu
mẹ Junnn
Nhanh lên một tí đi đằng ấy ơi
mẹ Junnn
Mày tin mẹ đánh mày thật không ? không biết phụ giúp dọn bát đũa đi mà còn ngồi đó ra lệnh
Junnn
Dù gì cũng là giúp việc mà mẹ
mẹ Junnn
Vâng, kiêm luôn gia sư cho thằng lêu lổng như anh đấy anh hai ạ
Junnn
Con nói con không cần rồi mà
mẹ Junnn
giờ mày thích gì?
Tấn Khoa tắt bếp, múc đồ xào ra dĩa, bưng đến bàn, đặt cái cạnh xuống trước mặt Junnn
Tấn Khoa
Cậu không muốn thì tôi cũng đỡ việc, dù gì giúp việc cũng mệt lắm rồi
mẹ Junnn
Ấy ấy Tấn Khoa, thằng nhóc nói đùa thôi, sao mà không cần được, con cứ theo lịch mà làm, kệ nó
Tấn khoa gật đầu với mẹ junnn, quay lại bưng ra đồ ăn ngon lành, bát đũa cũng chỉ đem có hai, xới cơm cho mẹ junnn, rồi xới cơm cho mình, ngồi xuống mời mẹ junnn ăn cơm
Junnn tức giận, xem hắn là vô hình à
Junnn
Chén đũa của tôi đâu ?
Tấn Khoa
Thanh niên có sức cho chân có tay thì tự đi mà lấy
Tấn Khoa vừa ăn một miếng cá vừa khịa
Tức giận nhưng có mẹ ở đây, hắn cũng chịu đứng lên lấy bát đũa của mình
Mẹ junnn giơ ngón cái với Tấn Khoa, đúng rồi, con phải trị thằng Junnn cho cô
Không hiểu là do đói hay do Tấn Khoa nấu ngon, Junnn ăn một mạch ba chén cơm, tuy nhiên anh ăn chỉ có một chén, còn lại thời gian là pha trà cho mẹ junnn
Tấn Khoa ngồi luôn ở trong bếp, chống cằm nhìn Junnn ăn đến chén thứ tư
Hắn vừa chạm đũa vào dĩa thịt liền bị Tấn Khoa đánh vào tay
Junnn
Này anh đừng nghĩ anh là gia sư là muốn làm gì tôi thì làm nhé !
mẹ Junnn
Thằng kia ăn lẹ rồi học bài !!
Mẹ Junnn vừa nghe tiếng cậu cất lên liền bật lại, ăn cho lắm vào để người ta đợi
Junnn
Dạaaaaa, nhưng đằng ấy không cho con ăn thịt
Tôi tên Tấn Khoa, đừng có đằng ấy đằng kia, thịt này để cho chú Junnn, cậu ăn hết rồi ba cậu ăn gì ?
Junnn
'Không phải vì anh nói hợp lí mà tui im đâu ó, tại mẹ tui cầm chổi đứng ở cửa kìa'
Cậu bĩu môi, lại cúi đầu ăn tiếp
Hắn vừa đặt chén xuống liền được Tấn Khoa chan ngay hai muỗng canh cải
Junnn
Tôi ăn tôi ăn, làm gì ghê vậy?
Junnn lần nữa bĩu môi, uống hết chén canh mà hắn ít lần nào chịu đụng vào
Uống xong thì nhìn anh với ánh mắt đã vừa lòng chưa
Tấn Khoa chẳng quan tâm, thu dọn chén đũa rồi dọn đồ ăn lại, bắt đầu rửa chén bát
Tấn Khoa
Cậu lên tắm rửa rồi chuẩn bị bài đi, tôi sẽ vào ngay
Junnn cảm thấy khó chịu, hắn muốn đi chơi với đám Kai,Yan, lại bị mẹ cùng Tấn Khoa kìm kẹp
Dậm chân bịch bịch liền bị mẹ junnn phang cho cái gối, hai mẹ con trừng mắt một hồi, Junnn cũng chịu đi tắm, mới có bảy giờ đã bắt đi tắm, làm như con nít không bằng
Một lúc sau ba junnn đi về, trông thấy đồ ăn đã được hâm lại, cơm còn bốc khói trên bàn, tâm tình liền vui vẻ trở lại
Bình thường về nhà lại phải kêu réo hoặc nhờ người tìm gì ăn vì thằng con nhà này ăn nhiều, mẹ junnn thì... ba Junnn thề sẽ không ăn món bà ấy nấu lần nào nữa
Lần này về nhà liền có cậu trai nhỏ đi tới cầm áo khoác cầm cặp, lại có sẵn cơm nóng
Tấn khoa thật ra khi nãy đã hỏi giờ về của ba junnn, tính toán một chút thì nấu dư ra một phần, sau đó canh giờ trừ hao là được
Coi như may mắn lần đầu đã được, lần sau theo vậy mà làm
ba Junnn
Hôm nay có người mới à ?
mẹ Junnn
Nhóc này là Tấn Khoa đó, tôi thuê về để kèm Junnn với lại cùng tôi bầu bạn làm việc nhà ấy mà
ba Junnn
Khà khà, tháo vát lại dễ thương như vậy, chắc ở nhà được chăm kĩ lắm nhỉ ?
Tấn Khoa
Dạ bố mẹ con từ lâu đã không còn ạ
ba Junnn
Ơ... chú chú không biết, chú xin lỗi con
Tấn Khoa
Dạ không sao ạ, con cũng quen với việc này rồi ạ
ba Junnn
Con cứ coi chú với cô như ba mẹ nhé, đừng ngại, hồi nãy cô có nhắn cho chú về con rồi, không ngờ lại dễ thương như vậy
mẹ Junnn
Ai lại khen con trai dễ thương bao giờ, cái ông này
ba Junnn
Haha, chú đùa thôi, chứ con nhìn ok lắm đó, Junnn có bắt nạt con thì nói với chú, chú xử nó cho
Tấn Khoa
Dạ, con chỉ sợ con không kiềm được lại tổn hại đến em ấy
ba Junnn
Thằng đó cao to như vậy, chỉ sợ con bị gì thôi, chứ Junnn mà có làm sao thì cũng là do lỗi của nó
Junnn đứng sau lưng Tấn Khoa mỉm cười, miệng cười mà mặt không cười, hắn vừa định đi kiếm anh thương lượng thì nghe bố mẹ nói thế, tâm của đứa con này có chút đau lòng nha
Mà đúng thật, anh chỉ đứng tới cằm cậu, thêm cái bắp tay to bự kia nữa, nhìn Tấn Khoa chỉ bằng một nửa Junnn
Junnn kéo tay Tấn Khoa về phòng, cẩn thận đóng lại cửa
Tấn Khoa
Nào, chúng ta học bài thôi
Junnn
Không, không có học gì hết, tôi có hẹn với bạn rồi, giờ anh ở trong đây giả vờ như đang dạy tôi, tôi leo tường đi đây
Anh chưa kịp nói gì thì hắn đã vác balo nhảy từ ban công xuống nhà dưới
Hắn trốn đi nhiều tới nỗi, anh bạn lầu dưới quen cả mặt, thấy mặt hắn trong nhà là biết gì rồi, gật đầu một cái rồi tiếp tục đọc sách, Junnn thay nhanh bộ đồ rồi đi thẳng ra cửa, không quên xin lỗi một câu vì đã làm phiền
#ba thương con thì con giống mẹ
Tấn khoa ngán ngẩm, lật sách vở của Junnn ra xem sơ lại về kiến thức
Anh bất lực đóng tập lại, có chữ nào tao chết liền
Lục lọi cũng tìm được thời khóa biểu trong thùng rác bên cạnh bàn học, nhắm chừng ngày mai được nghỉ, ngày mốt mới đi học lại, anh tìm sách giáo khoa của những môn đó rồi ngồi ôn lại chút kiến thức
Một tiếng trôi qua, anh sắp ngủ đến nơi rồi, nhưng không thể ra ngoài được, thế là lấy bài tập ra mà làm một ít
Mười một giờ, Junnn leo từ cửa sổ ban công vào phòng, bất ngờ nhìn thấy thân ảnh nhỏ nằm gục trên bàn học, tay còn cầm bút làm bài
Hắn xem qua thì đã làm gần xong bài tập rồi, lại loay hoay không biết nên làm sao, cuối cùng mới sang phòng Tấn Khoa kiếm cái chăn cùng cái gối, nhẹ nhàng hạ người anh nằm xuống, đấp lên tấm chăn, còn mình leo tọt lên giường ngủ
Sáng hôm sau tỉnh dậy đã không thấy ai nằm dưới sàn nữa, sách vở cũng được sắp xếp gọn gàng
Junnn bắt đầu dâng lên một cảm giác sợ hãi khi bây giờ là chín giờ sáng mà mẹ hắn không lên nắm cổ hắn lôi hẳn dậy như mọi khi
Rón rén ló đầu ra ngoài, thì ra là hai người kia đã đi chợ, trên bàn ăn vẫn còn một cái tô được đậy kĩ
Hắn gật gù, coi như người mới biết điều, nấu sẵn cho hắn bữa sáng
Nhưng mở ra thì là một gói mì còn nguyên bao bì, cùng một quả trứng gà
Rồi hắn nhìn quanh, phát hiện con mèo chân ngắn của mẹ mình đang ăn cái gì đó có vẻ ngon lắm
Đẩy đẩy con mèo ra, hắn mới biết đó là đồ ăn được nấu chứ không phải đồ hộp như bình thường, sờ thì còn âm ấm
Con mèo ăn như vậy, thằng chủ thì ăn như vậy
Bực bội không thèm ăn luôn, hắn lục tủ lạnh cũng kiếm được hộp sữa
Uống nhanh rồi lại bắt đầu cày game
Hôm nay nhờ Khoa mà mẹ Junnn mua được thực phẩm tươi ngon, lại còn được khuyến mãi thêm các đồ dùng tiện lợi
Nghe tiếng mẹ về cậu liền lao tới kiếm đồ ăn vặt
Kết quả là không có một bịch snack hay cục kẹo nào, vậy mà đồ ăn cho mèo thì một túi đầy
mẹ Junnn
Đều là Tấn Khoa mua đấy, con xem cái gì cũng tươi rói
Junnn
mẹ, sáng nay mẹ ăn gì vậy ?
mẹ Junnn
Cơm chiên kim chi cùng canh gà hầm, sao vậy ?
Junnn
Vậy mà người kia chỉ để lại cho con gói mì với quả trứng
Tấn Khoa
Tại cậu dậy trễ, dậy sớm thì tôi nấu cho ăn, không thì tự nấu lấy, tôi còn để mì lại cho là mừng lắm rồi, không ăn thì nhịn
mẹ Junnn
Tấn khoa nói chí phải, mày xem người ta năm giờ đã dậy rồi, mày dậy sau người ta chắc cũng bốn năm tiếng
Junnn
Con có lí do riêng của con
Tấn Khoa
Tôi nói rồi, không chịu thì tự mà làm đồ ăn, nếu muốn tôi làm, cậu phải trả thêm tiền cho tôi, tiền-của-cậu nhé, đừng có mà hở ra một chút là cãi lí với mẹ
Tấn Khoa
Tôi không quan tâm đâu, còn việc cậu học hay không học là chuyện của cậu, sau này thi rớt thì tự mà ra đường xin việc nuôi bản thân
Mẹ Junnn giơ hai ngón cái, vô cùng tán thành hành động của anh
Junnn bực bội đi vào phòng, đóng cửa cái rầm thể hiện sự giận dỗi
Tấn khoa lắc đầu, cùng mẹ Junnn xếp đồ vào tủ lạnh, sau đó lấy mì khi nãy nấu một tô thật ngon cho hắn, đảm bảo không thiếu chất với một trứng, hai xúc xích, ba miếng rau củ, bốn lát cà chua, còn làm cho hắn thêm một ly trà xanh
mẹ Junnn
Sao con tốt thế ?
Tấn Khoa
Con sợ Junnn không đủ sức học tập thôi ạ, dù gì hồi ấy con cũng có làm đồ ăn cho nhóc kia, nên biết giờ giấc của mấy chú cuối cấp lắm
Anh bê đồ ăn vào trong phòng, Junnncòn mãi chơi game trên pc mà không hay biết, Tấn Khoa đứng đợi đến phút thứ năm thì giựt luôn dây điện
Junnn mở to mắt ngỡ ngàng nhìn màn hình đen thui trước mặt, định quay sang chửi thì bị mùi thơm của tô mì làm cho u mê
Cắn răng cam chịu cho trận rank khi nãy, hắn vừa càm ràm vừa nhai mì
Ăn xong tô mì hai gói cùng ly trà to tướng, hắn ôm bụng cười khì, coi như đằng ấy cũng không đáng ghét lắm
Thế là đến lúc ăn cơm trưa, Junnn vẫn còn no vì hồi nãy ăn trễ, bước ra định kiếm tí bánh ăn thì thấy một bàn toàn món hắn thích ăn
Junnn
Sao tự dưng anh nấu nhiều món thế, tôi đã ăn hồi nãy rồi mà
Tấn Khoa
Không có nấu cho cậu, tôi nấu chuẩn bị cho khách của chú
Junnn
Thế à ? nếu như còn thì anh có thể ch-
Tấn Khoa
Không có phần cậu đâu
mẹ Junnn
mẹ ra đón khánh rồi
Khách hôm nay là một cặp vợ chồng trung niên, nghe nói dự án này rất quan trọng, cho nên chú Junnn mới mời về nhà để tiện bàn việc làm ăn
Mọi thứ đã xong xuôi, Tấn Khoa cũng biết phận nên xới một chén cơm, nhanh tay gắp một miếng sườn rồi đứng ở bếp ăn
Ông chú đối tác nhìn chằm chằm Khoa ở góc bếp ăn cơm đứng, chú Junnn thấy vậy liền lên tiếng
Tấn Khoa
à dạ ? con ăn gần xong rồi
Anh nhanh tay lùa hết cơm vào miệng rồi nhai cho nhanh
"..."-cháu là Tấn khoa à ? lại đây ngồi chung cho vui đi
Tấn Khoa
Dạ thôi ạ, cháu chỉ là giúp việc thôi, mọi người cứ ăn đi
ba Junnn
Chú đã nói vậy rồi thì con lại đây, làm cả ngày mà ăn có một chén sao mà làm
Ái ngại nhìn sang mẹ Junnn, thấy được sự đồng ý liền ngoan ngoãn ngồi xuống
Mọi người trò chuyện rất vui, lâu lâu Tấn Khoa pha thêm vào trò, tiếng cười lại vang lên rôm rả
Được nửa buổi thì Junnn bước ra, chào hỏi mọi người rồi ngồi xuống kế bên Tấn Khoa ăn một chút cho đỡ cơn thèm
Rồi đến lúc mọi người bàn chuyện làm ăn, hai bên có chút không hài lòng về các điều khoản đã nêu
Tấn Khoa nghĩ nghĩ một hồi, liền lên tiếng
Tấn Khoa
Sao ta không thêm lợi nhuận cho các công ty con, sau đó...
ng kia nghe vậy liền gật gù, có vẻ hợp lí đó, chú Junnn cảm thấy bên mình thiệt hại không đáng kể liền vui vẻ nói ra các lợi nhuận khác, kết quả hợp đồng được kí kết trong vui vẻ
Lúc ra về, vợ chồng đối tác rất hài lòng, cơm ngon trà ngọt, quá tuyệt vời
ba Junnn
Tháng này tăng tiền lương cho con, trời ơi thằng nhỏ này được việc phết
Tấn Khoa
Con chỉ nói những điều mình nghĩ thôi a
ba Junnn
Nào nào, tối nay chú về sớm dẫn cả nhà đi ăn lẩu nhé
tg đã khóc huhu...
tui thấy nó theo hướng tiểu thuyết quá ấy
tg đã khóc huhu...
lời thoại ít quá ko bt mn đọc có chán ko
tg đã khóc huhu...
dù gì cũng là truyện chat mà
tg đã khóc huhu...
có gì mn góp ý nhé
tg đã khóc huhu...
kam sam mi tà
Download MangaToon APP on App Store and Google Play