Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Rời Bỏ Anh Hoá Ra Là Chuyện Tốt

Chương 01

1.theo ngôi kể của nhân vật Trương Tuệ
hơn 3 năm trước tôi và Quách Thiếu gặp gỡ tại công ty tôi thực tập
trong một bữa tiệc ăn mừng tôi được các anh chị trong công ty mời tham dự, sau khi cuộc vui tan những bóng người ở bữa tiệc bắt đầu vơi dần
chỉ còn tôi và một vài người chức cao mà tôi chưa có cơ hội được tiếp xúc
lúc ấy tôi lấy hết can đảm đến và chào hỏi các vị tiền bối, sau hôm đó tôi được nhận vào công ty với vị trí thư ký của Thiếu tổng, chính là Quách Thiếu
anh và tôi bắt đầu phát sinh những thứ ngoài công việc, và rồi tôi có thai. Cũng may mắn rằng Quách Thiếu không phải người cặn bã, anh chỉ nhẹ nhàng gật đầu nói "mai cưới". Việc tôi có thai không hiểu ai đã truyền đến tai cha mẹ tôi, một gia đình gia giáo cha tôi biết tôi đã ăn cơm trước kẻng liền từ mặt đứa con này.
lúc ấy tôi hoàn toàn trao thân gửi phận nép mình bên vai anh
-cạch-
tiếng mở cửa
Trương Tuệ đương ngồi thất thần nhìn bàn cơm cất công chuẩn bị từ tối
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//bước vào//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//vội đứng dậy// ah sao anh về khuya vậy
Trương Tuệ
Trương Tuệ
em nhắn tin gọi điện không được
Trương Tuệ
Trương Tuệ
sợ anh gặp phải chuyện gì rồi
cô vừa nói vừa giành cầm cặp và áo khoác của anh
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//im lặng nhìn cô//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//chán ghét// anh bận họp
Quách Thiếu
Quách Thiếu
Bảo Bảo đâu rồi ?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
con ngủ rồi, anh xem giờ nào còn hỏi con đâu
Trương Tuệ
Trương Tuệ
anh có đói không ? em làm món anh thích nhất này //vui vẻ//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
anh không đói
Quách Thiếu
Quách Thiếu
em mau dọn đi
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//bỏ lên lầu//
hắn nói xong liền quay lưng đi lên lầu
bỏ mặc cô đứng như trời trồng ở đó
Trương Tuệ
Trương Tuệ
*đã kết hôn 3 năm, 3 năm không có thêm một chút tình cảm nào với mình sao ? không những không có, mà còn lạnh nhạt hơn trước đây*
Trương Tuệ
Trương Tuệ
*thôi, vì Bảo Bảo vậy*
nghĩ bụng vì con cô lặng lẽ dọn dẹp bàn bếp rồi trở về phòng
bước vào thấy chồng đang đứng ban công gọi điện cho ai đó
nụ cười trên môi hắn biến mất khi nhìn thấy cô
Quách Thiếu
Quách Thiếu
[anh gọi lại sau.]
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//vội tắt điện thoại//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//quay người đóng cửa, lại gần chồng//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
anh gọi điện với ai vậy ?
Quách Thiếu
Quách Thiếu
một người bạn lâu ngày không nói chuyện
Trương Tuệ
Trương Tuệ
bạn thời đi học ạ ?
Quách Thiếu
Quách Thiếu
ừ //qua loa//
cô không nói gì thêm
kéo chăn nằm tựa đầu lên ngực hắn
.
.
sang hôm sau
08:00 AM
hắn mơ màng nhìn đến nơi phát ra ánh sáng
Quách Thiếu
Quách Thiếu
*mấy giờ rồi ? điện thoại..*
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//khua tay mò mẫm xung quanh//
không tìm thấy điện thoại của mình đâu hắn như lo sợ điều gì đó
tâm lý có chút bất ổn
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//mặc lại áo//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//mở cửa đi xuống lầu//
thấy vợ đang ngồi ở phòng khách
tay cầm thứ gì đó
Trương Tuệ
Trương Tuệ
...
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//bước nhanh đến chỗ vợ//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
em thấy điện thoai tôi ở xó nào không ?
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//nhìn xuống tay vợ//
là điện thoại của anh
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//vung tay giật lấy điện thoại, quát lớn//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
/nhìn anh/
Trương Tuệ
Trương Tuệ
Giang Đình Hy là ai ?
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//chột dạ// bạn của tôi, tôi còn chưa hỏi cô sao lấy điện thoại của tôi
Quách Thiếu
Quách Thiếu
cô tra khảo cái gì ?!
hắn với cô đối diện với nhau
một bên nóng giận
một bên lại như người mất hồn
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//ngơ ngác nhìn anh//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
em là vợ của anh ?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
anh nói bạn ? bạn gì sao ngày gọi điện liên lạc với nhau gần như 24/7 vậy ? em nhắn anh cả ngày anh có trả lời được câu nào không
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//im lặng một lúc//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//quay lưng bỏ đi// chuyện của tôi không cần cô quản
hắn vừa đi thì Bảo Bảo trên lầu nói vọng xuống
cậu bé vừa nói vừa cẩn thận đặt chân xuống từng bậc thang
Quách Bảo
Quách Bảo
//tươi tắn// papa~~~
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//nhìn thấy con vội chạy đến// bảo bảo dậy rồi
Quách Bảo
Quách Bảo
//đón lấy vòng tay mẹ// papa
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//dừng bước//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
/bế con đến bên chồng/
hắn nén cơn tức giận nặn ra một nụ cười hiền dịu
xoa đầu cậu nhóc
Quách Thiếu
Quách Thiếu
bảo bảo ngoan
Quách Bảo
Quách Bảo
papa hứa dẫn bảo bảo đi chơi
nghĩ một lúc
hắn nói
Quách Thiếu
Quách Thiếu
bảo bảo ngoan, papa đi công tác
Quách Thiếu
Quách Thiếu
khi nào về nhất định sẽ mua thật nhiều đồ chơi cho con
Quách Thiếu
Quách Thiếu
có được không
Quách Bảo
Quách Bảo
/lắc đầu liên tục, bắt đầu khóc/
Quách Bảo
Quách Bảo
bảo bảo không chịu
Quách Bảo
Quách Bảo
lần nào papa cũng thất hứa
Quách Bảo
Quách Bảo
papa là người xấu
Trương Tuệ
Trương Tuệ
/vội trách/ kìa bảo bảo không được hư
Quách Thiếu
Quách Thiếu
/khó xử/
Trương Tuệ
Trương Tuệ
mau xin lỗi papa đi
cậu nhóc không chịu
úp mặt vào vai mẹ
Trương Tuệ
Trương Tuệ
/thở dài/
Quách Thiếu
Quách Thiếu
/không nói gì thêm, nhanh chóng về phòng/
_________
______
Quách Thiếu
Quách Thiếu
/kéo vali bước xuống cầu thang định tiến thẳng ra cửa/
Trương Tuệ
Trương Tuệ
/cản/ anh đi đâu
Quách Thiếu
Quách Thiếu
công tác
Quách Thiếu
Quách Thiếu
/khẽ cau mày/ em tránh ra
Trương Tuệ
Trương Tuệ
chẳng phải mỗi lần đi công tác anh đều chuẩn bị trước sao ? giận em ư
Quách Thiếu
Quách Thiếu
/khó chịu/ công tác đột xuất

Chương 02

Trương Tuệ
Trương Tuệ
Quách Thiếu ! //nắm lấy tay áo anh//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//hất mạnh//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//loạng choạng//
cô không nghĩ hắn lại mạnh tay như thế
đến khi vừa kịp định thần lại hắn đã xa rồi
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//như chết lặng đi//
.....
Quách Bảo
Quách Bảo
mama ?..
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//giật mình// bảo bảo
Trương Tuệ
Trương Tuệ
ah, con chưa ăn sáng
Trương Tuệ
Trương Tuệ
mama nấu..
Quách Bảo
Quách Bảo
//chen lời mẹ// papa không dẫn con đi chơi
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//cười, xoa đầu con// mama dẫn con đi
Trương Tuệ
Trương Tuệ
chịu không ?
Quách Bảo
Quách Bảo
được ạ~
Quách Bảo
Quách Bảo
vẫn là mama tốt với bảo bảo nhất~
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//cười//
////////////////////////////////
ở một diễn biến khác
NovelToon
chiếc rolls royce khởi động
vội lăn bánh ra khỏi biệt thự
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//gọi cho ai đó//
sau vài hồi chuông
" Thiếu tổng~ "
//////////////////////////////////////////////
NovelToon
Trung tâm thương mại S
Trương Tuệ
Trương Tuệ
đông quá, bảo bảo nắm chắc tay mẹ nhé
cậu nhóc ôm trong tay một hộp đồ chơi mới, lòng phấn khích
Quách Bảo
Quách Bảo
mama ! bảo bảo muốn kem
Quách Bảo
Quách Bảo
muốn ngồi
Trương Tuệ
Trương Tuệ
huh ? haha~
Trương Tuệ
Trương Tuệ
mỏi chân rồi sao
Quách Bảo
Quách Bảo
//gật gật//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//dang tay bế cậu// nào
Quách Bảo
Quách Bảo
//ôm lấy//
_______
sau khi chọn bàn
phục vụ oder
phục vụ oder
xin chào quý khách
phục vụ oder
phục vụ oder
mời quý khách chọn món ạ
Trương Tuệ
Trương Tuệ
một kem bơ, một kem sữa mịn
Trương Tuệ
Trương Tuệ
cho cậu bé này
phục vụ oder
phục vụ oder
//nhìn sang bảo bảo//
phục vụ oder
phục vụ oder
//gật đầu// hiểu rồi thưa quý khách
10p sau
kem được mang ra
Quách Bảo
Quách Bảo
//vui vẻ thưởng thức sự nuông chiều của mẹ//
Quách Bảo
Quách Bảo
mama
Trương Tuệ
Trương Tuệ
huh ?
Quách Bảo
Quách Bảo
bảo bảo yêu mama nhất
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//cười//
tiếng chuông điện thoại
Trương Tuệ
Trương Tuệ
ngoan, ngồi đây đợi mama ra ngoài nghe điện thoại chút
Quách Bảo
Quách Bảo
nhất trí~~
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//bước ra ngoài//
______
Trương Tuệ
Trương Tuệ
[alo ?]
Mạc Hy
Mạc Hy
[nha đầu ngốc ! con nuôi tao đâu, tao mới mua cho bảo bảo mấy bộ đồ đáng yêu lắm]
là bạn thân gọi tới
Trương Tuệ
Trương Tuệ
[tốt bụng ha, đợi chút bảo bảo đang ăn kem. Lát nữa có mặt]
Mạc Hy
Mạc Hy
[con trai nuôi của Mạc Hy này ngoan như vậy phải được yêu rồi, haha]
bỗng nhiên ánh mắt của Trương Tuệ khựng lại trên một cặp tình nhân ở nhà hàng khách đấy không xa
NovelToon
Trương Tuệ
Trương Tuệ
**gì..gì vậy ? Là Quách Thiếu ??**
từng chỉ chỉ thân mật
sự ngọt ngào được thể hiện ở hai con người ấy chính xác làm cô tức đến đỏ mắt
không kịp suy nghĩ cô ngắt điện thoại mà chẳng nói lời nào
tức tốc đi đến chỗ bọn họ
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
//cười nói, tựa vào vai hắn//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
có thể sắp tới anh sẽ tới nhà em thường xuyên..
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//bước nhanh đến//
cô đứng trước mặt hắn, bàn tay không nhịn được túm lấy vai áo hắn quát
Trương Tuệ
Trương Tuệ
Quách Thiếu !!? anh nói anh đi công tác !??
Trương Tuệ
Trương Tuệ
anh làm trò khốn gì sau lưng tôi vậy hả !!!!?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//giọng như muốn vỡ ra//
hai người kia đều ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Trương Tuệ
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
*người này là..*
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//ngạc nhiên// sao cô lại ở đây ?
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//khẽ gằn giọng// đừng làm loạn, có gì về nhà nói
Trương Tuệ tức đến phát điên
khoé mắt cô rưng rưng quát lớn
câu chuyện giữa 3 người dần thu hút sự chú ý của những vị khách khác
Trương Tuệ
Trương Tuệ
CHUYỆN NÀY LÀ SAO !??
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
//mất kiên nhẫn, đảo mắt ngán ngẩm//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
Quách Thiếu ? anh rốt cuộc coi tôi là thứ gì vậy !?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
anh không biết nhục nhã còn có mặt mũi nói tôi về nhà bàn chuyện với anh sao !?
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//tức giận//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//hai tay túm chặt vai cô// bình tĩnh nào ! mọi người đang nhìn kìa ? cô không...
Trương Tuệ
Trương Tuệ
BUÔNG RA !!!!
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//khua tay kháng cự, cố rắng thoát ra khỏi bàn tay hắn//
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
//hất ly rượu trên bàn vào mặt cô// điên rồi à ?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//kích động// SÚC SINH !!!
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//lao đến túm tóc ả//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
MÀY DÁM...
bốp !!!
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//tát mạnh//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
DỪNG TAY !!!
hắn giáng cho cô một vả như trời giáng
Trương Tuệ bị đánh, đau đến ngây người
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
//giật mình// Quách thiếu...
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//chết lặng, lồng ngực như thắt lại//
tất cả những người có mặt tại đấy đều dừng hành động của mình lại để nhìn ba người
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//gằn giọng// cô muốn làm tôi mất mặt sao !? đã nói đừng làm loạn cô không nghe rõ tiếng người à !?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//đưa tay gạt đi giọt nước mắt trên má//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
Quách Thiếu, anh nhớ rõ ngày hôm nay
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
*phiền phức thật*
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
//sát lại gần hắn// anh..
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//nhìn hai người đầy khinh miệt//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//quay lưng đi//
bỏ lại đôi cẩu nam nữ trước bao nhiêu con mắt của người đời
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
//ôm lấy cánh tay hắn// Quách Thiếu~ đáng sợ quá
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
may là anh cản cô ta kịp, không thì em đã...
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//thẹn quá hoá giận//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//hất tay ả ta ra// đừng đụng vào người tôi
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//phủi áo bỏ đi//
  Mộc Nhiên
Mộc Nhiên
Quách Thiếu !!???
___________
_______
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//thất thần//
Quách Bảo
Quách Bảo
//hớn hở// mama~~
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//nhìn bảo bảo//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
...
Quách Bảo
Quách Bảo
sao mama đi lâu quá vậy
Quách Bảo
Quách Bảo
bảo bảo đợi mãi
Quách Bảo
Quách Bảo
ai gọi vậy ạ ?
Quách Bảo
Quách Bảo
có phải dì Mạc không mama
Trương Tuệ
Trương Tuệ
.....
hỏi một lúc vẫn không thấy mẹ có phản ứng gì
cậu thoáng chút lo lắng
Quách Bảo
Quách Bảo
mama ?...
Quách Bảo
Quách Bảo
//mắt tròn xoe//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
*bảo bảo còn quá nhỏ, mình lại không có nhà để về*
Trương Tuệ
Trương Tuệ
*...ông trời thật biết trêu ngươi mà*
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//cười nhạt//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//xoa đầu cậu// um, dì Mạc gọi tới
Trương Tuệ
Trương Tuệ
dì nói có quà cho bảo bảo
Trương Tuệ
Trương Tuệ
giờ mình qua đó nha
Quách Bảo
Quách Bảo
//cười tít mắt// nhất trí ~
Trương Tuệ
Trương Tuệ
đi thôi !

Chương 03

trên taxi
Quách Bảo
Quách Bảo
//ngồi ngoan//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//thẫn thờ nhìn con đường qua ô cửa//
*tiếng chuông điện thoại*
Trương Tuệ
Trương Tuệ
?
Anh Yêu
Trương Tuệ
Trương Tuệ
*làm ra chuyện như vậy rồi, còn gọi muốn nói gì đây ?*
Trương Tuệ
Trương Tuệ
*kệ đi, tạm thời mình không muốn đối mặt với tên đó*
Quách Bảo
Quách Bảo
mama, sao nhìn điện thoại mãi
Quách Bảo
Quách Bảo
ai vậy ạ
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//quay sang, cười//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//xoa đầu cậu//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
dì mạc gọi đến
bác tài
bác tài
đến nơi rồi
Trương Tuệ
Trương Tuệ
ah, cảm ơn bác
bác tài
bác tài
um, 9 tệ
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//đưa tiền cho tài xế//
/////////////////
Chung Cư QNT
Căn hộ 704
Mạc Hy
Mạc Hy
woa~~~
Mạc Hy
Mạc Hy
con trai tôi
Mạc Hy
Mạc Hy
//đón lấy bảo bảo//
Quách Bảo
Quách Bảo
//ôm// con chào dì Mạc
Mạc Hy
Mạc Hy
ngoan quá
Mạc Hy
Mạc Hy
//nói với cô// nào, mau vào nhà đi
Trương Tuệ
Trương Tuệ
um
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//cười nhẹ//
Mạc Hy lấy rất nhiều bánh kẹo và đồ chơi đến cho cậu
cậu bé ngồi chơi và xem TV
hoàn toàn tách biệt với mẹ và dì
lúc này cô mới nói
Trương Tuệ
Trương Tuệ
Mạc Hy, hôm nay có thể để Bảo Bảo ngủ lại đây được không
Trương Tuệ
Trương Tuệ
tao..
Mạc Hy
Mạc Hy
được
Mạc Hy
Mạc Hy
nhưng sao vậy ?
Mạc Hy
Mạc Hy
hiếm khi thấy mày rời thằng bé nửa bước
Trương Tuệ
Trương Tuệ
..
Mạc Hy
Mạc Hy
nay lại để nó ngủ bên ngoài
Trương Tuệ
Trương Tuệ
có chuyện này...
Mạc Hy
Mạc Hy
nói ?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//thở dài//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
có thể là tao sẽ ly thân
Mạc Hy
Mạc Hy
hả !? nhưng mà..sao !?
Mạc Hy
Mạc Hy
mới hôm trước gọi điện hỏi thăm vẫn kể hạnh phúc mà ?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
...chuyện khó nói, mày giúp t trông thằng bé là được rồi
Mạc Hy
Mạc Hy
//thở dài//
________________
tối hôm đó
NovelToon
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//lắc nhẹ ly rượu//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//hướng mắt ra phía cửa như chờ đợi điều gì đó//
tiếng lạch cạch mở cửa
....
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//giật mình//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
anh...
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//cau mày//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
đi đâu ?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
*còn lên giọng đó với mình sao ? tên này không biết xấu hổ à*
Trương Tuệ
Trương Tuệ
không phải việc của anh
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//định đi thẳng lên lầu//
Quách Thiếu
Quách Thiếu
Not support
NovelToon
ly rượu vỡ thành trăm mảnh dưới chân cô
vài mảnh bắn lên cứa vào da thịt
máu và rượu hoà vào nhau
Trương Tuệ
Trương Tuệ
//cười khổ//
Trương Tuệ
Trương Tuệ
Quách Thiếu
Quách Thiếu
Quách Thiếu
tôi hỏi cô đi đâu !!?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
anh còn mặt mũi để quản thúc tôi sao ?
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//gằn giọng// mặt pháp lí tôi vẫn là chồng hợp pháp
Quách Thiếu
Quách Thiếu
là chồng của cô ?
Trương Tuệ
Trương Tuệ
ha....nực cười
Trương Tuệ
Trương Tuệ
lúc anh ôm hôn ả ta
Trương Tuệ
Trương Tuệ
anh có nghĩ anh là chồng tôi không !?
Quách Thiếu
Quách Thiếu
//cứng họng//
hắn thoáng vẻ lúng túng
rồi nghiêm giọng
Quách Thiếu
Quách Thiếu
được !
Quách Thiếu
Quách Thiếu
vậy cô muốn làm gì
Quách Thiếu
Quách Thiếu
muốn làm tôi bẽ mặt với toàn thiên hạ hay...
Trương Tuệ
Trương Tuệ
Not support

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play