Sự Sắp Đặt Của Định Mệnh~ [Duonghung]
chap1: số phận nghiệt ngã
Quang Hùng
Lê Quang Hùng 20 tuổi vừa tốt nghiệp đại học hiện đang làm nhân viên quèn ở một công ty. Gia đình mắc số nợ khổng lồ. Tính cách đáng yêu lạc quan
Đăng Dương
Trần Đăng Dương 30 tuổi nắm đầu tập đoàn DH và thâu tóm nhiều công ty giải trí. Tính cách ngỗ nghịch ngang ngược, lạnh lùng, ghét con người
JFuwa
JFuwa 20 tuổi bạn thân của Hùng là người luôn sát cánh bên Hùng dù Hùng có xảy ra chuyện gì
Laydess
Laydess trợ lý đắc lực của Đăng Dương 25 tuổi. Tính cách nhây, hài hước
Fyghet
Fyghet thanh mai trúc mã của Hùng 21 tuổi. Anh hiện tại đang sống ở nước ngoài sắp về Việt Nam
Mối liên kết giữa hai công ty DH và công ty DM là một mối quan hệ đối tác lâu dài. Giữa hai bên đều luôn hỗ trợ nhau.
Nhưng vào một ngày. Công ty DH bất ngờ bị giảm hụt ngân sách của mình. Khiến ngân phiếu sút không lui đã phải vay mượn công ty DH để cầm cự công ty những với đầu óc tuy duy kém đã khiến công ty của họ ngoài số nợ khổng lồ còn sắp phá sản.
Mẹ Hùng
Tôi có một điều kiện thưa ông bà Trần
Mẹ Dương
Ông bà Lê cứ nói đi
Bố Hùng
Chúng tôi sẽ gả con trai mình cho Dương và hai ông bà có thể trợ giúp tôi lần này
Bố Dương
Ý ông là..Hùng với Dương sẽ kết hôn với nhau
Mẹ Hùng
Đúng! Anh chị thấy như nào?
Bố Hùng
Không phải anh chị cũng thích thằng Hùng à?
Mẹ Dương
Nếu nhà anh chị thấy ổn tụi tôi cũng không ý kiến ý cò gì! // nhún vai //
Mẹ Dương
Nhưng dù gì! Hùng cũng rất cứng đầu
Bố Hùng
Chị yên tâm Hùng sẽ ngoan ngoãn phục vụ mọi người trong gia đình nhà chị // ngắt lời //
Bố Dương
Chúng tôi rất quý nó, chỉ cần nó ở bên cạnh Đăng Dương là được rồi // lắc lắc chiếc vòng tay //
Mẹ Hùng
Các anh chị yên tâm về phía Hùng chúng tôi sẽ xử lý được
Mẹ Dương
Thằng Dương nhà tôi đang đến tuồi cặp kè việc kiếm vợ cho nó cũng được thôi!
Bố Dương
Dù gì chúng tôi cũng cần một người bên cạnh trong coi thằng nhóc đó
Mẹ Hùng
Việc đó Hùng nhà tôi làm tốt lắm anh chị yên tâm, chỉ cần hai người giúp- giúp công ty chúng tôi trở lại như trước
Bố Dương
Việc đó không thành vấn đề, ngoài tiền nhà tôi không có gì
Bố Hùng
Việc anh chị đúng ý chứ
Mẹ Dương
Một đề nghị béo bở đương nhiên là được rồi // cười //
Mẹ Hùng
Anh chị cứ chọn ngày đẹp tháng tốt để hai đứa nó thành đôi
Bố Dương
Về việc Hùng và Dương chắc không lo nhỉ
Em mệt mỏi sau thời gian làm việc ở công ty, em lững thững đi về nhà số nợ khổng lồ của gia đình khiến em không thể nào thả lỏng bản thân
Quang Hùng
Con chào bố mẹ, con về rồi // đi vào nhà //
Mẹ Hùng
A- về rồi, vào đây đi // vẫy Hùng lại //
Bố Hùng
Đúng rồi, nói chuyện với ta một tí
Quang Hùng
Dạ có chuyện gì sao // bước đến //
Từng bước chân nặng nề em ngồi phịch xuống ghế
Mẹ Hùng
Mẹ có một chuyện tốt muốn thông báo cho con
Bố Hùng
Đúng đúng chuyện tốt chuyện tốt // nhâm nhi tách trà //
Mẹ Hùng
Con biết chứ công ty nhà ta đã đến mức kiệt quệ rồi
Quang Hùng
C-con biết và con đang cố gắng kiếm tiền đây
Bố Hùng
Ta hiểu! Nhưng con yên tâm đi nhà đã có cách giải quyết riềng rồi
Mẹ Hùng
Trần Đăng Dương con của ông bà Trần con nhớ không
Quang Hùng
* tên ác ma đó sao * c..con biết người đó
Bố Hùng
Đúng vậy, nhà bên đó có nói nếu con chịu gả cho tên đó họ sẽ giúp bố mẹ phục dựng lại công ty
Quang Hùng
Ca-i gì? // hoảng loạn //
Quang Hùng
Không muốn,có chết con cũng không muốn
Mẹ Hùng
Xin lỗi con chúng ta đã hết cách thật rồi… // chán nản //
Mẹ Hùng
Nếu con không chịu thì không còn cách nào khác
Quang Hùng
Mẹ à! Con có thể làm việc còn có các anh con tin công ty sẽ trở lại, số tiền nợ cũng sẽ được trả
Bố Hùng
Đừng có mơ tưởng nữa ta đã tin tưởng vào con rất nhiều nhưng con lại làm cho ta khá thất vọng // chế giễu //
Bố Hùng
Chúng ta đã tưởng rằng con sẽ làm được trò trống gì đó! Cuối cùng cũng chỉ là một nhân viên quèn
Bố Hùng
Nên việc con được gả cho tên đó cũng tốt
Quang Hùng
// sốc // bố đang..nói gì vậy chứ hả?
Em không tin người bố mà em yêu thương luôn cố gắng để ông thoát khỏi bờ vực, lại thốt ra mấy lời như vậy
Mẹ Hùng
Chẳng nhẽ con không thương mẹ sao
Mẹ Hùng
CON MUỐN TA PHẢI SỐNG VỚI CUỘC SỐNG NÀY À!!!
Mẹ Hùng
Nếu con không đi thì có ai sẽ thay thế con chứ
Mẹ Hùng
Chẳng nhẽ con muốn đẩy các anh mình vào chỗ chết
Mẹ Hùng
Sao con không nghĩ cho tương lại công ty DM của chúng ta
Mẹ Hùng
Nếu được nhà Trần giúp thì chắc chắn..chắc chắn ta sẽ khôi phục được ông ty
Quang Hùng
Haizz..// thở dài ngao ngán //
Quang Hùng
Là một loại bán người kiểu mới à?
Quang Hùng
Các người cứ nói là gả con thật chất là bán con cho tên đó đề làm nô lệ chứ gì
Quang Hùng
Con biết mà chỉ trách..hức chỉ trách con quá nghe lời rồi
Quang Hùng
Giờ không đồng ý thì cũng bắt buộc phải làm theo hai người đúng không
Mẹ Hùng
Tch- nếu biết vậy từ đầu thì ngoan ngoãn làm theo ta đi
Bố Hùng
Đúng đó! Con nói không sai từ giờ trở đi con là người Trần Gia
Khóe mắt em khẽ rơi lệ, những giọt lệ cho sự bất lực, cho sự đáng thương ấy. Em biết tên Đăng Dương đó kinh khủng như nào chỉ cần ai ngáng chân hắn thì sẽ chỉ có con đường chết
Cái kẻ không sợ trời không sợ đất đó làm gì có điểm yếu mà tấn công. Nếu gả vào đó chưa chắc gì được ba tháng mà khéo chỉ ba ngày em đã ra đi…
Lotta
Cái gì? Bố mẹ bị làm sao mà có thể bán Hùng cho cái tên đó chứ
Mẹ Hùng
Con im đi con thì đâu biết gì? Cứ kiếm tiền đi là được rồi
Lotta
Hùng à! Em không được nghe họ
Bố Hùng
Asi-cái thằng này.. // cốc đầu Lotta //
Bố Hùng
Chỉ là gả đi thôi mà
Lotta
Tên đó khác gì quái vật mà gả Hùng cho nó chứ
Mẹ Hùng
Hùng con quyết định rồi đúng không // nhăm mặt nhìn em //
Quang Hùng
Đúng! Con quyết rồi Trần Đăng Dương là sẽ là chồng con
Pattan
Haizz..nếu em đã quyết chúng ta không cản được
Lotta
Anh cả à? Rõ ràng là Hùng đang bị uy hiếp // hét lớn //
Pattan
Nhưng đó là điều em ý muốn, anh mong đó không là chuyện ngu xuẩn nhất em từng làm
Pattan
Bình thường em là một đứa có đầu óc. Anh sẽ nói cho em một chuyện
Pattan
Tên đó tuy được gọi không có điểm yếu nhưng hắn luôn mềm lòng với những kẻ hắn yêu
Pattan
Em chỉ cần làm hắn yêu em, hắn sẽ khom lưng với em
Lotta
Chuyện đó không bảo giờ xảy ra đâu, tên đó máu lạnh vô cùng
Quang Hùng
Nếu vậy! Đã ai thử chưa đối xử với hắn như một con người // sầm mặt //
Quang Hùng
Tất cả đều nghĩ hắn là quái vật mà, ai không thể em có thể // bực bội //
Bố Hùng
Cứ đến đó sống yên ổn là được
Quang Hùng
Con chịu tới đó là may rồi, con ở đó thế nào đâu cần bố mẹ quan tâm
Mẹ Hùng
Ơ…lên phòng nghỉ đi mai đi chọn đồ cưới
chap2: số phận
Vệ sĩ
Thiếu gia đến nơi rồi
Quang Hùng
// mở cửa xe bước ra // là đây sao
Quang Hùng
Cái tiệm đồ cưới này nhìn cũng sang chảnh quá đi
Quang Hùng
// nhìn đồng hồ // bây giờ là 8giờ 15 rồi à! Tên đó hẹn mình 8giờ mà sao chưa tới
Quang Hùng
Cứ tưởng mình phải dập đầu xin lỗi hắn rồi chứ!
Ở đằng xa có một chiếc xe sang trọng phi đến với tốc độ cao
Laydess
// mở cửa xe cho Dương // mời Trần tổng xuống xe, chúng ta đã tới nơi rồi ạ
Đăng Dương
// đi xuống // tên đó tới chưa
Laydess
Tôi không rõ, chưa thấy thông báo gì
Quang Hùng
Ng-người đó là Đăng Dương sao? Hắn ta đáng sợ hơi mình..nghĩ // lùi lại sau vài bước //
Đăng Dương
// liếc sang em //
Đăng Dương
Đó là cậu ta đúng không?
Laydess
Dạ theo báo cáo thì phải ạ
Đăng Dương
// tiến lại chỗ Hùng //
Em chính thức bị con người trước mắt doạ cho sợ hãi mà hai chấn cứng đơ cả rồi. Cái thần thái lạnh lùng, cùng với đôi mắt sắc lẹm đấy khiến em chỉ biết sững người
Quang Hùng
* tên đó đang tiến lại chỗ mình ư *
Quang Hùng
* mình nên nói gì đây..trống rỗng hết cả rồi *
Đăng Dương
Cậu là Lê Quang Hùng??
Quang Hùng
..phải // cúi nhẹ đầu //
Đăng Dương
* Lê gia mà cũng tồn tại một nam nhân xinh đẹp như này à? * bao nhiêu tuổi?
Quang Hùng
20 // nói bé //
Đăng Dương
Tôi 30 * bé tí nhìn như đứa trẻ lên 3 *
Quang Hùng
À..dạ * tên này già đến vậy sao *
Đăng Dương
Đến đây rồi sao không vào chọn đồ mà còn đứng ở đây // đi vào tiệm trước //
Quang Hùng
// đi theo // * phải cận thận từng lời ăn tiếng nói thôi *
Đăng Dương
Bộ này ổn không // cầm đại một bộ rồi hỏi Hùng //
Quang Hùng
Dạ..bộ đó sao? * chú ta thật sự có mắt thẩm mỹ không vậy *
Quang Hùng
* những nếu mình không lắm hắn hài lòng liệu có được sống yên không //
Đăng Dương
Ê này!! Tôi đang hỏi cậu đấy có biết trả lời không, hay chết đứng ở đó rồi
Quang Hùng
À-thì nếu thật sự chú thích bộ đó thì tôi không nói gì, nhưng với concept ngày mai thì tôi nghĩ không nên là bộ này
Đăng Dương
Vậy muốn bộ nào cậu tự chọn đi // ngồi xuống ghế //
Em đảo mắt xung quanh một vòng rồi từ từ tiến đến một bộ đồ
Quang Hùng
// chỉ tay // tôi muốn chọn bộ này
Đăng Dương
Thật? // nhắn mặt //
Quang Hùng
Hoạ tiết tinh xảo đương may ngay nắp, hơn nữa phù hợp với buổi tiệc ngày mai. Dáng người của hai chúng ta rất phù hợp mà // nghiên đầu nhìn Dương //
Nvp
Nhân viên: Woa phu nhân à! Người tài thật đó
Quang Hùng
Sao chứ..cô nói gì thế
Nvp
Bộ đồ này là đích thân Trần Tổng hôm trước đến thuê người làm đó
Quang Hùng
Cái gì!! Thật sao? // hoảng hốt //
Nvp
Dạ phải Trần tổng đã đến đây để yêu cầu người làm trong thời gian rất ngắn, anh ý thật sự là người có mắt thẩm mũ rất đẹp
Nvp
Anh ý còn dặn không được nói cho phu nhân biết chuyện bộ đồ này nữa
Quang Hùng
* muốn thử mình à * // cười gượng //
Ở ngoài sảnh. Khi em đang trong phòng thử đồ hắn ở ngoài không hết khỏi tò mò về em
Đăng Dương
Đúng là Lê gia không có ai là tầm thường
Laydess
Tôi thấy cậu nhóc con này được mà Trần tổng vừa lanh lợi lại còn hiểu biết
Đăng Dương
Ai biết được sau này cậu ta sẽ giở trò gì? Điều tra hết thông tin từ lúc mẹ cậu ta mang bầu tới giờ đi
Đăng Dương
// xoa xoa hai bên thái dương // tính toán với Lê gia mệt thật
Sau khi buổi thử đồ kết thúc em với hắn tạm biệt nhau ai trở về nhà người ấy
Quang Hùng
// bước vào nhà // chào mọi người con về rồi
Pattan
// bước từ bếp ra // buổi gặp mặt ra sao
Quang Hùng
Chú ta rất đáng sợ. Hơn nữa còn cọc cằn, toàn giở trò thật sự em rất ghét!!
Pattan
// cười trừ // anh ta lớn ruổi đến mức để em gọi là chú à?
Quang Hùng
30 tuổi chưa đủ để gọi là “ chú “ sao chứ // phụng phịu //
Pattan
Bố mẹ đã chuyển đồ của em sang bên nhà tên đó rồi
Quang Hùng
Hả!! // bất ngờ //
Quang Hùng
Em chưa đồng ý mà
Lotta
Họ nói dù gì em cũng sang bên đó ở nên đã chuyển đồ em đi từ sớm rồi, giờ phòng còn mỗi chiếc giường
Quang Hùng
Haizz..làm gì kệ họ đi, muốn tống em đi lắm rồi
Lotta
Tiệc cưới của em sẽ diễn ra vào ngày mai, nghỉ ngơi sớm chút
Quang Hùng
Thật là..mọi chuyện diễn ra nhanh quá // đi lên phòng //
Em mệt mỏi vì số nợ, số phận của mình. Nằm bẹp ở giường dần dần thiếp đi
JFuwa
// gọi đến cho em //
Quang Hùng
// nhăn mặt // ai lại gọi đến giờ này chứ?
JFuwa
Asi- thằng này có nghe máy không // gọi liên tục //
Quang Hùng
// bắt máy // 📲: này!! Làm cái đéo gì mà gọi giờ này thế hả??
JFuwa
📲: ếy! Cưng à, đang ngủ sao không thức khuya làm việc nữa hả
Quang Hùng
📲: Không..// mè nheo //
Quang Hùng
📲: Sao tao có thể thức khi ngày mai phải chiến đấu với một cai ác quỷ chứ // gục mặt vào gối //
JFuwa
📲: thôi mà cưng ơi! Đừng có bận tâm thằng cha già đó nữa
JFuwa
📲: tí đi ăn với tao, quán mới mở ở gần nhà ngon nhắm // hớn hở //
Quang Hùng
📲: được rồi, ra đón tao đi cưng
Cả hai ăn nhậu ở quán quên đêm quên ngày
Quang Hùng
Ức~ tao không muốn cưới chồng
Quang Hùng
Hay tao bỏ chốn sang ở với cưng nha
JFuwa
Nếu vậy..tao sẽ bị bố mẹ mày giết chết đó
JFuwa
Ngoan ngoãn đi sang nhà chồng đi
Quang Hùng
Ơ..tao sẽ tìm cách biến ác quỷ đó thành một con người bình thường
JFuwa
Ừa chúc thành công giờ về thôi tao không muốn nói là cướp dâu người ta đâu cưng
Quang Hùng
Tao muốn uống cưng về trước đi // đầy JFuwa //
JFuwa
Thôi đi về thôi // xách Hùng dậy //
Quang Hùng
Ah~ // loạng choạng đi //
Em đang đi trên đường cơn say làm em cứ chao đảo
Bất ngờ em đâm sầm vào một người
Quang Hùng
Ah-da // ngã phịch xuống đất //
Đăng Dương
// máu me be bét nhìn em // không có mắt à??
Quang Hùng
Ư // ngước lên //
Quang Hùng
Tr…ức trần tổng
Đăng Dương
// choáng váng //
Em đang sốc trước cái khuôn mặt đầy máu và cái người bết bát xộc lên mùi máu tanh
Quang Hùng
Chú..sao thế // bất ngờ //
Đăng Dương
Tôi không sao // khuỵ xuống đất //
Quang Hùng
Ah- sao người chú toàn mùi máu thế này chắc sắp chết rồi * chết đi cũng ổn mai sẽ không phải cưới hắn *
Đăng Dương
Mẹ kiếp đi đi // hét lớn //
Quang Hùng
// đỡ Dương dậy // chú có điên không hả!! Bản thân sắp chết còn không biết cầu cứu
Quang Hùng
Nếu nhú tôi không ở đay mà đi thật thì chắc giờ chú chết quắc ở ngoài đường chứ gì?
Đăng Dương
Lèm bèm lắm tôi không cần cậu thương hại // lảo đảo //
Đăng Dương
Không phải không muốn cưới tôi sao? Vậy để tôi một mình đi cũng được mà!!
Quang Hùng
* cũng đúng mình đâu ưa tên này, nhưng không thể nào thấy chết không cứu *
Quang Hùng
Tôi cũng có nhân tính của một con người, dù tôi ghét chú ghét cay ghét đắng nhưng chết cũng nên là bị tôi giết chết
Quang Hùng
Không nên thấy người chết mà không cứu
Em bị cơn say làm nói hết mấy việc mình giấu, dù gì hắn cũng đang bị thương sẽ chả đánh em được nên em được đà nói hết
Quang Hùng
Tôi nghĩ là chú chết thì tôi sẽ không phải cưới chú nhưng rồi thấy chú chết không cứu tôi cũng không sống yên được!!
Quang Hùng
Nên im lặng vào và để tôi dìu đến bệnh viện đi
Đăng Dương
..* mẹ kiếp thằng nhóc cứng đầu, tôi không đến nỗi đó chỉ bị trúng độc thôi *
Đăng Dương
* để người ta thấy bộ mặt thảm hại này của mình thật là..*
Tối hôm đó em không được về nhà phải ở bệnh viện để làm thủ tục phỗ thuật cho Dương
Hùng mệt mỏi mà nhìn đồng hồ giờ cũng 2 giờ sáng rồi không về sẽ rất phiền phức. Nhưng không thể bỏ tên đó ở đây một mình được
Đăng Dương
Sao cậu cứu tôi // nhìn Hùng chằm chằm //
Quang Hùng
Tôi nói rồi mà.. để chú chết không cứu tôi thấy áy náy
Đăng Dương
Cậu không xa lánh tôi?
Quang Hùng
Chú chưa làm gì thù oán tôi hết! Nên cũng chả có lý do gì để ghét chú đến mức đó.. // cúi mặt xuống //
Đăng Dương
Đừng nói chuyện này với ai! Nhất là ngày mai
Đăng Dương
Nếu thông tin tôi bị thương truyền ra ngoài tôi cho cậu tan xác
Quang Hùng
Ca-cái gì? Ngay cả gia đình anh
Đăng Dương
Đúng! Bất cứ ai chỉ có tôi và cậu biết! Hiểu?
Quang Hùng
Tôi hiểu nhưng cho tôi thắc mắc một chút! Sao chú bị thương nặng vậy?
Đăng Dương
Việc một người có tiếng tăm bị ám sát cũng là chuyện thường thôi! Haizz.. ai biết được chúng chơi cả kịch độc // nằm im trên giường bệnh //
Quang Hùng
Nếu họ biết chú còn bị thương sẽ đến đây để giết chú một lần nữa, và chú đang bị thương nên không chống cự được // nghiêng đầu //
Đăng Dương
Biết suy nghĩ đấy, nếu biết thế thì đừng nói cho ai
Quang Hùng
Tôi hiểu chứ vẫn còn muốn giữ mạng
Đăng Dương
Việc cậu muốn kết hôn với tôi là như nào? Nói rõ đi mục đích gì? Ý đồ gì
Quang Hùng
* vẫn còn nghi ngờ mình * // bực bội //
Quang Hùng
Tôi chỉ bị bố mẹ bắt để họ lấy được tiền thôi, tôi cũng đ..đâu muốn
Đăng Dương
// nhướn mày //
Quang Hùng
Tôi chả làm gì được ngoài việc nghe theo họ nên..
Quang Hùng
Nên- xin chú đừng đối xử với tôi quá tệ
Quang Hùng
Cho tôi sống tạm ở trong nhà thôi cũng được, tôi vẫn sẽ đi làm không xin chú một đồng nào đâu // tủi thân //
Đăng Dương
…chỉ cần ngoan // nghiêm mặt nhìn em //
Đăng Dương
* nhìn cái bản mặt muốn khóc của cậu ta cứ có cảm giác khó chịu *
Quang Hùng
…. // ấm ức //
chap3: cuộc sống hôn nhân nhàm chán
Là đám cưới của em và hắn. Sự chúc phúc, sự vui tươi của mọi người lại như sát muối vào lòng em
Đăng Dương
// nhìn em // không vui nổi với cái mặt kia mà
Cả buổi em không nói chuyện không ăn uống gì, chỉ đứng yên trên mục cô dâu chú rể hết người này người khác lên chụp ảnh mặt em chỉ đúng một biểu cảm
Khi đám cưới em về nhà hắn suốt đường đi em cứ suy nghĩ
Quang Hùng
* mình kết hôn với hắn ta mà cứ như này có ổn không *
Quang Hùng
* cứ im lặng, không nói chuyện cái kế hoạch của mình như nào *
Quang Hùng
* mình không muốn cuộc sống sau này tẻ nhạt như thế *
Quang Hùng
* mình muốn..ít nhất cũng là bạn với tên này *
Đăng Dương
Tới nhà rồi đi xuống đi
Ngôi nhà à không biệt phủ của hắn to lớn và đẹp đẽ đến nhường nào. Ai đi qua chắc cũng phải ngước nhìn
Quang Hùng
// kinh ngạc //
Đăng Dương
Vào đi đứng đó làm gì // liếc em //
Quang Hùng
Đ-ây // lững thững đi vào //
Đăng Dương
// đóng cửa // phòng của cậu ở bên cạnh phòng tôi có ghi tên không đi nhầm được đâu
Quang Hùng
Ừm // đi lên phòng //
Đăng Dương
Cứ im lặng như vậy mà sống cũng tốt * chỉ là mình hơi khó chịu khi nhìn cái mặt đó * // nói nhỏ //
Ở trên phòng em cũng đang khá khó chịu
Quang Hùng
Mặc dù mình ghét chú ta nhưng rồi cái cuộc sống này sẽ tẻ nhạt như nào
Quang Hùng
Thôi được! Mềm lòng chút có sao chứ, không muốn sống cái cảnh này chút nào // đi xuống //
Quang Hùng
// tiến lại chỗ Dương //
Đăng Dương
// ngồi ở ghế nhìn em // * tính giết chồng hay gì mà cái mặt.. *
Quang Hùng
Viết thương của chú như nào rồi // đặt lọ thuốc lên bàn //
Đăng Dương
Hửm * lại tính làm cái trò gì đây *
Quang Hùng
Toi..xin lỗi hôm nay chắc chú mất mặt rồi // tủi thân //
Quang Hùng
Tôi vốn dĩ không muốn có cái thái độ đó ở đám cưới chỉ là-
Đăng Dương
Là gì? // choè đợi câu trả lời từ em //
Quang Hùng
Là nhìn thấy cái biểu cảm cầm đống tiền của bố mẹ tôi trước khi cưới và cái điệu cười, sự vui mừng của họ như vừa vứt được một gánh nặng đi vậy
Đăng Dương
Tôi đâu trách cậu, tôi hiểu mấy cảm giác đó
Quang Hùng
Rõ ràng là chú có khó chịu mà cái mặt lộ rõ rồi này // chọc má Dương //
Đăng Dương
// nhắn mặt //
Quang Hùng
// bỏ tay ra // xin loi- hôm qua chú còn máu me be bét, hôm nay đã đi lại như bình thường
Quang Hùng
Tôi còn không giúp chú tiếp được vị khách nào…
Đăng Dương
Tôi đâu có bắt cậu động tay vô mấy thứ đó, cũng không kho chịu đến mức đó đâu // nhìn em chằm chằm //
Quang Hùng
// bụng kêu // ọt~~
Quang Hùng
Đói- nhà chú có mỳ gói không // ngại ngùng //
Đăng Dương
Trong bếp tự nấu lấy đi
Quang Hùng
// đi thẳng vào bếp // * nhục quá mà *
Quang Hùng
// đi ra khỏi phòng // sáng bảnh mắt rồi mà nhà không một tiếng động
Quang Hùng
Mình có nên gọi chú ấy dậy không // phân vân //
Quang Hùng
Cũng không phải việc của mình // đi xuống dưới bếp //
Quang Hùng
Đã 7giờ 30 rồi mà chú ấy không dậy sao? Cái lời đồn bảo hắn luôn dậy từ 5 giờ là ở đau ra vậy chứ
Quang Hùng
// đứng trước của phòng Dương //
Em lưỡng lự không biết có nên gõ cửa hay không. Lúc em giơ cánh tay nhỏ của mình lên cánh cửa bất ngờ mở ra
Đăng Dương
// bước ra // làm gì đó?
Quang Hùng
À tôi- định gọi chú dậy ăn sáng tôi lỡ..làm hai phần rồi
Đăng Dương
// đi lướt qua mặt em //
Quang Hùng
* cái tên này có cần kiệm lời vậy không * // đi xuống theo //
Đăng Dương
Làm đồ quá mặn // cằn nhằn //
Hắn ngồi ở bàn ăn, tay cầm cái thừa lắc lắc miệng không ngừng chê bai. Nhưng em chả quan tâm là máy ngồi đối diện với hắn em nhìn ra ngoài cửa sổ
Quang Hùng
// chăm chú //
Quang Hùng
* cũng đã mấy ngày về đây rồi, nghỉ làm được hai ngày chắc mình phỉ đi làm lại thôi *
Quang Hùng
* nói thẳng ra là hết sạch tiền rồi.. *
Quang Hùng
Hôm nay tôi đi làm lại
Đăng Dương
Gì // ngẩng lên //
Quang Hùng
Tôi nói là từ hôm nay tôi đi làm rồi chú về không thấy thì tự nấu ăn, tự tắm rửa rồi ngủ sớm
Đăng Dương
Chưa biết ai về sớm hơn ai
Quang Hùng
Nói vậy thôi- chứ tôi biết chú bận rồi, công việc nhiều tiền mà // đi lên phòng //
Đến công ty em không ngừng than vãn với các đồng nghiệp
Tanjo
Nè anh à? Mình đừng có kêu than nữa dù gì chồng anh cũng rất là giàu và đẹp trai
Tanjo
Em đã rước phải một cơm thừa canh cặn trong một dàn trai đẹp
Quang Hùng
Ít nhất chồng em còn yêu thương em thật lòng // xoay bút //
Quang Hùng
Em nghĩ sao khi anh đang phải sống với một con ác quỷ chứ hả?
Tanjo
Haizz.. khổ anh ghê về nhà chắc anh áp lực lắm nhỉ // xoa xoa đầu Hùng //
Đăng Dương
Chứ sao nhiều khi anh không muốn về nhà luôn đó
JFuwa
Cưng ơi! Mày yên tâm chỉ cần mày thay đổi hắn ta
Quang Hùng
Tao đã cố hoà hợp mà mỗi khi nhìn cái mặt trù ụ đấy khiến tao chán nản mà chỉ muốn tránh né
JFuwa
Tại vì bản thân mày đâu có yêu hắn đâu // nhún vai //
Quang Hùng
Yêu…sao // cứng đơ người //
Tanjo
Ừm cho dù anh muốn ông kia thay đổi thì anh cũng phải vậy khi anh yêu hắn thật lòng sẽ chả còn thấy chán ghét nữa
Quang Hùng
Sao mà yêu được chứ
JFuwa
// khoác vai Hùng // đứng rồi! Vốn dĩ Hùng nhà ta chỉ là một cục đất sét mà thôi
JFuwa
Làm gì mà biết tương tư chứ~
Quang Hùng
Asi- dẹp đi // đẩy JFuwa ra //
Tanjo
Anh cứ thử cảm nhận hắn đi, em nghĩ ai cũng có mặt tốt của mình thôi
Quang Hùng
Ò.. // ngẫm nghĩ //
Tối đó khi em về nhà chỉ thấy nhà tắt điện tối om không một chút áng sáng lập loè. Vào nhà em bạt điện lên vẫn là khung cảnh ảm đạm đấy
Quang Hùng
Haizz.. quả nhiên chú ta về muộn hơn mình
Quang Hùng
Thôi cứ ăn cơm rồi đi ngủ trước mai mình còn nhiều báo cáo
Quang Hùng
Mà chú ý ăn cơm chưa? Bình thường toàn là mình nấu
Quang Hùng
Hay là mang lên cho hắn, bình thường mấy cặp vợ chồng trong phim hay làm vậy mà
Quang Hùng
Mà nhỡ đâu lên đó rồi hắn ta lại tức giận
Một lúc sau em đã cầm một hộp cơm đến trước công ty DH
Laydess
Trần tổng có người muốn gặp anh
Laydess
Một cậu bé chắc khoảng 20-21 tuổi gì đó // khó hiểu //
Đăng Dương
* Lê Quang Hùng à? *
Laydess
Hình như theo như tôi xem camera cậu ấy là con của Lê gia, vợ của Trần tổng ạ
Đăng Dương
Đến đây làm gì? // bất ngờ //
Laydess
Thì..thấy nghe nói là cầm đồ ăn tối cho chủ tịch
Laydess
Cậu ta giốt quá ngài vừa ăn xong mà // cười khúc khích //
Laydess
A-hả..à dạ vâng // chạy đi //
Laydess
* bình thường ai dám vén mảng tới đây là bị ném ra ngoài đường hết rồi *
Quang Hùng
Chờ lâu quá // nhìn đồng hồ //
Vệ sĩ
Dạ mời phu nhân! Ngài được vào rồi
Laydess
Xin chào phu nhân cúi đầu
Laydess
Mời phu nhan theo hướng này, Trần tổng ở trên tầng 10 tầng cao nhất phòng có cánh của giáp kim cương ạ
Quang Hùng
À em cảm ơn // đi vào thang máy //
Laydess
Cái cậu này có chút khác với mấy đứa õng a õng ẻo mà bà chủ hay đưa tới
Em đứng trước cửa phòng Đăng Dương ấn chuông thông báo
Quang Hùng
// đi vô // Chú-ơi
Đăng Dương
// quay ra // đi đến đây làm gì?
Quang Hùng
Ăn cơm // dơ hộp cơm lên trước mặt //
Đăng Dương
Phiền phức, lại đây! // quát //
Quang Hùng
// sợ hãi // tại tôi tưởng chú chưa ăn cơm nên mới mang đến thấy cơm hộp cơm bàn thì chắc chú ăn rồi nhỉ?
Đăng Dương
Chưa // vứt hộp cơm còn thừa xuống thùng rác //
Đăng Dương
Nói lại đây nhanh lên // gõ gõ chiếc ghế cạnh bàn //
Quang Hùng
// rón rén đi đến // chắc là chú muốn ăn không
Đăng Dương
Có! nhanh lên // gằn giọng //
Quang Hùng
// ngồi xuống ghế // để vô hộp chắc..chưa hết nóng đâu
Đăng Dương
Đem ra đi // cất đống hồ sơ //
Quang Hùng
Chắc cái viết thương bị trúng độc hôm trước chưa khỏi nên tôi chọn mấy đồ ăn tốt lắm
Quang Hùng
Yên tâm không để lại sẹo đâu, thuốc của chú cũng được mang đến rồi nè
Quang Hùng
Bác sĩ bảo phải bôi nhiều lần trong một ngày, chú đi làm đi có mang theo sẽ viết thưởng sẽ để lại sẹo không đẹp đâu
Đăng Dương
// nhìn chằm chằm em // lải nhải hơi nhiều rồi đó
Đăng Dương
// cằm hộp cơm ăn // đỡ hơn hồi sáng
Quang Hùng
Tại thấy khẩu vị chú khác á
Quang Hùng
Bình thường tôi ăn vậy mà thấy chú có vẻ không hợp nên tôi nêm nếm khác
Đăng Dương
Ồ! Khá đó nhóc
Quang Hùng
Ngon không chú // nhằm chằm chằm //
Quang Hùng
// nhổm người lên lau khoé mép cho Dương //
Đăng Dương
// ngạc nhiên //
Quang Hùng
Dính thức ăn nè // ngây thơ //
Em không biết hành động áp sát đó đã khiến tim hắn hẫng một nhịt
Đăng Dương
// siết chặt tay //
Quang Hùng
Sao thế! Không ngon hay gì mà chú không ăn nữa // chống cằm nhìn Dương //
Đăng Dương
Tch- dạo này cậu toàn làm mấy hành động- không tả nổi sao
Quang Hùng
// sợ // sao.. tôi-tôi phiền à
Đăng Dương
// trầm ngâm // cậu có ý định gì à?
Quang Hùng
Hả- tôi đâu có
Đăng Dương
Cứ quyến rũ tôi bằng mấy cái hành động, xong rồi còn lấy mấy chuyện như tôi với cậu thân lắm
Đăng Dương
Nói! Có chuyện gì?
Quang Hùng
Chú..vẫn đề phòng tôi
Quang Hùng
Luôn là thế! Tôi chỉ muốn chúng ta sống một nhà thì không nên cứ lạnh lùng rồi không nói chuyện
Quang Hùng
Cái trái tim sắc đá này có máu chảy qua không vậy // chọc chọc người Dương //
Đăng Dương
Cậu cứ làm như này sao tôi chịu được, lại tin tưởng, lại đau khổ // bất lực //
Quang Hùng
Ơ kìa- tôi làm gì chú đâu // phồng má //
Quang Hùng
Nếu thấy phiền thì tôi đi về // bỏ ra ngoài //
Đăng Dương
Ai nói em phiền- chỉ là nhìn em tôi có cảm giác lạ lắm
Đăng Dương
Cái cảm giác như 10 năm trước // tự lưng vào ghế //
Đăng Dương
Nó khiến tôi không tin tưởng được vào ai ngay cả là em
Download MangaToon APP on App Store and Google Play