[°ChuTô°] Đồng Nghiệp Cảnh Sát Của Tôi Đột Nhiên Biến Thành Quỷ Hút M@'U Rồi
Chap 1
Không khí trong đồn cảnh sát hôm nay lại rộn ràng đến lạ có vẻ vì sắp tới sẽ có thêm hai thành viên mới được điều đến đây nên ai cũng vui mừng
Những người xung quanh đều rất mong đợi người mới tới này, ai ai cũng đều có chút mong đợi, nhưng đặc biệt vui nhất vẫn là đội trưởng.
Tiểu Linh
Đội trưởng à, nhìn xem anh sắp cười đến mức giãn miệng luôn rồi kìa. [Trêu chọc]
Chương Minh Hào
Làm gì có chứ, chỉ là tôi đang mong chờ hai người mới tới quá thôi, tôi nghe nói là đều là thủ khoa của học viện cảnh sát đấy.
Tiêu Thục Quyên
Chỉ mới nghe đồn thôi mà đã cười đến thế, không biết gặp người thật anh ấy có nhảy cẫng lên mà khóc luôn không~
Thục Quyên vừa dứt lời, tất cả đều không nhịn được mà bật cười.
Chương Minh Hào
[Xoa xoa mái tóc một chút] "Làm gì mà đến mức độ ấy cơ chứ?"
Cùng lúc ở ngoài cửa cục cảnh sát xxx
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Đứng ở ngoài cửa có chút hơi chần chừ]
Lúc này thì có một người từ trong cục bước ra thấy cậu thì có chút tò mò đi lại hỏi
???
Cậu đến để tìm ai hay là báo án gì à?
Tô Tân Hạo (Cậu)
Xin chào anh, t-tôi là Tô Tân Hạo, là người mới được điều đến đây.
Lương Văn
Ồ là cậu sao? Được rồi, mọi người đều rất chào mừng đấy mau mau vào đi. [Dáng vẻ nghiêm túc vừa rồi bay sạch sẽ thay vào đó là một nụ cười thoải mái]
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Cậu gật đầu rồi đi vào]
Phía dãy chính có chút hơi im ắng nhưng khi đứng tại một căn phòng thì tiếng nói chuyện của mọi người cũng bắt đầu rôm rả hơn
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Cậu gõ cửa rồi đi vào phòng]
Bốn người trong phòng đều ngước nhìn cậu, nhưng rồi không khí vẫn không hề ngưng trọng như mất vui. Có vẻ mọi người đã quen với việc những người dân trong khu vực đi vào để báo án nên mọi người vẫn nói chuyện với nhau và 1 phần thì cũng chú ý đến cậu
Một cô gái đi đến trước mặt rồi hỏi
Tiểu Linh
Chào cậu trai, cậu tìm ai hay gặp vấn đề gì sao?
Tiểu Linh
Nếu cần thì chúng tôi sẽ giải quyết.
Tô Tân Hạo (Cậu)
C-Chào, tôi là Tô Tân Hạo, là đồng nghiệp mới tới của mọi người, mong được mọi người giúp đỡ nhiều hơn ạ.
Chương Minh Hào
Ôi! Là cậu sao? Tôi là đội trưởng của cậu, tên là Chương Minh Hào, chao ôi, lớn lên cũng thật là đẹp.
Tô Tân Hạo (Cậu)
Chào đội trưởng.
Chương Minh Hào
[Vỗ vỗ vai cậu] Để tôi giới thiệu cho cậu từng người ở đây nhé, cô gái này là Tiểu Linh
Tiểu Linh
Xin chào. [Nở một nụ cười thân thiện chào hỏi với cậu]
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Gật đầu] Chào cô.
Chương Minh Hào
Người này là pháp y của chúng tôi, cậu ấy là một người nước ngoài, Crist Liam.
Crist Liam
[Cười gật đầu với cậu]
Chương Minh Hào
[Chìa tay về phía Thục Quyên] Tiêu Thục Quyên, cô gái này là tay súng của chúng tôi đấy, đừng tưởng cô ấy là con gái mà coi thường.
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Gật đầu với hai người họ]
Lúc này người khi nãy ở bên ngoài hỏi cậu bước vào với tổng 7 ly nước.
Lương Văn
Mọi người, có muốn uống gì không? Cả người mới tất nhiên cũng có phần.
Chương Minh Hào
[Khoát vai anh ta] Còn đây là cú đấm bốc của chúng tôi, tên là Lương Văn.
Chương Minh Hào
[Cầm lấy một ly nước trên tay anh ta rồi đưa cho cậu một ly] Nào, cậu cứ tự nhiên thôi.
Chương Minh Hào
À đúng rồi, Không phải có hai người sao? Cậu ấy vẫn chưa đến sao?
Tô Tân Hạo (Cậu)
"???" Hai người sao? Tôi không biết là sẽ có một người khác cùng tôi sẽ được điều đến đây cùng nên cũng không biết lắm.
Lương Văn
Không sao đâu, không sao đâu, chắc người ta tí nữa cũng tới thôi. Không thì nhiều khi bận bịu với công việc thì sao, Haha.
Tiêu Thục Quyên
Đúng vậy, cứ thoải mái thả lỏng thôi, không cần phải căng thẳng đâu, ngồi xuống ghế trò chuyện chút không?
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Gật gật đầu]
Chu Chí Hâm (hắn)
[Lái một chiếc xe đời mới đi tới, tới nơi rồi thì xuống khỏi xe cũng không chần chừ gì mà đi thẳng vào trong cục]
Chu Chí Hâm (hắn)
[Mở cửa] Chào, tôi là Chu Chí Hâm, là người mới đến.
Mọi ánh mắt bất giác đều hướng về phía cửa đổ dồn về hắn.
Lúc đó khi nghe được tên của hắn cậu sững người lại, tưởng mình đã nghe nhầm.
Tô Tân Hạo (Cậu)
"Chu.. Chí Hâm! Gì cơ?? Không phải anh ta đang bận rộn với việc làm bài luận văn về pháp y sao!?"
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Ngước mắt lên nhìn người ở cửa]
Chap 2
Tô Tân Hạo (Cậu)
Anh! Sao lại là anh!!??
Chu Chí Hâm (hắn)
[ nhàn nhạt liếc nhìn cậu ]
Cậu trợn tròn mắt, chỉ có thể bốn mắt nhìn nhau với hắn, anh mà liếc tôi thì tôi liếc anh.
Lương Văn
Hể? Hai cậu quen biết nhau à?
Tô Tân Hạo (Cậu)
[ Cười mỉa ] Đâu chỉ là quen. "Còn là thù nữa kìa."
Chu Chí Hâm (hắn)
[ Nhếch khoé môi] Có chút quen.
Chương Minh Hào nghe vậy thì kéo cậu qua chỗ hắn, khoát tay lên vai hai người
Chương Minh Hào
Haha, vậy thì tốt quá rồi, có quen thì rất tốt, dù sao cả hai đều là thủ khoa mà. [Cười càng ngày càng tươi rói]
Chương Minh Hào
Quen nhau rồi thì cũng dễ dàng cùng nhau hỗ trợ tổ chúng ta hơn.
Tô Tân Hạo (Cậu)
"Đương nhiên phải quen rồi, bởi vì..."
Cậu đang bước đi trong sân trường với một tâm trạng đón chờ môi trường mới cực kỳ vui mừng và hồi hộp... thì...
Tô Tân Hạo (Cậu)
Ạch! [Ôm lấy trán bị va đau một mảng đỏ ở khúc quẹo ở hành lang]
Chu Chí Hâm (hắn)
[Đôi mắt hắn nhạt nhoà cảm xúc, cũng không nói gì và cũng không có phản ứng gì giống như khi nãy chưa hề bị vô tình có cuộc va chạm nào]
Tô Tân Hạo (Cậu)
Xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý. [Cậu vội vàng cúi người xin lỗi liên tục rồi ngước mắt lên]
Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy một người đẹp như thể chỉ có trong mơ như vậy, ánh nắng sáng sớm chiếu qua hắn nhưng lại có vẻ lại không hoà được với khí chất không để tâm đến người "thường" nào của hắn.
Vẻ đẹp ấy sắc sảo như không thật lại lạnh nhạt như băng tuyết không tan ấy nhìn cậu.
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Sững người cho đến khi hắn cất lời]
Chu Chí Hâm (hắn)
Né ra.❄️
Tô Tân Hạo (Cậu)
À..à được. [Cậu ngượng ngùng né sang một bên]
Chu Chí Hâm (hắn)
[Đi lướt qua cậu] Ngu ngốc.❄️❄️
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Trợn tròn mắt không thể tin được quay phắt lại nhìn người đã đi cách cậu một khoảng xa] ...Cậu ta nói mình ngu ngốc sao!! Không phải chứ, chỉ là va phải mà thôi, sao cậu ta cái gì cũng dám nói.
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Thở phì phò bực bội] Hừm, không thèm để ý đến cậu ta, tôi đi tìm lớp mà tôi đã nhảy lớp để dành thành tích cho ba tôi xem.
Thế là cậu đi tìm lớp học rồi đi vào lớp, trùng hợp cô chủ nhiệm cũng đang đợi cậu.
NV nữ
GVCN: À, em là học sinh mới sao? [Cười dịu dàng] Em có thể giới thiệu
Tô Tân Hạo (Cậu)
Chào mọi người, em tên là Tô Tân Hạo, là học sinh mới.
NV nữ
GVCN: Bạn ấy có khi nhỏ hơn các em 2 tuổi lận đó nha~, vì bạn ấy có thành tích rất xuất sắc nên từ lớp 10 nhảy đến lớp chúng ta đấy.
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Cười] "Đúng vậy nha~"
NV nam
HS: Quao, giỏi vậy(⑉⊙ȏ⊙)
NV nam
Hs: Liệu có giỏi ngang Chu học trưởng không nhỉ?🤔
Tô Tân Hạo (Cậu)
"Chu học trưởng??"
NV nữ
GVCN: Lớp chỉ còn 1 chỗ trống của bạn học Chu thôi, em có thể xuống đó ngồi. [Cười]
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Gật đầu] Vâng
NV nữ
HS nữ: Aiyo, không biết Chu học trưởng có thể chấp nhận bạn cùng bàn mới này không..
Những hs cũng bắt đầu xôn xao về việc cậu ngồi vào chỗ trống ấy
Rồi cậu mới biết rằng bạn cùng bàn với mình lại chính là cái tên đã kêu mình ngu ngốc, hắn không thèm để ý đến cậu thì cậu cũng không thèm để ý đến hắn
Chỉ có điều, chả hiểu kiểu gì, xếp hạng mỗi tháng của cậu và hắn cứ mãi chênh chênh nhau, chả khác gì cả, thế là cả năm học dù bạn học nào cũng được đổi chỗ còn hai người thì vẫn y như rằng sắp đặt mà ngồi với nhau
Lên đại học, cậu chọn nghành nghề cảnh sát vì cha cậu là một người cảnh sát đã nghỉ hưu và đang làm giáo sư cho học viện nên cậu muốn theo bước chân của ông, ai ngờ....
Tô Tân Hạo (Cậu)
A-Anh...anh, sao lại là anh nữa!??
Chu Chí Hâm (hắn)
[Nhướng mày] Sao tôi biết được. ❄️
Cùng lúc này ba cậu đi tới.
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
Haha, con trai à, ta chỉ nhận có hai học viên duy nhất được ta tự mình chỉ dạy là con với cậu ấy thôi đó, hai đứa còn là thủ khoa cùng một trường rồi tự sức thi vào học viện nữa chứ.
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
Tốt quá tốt quá, ta cố gắng hết mình mới dành cả hai thủ khoa về tay được đấy. [Vui vẻ]
Tô Tân Hạo (Cậu)
Ba à, tụi con...tụi con..hừm!
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
Gì vậy chứ? [Nhíu nhẹ mày rồi bật cười ha hả] Con trai à, con lớn rồi đừng nói lại mít ướt đấy nhé, coi chừng ta mét mẹ coi đấy.
Tô Tân Hạo (Cậu)
Con sẽ mét mẹ về việc ba giấu quỹ đen.
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
Ấy, đừng, à đúng rồi, Chu Chí Hâm con thấy thế nào?
Chu Chí Hâm (hắn)
Vẫn rất tốt thưa chú Tô.❄️
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Khẽ liếc nhìn hắn]
Thế là cả hai cứ như vậy mà âm thầm ganh đua đến tốt nghiệp.
Chỉ là người tính không bằng ông già nhà mình tính, ba cậu lại đưa hai người cùng một nơi.
Chap 3
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Ánh mắt bức bối lườm hắn]
Chu Chí Hâm (hắn)
[Nói chuyện với mọi người]
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Nhịn không nổi cơn bức bối nữa nên liền lên tiếng] Xin lỗi mọi người nhưng tôi muốn nói chuyện với anh ta một chút.
Mọi người: [Nhìn nhau rồi có chút cảm giác giữa hai người có bầu không khí lạ lạ nhưng rồi cũng gật gật đầu] Được
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Lôi cổ tay hắn kéo đi ra ngoài rồi dừng tại một chỗ khá khuất] Anh không phải đang có bài luận văn à!?
Chu Chí Hâm (hắn)
Làm xong rồi.❄️ [nhàn nhạt đáp]
Chu Chí Hâm (hắn)
"Cũng chỉ còn một chút nhỉ?🤔 mệt ch3t mất, lại phải đến đây chào hỏi mọi người huhu sắp ngất ngây rồi 🥲, may mà vẫn kịp thời để gặp bé cừu con này nè🎉✧◝(≧▽≦)◜✧"
Tô Tân Hạo (Cậu)
[trợn mắt]
Tô Tân Hạo (Cậu)
Nói rõ ràng cho tôi, rốt cuộc chuyện này là sao!? [Chỉ tay vào người anh]
Chu Chí Hâm (hắn)
Đơn giản chỉ là cạnh tranh thì cạnh tranh thôi, cậu sợ à?❄️ [Cố ý khiêu khích chọc tức cậu]
Chu Chí Hâm (hắn)
"Trêu một tí là cừu con sẽ xù lông nhanh nhanh lun đó nha, nhưng mình vẫn thích trêu( ꈍᴗꈍ)"
Tô Tân Hạo (Cậu)
Tôi? Sao phải sợ chứ? [Cười khẩy] Chung một nơi, gặp một nơi suốt 3 năm trời với anh chẳng lẽ tôi lại phải run sợ sao? [Khoanh tay dựa vào tường]
Tô Tân Hạo (Cậu)
Có khi lại là anh SỢ thì có. [Cố ý nhấn mạnh]
Chu Chí Hâm (hắn)
Hừm... "Không sợ, không sợ, plè :-P"
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Khó chịu trong người liền không nhịn được lấy điện thoại ra gọi cho ai đó]
Một giọng nói trung niên liền vang lên
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
📞Tô giáo sư của học viện cảnh sát xin nghe
Tô Tân Hạo (Cậu)
📞 Ba, là con.
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
📞À, tiểu Hạo à? Sao vậy? Tới môi trường mới thế nào, hai học trò của ta phải cố gắng hết mình để không ta thất vọng là ta sẽ cho ăn dép đấy. [Cười vui vẻ]
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Liếc nhìn anh] 📞 Vậy là ba biết anh ta sẽ đến đây cùng một chỗ với con nhưng ba lại không nói trước với con!?
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
📞Lại cãi nhau à? Chậc...hai thằng nhóc con này cãi nhau suốt thôi, con có tin ta méc mẹ con rằng con cứ kiếm cớ bắt bẻ học trò của ba không?
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Chỉ vào bản thân, không tin được]📞Con kiếm cớ á!? Ba à, con là con của ba đó! Ba có tin con méc mẹ ba giấu quỹ đen không!?
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
📞...Thôi thôi, tới một chỗ rồi thì cứ vậy đi, hợp tác vui vẻ nha hai đứa.
Tô Hiểu Bình (Ba Tô)
[Cúp máy]
Tô Tân Hạo (Cậu)
Ba...ais, đáng ghét! Hừm!
Chu Chí Hâm (hắn)
[Cũng đã đoán được thoáng qua trong cuộc trò chuyện có nội dung gì] Nói chuyện cứ tự nhiên, không việc gì, tôi đi trước.❄️
Chu Chí Hâm (hắn)
Dù sao cũng không thay đổi được việc tôi sẽ làm ở đây đâu.❄️ [Nói xong rồi liền rời đi]
Chu Chí Hâm (hắn)
"Vì tôi có phụ huynh của cậu chống lưng đó😎"
Tô Tân Hạo (Cậu)
[Nhìn hắn rời đi liền hít sâu một hơi để thả lỏng] Sao cũng được!
Sau một lúc tự chấn tĩnh bản thân thì cậu cũng quay lại vào bên trong với mọi người
Nhưng khi cậu quay lại thì cũng chẳng còn thấy hắn đâu nữa
Tô Tân Hạo (Cậu)
"Anh ta đi rồi à? Vậy cũng tốt, coi như về sau cứ làm sao lơ đi là được."
Tô Tân Hạo (Cậu)
Mọi người [Cười]
Tiểu Linh
Tô Tân Hạo, tôi gọi cậu là Tân Hạo thôi được không? [đi tới cạnh cậu nói chuyện]
Tô Tân Hạo (Cậu)
Được chứ.
Tiểu Linh
Aiza, cậu chàng khi nãy cũng đẹp trai thật nhưng chỉ có điều khí thế quá lạnh lùng rồi. [Đưa ly nước khi nãy của cậu để trên bàn đưa cho cậu rồi nói nhỏ chỉ cậu nghe]
Tô Tân Hạo (Cậu)
Anh ta luôn như vậy, trước đây là học trưởng và lớp trưởng ở lớp cấp 3 của chúng tôi, sau này thì cũng cùng gia nhập vào học viện cảnh sát.
Tiểu Linh
Ồ, vậy à(✿☉。☉), à mà tôi thấy tuổi cậu hình như rất trẻ.
Tô Tân Hạo (Cậu)
Đúng vậy đó, tôi nhỏ hơn anh ta 2 tuổi vì tôi từ lớp 10 nhảy lên lớp 12 lận.
Tiêu Thục Quyên
[Cầm tập tài liệu đi ngang qua] Xem ra cậu bạn này học rất giỏi đấy.
Tiểu Linh
[Khúc khích cười] Vậy là tổ chúng ta thật sự có hai người có trí rồi~
Tiêu Thục Quyên
Ừm [Gật đầu] Tôi đi đưa tài liệu cho đội trưởng trước.
Tiểu Linh
[Quay sang tiếp tục nói chuyện với cậu] Hiện tại chúng tôi vẫn chưa có sắp xếp công việc cho hai cậu lắm, ngày mai đi, hiện tại các cậu cứ nghỉ ngơi, ngày mai lại tới, chắc sẽ có việc làm.
Tô Tân Hạo (Cậu)
A, được, vậy tôi về trước.
Tiểu Linh
Coi như là hôm nay chúng ta làm quen trước, mai gặp lại.
Chương Minh Hào
Cậu chàng lạnh lùng kia hình như về trước rồi sao?
Tiểu Linh
Chắc là vậy, tôi cũng không biết nữa.
Tô Tân Hạo (Cậu)
..Anh ta chắc là bận rộn với một bài luận văn về pháp y đó. [Bất giác lại muốn giải thích một chút cho hắn]
Chương Minh Hào
Ồ vậy à? Xem ra cũng rất bận, không sao không sao, cậu mau nghỉ ngơi hết hôm nay đi ngày mai lại gặp nhé. [Vỗ vai cậu]
Khi cậu rời đi, đI tới cửa rồi cũng không hiểu nổi tại sao mình lại phải giải thích giúp hắn.
Tô Tân Hạo (Cậu)
Ais .... không nghĩ nữa, thôi thì quay về căn hộ vừa mới được ba thuê cho thuận tiện ở gần đây vậy.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play