Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Em Gái Của Phản Diện

Chap 1

Dương Vân Tâm, trẻ mồ côi được nhận nuôi vào khoảng 3 tuổi.
Chớp nhoáng sau sau 4 năm, vào một ngày mưa liên tục từ sáng đến tối. Gia đình ấm cúng của em đã không còn
Thay vào đó là những tiếng cãi vã, những tiếng đổ vỡ vang vọng khắp căn nhà nhỏ
A, đúng rồi. Ba mẹ nuôi của em đang cãi nhau, còn em thì sao?
Em vẫn còn rất bé, em sợ hãi cơ thể trở nên căng thẳng trước sự việc ồn ào và gây tổn thương
Em ôm lấy cơ thể mình co ro vào một góc của căn nhà, mặt dụi vào khủy tay để kìm nén sự mít ướt
Em không dám ngẩng đầu nhìn họ, vì họ bây giờ thật đáng sợ và dữ tợn
[ Choang ]
Lại thêm một bình hoa bị ném đi và vỡ tan tành dưới sàn nhà
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Rốt cuộc ông đang suy nghĩ cái gì vậy hả?!
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Đó là con gái của chúng ta!
Ba nuôi của Tâm
Ba nuôi của Tâm
Bà thôi đi! Con nhỏ đó chả có máu mủ gì cả!!
Ba nuôi của Tâm
Ba nuôi của Tâm
Nuôi nó chỉ có tốn thêm tiền ăn tiền đồ thôi!
Ba nuôi của Tâm
Ba nuôi của Tâm
Vứt nó đi đi!
Ba nuôi của Tâm
Ba nuôi của Tâm
Sức tôi không đủ để nuôi thêm nó!
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Ông!
Ba nuôi của Tâm
Ba nuôi của Tâm
Tôi nhân từ để bà vứt nó đi, nếu ngày mai tôi thức dậy
Ba nuôi của Tâm
Ba nuôi của Tâm
Tôi còn thấy nó thì tôi sẽ đem bán nó cho đám buôn người!
Mắt mẹ nuôi của em mở to, kinh hãi trước lời của ông. Môi bà mấp máy nhưng không nói được thêm một lời. Bà siết chặt tay ở hai bên
Còn ba nuôi của em, ông bực dọc quay lưng đi vào phòng và đóng sầm cánh cửa.
Khi tiếng cãi vã của họ kết thúc, căn nhà lắng xuống theo từng giây từng phút trôi qua
Bây giờ trong căn nhà chỉ còn tiếng sụt sịt bé tí của em ở góc nhà, mẹ nuôi của em chậm rãi đi tới chỗ em
Bà ấy nhẹ nhàng ôm em vào lòng và vuốt lưng an ủi em, giọng bà ấy nghẹn ngào khi thì thầm bên tai em
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Ta xin lỗi con..
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Ta xin lỗi rất nhiều..
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Ba con, ông ấy không thật sự muốn như lời ông ấy nói ra..
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Chỉ là do gia đình quá khổ.. Quá nghèo..
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Ông ấy sợ con đi theo sẽ khổ thôi..
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Vân Tâm ngoan nhé, không khóc..
Em vỡ òa khi cảm nhận được hơi ấm trong vòng tay bà, em dụi mặt vào lòng mà khóc nức nở
Thế giới của em vỡ tan trong giây phút ấy, cảm giác như hàng trăm con dao gâm vào tim em
Dương Vân Tâm
Dương Vân Tâm
Mẹ ơi, mẹ ơi
Dương Vân Tâm
Dương Vân Tâm
Con chịu khổ được, đừng bỏ con mà
Tiếng nói xen lẫn tiếng nấc, bà đau lòng ôm chặt em vào lòng. Nước mắt từ trong mắt bà trao ra và lăn dài trên má
Mẹ nuôi của Tâm
Mẹ nuôi của Tâm
Ta xin lỗi.. Xin lỗi Vân Tâm của ta nhiều lắm..
Em biết rằng không thể thay đổi được số phận, một lần nữa em sẽ bị gia đình bỏ rơi. Em ghét cảm giác đó, em sợ tình cảnh đó
Nhưng em phải làm sao đây, em chỉ mới 7 tuổi thôi. Họ bỏ rơi em thì em phải làm sao đây.
Thời gian thôi đưa nhanh chóng, sau cơn sốc và khóc nức nở. Em đã mệt mõi, cơ thể mềm nhũng trong vòng tay bà và ngủ thiếp di
Bà đau lòng nhìn em, môi bà nhẹ nhàng và chậm rãi hôn lên trán em. Rồi ôm em đi ra khỏi nhà
Cơn mưa lớn vẫn liên tục rớt hạt mà không ngừng một giây, bà dùng thân mình che chắn cho em khi bế em ra khỏi nhà
Không bao lâu, bà đi vào một con hẻm tối tâm và vắng vẻ. Bà đặt em vào một góc có mái che từ căn nhà bên cạnh con hẻm.
Trước khi đi, bà ngoái nhìn lại em mấy lần. Nước mât cứ bất giác trào ra khỏi mắt bà khi bà quay đi hoàn toàn
Mưa ngày một lớn, em ngủ nhưng cơ thể tự giác co ro vì nhiệt độ xung quanh tuột dốc không phanh
Khi mưa lớn tạt vào chỗ em nằm, nó tạt mạnh vào mặt em khiến em bừng tỉnh. Em nhận ra mình đang trong một con hẻm cách khá xa nhà vì em từng đi qua chỗ này khi đi lạc
Em tự ôm lấy cơ thể mình để chấn an và tìm kiếm chút hơi ấm. Nước mắt từ trong mắt em trào ra không ngừng, em sụt sịt ngước nhìn ra đường lớn.
Ngoài đường lớn chỉ lấp ló vài chiếc xe lao nhanh trong cơn mưa, lấp ló vài ánh sáng nhỏ bởi đèn đường
Em gục đầu, dụi mặt vào khủy tay để kìm nén sự mít ướt của bản thân
Bỗng em thấy lạch bạch của giày khi đặt chân xuống nước, lúc đầu em không để tâm mấy nhưng đột ngột ngẩng đầu lên khi không thấy mình bị dính nước mưa nữa
" Hể, nhóc Cosplay chuột cống à? "

Chap 2

Em nhìn chằm chằm vào người trước mặt với đôi mắt ngấn lệ
Một dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu em khi họ hỏi em đang Cosplay
Môi em mấp máy muốn nói gì đó nhưng không thể thốt ra tiếng, bỗng chốc em bị bế lên một cách đột ngột
Là người trước mặt đã bế em lên, khi đó em mới nhìn rõ được khuôn mặt của họ
Đường viền sắc nét, lông mi dài và công. Da mặt trắng hồng, cùng với mái tóc trắng. Toàn bộ khuôn mặt của họ thể hiện ra sự dịu dàng và hiền lành
Nhưng ai biết được con người bên trong họ sẽ như nào?
" Nhóc tên gì? "
Dương Vân Tâm
Dương Vân Tâm
Dương.. Dương Vân Tâm
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Ồ, ta là Mạc Tử Thiên
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Nhóc đang Cosplay chuột cống hả?
Dương Vân Tâm
Dương Vân Tâm
Không có!!
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Thế sao nhóc lại ở đây?
Dương Vân Tâm
Dương Vân Tâm
Bị..
Anh ấy nhìn cách em ấp úng không nói thành lời, lông mi rũ xuống chất chứa bao sự buồn bã trong ánh mắt.
Anh bế em trên tay, tay còn lại cầm ô che mưa cho em và anh. Anh ấy bước đầu bước đi, đôi chân dài sải một bước là bằng ba bước chân của em.
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Khó nói thì thôi, theo ta về nhà.
Em im lặng nhìn anh, nhưng anh không quá để ý tới em khi đang bước đi trong trời mưa. Em chậm rãi rúc vào lòng anh, đầy tựa vào ngực anh và thiếp đi
Nhưng cơ thể em vẫn khẽ run rẩy vì nhiệt độ xung quanh quá thấp và thêm đã dầm mưa từ lúc thức dậy tới giờ
Tử Thiên siết chặt vòng tay nhưng nhẹ nhàng, để em có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể của anh
Và khi lúc em tỉnh dậy, em thấy mình đang nằm tromg vòng tay của anh và một căn phòng lạ lẫm nhưng nó rất sang trọng, hiện đại.
Dương Vân Tâm
Dương Vân Tâm
/ Ơ.. bị bắt cóc hả ta? /
Em bối rối quơ tay loạn xạ rồi một tiếng bốp nhẹ nhàng vang lên, em lỡ tay đánh trúng má của anh khi anh đang ngủ
Đang bối rối giờ thêm phần sợ hãi, vì quá sợ hãi em liền nằm xuống và giả vờ ngủ.
Tử Thiên khẽ mở mắt khi cảm thấy một cơn đau nhói lên ở một bên má, anh ngồi dậy lấy tay sờ má mình rồi nhìn sang em
Khi thấy em đang ngủ ngon lành anh cũng chả nói gì, im lặng và rời khỏi giường. Trước khi rời đi, anh kéo chăn lên đắp cho em
Và khi anh đi, tiếng cửa khẽ đóng lai. Em mở hé mắt rồi cuộn tròn cơ thể trong chiếc chăn bông ấm áp
Dương Vân Tâm
Dương Vân Tâm
/ Ấm quá, đây là giấc mơ sao? /
Một lần nữa em chìm vào giấc ngủ.
Và kể từ hôm đó, em sinh sống với anh hơn 12 năm. Vào lúc em 19 tuổi, em đã được anh chuyển ra nước ngoài để học tập
Anh thì ở lại nước để em một mình qua nước ngoài sinh sống, anh cữ ngỡ em sẽ học tập ngoan ngoãn
Nhưng không..
Em trở thành một thành phần giống anh, một tên lãnh chúa nguy hiểm. Nhưng em không giống anh, vì anh giấu diếm để giống một chú cừu vô hại
Còn em thì phơi bày nó
Sau khi em tròn 23 tuổi và anh đã 28 tuổi, em quay về nước mà không báo trước
Khi em về lại căn nhà và thấy bừa bộn như một bãi chiến trường vừa kết thúc, đầu em đầy khó hiểu rồi chợt thấy tấm thiệp cưới trên cái tủ gần cửa
Cô dâu là Tô Châu Vân và chú rể là Đình Minh Huy
Em biết hai người đó, Châu Vân là người con gái Tư Thiển thương từ đầu năm cấp 3
Còn Đình Minh Huy là tên rách rưởi bị anh bắt nạt trong thời cấp 2.
Tên đó là một tên nghèo nàn nhưng có cố gắng, còn Châu Vân là một cô gái thuần khiết và trong trẻo
Tử Thiên đã thích thầm cô ấy từ lúc họ quen biết nhau, anh đã phải dấu diếm thân phận nguy hiểm của mình để trở nên vô hại khi ở bên cô ấy
Và Tử Thiên luôn dành thời gian kiếm tiền để dành cho Châu Vân, nhưng tới một ánh mắt tình cảm anh vẫn không nhận được
Món quà sinh nhật là Bảo Ngọc Xanh hàng trăm tỷ của anh cũng không bằng chiếc nhẫn thêu bằng lá của Minh Huy.
Tử Thiên luôn tức giận và tự hỏi anh có gì thua Minh Huy mà tại sao Châu Vân lại không một lần nhìn anh với ánh mắt tình cảm khi nhìn thằng đo
Dù vậy Tử Thiên vẫn không từ bỏ tình cảm của mình dành cho Châu Vân, anh luôn kiếm tiền để sau này có gì Châu Vân suy nghĩ lại và có đường lui
Khi sinh sống với Tử Thiên, không mấy lần em thấy anh khóc nức nở và uống rượu không hồi kết khi Châu Vân từ chối tình cảm của anh một lần nữa
Chỉ khi em xuất hiện bên cạnh, Tử Thiên mới ngưng uống rượu và hút thuốc vì sợ em khó chịu
Quay trở lại hiện tại, em cười nhếch khi thấy tấm thiệp rồi quay lưng ra khỏi nhà
Em biết Tử Thiên đang ở đâu, em đi luôn tục không dừng bước trên con phố vắng người
Trời ngày một mưa nhưng em không quan tâm, cũng chả cần ô
Em cứ bước đi rồi quẹo vào một chỗ, bước chân em dần đi chậm lại và dừng ngay trước mặt Tử Thiên. Anh đang tự ôm lấy mình, mặt dùi vào khủy tay để kìm nén nổi buồn trong lòng

Chap 3

Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Tử Thiên
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Anh đang Cosplay chuột cống đấy à? [ phà khói ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ ngẩng đầu ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Vân Tâm?
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ thả điếu thuốc và dập tắt ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ ngồi xuống ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Tử Thiên Cosplay chuột cống xấu quá!
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
...
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ vươn tay ôm lấy em kéo vào lòng ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Ồ?
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Anh buồn quá Vân Tâm [ nghẹn ngào ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ vỗ lưng ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Hiểu rồi hiểu rồi
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ gục đầu trên vai em ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ kinh ngạc ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Em xăm mình à Vân Tâm?!
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Đúng rồi
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Đụ m.á!
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ lùi ra sau và giữ vai em ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Ai cho em xăm mình?!
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ cười ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Có sao đâu?
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ bóp má em ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Không sao?!
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Anh cho em xăm chưa?!
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Đừng gắt gao thế chứ
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ đứng dậy ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ đứng dậy ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
M-ẹ kiếp..
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ cười nhẹ ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Về thôi
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Em buồn ngủ rồi
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ thở dài ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Được rồi
-
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Đ-ụ mẹ..
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Xăm kín cả lưng
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Thì sao nào? Không đẹp à
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Em bá nhất rồi
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ cười ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Anh không tính quay về Tử Phùng à
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ bấm điện thoại ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ ngã lưng xuống ghế ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Anh cũng chả biết nữa
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Chị ta cưới chồng rồi
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Buông bỏ đi
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ vò đầu ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Chịu thôi
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Chịu anh
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Ha.. ha..
[ Reng Reng ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
: Cái gì nói luôn
: Mày về nước rồi à
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
: Ừ, mới về
: Ôiii, cục cưng ơii. Chồng nhớ vợ quá
: Này, tao đang nói chuyện mà xí cái mỏ vô là thế nào
: Cái mồm hay cái loa vậy? Điếc tai quá
: Cái bánh xe bò
: Vãi cớt!
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ cau mày ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
: Rồi gọi làm gì?
: Gọi chơi thôi
: À mà mai mày học trường nào?
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
: Học nữa, học lòi l.ồn ra chưa đủ nư bây hả
: Học thêm kiến thức
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
: Kiến thức cái cù trỏ tao nè
: Tóm lại là tụi tao trường Thiên Dương
: Tụi tao bị tách khỏi nhóm con Ngọc My rồi, tụi nó bên bổ túc Văn Anh Xuân
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
: Mai tao gộp lại hết khỏi tách cái l.ồn gì nữa
: Ngon dữ rồi đó
: Hú hú, quá đãaa!!
: Ê mà Vân Tâm-
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ cúp máy ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Anh nhìn gì?
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ nhìn từ trên xuống dưới ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Em móc mắt anh bây giờ, nhìn cái cù trỏ em nè
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Láo toét.
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Hừ [ đi vào phòng ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ lấy điện thoại gọi ai đó ]
: Lô, bên kia sủa vội
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
: Tao lại cắt lưỡi mày
: Dỡn
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
: Mai tao về Tử Phùng
: Ô mài gót, chuyện động trời
: Tưởng ở với thân phận cừu non suốt chứ?
: Châu Vân không còn làm lung lây Thiên nhà ta nữa rồi à
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
: Nín mỏ đi thằng l.ồn
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
: Cô ấy đi lấy chồng rồi
: Tội thằng bé, chẹp chẹp
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
: Mày nhảm cớt đủ chưa
: Chưa
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
: M.á
: Thôi đùa
: Quay về thì vẫn ok vẫn bình thường
: Nhưng nhóm tao với nhóm thằng Minh Hải bị tách ra rồi
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
: Tách ra là thế đ.éo nào nữa vậy?
: Tao chịu, mày đi hỏi bố má của chúng nó ấy
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
: Cứ thông báo với chúng nó là tao sẽ quay lại Tử Phùng đi
: Ờ ok
: Ê mà có việc này-
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ cúp ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ đứng dậy đi vào phòng ]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ nằm trên giường bấm điện thoại ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Mai anh về Tử Phùng
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ lại cạnh giường mà ngồi ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Này Vân Tâm
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Gì?
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Quay mặt qua
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
[ xoay người nhìn ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ chậm rãi đáng giá ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Rốt cuộc qua đó em làm gì mà bây giờ em chả còn ngoan hiền chút nào
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Gớm
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Cái ngoan hiền bị em vứt rồi
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ giật khóe mắt]
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Ở bên đó á, ngoan hiền là dễ bị nạt
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Nên phải dữ tợn, bợm chợn giống anh mới sống nổi
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Đang khấy đểu anh đấy à
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Chắc vậy
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ nằm xuống bên cạnh, vòng tay quấn eo ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Càng lớn càng láo toét
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Đủ lông đủ cánh muốn bật anh mày à
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Ai rảnh
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam
Buông ra coi [ dùng lực gỡ tay ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
[ siết nhẹ, gục đầu vào lòng ]
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Yên đi
Mạc Tử Thiên _macthien
Mạc Tử Thiên _macthien
Ngủ tí
Dương Vân Tâm _dtam
Dương Vân Tâm _dtam

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play