Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ RhyCap ] Chờ Một Người..?

Giới thiệu nv.

Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh – Rhyder Tuổi: 18 Học lớp 12A1, trường THPT. ( kh bic nha^^ ) Một cậu trai có gương mặt điển trai, tính cách mạnh mẽ và hay bướng bỉnh. Nhưng đằng sau lớp vỏ gai góc ấy là một người sống rất tình cảm, thích bảo vệ người khác, và đặc biệt… rất dễ dỗi, thích được dỗ dành, hay giận lẫy vu vơ rồi ăn vạ như một đứa trẻ con. Cậu có đôi mắt đen sâu, mỗi khi khóc lại khiến người ta vừa đau lòng vừa buồn cười. Rhyder thuộc kiểu người "khó chiều" nhưng lại dễ mềm lòng.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy – Captain Tuổi: 18 Học lớp 12A1, cùng lớp với Rhyder. Captain là một cậu bạn nhẹ nhàng như gió sớm đầu xuân. Cậu hiền lành, dịu dàng và cực kỳ lễ phép. Cậu yêu hoa, đặc biệt là hoa hướng dương, bởi vì "nó luôn ngẩng đầu về phía ánh sáng". Captain ít nói, nhưng lời nào cũng dễ khiến người ta ấm lòng. Trong ánh mắt cậu luôn có một sự dịu dàng khiến người khác không nỡ rời xa.
Sân trường mùa xuân hôm nay đầy gió nhẹ. Tiếng chuông vào học vừa vang lên thì Rhyder đã vác cặp chạy như bay vào lớp, tóc tai rối tung.
nv phụ
nv phụ
Quang Anh! Mày lại ngủ quên à? // đánh thức //
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Ngủ đâu, tại xe hết xăng giữa đường. // lè lưỡi, nhăn mặt, nhưng cũng cười, cái kiểu cười trông vừa đáng ghét vừa đáng yêu //.
Cậu ngồi phịch xuống ghế, lấy tay phủi phủi mấy cánh hoa phượng vừa bay vào cửa sổ. Đôi mắt khẽ liếc sang cửa lớp đối diện — lớp 12A5. Một bóng dáng quen thuộc hiện lên: Captain đang đứng sắp xếp lại kệ sách ngoài hành lang.
Cậu ấy vẫn dịu dàng như mọi lần Rhyder lén ngắm — tóc nâu nhẹ khẽ bay trong gió, dáng người cao nhưng không tạo cảm giác xa cách. Trên tay cậu ấy là một bông hướng dương.
Lại là hoa Hướng Dương nữa.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
“ Đẹp.. // lẩm bẩm //
nv phụ
nv phụ
Ơ cái gì đẹp? // thò đầu lại gần//
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Không có gì. // vội lảng đi, tim đập nhanh hơn một nhịp //.
Cậu không nhớ rõ mình bắt đầu để ý đến Captain từ khi nào. Có thể là từ hôm cậu ấy cúi xuống nhặt giúp mình cái thước bị rơi. Cũng có thể là từ những lần thấy Captain mỉm cười với người khác, nhẹ nhàng, như thể cả thế giới được xoa dịu chỉ bằng một ánh mắt ấy.
Buổi chiều hôm đó, Rhyder ra về muộn vì phải trực nhật. Khi cậu vừa kéo balo ra cổng sau, trời bắt đầu đổ mưa nhẹ. Và ở đó — ngay dưới mái hiên cổng sau — Captain cũng đang đứng chờ.
Rhyder khựng lại. Cả hai nhìn nhau trong giây lát. Captain là người lên tiếng trước.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Cậu không mang áo mưa à?
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// lắc đầu // Không. Còn cậu.
Captain giơ tay, chìa ra một chiếc áo mưa màu trong suốt.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Tớ có mang hai cái. Cậu dùng cái này đi.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// ngập ngừng //. Không cần đâu, cậu dùng đi. Tớ đi mưa quen rồi.
Captain nhìn Rhyder một chút, rồi bất ngờ chạy lại, choàng áo mưa lên vai cậu.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Vậy thì che chung nhé.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// tròn mắt //. Cái... cái gì mà che chung.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
// cười // Còn hơn là một trong hai người bị ướt.
Từ lúc nào... mà mình lại cảm thấy tim mình đập nhanh đến vậy chỉ vì một câu nói đơn giản? Cái cảm giác được bảo vệ này... ngược lại với mọi lần mình phải là người đứng ra bảo vệ người khác. Kỳ lạ thật.
Rhyder không trả lời. Cậu chỉ lặng lẽ đi bên Captain dưới chiếc áo mưa trong suốt, hai vai chạm nhau, trái tim đập lạc nhịp theo từng tiếng mưa lách tách rơi xuống nền gạch ướt.
Chiều hôm đó, lần đầu tiên trong đời — người luôn bảo vệ người khác như Rhyder — thấy mình muốn được che chở. Và người cậu chờ, không phải ai khác... chính là cậu bạn dịu dàng với một đóa hướng dương trên tay.

Cùng nhóm? Thật không đây.

Giờ học Ngữ Văn – tiết hai buổi sáng thứ Ba
Lớp mình sẽ làm bài thuyết trình nhóm, mỗi nhóm hai bạn. Danh sách thầy đã chia ngẫu nhiên rồi nhé!” – cô giáo Văn vừa nói vừa đưa mắt nhìn xuống tờ giấy trong tay. Lớp học bỗng xôn xao hẳn lên.
Trời ơi, cầu trời đừng chung nhóm với thằng Toàn, nó toàn lười!” “Chung nhóm với con Hân là tốt nhất, nó lo hết!”
“Tao chỉ cần không bị ghép với mấy đứa im như hến là được rồi!”
Rhyder thở dài, đầu gục xuống bàn. “Lạy trời, cho con làm với ai cũng được… miễn đừng là cái người hay chấm bài xong rồi im re không thèm bàn bạc…” – cậu lẩm bẩm. Cô giáo bắt đầu đọc: “Nhóm 1: Mai với Dương. Nhóm 2: Hân với Thắng. Nhóm 3:…” Đến dòng thứ mười, cả lớp hơi nín thở. “Nhóm 11: Nguyễn Quang Anh và Hoàng Đức Duy.”
“…” Cả lớp nổ lên tiếng "Hả?!" Rhyder ngẩng đầu, tim đập "thình thịch".
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Cái… cái gì? Mình… mình với cậu ấy á? // nói lắp bắp //
Captain lúc đó đang ngồi phía dãy bên trái, cũng hơi ngẩn ra, nhưng rồi mỉm cười rất nhẹ.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Trời ơi… cười kiểu đó là muốn người ta sống sao đây?!
Ra chơi – Sân trường Captain bước lại chỗ Rhyder đang đứng dựa vào gốc cây, giả vờ nghịch điện thoại.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
“Chào cậu.” // giọng nói dịu dàng vang lên //
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// giật thót lên , ngẩng đầu // À..ừm chào.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
// cười khẽ // Mình là Hoàng Đức Duy. Nhưng mọi người gọi mình là Captain. Mình nghĩ cậu biết rồi.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Ờ. Tớ là Rhyder. Mà… thôi, cậu biết rồi.”
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Ừm. Vậy… tụi mình sẽ làm nhóm với nhau, cậu thấy sao?
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Thấy… ổn. Miễn là cậu không kiểu im lặng rồi bắt tớ làm hết.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
// nghiêng đầu, mắt ánh cười // Tớ sợ cậu nói câu đó trước cơ.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
“…Tớ không đến mức đó đâu!”
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Tớ biết. Cậu giỏi. Nhưng hay cau có.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Cái đó là… nét mặt tự nhiên thôi. // quay đi, bối rối //.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
* Cái tên này… nói chuyện nhẹ nhàng vậy mà đâm trúng tim mình ghê. Không hiểu sao ở gần cậu ấy, mình lại không muốn làm người mạnh mẽ nữa. Cảm giác như… được dịu lại ấy *
Chiều hôm đó, cả hai hẹn nhau tại thư viện trường để bàn bài. Captain mang theo một túi bánh và hai chai nước. Rhyder thì mang theo vở, nhưng nhìn túi bánh là mắt đã sáng rỡ
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Cho tớ một cái?
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Không cho một cái đâu
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Gì vậy
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Cho hai cái
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Cái đồ hiền mà biết cà khịa hả?
Captain bật cười, đẩy túi bánh lại gần hơn. “Ăn đi rồi tập trung làm bài. Tớ có ghi sẵn vài gợi ý. Muốn xem không?” Rhyder lấy bánh, nhưng vẫn ngó vào vở Captain. “Viết chữ đẹp ghê…” “Cảm ơn. Mẹ tớ ép tớ luyện hồi nhỏ.” “Còn mẹ tớ ép tớ học võ.” – Rhyder nói xong rồi chớp mắt – “Nên tớ ăn nhiều.” Captain bật cười.
Trời sẩm tối, hai người vẫn chưa rời thư viện. Những trang giấy đầy chữ, bút dạ highlight nhiều màu và mảnh bánh vụn còn sót lại trên bàn. Captain chống cằm nhìn Rhyder đang say sưa viết.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Cậu thích viết vậy à
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Ừ. Nhưng ít khi viết cho ai coi
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Vậy hôm nay… đặc biệt rồi ha
Rhyder dừng tay, nghiêng mặt nhìn Captain. Một khoảng lặng ngắn trôi qua.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Ừ. Hôm nay… đặc biệt thiệt

Đừng có tránh tớ

Tối hôm đó – sau khi làm bài nhóm xong, về tới nhà
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
“haizz…” // quăng ba lô xuống giường, nằm vật ra //
Trong đầu vẫn là hình ảnh Captain ngồi tựa đầu vào tay, ánh đèn vàng của thư viện chiếu lên mắt cậu ấy long lanh đến kỳ lạ.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Cái đồ mềm mại… Sao nhìn cậu ấy dịu dữ vậy ta?// lăn qua lăn lại //
Tin nhắn từ lớp trưởng bật lên Lớp trưởng: “Mọi người nộp bản nháp phần trình bày nhóm trước tối mai nha!”
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Khoan! Cái đó… Captain cầm rồi mà!?
Hôm sau – tại lớp học
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// chạy vào lớp, thở hổn hển // Captain ơi!!! // mắt đảo quanh //
Captain… không có mặt. Ghế trống, vở không, cả cặp cũng không thấy.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// rối loạn suy nghĩ // *Đừng nói hôm qua mình lỡ nói gì kỳ cục rồi làm người ta buồn nha?! Hay là… cậu ấy thấy mình phiền quá? Trời đất ơi, mình có kỳ cục gì đâu ta *.
Buổi trưa – trong căn-tin
Bạn cùng lớp : Ê Rhyder, nghe nói Captain xin nghỉ hôm nay rồi. Hình như bị ốm?
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Ốm…?// tay siết chặt lon nước // * Mà sao không nhắn gì cho mình… Mình là bạn nhóm mà, có nên hỏi thăm không ta…*
Rhyder cầm điện thoại, rồi đặt xuống. Cầm lên. Đặt xuống. Lặp lại 5 lần.
Tin nhắn cuối cùng cx đc gửi
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Cậu ổn chứ? Nghe nói cậu ốm…!
1 tiếng trôi qua. Không hồi âm.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
//cắn môi // Captain à, cậu đang trốn tớ thật à?
Tối hôm đó – trời mưa nhẹ, trước nhà Captain
Rhyder đội áo khoác, tay cầm hộp cháo mua ở tiệm quen thuộc
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
//gõ cửa nhà Captain , lo lắng, ướt một nửa người // Captain! Có ai ở nhà không?!
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
// giọng nói từ trong vọng ra , khàn khàn // Rhyder?
Cửa mở. Captain mặc áo len mỏng, gương mặt hơi tái
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// đột ngột lớn tiếng // Cậu điên à?! Ốm muốn xỉu còn không chịu nhắn một cái?!”
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
// cười nhạt, đứng nép một góc // Tớ… không nghĩ cậu sẽ lo.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// đặt hộp cháo xuống bàn trong nhà //Cái đồ đầu óc hướng dương! Có ai bị sốt rồi trốn tránh như cậu không hả?!
Captain hơi sửng sốt ,mắt mở lớn
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
// rút khăn giấy, khẽ nói // Cảm ơn vì đã đến.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// thở mạnh ra //Lần sau đừng có tránh tớ.
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
// nhìn nghiêng , giọng nhỏ xíu // Tớ tránh cậu vì sợ tớ… thích cậu mất.
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
...
Khoảnh khắc yên lặng , ánh đèn hắt lên gương mặt hai người
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
Nguyễn Quang Anh ( Rhyder)
// lẩm bẩm // Vậy nếu… tớ không tránh cậu thì sao?
Hoàng Đức Duy ( Captain)
Hoàng Đức Duy ( Captain)
// mắt ngước lên, môi mím chặt // Tớ sẽ rất vui.
Có những người chỉ cần một lần ở lại bên cạnh nhau là cả trái tim không thể rời đi nữa.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play