Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Saihate Station ] Vẫy Tay Với Một Người Không Trở Lại 2

1. [ SS2 ] Chuyển kiếp có duyên lại gặp nhau

Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
há lô há lô
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
ẹ hehehehee
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
SS2
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
truyện đã khác nhìu òi mà tớ vẫn mát mát như ngày nàooo
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
1 điểm k khác biệt mà tớ luôn tự tin ehehe
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
idea na ná bên Trung,lưu hồi chuyển kiếp j á...,chị tớ gợi ý.Và trên tik thấy mng kb Wechat bên Trung cute quá nên..
_
Quán trà bên góc đường nhỏ, dưới tán hoa mộc lan đang rụng cánh. Haru ngồi đó, tay ôm ly trà hoa lài mà câu yêu thích, nhưng ánh mắt thì thả trôi theo từng giọt nước đọng bên ngoài ly. Hôm nay, ba mẹ cậu lại giục:
???
???
mẹ Haru: Con lớn rồi, nên quen bạn gái đi.
???
???
ba Haru: Tuổi này người ta yêu đương cả rồi. Không thể sống lưng chừng mãi được
Cậu không biết phải đáp thế nào. Không phải vì không muốn yêu – mà là… tim cậu chưa từng đập vì ai trong kiếp này.
Và rồi – cửa quán mở ra. Một người bước vào. Cậu trai với sơ mi trắng, cà vạt lệch, tóc rối nhẹ như gió vừa thổi. Shion – chưa hề nhớ kiếp trước – nhưng vừa chạm mắt Haru, tim hắn rung lên một nhịp lạ thường.
Shion nhìn quanh. Haru thì… vừa ngước lên. Hai ánh mắt chạm nhau. Chỉ một khoảnh khắc rất nhỏ. Nhưng tim Haru đập nhanh, và má cậu hơi nóng.
Shion gọi nước xong, chẳng hiểu vì lý do gì… lại bước tới bàn Haru.
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Xin lỗi, chỗ này còn trống không?
Giọng hắn trầm mà dịu. Haru gật đầu – không hiểu vì sao không hề muốn từ chối
Lúc Shion rút điện thoại, ánh sáng WeChat trên màn hình làm Haru nhìn theo vô thức. Hắn cười:
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Cậu có dùng WeChat không? Tôi... muốn kết bạn
Một câu nói rất bình thường. Nhưng nơi đáy lòng Haru, có thứ gì đó… rụng xuống. Cậu gật đầu. Chỉ vậy thôi. Không cần thêm lời.
_
Chiều thứ Sáu, phòng làm việc tầng 17 như đông đặc lại bởi không khí căng thẳng. Haru đứng trước bàn trưởng phòng – tay cầm bản kế hoạch vừa bị trả lại. Cậu cúi đầu, tay nắm chặt, môi mím.
Manager (Quản lí)
Manager (Quản lí)
Tôi đã nói bao nhiêu lần là không được để sót mục ngân sách phụ?! Một bản báo cáo chỉ có ba trang mà cũng làm sai thì làm được gì ở công ty này?!
Lời mắng nặng như đá. Cả phòng im lặng, không ai nhìn Haru – nhưng cậu vẫn thấy… như cả thế giới đang chỉ trỏ vào mình. Cậu muốn xin lỗi. Nhưng cổ họng nghẹn lại. Tất cả những gì cậu có thể làm là gật đầu, thật khẽ.
Manager (Quản lí)
Manager (Quản lí)
Ra ngoài đi. Sửa lại hết cho tôi trước 5 giờ.
Haru quay người, bước về bàn. Ngón tay run lên khi đặt tài liệu xuống. Cậu không khóc. Chỉ thấy một nỗi mỏi mệt lan từ ngực lên mắt.
Akinashi Haru
Akinashi Haru
Cố lên… mình mới vào mà… cố chút thôi…
_
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
hehee
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
moaaa

2.Nói giúp

Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
Trời thì lạnh
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
Đầu thì nhức
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
mắt thì muốn cụp xuống
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
Tay thì mỏi
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
mà tớ vẫn gượng vt truyện cho các cậu nòo
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
thưởng đeeeee
_
tiếp chap trướccc
Nhưng tim vẫn thấy nặng. Như thể… mình vốn không thuộc về nơi này.
Cùng lúc đó, cửa văn phòng mở
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Xin chào, tôi đến nhận việc. Tôi là Shion – nhân viên mới phòng Kế hoạch.
Giọng trầm vang lên giữa không gian lặng như tờ. Haru ngẩng lên – mắt còn ươn ướt. Và nhìn thấy… Là người đó. Là cậu trai đã mời Haru kết bạn WeChat vài ngày trước. Là người có ánh mắt khiến tim Haru mềm lại, dù chỉ là thoáng nhìn.
Shion bước vào, trao hồ sơ, quay đầu… và ánh mắt chạm Haru. Một tia sáng rất nhỏ lóe lên nơi tim Haru. Giữa một ngày buồn, ai đó lại xuất hiện như đúng lúc định mệnh.
_
Từ ngày Shion vào công ty, không khí nơi Haru làm việc... như thay đổi. Shion không nói nhiều. Anh điềm đạm, làm việc chỉn chu, và khi cần – lại lên tiếng đúng lúc. Lần đầu tiên là buổi họp sáng thứ Hai. Trưởng phòng mắng Haru vì chưa cập nhật dữ liệu mới. Trước ánh nhìn của cả nhóm, Haru cúi đầu định im lặng – thì Shion cất lời:
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Bản đó tôi phụ trách hỗ trợ. Là lỗi của tôi khi chưa nhắc Haru
Hôm đó, trời mưa. Tan ca, Haru một mình rảo bước về ga tàu điện ngầm. Ánh đèn đường phản chiếu qua lớp kính, tạo thành những vệt sáng dài như phim truyền hình. Tin nhắn WeChat bật sáng:
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Cậu ổn chứ?
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Tôi chỉ… không thích thấy cậu bị mắng trước mặt nhiều người.
Tim Haru thắt lại. Cậu định không trả lời. Nhưng tay lại tự động gõ chữ:
Akinashi Haru
Akinashi Haru
Cảm ơn. Lần đầu có người nói giúp tôi như vậy
__
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
ẹ,tớ ch3t đây
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
ngọt quaaa
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
tớ bít mình sai khi cho ss1 nó hong có 1 chút ngọt nàoo
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
sát muối vào vết thương của mng
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
nên tớ bù lỗi vào ss2 nàyyy
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
nhưng nếu các cậu thấy chán thì nói tớ nhé
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
tớ cho ngược nặng ^^

3. Thư viện Thiên Tân (天津滨海图书馆)

Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
tớ sắp hết pin gòii
Tsuginomaeno. 🎀
Tsuginomaeno. 🎀
còn 28%,tớ sẽ ráng vt tiếpp
_
tiếp chap trc
Khoảnh khắc gửi tin đi, một dòng gió lạnh lướt qua gáy Haru. Cậu ngước nhìn trời. Trong khoảnh khắc đó – một hình ảnh kỳ lạ vụt qua trong đầu. Tuyết rơi trắng xóa. Một người gọi tên cậu trong hoảng loạn.
"Senpai… Đừng bỏ em lại… Là em sai…"
Cậu rùng mình. Mơ hồ cảm thấy có điều gì đó… đã từng xảy ra
_
Đêm hôm ấy, Haru nằm trên giường, nhìn màn hình WeChat sáng nhè nhẹ. Tin cuối cùng Shion gửi là:
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Nếu mệt mỏi, có thể nói với tôi. Tôi luôn sẵn sàng nghe cậu
_
Hôm ấy trời trong, ánh nắng vàng rải khắp ga tàu điện ngầm Thiên Tân. Shion nhắn WeChat cho Haru:
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Cậu rảnh không? Tôi biết một chỗ hay lắm. Không đông người. Chỉ có sách và nắng thôi.
Ban đầu Haru định từ chối. Nhưng ngón tay lại ấn “Ừ”. Và thế là – cậu đứng đây, trước thư viện nổi tiếng nhất thành phố – nơi có hàng ngàn cuốn sách và bức tường cong như sóng biển.
Bên trong, ánh sáng hắt xuống từ mái vòm. Haru ngẩng đầu, choáng ngợp. Tựa như bước vào một thế giới không thật. Shion bước cạnh cậu, tay đút túi, nụ cười nhẹ như mọi khi:
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Hồi học đại học, tôi từng ngồi ở đây cả buổi chiều chỉ để đọc một quyển sách không hiểu gì.
Họ chọn chỗ ngồi khuất trong góc – nơi có chiếc ghế gỗ dài nhìn ra dãy sách. Shion đưa cho Haru một ly trà lài anh mua trên đường:
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Trà hoa lài, ít đá – lần trước thấy cậu gọi vậy.
Haru nhận ly, tim hơi loạn một nhịp. Không phải vì trà Mà là vì người ấy đã để ý cậu đến thế.
--- Hai người mở sách. Không nói gì. Chỉ là… lâu lâu ánh mắt Haru lại lén liếc sang, thấy Shion đang nhìn mình. Giữa tiếng lật sách khẽ khàng, không ai lên tiếng. Nhưng trong lòng Haru… có tiếng nói rất rõ:
Akinashi Haru
Akinashi Haru
*Mình muốn ở cạnh người này… lâu hơn một chút.
--- Trước khi chia tay, Haru ngập ngừng:
Akinashi Haru
Akinashi Haru
Lần sau… mình lại đi chỗ nào khác nhé?
Shion gật đầu, mắt cong cong
Tatsunami Shion
Tatsunami Shion
Được. Tôi có cả danh sách mấy chỗ nữa – nhưng phải đi cùng cậu mới chịu

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play