Tớ Đâu Thích Cậu... Thật Đấy!
Chap 1: Ngồi Cạnh Oan Gia
Sáng thứ Hai. Tiết trời đầu thu se se lạnh, lá vàng bay nhẹ trước cổng trường, học sinh í ới gọi nhau... và Trần Gia Minh, như thường lệ, vấp ngưỡng cửa lớp và ngã sấp mặt.
Vũ Đức Tú
Ôi trời ơi! Mới đầu tuần đấy Gia Minh!
Vũ Đức Tú, bạn thân từ mẫu giáo của Minh, ôm bụng cười không thương tiếc.
Gia Minh lồm cồm bò dậy, phủi bụi quần đồng phục, miệng càu nhàu:
Trần Gia Minh
Cái ngưỡng cửa này chắc có thù với tớ... Cả đời tớ chưa thấy cái gì trơn như thế này, trừ điểm kiểm tra Toán!
Thầy Phạm Mạnh Cường bước vào lớp, tay cầm sổ điểm, miệng cười tươi như thể chẳng hề hay biết hôm nay là thứ Hai.
Thầy Phạm Mạnh Cường
Chào các chiến binh lớp 10A3! Đầu năm có tí thay đổi nhẹ... Các em đổi chỗ nhé!
Sự kiện ‘chuyển chỗ định mệnh’ bắt đầu.
Sau khi thầy Cường sắp xếp một loạt tên, Gia Minh hồi hộp nghe thấy:
Thầy Phạm Mạnh Cường
Trần Gia Minh... ngồi cạnh... Lê Ngọc Linh.
Trần Gia Minh
"Toang rồi."
Lê Ngọc Linh – lớp phó học tập, học giỏi nhất lớp, nổi tiếng với ánh nhìn có thể khiến học sinh lớp khác quên mất mật khẩu Facebook. Cô bạn ngồi bàn đầu, luôn chỉn chu, nề nếp, sạch sẽ... và đặc biệt, ghét mấy đứa học dốt hay nói nhiều.
Lê Ngọc Linh
Ngồi cạnh tôi thì đừng có làm ồn.
Linh nhìn Minh, mặt lạnh như băng tuyết ở Tây Bắc.
Trần Gia Minh
Tớ... tớ cũng thích học lắm, thật đấy! /Nuốt khan/
Nói xong còn giả vờ lấy sách Toán ra lật tới trang... quảng cáo.
Lê Ngọc Linh
/Nhướng mày/ Đó là sách cũ, trang quảng cáo dịch vụ gia sư.
Thầy giáo giảng bài say sưa, học sinh ghi chép chăm chú. Còn Gia Minh? Cậu... đang vẽ siêu nhân vào vở.
Lê Ngọc Linh
Tôi mà bị điểm kém vì ông ồn ào, tôi sẽ xin thầy chuyển chỗ đấy. /Nói nhỏ/
Trần Gia Minh
Ơ... nhưng tôi có nói gì đâu mà?
Lê Ngọc Linh
Thế siêu nhân trong vở ông đang thò đầu sang vở tôi là câm à?
Gia Minh lén liếc qua. Quả thật, đầu siêu nhân của cậu đã chạm vào... bài làm của Linh. Cô đang giải phương trình bậc hai, còn siêu nhân thì đang mặc... váy.
Không khí lạnh bất thường xuất hiện quanh bàn học.
Vũ Đức Tú
Ê Minh! Ngồi cạnh Linh á? Có thấy run chưa?
Trần Gia Minh
Cảm giác như... ngồi cạnh giáo viên chủ nhiệm vậy. Mỗi lần cô ấy nhìn tớ, tớ cảm giác phải kiểm điểm luôn... kiếp trước.
Vũ Đức Tú
Thế mà tớ thấy hợp đấy. Cậu thì như nồi lẩu bốc khói, cô ấy như... đá lạnh. Hợp lý quá còn gì?
Gia Minh thở dài, nhìn sang Linh đang đọc sách, tóc bay nhẹ theo gió từ cửa sổ. Có cái gì đó... lạ lắm. Mới đầu năm thôi mà tim cậu đã có gì đó lưng lưng rồi.
Chap 2: Bút Chiến Giữa Lớp Học
Tiết Văn hôm nay, cô giáo cho làm bài tập nhóm. Vừa nghe đến chữ "nhóm", Trần Gia Minh đã hí hửng như thể được nghỉ học.
Cô giáo
Cô chia nhóm luôn nhé! Bạn nào ngồi cạnh nhau thì làm chung.
Gia Minh quay sang Lê Ngọc Linh, mặt cười tươi như bông hoa hướng dương.
Trần Gia Minh
Linh nè, hôm nay trời đẹp, bài tập cũng đẹp. Chúng ta cùng hợp tác đẹp ha?
Linh không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đẩy tập văn bản về phía Minh.
Lê Ngọc Linh
Viết đoạn mở bài đi.
Trần Gia Minh
/Gãi đầu/ Ờ... Tớ thì thường không viết mở bài trước đâu. Phải có cảm hứng đã.
Lê Ngọc Linh
Cảm hứng của cậu có bao giờ tới kịp trước giờ nộp bài không?
Trần Gia Minh
Ờ... thường là sau giờ nộp khoảng ba tiết.
Linh thở dài, lấy bút ra viết. Minh ngồi nhìn, rồi... với tay cầm cây bút xanh của Linh.
Lê Ngọc Linh
/Cau mày/ Cây bút đó là bút dành riêng để gạch lỗi.
Trần Gia Minh
Ừ, thì tớ định gạch luôn... cả bài tớ viết hôm qua.
Lê Ngọc Linh
Gạch vào vở tôi thì tôi sẽ gạch... mặt cậu đấy.
Minh rụt tay lại, run nhẹ.
Minh quyết định ra tay. Cậu viết một đoạn văn miêu tả cảnh trường học buổi sáng. Rất nên thơ. Rất cảm xúc. Rất... thảm họa.
✍️: Trường tôi mỗi sáng như một con bò sữa khổng lồ phun ra từng dòng người. Học sinh ùa vào như gà tìm thóc...
Linh đọc đến đó thì cứng người.
Lê Ngọc Linh
Đây là văn miêu tả hay là tiểu thuyết chăn nuôi vậy?
Trần Gia Minh
Thì tớ muốn dùng hình ảnh ẩn dụ mà! /Cười toe/
Linh cầm bút đỏ, gạch nguyên đoạn.
Lê Ngọc Linh
Ẩn dụ này không hợp với học sinh. Hợp với... quảng cáo thức ăn chăn nuôi.
Hai người bắt đầu một cuộc “bút chiến” kinh điển.
Minh viết → Linh sửa
Linh viết → Minh “vẽ thêm” minh họa
Linh gạch → Minh dán giấy nhớ
Linh xóa → Minh vẽ mặt cười
Cả bàn học như một trận địa. Mực xanh, đỏ, đen đua nhau giành quyền thống trị.
Cuối cùng, Linh thở hắt ra, cầm lấy tờ giấy mới, nói nhẹ mà sắc như dao lam:
Trần Gia Minh
Để làm gì? Nắm tay nhau hòa bình à?
Lê Ngọc Linh
Không. Đưa bút để tôi viết một mình.
Minh đơ mất 3 giây, rồi ngồi ngoan như cún con bị tịch thu đồ chơi.
Minh lặng lẽ xếp cặp, rồi quay sang Linh, nói nhỏ:
Trần Gia Minh
Này, cho tớ xin lại cây bút đỏ được không?
Linh đưa trả, không nói gì. Nhưng trước khi Minh kịp bỏ vào hộp, cô khẽ nói:
Lê Ngọc Linh
Lần sau, nếu muốn vẽ siêu nhân... ít ra cho nó mặc quần.
Chap 3: Trốn Học Như Phim Và Cái Kết
Sáng thứ Tư. Tiết cuối cùng buổi sáng là Thể dục.
Nắng nóng, sân trường rộng như sa mạc Sahara, và thầy thể dục thì... nhiệt huyết như đội trưởng quân đội.
Trần Gia Minh
/Thều thào/ Chúng ta phải làm gì đó. Chúng ta không thể tiếp tục sống thế này.
Vũ Đức Tú
/Gật gù đồng cảm/ Đúng. Mỗi lần thầy bắt chạy 10 vòng là tớ muốn quyên góp quỹ từ biệt.
Lê Ngọc Linh
Không ai chết vì thể dục cả. Mọi người chết vì lười thôi.
Trần Gia Minh
Cậu nên ghi câu đó lên bia mộ tớ nếu tớ gục giữa sân.
Chạy 5 vòng sân → nhảy xa → bật cóc → chống đẩy...
Minh vừa chạy được vòng thứ hai thì lăn ra cỏ như bị bắn tỉa.
Trần Gia Minh
Không... không thở được... Tú... nói với mẹ tớ... là tớ... để dành mì tôm gói cuối cho mẹ...
Vũ Đức Tú
/Thì thào/ Này, hay ta trốn tiết đi? Đằng sau nhà xe có lối đi nhỏ. Không ai biết!
Vũ Đức Tú
Gia Minh sáng mắt như vừa tìm thấy ý nghĩa cuộc đời.
Gia Minh và Đức Tú giả vờ đi lấy nước, rồi chuồn qua khu nhà xe.
Chạy ngoằn ngoèo, lách qua lùm cây, chui vào căn phòng chứa dụng cụ cũ. Bên trong toàn bụi bặm và mạng nhện, nhưng... mát, yên tĩnh, không có thầy thể dục.
Trần Gia Minh
Haha! Tụi mình đỉnh thật!
Vũ Đức Tú
Ừ! Trốn học thành công rồi!
Trần Gia Minh
Đừng hét to quá! Có camera đấy.
Vũ Đức Tú
/Ngước lên trần/ Không có đâu, toàn là bụi với dơi.
Xẹt! – Một con dơi nhỏ vỗ cánh bay ra, lượn vòng vòng trên đầu hai đứa.
Trần Gia Minh
AAAAAAAAAAAAAAAA!
Tiếng hét vang lên khiến... thầy thể dục nghe thấy. Và Linh cũng đang chạy qua gần đó.
5 phút sau, Gia Minh và Tú bị áp giải về sân, trong tiếng cười lăn lộn của cả lớp.
Trần Gia Minh
Tớ nghĩ tớ đã thấy ánh sáng tự do... nhưng hóa ra đó là... đèn pin của thầy.
Linh thở dài, đưa hộp sữa sang cho Minh.
Lê Ngọc Linh
Cậu cần canxi. Mai còn chống đẩy tiếp.
Trần Gia Minh
/Cảm động/ Linh à, cậu quan tâm tớ à?
Lê Ngọc Linh
Không. Tớ chỉ không muốn ngồi cạnh một học sinh bị đuổi học vì trốn tiết thể dục.
Minh bật cười. Nhưng trong lòng... lại thấy vui không rõ lý do.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play