[Rhycap] Ám Tâm: Âm Thanh Trong Bóng Tối
Chương 1
Hoàng Đức Duy
Hòang Đức Duy là một sinh viên ngành tâm lý học, cậu có khả năng đặc biệt: nhìn thấy linh hồn
Nguyễn Quang Anh
Rhy – một thanh tra hình sự lạnh lùng, điều tra vụ án nào, vụ án đó được phá giải nhanh chóng
Và một số nhân vật phụ khác
Tại phòng 407 của kí túc xá Đại học RC
Hoàng Đức Duy
/khó ngủ/ um...
Ngoài cửa sổ, gió lùa qua những tán cây khô cằn, tạo nên âm thanh như tiếng móng vuốt cào lên cửa kính.
Hoàng Đức Duy
/siết chặt chăn, mắt nhìn thẳng lên trần nhà/ Áa
Bởi... Có một vết ố loang hình như một khuôn mặt mờ mờ.
Hoàng Đức Duy
/liếc nhìn đồng hồ/ Đã hơn 12 giờ rồi sao
Hoàng Đức Duy
Sao mãi mình vẫn không ngủ được nhỉ...
Tiếng gõ vang lên từ cánh cửa gỗ cũ kỹ. Ba tiếng, đúng nhịp, chậm rãi.
Hoàng Đức Duy
Hay là Minh?
Minh là bạn cùng phòng với cậu
Hoàng Đức Duy
Không thể nào, cậu ấy đang về quê cơ mà...
Hoàng Đức Duy
/sợ hãi, không dám ra mở cửa/
Lần này, tiếng gõ vang lên mạnh hơn, như thể ai đó đang kiên nhẫn gõ đúng nhịp, đúng tiết.
Hoàng Đức Duy
/kìm nén lại nỗi sợ đi về cửa/ ai đó?
Hoàng Đức Duy
/mở hé cửa ra/
nhưng... dưới mặt sàn có một tờ giấy với nét chữ nguệch ngoạc, mờ mờ
Hoàng Đức Duy
/Cầm lên đọc/ Căn phòng đó... không nên tồn tại?
Hoàng Đức Duy
/Đóng sầm cửa lại, chốt chặt khóa/ Chu-chuyện gì đang diễn ra vậy..
Hoàng Đức Duy
/Nhìn kĩ vào tờ giấy/ Nó... Không có dấu hiệu nào cho thấy người đưa nó là ai, chỉ có mùi ẩm mốc nồng nặc như từ một nơi đã lâu không có người sống... ?
Suốt đêm đó, cậu đã không ngủ
Chương 2
Tại phòng bảo vệ của Đại học RC
Hoàng Đức Duy
Bác bảo vệ ơi
Hoàng Đức Duy
Cháu là sinh viên ở phòng 407 ở kì túc xá
Hoàng Đức Duy
Nửa đêm hôm qua có người gõ cửa nhà cháu, mở của ra thì lại chẳng thấy ai, bác xem giúp cháu với
Bảo vệ
/chau mày/ Không có sinh viên nào ở đó mà. Phòng đó bị khóa hơn hai năm rồi.
Hoàng Đức Duy
Nhưng... cháu đang sống ở đó mà
Bảo vệ
Cháu nói đùa à? Chìa khóa phòng đó bị thu từ lâu. Nó bị tai nạn cháy, rồi bị niêm phong mà.
Hoàng Đức Duy
/Sống lưng lạnh ngắt/ Dạ vâng cháu cảm ơn...
Tại khuôn viên của trường
Hoàng Đức Duy
Không thể nào!
Hoàng Đức Duy
Rõ ràng mình mới chuyển vào đó một tháng trước kia mà
Hoàng Đức Duy
Bạn cùng phòng của mình là Minh, cũng ở cùng
Hoàng Đức Duy
/vội lôi điện thoại ra gọi cho Minh/
Hoàng Đức Duy
📞: Minh à? cậu có khỏe không
Hoàng Đức Duy
📞: Tớ Hoàng Đức Duy đây
Hoàng Đức Duy
📞: Sao bác bảo vệ nói với tớ là phòng chúng ta không tồn tại nhỉ
Trần Quang Anh Minh
📞: Hoàng Đức Duy? Tớ chưa từng gặp cậu, cũng chưa từng ở cùng cậu. Tớ học ở cơ sở khác. Cậu nhầm người rồi.
Trần Quang Anh Minh
/cúp máy/
Hoàng Đức Duy
/Rơi điện thoại khỏi tay/
Cậu bắt đầu nghi ngờ chính mình. Liệu suốt một tháng qua, cậu đã sống cùng ai? Và trong căn phòng nào?
Hoàng Đức Duy
/Dừng chân tại cửa phòng 407/ Mong cho tối nay bình an
Hoàng Đức Duy
/Cắm chìa khóa vào/
Tay cậu bỗng khựng lại, bởi.. nó không vừa
Hoàng Đức Duy
Không thế nào?
Hoàng Đức Duy
/thủ đi thử lại/
Hoàng Đức Duy
/Gõ cửa, đập thật mạnh/
Cậu quyết định đi tìm bác bảo vệ để chúng minh mình không điên
Hoàng Đức Duy
Thật sự là cháu đã ở đó suốt một tháng qua mà
Hoàng Đức Duy
Bác cứ thử đi với cháu đi mà
Bảo vệ
Tôi sẽ tin cậu thêm lần này
Khi họ quay lại, hành lang tầng bốn hoàn toàn… biến mất.
Chương 3
Thang máy chỉ dừng đến tầng ba. Cầu thang lên tầng bốn bị rào chắn và có biển “Cấm vào – nguy hiểm sập đổ.”
Hoàng Đức Duy
K-không thể!?
Bảo vệ
/khó chịu/ Cháu đùa dai quá rồi đấy
Bảo vệ
Tầng bốn bị cháy, đóng cửa từ năm bốn năm trước. Làm gì còn ai sống trên đó?
Hoàng Đức Duy
/Đừng không vững, vô thức lùi lại/ không..
Bảo vệ
Lần sau đừng đùa như thế nữa /bỏ đi/
Suốt một tháng qua… cậu sống ở nơi không tồn tại?
Và người gõ cửa lúc nửa đêm… là ai?
Sau vài phút choáng váng, bằng một thế lực nào đó cậu lại đứng trước cửa phòng 407, với tư thế đang đưa chìa khóa vào ổ
Hoàng Đức Duy
/bất ngờ/ M-mở được rồi,..
Hoàng Đức Duy
/ngước lên biển tên phòng/ Phòng.. 407?
Phòng lạnh lẽo hơn thường lệ, ánh sáng từ bóng đèn vàng nhợt nhạt như xuyên qua một màn sương mỏng. Trên tường, vết loang mờ hình khuôn mặt đã lan rộng, tựa như một cái bóng đang há miệng hét.
Hoàng Đức Duy
/bước đi nhẹ nhàng vào/
Hoàng Đức Duy
áa /Quơ tay lấy điện thoại bật đèn/
Lúc ánh đèn pin được bật lên, cậu thấy một bóng người đang ngồi trên giường của Minh
Hoàng Đức Duy
/Hoảng sợ không nói nên lời/ ...
Hoàng Đức Duy
Minh..? /giọng run run/
Người đó không đáp. Nhưng một giọng nói vang lên – không phát ra từ miệng hắn, mà như vang vọng trong đầu Duy
Hoàng Đức Duy
/lùi lại lưng va vào tường/ c-cậu...
Ánh sáng điện thoại run rẩy soi lên gương mặt người kia – làn da trắng bệch, mắt đen như hố sâu không đáy, và môi không cử động… nhưng tiếng nói vẫn tiếp tục:
Hoàng Đức Duy
Áaaaaaaaaaa/lao ra khỏi phòng, chạy xuống cầu thang
Nhưng khi xuống đến tầng ba – cầu thang… biến mất. Chỉ còn một bức tường bê tông bịt kín.
Hoàng Đức Duy
/ngẩng đầu run sợ/
Người kia đứng ngay trên bậc cầu thang, mắt không chớp nhìn xuống cậu.
Hoàng Đức Duy
C-cậu là ai? /gào lên, tay nắm chặt chiếc điện thoại như thể vật thoát thân/
Download MangaToon APP on App Store and Google Play