Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Văn Hàm] Tớ Là Thanh Âm Trong Thế Giới Không Tiếng Nói Của Cậu

Chap 1

Sáng thứ Hai, lớp 12A9 lại bắt đầu trong không khí ồn ào, náo nhiệt đặc trưng của những ngày đầu tuần
Các bạn học sinh tranh thủ kể chuyện cuối tuần, bàn luận đủ thứ trên đời, nhưng ánh mắt ai cũng thỉnh thoảng liếc về phía bàn cuối lớp, nơi Tả Kỳ Hàm ngồi yên như một bức tượng
Cậu ấy không nói, không cười, chẳng thèm để ý đến ai, lạnh lùng đến mức khiến người khác phải dè chừng
Cậu luôn im lặng, như thể mọi thứ xung quanh đều không thuộc về mình
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS1: Cậu ta bị câm bẩm sinh mà, có ai muốn làm bạn đâu! /thì thầm/
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS2: Đúng đó, nhìn kiểu gì cũng thấy lạnh sống lưng/nói thêm/
Chẳng ai trong lớp muốn ngồi gần hay nói chuyện với cậu
Sự cô lập và ghét bỏ dường như đã trở thành luật bất thành văn
Tiết học đầu tiên là môn Văn, và hôm nay lớp đón thêm một học sinh mới
Anh có vẻ ngoài sáng sủa, gương mặt tươi tắn và ánh mắt nhanh nhẹn
Khi bước vào lớp, Dương Bác Văn chào tất cả bằng một nụ cười lịch sự nhưng không quá thân mật
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Giáo viên: Các em, đây là bạn Dương Bác Văn, chuyển từ trường khác đến
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Giáo viên: Hãy giúp đỡ bạn ấy nhé!
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Giáo viên: /chỉ vào chỗ trống cạnh Kỳ Hàm/ Em ngồi đó nha, ở lớp còn mỗi chỗ đó là trống
Dương Bác Văn không tỏ vẻ bối rối hay sợ hãi, anh kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cậu bạn lạnh lùng ấy
Tả Kỳ Hàm không quay đầu nhìn, cũng không nói lời nào
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/chăm chú vào trang vở, bút lặng lẽ ghi lại từng chữ/
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
/mở lời/Chào cậu, tôi là Dương Bác Văn, học sinh mới, mong cậu giúp đỡ nhé!
Im lặng
Dương Bác Văn ngẩn ra một chút, rồi nhìn thấy cậu bạn bên cạnh đẩy sang một tờ giấy nhỏ với dòng chữ viết tay đều tăm tắp
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi không nói được
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Và cũng không muốn làm bạn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
/cười khẽ, lấy bút viết xuống bên dưới/ Tôi không ồn ào đâu, chỉ muốn làm bạn cùng bàn thôi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/không phản hồi, tiếp tục ghi chép/
Cả lớp vẫn thì thầm to nhỏ, ánh mắt đầy ác ý
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS1: Ngồi với cậu ta chắc phát điên mất
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS3: Cậu ta kiểu đó ai mà chơi được?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS2: Ghét cậu ta rồi, cứ nhìn là muốn tránh xa
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS4: Đúng rồi, câm điếc mà còn tỏ vẻ kiêu căng lạnh lùng!
Dương Bác Văn lặng lẽ thu hết sự chú ý của mình về trang vở
Anh không bị ảnh hưởng bởi cái nhìn khinh thường, chỉ muốn có một khoảng yên bình bên cạnh cậu bạn bí ẩn kia

Chap 2

Tiết học cuối cùng vừa kết thúc, cả lớp 12A9 nhanh chóng thu dọn, chuẩn bị ra về
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/nhẹ nhàng xếp sách vở vào cặp, định đi thẳng ra cửa/
Chưa kịp bước ra khỏi lớp, cậu đã bị nhóm mấy đứa trong lớp chặn lại
Đó là những gương mặt thường xuyên nhòm ngó, chế giễu và ghét bỏ cậu
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS3: Đợi đã, Tả Kỳ Hàm! /nói lớn, giọng đầy thách thức/
Bọn chúng đồng loạt lao đến, không để cậu có cơ hội phản kháng
Một tay túm lấy cặp sách của cậu, vứt mạnh xuống đất
Cặp mở tung, sách vở rơi vãi khắp sàn lớp
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS4: Đừng tưởng mình là ai mà lạnh lùng như thế! /hét lớn, đá mạnh lên cặp sách nằm dưới đất/
Không dừng lại ở đó, bọn chúng còn ngang nhiên giẫm đạp lên cặp cậu, tiếng giày đinh đập xuống da cặp kêu lộp độp trong phòng học im ắng
Tả Kỳ Hàm đứng yên, không chống cự, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn bọn chúng
Nhưng rồi một bàn tay xấu xa bất ngờ nắm lấy tóc cậu, giật mạnh lên
Cậu chưa kịp phản ứng thì một cái tát thẳng vào mặt vang lên
Đa nhân vật
Đa nhân vật
HS: Câm ngay cho rồi, đừng làm phiền bọn tao! /nắm đầu cậu/
Tả Kỳ Hàm chỉ thản nhiên nhìn, không nói gì, cũng không biểu lộ chút đau đớn hay sợ hãi nào
Những đứa trong lớp mỉm cười thỏa mãn
Chúng tự nhiên giao cho cậu việc trực nhật lớp tuần này như một lẽ đương nhiên, không ai ngăn cản
Tả Kỳ Hàm đứng đó, mệt mỏi và bất lực, không phản kháng
Cuối cùng, bọn chúng bỏ đi, để lại cậu đứng giữa căn phòng lớp học lặng lẽ, xung quanh chỉ còn sách vở rơi vãi và tiếng bước chân khuất dần

Chap 3

Chiều muộn, sân bóng rổ phía sau trường vẫn còn rộn ràng tiếng giày nện sàn và tiếng hô hào
Dương Bác Văn vừa ghi bàn thắng cuối cùng, cởi áo khoác vắt lên vai, mặt mày lấm tấm mồ hôi nhưng nụ cười lại sáng rực như ánh nắng cuối ngày
Anh thảnh thơi trở về lớp, lững thững đẩy cửa bước vào
Trong lớp 12A9 vắng tanh
Nhưng ở góc lớp, có một người đang lặng lẽ thu dọn đống sách vở bị vứt bừa bãi dưới đất
Cặp sách bị xô lệch, tập vở thì cong méo, vài trang bị giẫm bẩn bởi dấu giày rõ mồn một
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
/nhướng mày, khẽ huýt sáo/ Ê, làm sao thế? Bị bắt nạt à?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/không phản ứng/
Cậu vẫn cúi người nhặt từng món đồ như một chiếc máy im lặng, cơ thể có chút run nhẹ nơi khớp ngón tay
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
/bước lại gần/ Này, bị cướp à? Hay là vừa đánh nhau thất thủ?
Vẫn không có tiếng trả lời
Chỉ có một ánh mắt lạnh như băng lướt qua mặt anh rồi quay đi
Ngay khoảnh khắc đó...
BỤP
Một chiếc giẻ lau bảng bay thẳng vào mặt Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ủa?! /hoảng hốt, ngỡ ngàng/
Một lớp bụi phấn trắng bám đầy mặt, mùi nồng nặc xộc vào mũi khiến anh ho sặc sụa
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ê ê ê! Giẻ lau chứ có phải phi tiêu Ninja đâu?! /nhảy dựng lên/
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/đứng dậy, chỉnh lại áo mà chẳng hề tỏ ra áy náy/
Cậu nhặt nốt cuốn sách cuối cùng, quay đi, để mặc người kia còn đang quằn quại phủi phấn trên mặt
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thôi, về đây!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ở với người câm mà còn bạo lực nữa, sớm muộn cũng mất mạng /càu nhàu, bước ra cửa/
Nhưng chỉ mấy giây sau, anh lại quay vào, ngồi lên bàn gần đó, đong đưa chân như chẳng có chuyện gì
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/không để tâm/
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/vào kho lấy xô, khăn và đi ra ngoài hành lang, chỗ vòi nước/
Mùi thuốc tẩy từ cái giẻ lau dường như ám theo cả đôi mắt, khiến cậu thoáng nhíu mày
Lúc trở lại lớp, xô nước trên tay, cậu đẩy cửa bước vào
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ú À!!! /từ đâu thò mặt ra hét lên/
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/hắt cả xô nước vào người Dương Bác Văn/
ÀO!!!
Cả người anh ta ướt nhẹp từ đầu tới chân
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
/cặp mắt tròn xoe nhìn Tả Kỳ Hàm/
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu...! /run run chỉ tay/
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/đặt xô xuống sàn, mặt không biểu cảm/
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/chỉ thẳng về phía cửa lớp, khẩu hình miệng/ Biến đi!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
/đứng im vài giây/
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
/khịt mũi, cười cười/ Dễ thương ghê, kiểu... sát khí lạnh người
Không rõ là đang đùa hay thật
Nhưng sau tất cả, cái con người này vẫn không rời khỏi lớp

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play