"_gửi Kamado Tanjirou_
Nếu như anh đọc được tấm thư này thì hẳn là em đã không còn nhỉ..? Thật sự, em cũng không muốn như vậy đâu, em muốn sống mãi mãi bên anh cơ, nhưng...biết sao giờ, người tính đâu bằng trời tính anh ha.? Tanjirou này, vào hôm đầu tiên mà em gặp anh, em đã nghĩ là anh thật kì quặc khi mang theo một nữ quỷ bên người mà lại đi làm sát quỷ nhân, sao không giết quách nữ quỷ kia đi cho rồi...? Đúng là một người kì lạ. Nhưng...nhờ anh mà em đã nhớ lại được những kí ức đáng quý, nhớ lại được những kỉ niệm đẹp cùng anh hai và gia đình, chính anh là người xua tan đi màn sương trong tâm trí em, dẫn em ra ngoài ánh nắng, nên em biết ơn anh nhiều lắm. Em cũng rất bất ngờ khi anh biết được quá khứ của em, anh lại khóc, lúc ấy, em còn không biết là em kể cho anh nghe để anh dỗ em hay là em dỗ anh nữa, anh đáng yêu ghê á. Vì vậy, dù hơi khó nói nhưng mà, em thật sự rất yêu anh, Tanjirou. Em thích cách anh gọi em là "Tokitou - kun", em thích cách anh cười mỗi khi chơi máy bay với em dù nó rất nhàm chán. Anh có tin vào kiếp sau không.? Em thì có đó, nên là...em mong..kiếp sau, nếu được thì anh và em sẽ là người yêu, mãi mãi nhé.?
- - - - - Tokito Muichirou - - - - -