Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Chủ Tịch Bắt Vợ

Chuyến khảo sát

Tại công ty RHYDER Entertainment trên thành phố xa hoa lộng lẫy, một vị chủ tịch trẻ tuổi tài năng giỏi giang và đầy kiêu hãnh.
Anh ta đang ngồi chẽm chệ trên chiếc ghế chủ tịch, tay gõ máy tính tay lật tài liệu,mắt dán vào máy .
Thư kí
Thư kí
Dạ thưa chủ tịch // bước vào //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chuyện gì.
Anh ta là Nguyễn Quang Anh, chỉ mới 25 tuổi, đẹp trai, tài giỏi, nhà giàu anh ta đều có hết .
Giọng anh ta cất lên toát lên sự uy nghiêm của một vị chủ tịch, lạnh lùng và nghiêm túc.
Thư kí
Thư kí
Dạ sắp tới chủ tịch có chuyến khảo sát đất , mở rộng du lịch cộng đồng ở vùng cao ạ // đặt tài liệu xuống //
Thư kí
Thư kí
Đây là địa điểm ạ..
Thư kí
Thư kí
Chuyến khảo sát tầm khoảng hai tháng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ra ngoài đi.
Thư kí
Thư kí
Vâng. // ra ngoài //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// lật tài liệu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gì mà ngày mốt!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tch... gấp thế.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// lấy đth //
???
???
📱 Alo tiên xinh đẹp nghe đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱 Bớt xàm đi // nhíu mày //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱 Sắp tới anh có việc đi khảo sát đất ở vùng cao , hai tháng nên công ty em quản lí dùm .
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱 Được gòi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱 Ừm // tắt máy //
Kết thúc một ngày làm việc, anh trở về căn nhà bắt đầu soạn những vật dụng cần thiết
Nhìn hai chiếc vali trống anh khó chịu vì không biết cần đem cái gì cho chuyến đi đến một nơi chán phèo đó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tch... // nhíu mày //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hết nơi để khảo sát hay gì mà bắt tôi lên núi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trên đấy có cái gì, toàn là cây // chán nản //
Nói rồi anh quơ tay lấy mấy cái áo thun bình thường hay mặc một cái tầm 500 nghìn đổ lên thôi,với quần ngắn rồi quần dài.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có cần đem máy tính theo không. // đắn đo //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
thôi đem hết đi, dùng được gì thì dùng.
Cứ thế anh bắt tay vào đem laptop, điện thoại, tai nghe, sạc, đèn pin, nói chung ảnh gom muốn hết cái nhà vì sợ sống trên đó nhàm chán.
Đến ngày đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Haizz... //thở dài //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chắc ăn rau sống qua ngày quá..
Nói rói anh ta leo lên xe, thư kí đưa anh đi.
Thư kí
Thư kí
Trên đó thì sóng lâu lâu hơi yếu nên sếp ráng sống và đừng thành người rừng nha...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhíu mày // Cậu đang trù ẻo tôi sống không ra người hả.
Thư kí
Thư kí
Dạ... không có.. // tập trung lái xe //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tch... đúng là phiền phức.
____

Tình cờ gặp gỡ

Mùa thu năm ấy, mây trời lành lạnh, từng lớp sương mỏng vấn vít trên những sườn đồi như tấm màn mơ hồ phủ lên bức tranh làng bản yên bình...
Quang Anh vị chủ tịch trẻ tuổi, tài năng và nổi tiếng khó gần ngồi trên chiếc xe địa hình đang ì ạch bò lên con dốc lầy lội, đôi chân anh bắt chéo, tay đặt hờ trên đùi, ánh mắt lơ đãng nhìn qua khung kính đầy bụi đất...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trễ mất hai tiếng so với lịch trình... // lẩm bẩm //
Chiếc đồng hồ Thụy Sĩ trên tay anh vẫn không ngừng nhích từng tích tắc, như gõ nhịp cho sự bực bội đang dâng lên....
Chuyến công tác này, nói đúng ra là một yêu cầu bắt buộc từ hội đồng quản trị muốn anh đích thân khảo sát tiềm năng du lịch cộng đồng ở bản làng hẻo lánh thuộc vùng núi phía Bắc...
Một vùng đất mà chỉ cần nghe cái tên thôi, anh đã cảm thấy xa xôi, lạc hậu và đầy bất tiện ,thế nhưng là người đứng đầu, anh không thể từ chối...
Xe dừng lại giữa một khoảng sân đất nhỏ, nơi mấy đứa trẻ lấm lem chạy chơi, tiếng chó sủa vang lên khi thấy người lạ..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// bước xuống xe //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không thể nào tin nổi... mình đang đứng ở một nơi như thế này.. // nhíu mày //
Thư kí
Thư kí
Dạ thưa sếp chút lát người lên gặp người ở trên bản họ sẽ chỉ đường cho anh..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được rồi về đi.
Nói rồi thư kí để lại những hành trang cho anh hai tay hai cái vali, đứng trên vùng đất bùn gương mặt anh nhăn nhó vì khó chịu...
Xung quanh chỉ có núi rừng, mái nhà sàn phủ rêu và những con đường đất ngoằn ngoèo ,không khí trong lành đến mức làm anh thấy… lạc lõng... ( Trên bản đã được lắp đặt hệ thống mạng điện)
Trong bộ vest lịch thiệp, đôi giày đắt tiền lấm bẩn, anh đứng giữa khoảng trời yên bình mà lòng thì ngổn ngang...
Anh không quen sự mộc mạc và càng không có kiên nhẫn với những thứ đậm đà bản sắc dân tộc như người ta vẫn hay rao giảng trên giấy...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại một nơi hẻo lánh nữa...
Bỗng anh thấy em..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// ngây người //
Giữa màu xanh non của núi đồi và ánh nắng lặng lẽ của buổi chiều tà, em hiện ra như một điểm nhấn sống động của bức tranh tĩnh lặng ấy...
Một chàng trai trẻ trong bộ áo thổ cẩm giản dị, trên lưng là chiếc gùi mây đựng đầy rau rừng còn đọng sương..
NovelToon
Khuôn mặt em thanh tú, làn da rám nắng khỏe khoắn, sống mũi cao thẳng và đặc biệt là đôi mắt ,đôi mắt như chứa cả bầu trời trong vắt, lấp lánh ánh sáng tự nhiên, trong veo và bình yên đến kỳ lạ....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đẹp quá... // lỡ thốt lên //
Em đi ngang qua, bước chân nhẹ như không chạm đất, vạt áo lay động theo nhịp gió, mái tóc nâu đậm hơi rối nhưng óng ánh trong nắng chiều...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// quay lại nhìn anh, đôi má ửng hồng, cười nhẹ rồi bước đi không nói gì //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Đứng chết trân //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhìn theo bóng lưng em //
Một bản làng tưởng chừng vô vị… bỗng chốc có một lý do để anh muốn nán lại...
_____

Cậu Duy

Tối hôm đó, trong căn nhà sàn nhỏ nơi được trưởng bản tiếp đón, Quang Anh cứ ngơ ngẩn nhớ về em...
Quang Anh ngồi bên bếp lửa hồng, tay cầm chén trà nóng mà chẳng uống...ánh lửa lập lòe soi lên gương mặt anh trầm ngâm, xa xăm… và có chút gì đó bối rối...
Trưởng bản
Trưởng bản
// rót thêm trà //
Trưởng bản
Trưởng bản
Cậu chủ không quen ngủ vùng núi à?...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// khẽ lắc đầu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải… chỉ là con đang nghĩ về chuyện hồi chiều...
Trưởng bản
Trưởng bản
Ồ, chuyện khảo sát à?...hay là chuyện… cậu Duy? //cười khẽ ánh mắt tinh ý //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// ngạc nhiên nhìn ông // Ông biết cậu ấy?
Trưởng bản
Trưởng bản
Bản này nhỏ, ai mà chẳng biết nhau ,Duy là con út của thầy mo đã mất, sống một mình, hiền lành mà chịu khó lắm... // mỉm cười //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// gật nhẹ đầu //
Sáng hôm sau
Sương vẫn còn phủ mờ trên những mái nhà sàn, ánh mặt trời chưa kịp xuyên qua tán lá rậm rạp mà anh đã tỉnh giấc..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// ngồi dậy đi vscn //
Xong xuôi anh lặng lẽ khoác lên mình chiếc áo gió mỏng rồi rời khỏi nhà chẳng một tiếng động...
Anh đi bộ dọc theo con đường đất đỏ, từng bước chậm rãi như thể chính bản thân cũng chưa rõ mình đang đi đâu... chỉ biết là muốn gặp lại em..
Băng qua lũ trẻ đang cười đùa, anh dừng lại khi thấy một bé gái đang ngồi bó củi trước sân....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// đi lại ngồi cạnh nhẹ nhàng hỏi //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé ơi..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hôm qua chú thấy một người… đeo gùi, áo thổ cẩm, đi ngang qua đây, có biết là ai không?...
Bé gái
Bé gái
// nhìn anh chớp mắt//
Bé gái
Bé gái
À! là anh Duy đó! anh hay hái rau, sống gần rừng á chú!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhà anh ở đâu vậy? // tim đập hơi mạnh //
Bé gái
Bé gái
//chỉ về hướng cuối con dốc// Đi xuống dưới kia, thấy con suối có cái cầu gỗ là nhà anh Duy ngay sau đó ,căn nhà nhỏ lợp lá, có nuôi một con chó trắng nó dữ lắm nha chú!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// bật cười khẽ // cảm ơn con nhiều..
Anh tiếp tục đi ,trên đường, anh gặp một bà cụ đang gùi củi từ rừng về ,không bỏ lỡ, anh cúi đầu lễ phép chào..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cháu chào bà, bà có biết nhà của cậu… Duy không ạ?
Bà lão
Bà lão
Duy à? biết chớ ,nó sống một mình, nhà ở ngay bìa rừng ,có cái vườn nhỏ, mấy luống rau xanh lắm qua cầu gỗ là tới.. // nhìn anh //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ cháu cảm ơn bà..
Anh bước đi theo lời người dân đã chỉ lối...Và rồi, anh thấy nó ,một mái nhà đơn sơ lợp lá, nép mình dưới tán cây già...
Có chiếc cầu gỗ nhỏ bắc ngang qua con suối trong vắt ,ngoài hiên, vài chậu hoa dại rung rinh trong gió...
Anh chủ tịch bao người kiêng dè, lạnh lùng trong từng quyết định giờ lại thấy bối rối trước một căn nhà nhỏ chưa từng đặt chân đến...
Và rồi... em bước ra...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh là...? // hơi dè chừng//
____

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play