Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Natsume Yuujinchou ] Vị Thần Bảo Hộ

Chương 1: Cầu nguyện

Tác giả
Tác giả
Xin chào mọi người
Tác giả
Tác giả
Lại là mình đây lúc trước mình có viết một bộ Haikyuu nhưng bị mất tài khoản rồi 🤧🤧🤧
NovelToon
Tác giả
Tác giả
Là bộ này nè đang viết giữa chừng nên phải dừng
Tác giả
Tác giả
Vậy nên mong mọi người ủng hộ tác phẩm mới của mình yêu mọi người nhiều nhiều nhiều luôn😘😘
NovelToon
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Vào một buổi chiều của tháng 8 trong một căn nhà nhỏ trên đồi vang vọng tiến cười khúc khích của một đứa trẻ.
Cha Natsume
Cha Natsume
Takashi đứng lại nào
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Hehehe...
Có một cậu bé đang không mặc áo mà chạy quanh nhà phía sau là người cha bất đắt dĩ cầm áo theo sau.
Cha Natsume
Cha Natsume
Thật là con ăn gì mà nghịch vậy chứ
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
A..bị cha bắt được rồi...
Hắn khẽ thở dài nhưng ánh mắt lại vô cùng dịu dàng từ tốn mà mặc áo vào cho cậu.
NovelToon
Đây là bảo bối mà người hắn yêu nhất để lại, kể từ ngày cô mất căn nhà chỉ còn lại hắn và đứa trẻ nhỏ này sống tạm bợ qua ngày.
Cha Natsume
Cha Natsume
Takashi đến đây đến lúc đi ngủ rồi
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Vânggg..
Khi dỗ cậu ngủ xong hắn lặng lẽ ra ngoài hiên nhà ngồi,kế bên là tấm hình của người vợ thân yêu.
Cha Natsume
Cha Natsume
Nhanh thật đấy mới đây em đã đi được 5 năm rồi
Hắn nằm xuống đưa tay lấy tấm hình rồi khẽ hôn lên.
Cứ như vậy hắn nằm thật lâu thật lâu đôi mắt vô hồn nhìn lên bầu trời cùng ánh trăng đêm tĩnh mịch như thể nơi đó có người hắn thương vậy.
Cứ như vậy cuộc sống trôi qua một cách yên bình cho đến năm cậu lên 6 thì một cơn biến cố chưa từng có lại ập tới.
Đó là một buổi sáng như thường lệ hắn đang trên đường mua thức ăn về thì....
.......RẦM........
???
???
áaa... tông người rồi
???
???
Mau gọi cấp cứu nhanh lên
Không biết từ đâu có một chiếc xe tải mất lái lao thẳng về phía hắn.
Cú va chạm rất mạnh khiến thân hình gầy gò của hắn bay ra xa rồi lăn vài vòng mới dừng lại.
Cha Natsume
Cha Natsume
Khụ....khụ....khụ
Máu từ đầu hắn chảy ra không ngừng hơi thở trở nên gấp gáp hai tai ong lên hắn không nghe rõ mọi người xung quanh đang nói gì nữa.
Cha Natsume
Cha Natsume
" mình...phải chết ở đây sao"
Cha Natsume
Cha Natsume
" không được... bé con... còn đợi mình về...."
Hơi thở hắn càng lúc càng yếu ánh mắt hắn bỗng thấy một hình bóng quen thuộc mà bản thân ngày đêm mong nhớ.
Cô ấy mặc một chiếc váy trắng nhỏ đôi mắt dịu dàng khẽ cười mà đưa tay về phía hắn.
Cha Natsume
Cha Natsume
" vợ à...em đến đón anh sao..."
Tay hắn khẽ cử động như muốn nắm lấy hình ảnh mờ ảo kia.
Hắn biết mình không xong rồi chỉ là hắn sợ sợ để lại bé con một mình không ai chắm sóc,bỗng như nhớ đến gì đó mà hắn cố hết sức nắm lấy tấm bùa hộ mệnh đeo trên cổ.
Cha Natsume
Cha Natsume
" con khẩn xin thần linh trên cao phù hộ đứa con bé bỏng của con không giàu sang phú quý không mong tài hoa hơn người chỉ mong mong một đời bình an..."
Cha Natsume
Cha Natsume
"Dù phải đánh đổi cả linh hồn hèn mọn này vẫn kính mong ân trên thương xót cho co..."
Lời cầu nguyện vẫn chưa thành thì hắn đã tắt thở tay hắn đặt trên ngực nắm chặt lấy lá bùa hộ mệnh,khi bị máu thấm đẫm nó đã lóe lên một tia sáng kì lạ.
Nó nhấp nháy như đáp lại lời cầu nguyện của hắn.
Tác giả
Tác giả
Theo như mình tìm hiểu thì nguyên nhân cái chết của cha Natsume ko đc đề cập nên mình ẻo ra cái khác thôi 😁

Chương 2 : Gặp gỡ

NovelToon
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Cùng lúc đó ở sâu trong khu rừng trong một ngôi đền đổ nát có một đôi mắt lóe lên ánh vàng nhạt đôi mắt đó nhìn về hướng xa xăm nhưng xuyên qua không gian nhìn về thứ gì đó.
???
???
" Lời...cầu nguyện..."
???
???
"Ta đã nghe được như ngươi mong ước tín đồ của ta..."
Tối đêm ấy trong căn nhà nhỏ trên đồi có một hình bóng co ro trong góc nhà thất thần nhìn về tấm hình đặt trên đầu tủ.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
"Cha...mẹ..con nhớ hai người"
Trong đêm tối vắng lặng chỉ còn lại tiếng khóc nhỏ yếu của cậu.
......CẠCH...
Bỗng một âm thanh van lên thu hút sự chú ý của cậu.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Gì...vậy
Từ trong bóng tối lò ra một cái đầu cực kì quái dị nó treo ngược trên trần nhà dùng con mắt lòi ra nhìn chằm chằm vào cậu
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
aaaa.....qu..quái vật...
Tiếng hét của cậu như kích động đến nó bỗng nó buông mình xuống lao nhanh về phía cậu.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
...có ai không...cứu với...
Cậu vừa chạy ra khỏi nhà vừa cố gắng kêu cứu nhưng xung quanh rất tĩnh mịch như thể thế giới này chỉ còn cậu và con quái vật gớm ghiếc ấy.
Yokai
Yokai
Khè...khè...khè
Nó vừa đuổi theo vừa cười một cách man gợ nước bọt chảy dài theo từng bước chân của nó.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
..cút ra...đ..đồ quái vật...
Do quá hoản loạn cậu đã chạy sâu vào rừng áp lực và nổi sợ hô hấp cậu càng ngày càng gấp.
Phía sau con quái vật ấy như mèo vờn chuột mà trêu đùa cậu nhiều lần nó cố ý đưa cánh tay gầy gọc như que củi ấy tóm lấy cậu.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Aaa...ngươi đừng lại đây...
Do đêm quá tối cậu đã vấp phải rễ cây mà ngã lăn ra hai đầu gối cậu liền ửng đỏ rồi từ đó máu lại chảy ra không ngừng.
Yokai
Yokai
Thơm....thơm quá...
Con mắt nó khi nhìn thấy máu thì càng lòi ra thêm đồng tử vẫn đục trên đó còn có những mạch máu đen trong vô cùng kinh dị.
Nước bọt từ miệng nó càng ngày càng chảy ra nhiều nó từ từ dùng cả tay lẫn chân bò về phía cậu.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Kh...không...ai đó..
Sắc mặt cậu lúc này đã trắng bệch không ngừng dùng hai tay để lùi về sau.
Yokai
Yokai
NGƯƠI LÀ CỦA TA...khe..khe..khe
Nó há cái miệng to như chậu máu ra định một lần nuốt chọn thân hình bé nhỏ của cậu thì bỗng.....
???
???
CÚT
Yokai
Yokai
Aaaaaa
Âm thanh trầm ấm mang theo uy nghiêm vô tận vang vọng khắp khu rừng già cùng lúc với tiếng nói lại có một tia sáng trắng lao nhanh về phía con quái vật đó.
Cứ vậy nó dần tan biến theo ánh sáng mà không để lại chút dấu vết nào.
Natsume Takashi
Natsume Takashi
Hức...hức...
Tiếng ma sát của lá cây trên mặt đất như có gì đó đang tiến gần đến cậu.
???
???
Nhân loại nhìn ta
Theo giọng nói cậu khẽ ngẩng đầu lên nhìn về phía phát ra âm thanh.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
híc....cậu...đã cứu mình sao....
???
???
Là ta nhân loại
Cậu nhìn sinh vật dưới đất mà có chút e dè.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Nhưng....cậu chỉ là một chú rắn nhỏ...
Trên đất là một chú rắn trắng nhỏ có đôi đồng tử màu vàng kim cùng với những chiếc vảy lấp lánh đang ngẩn cao nhìn cậu.
???
???
Rắn thì sao miễn ta mạnh là được
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Vì sao cậu lại cứu mình
???
???
Ta đến đây theo lời nguyện ước của cha ngươi
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Ch...cha sao...
???
???
Đúng vậy trước khi chết hắn đã cầu nguyện cho ngươi một đời bình an
Vừa nói nó vừa bò lại gần cậu.
???
???
Vì hắn là tính đồ cuối cùng của ta ở thế giới này ta đã đáp ứng
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Vậy...
???
???
Từ giờ ta sẽ bảo vệ ngươi đến cuối đời
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Như...vậy có được không...
???
???
Sao không được tuổi thọ của nhân loại các ngươi còn không dài bằng một giấc ngủ của ta
???
???
Mau đến ta và ngươi kí khế ước
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Được....
Nó quấn quanh cánh tay cậu sau đó dùng đầu nhẹ chạm vào trán cậu lúc đó một hoa văn pháp trận phức tạp dần hiện lện
KHẾ ƯỚC THÀNH LẬP.
???
???
Từ giờ ta sẽ là thần bảo hộ của ngươi
Cậu nhìn xuống những dấu vết hình vảy rắn xuất hiện trên cánh tay mình rồi ôm chầm nó vào lòng nụ cười nhẹ lại nở trên môi cậu.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Vâng từ nay về sau mong cậu chiếu cố nhiều hơn
???
???
Đi thôi về nhà
Cậu ôm nó từ từ mà đi ra khỏi khu rừng.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Mình tên là Natsume Takashi
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Còn cậu ?
???
???
Ta có nhưng ngươi không thể gọi ra được ngươi có thể gọi thế nào thì tùy
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Vậy mình gọi cậu là Hebi nhé
Hebi
Hebi
Chậc...không có thành ý gì cả
Nó quay đầu đi chỗ khác tỏ vẻ khó chịu thật là nó là rắn liền đặt Hebi thật quá sơ sài.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Hahaha...
Cậu cười ngượng ngùng.
Hebi
Hebi
Mà ngươi phải gọi ta là ngài vì tuổi của ta đủ làm tổ tiên ngươi đó nhóc con
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Vâng thưa ngài
Âm thanh của họ từ từ xa dần để lại khu rừng một không gian tĩnh mịch cùng một lời hẹn ước.
NovelToon

Chương 3:Bên cạnh

NovelToon
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Sau đó cậu được họ hàng nhận nuôi nhưng vì những thứ kì lạ mà cậu thấy được đã gây không ít rắc rối.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Con...nói thật mà
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Nó ở bên đó
???
???
Xin lỗi nhé Takashi cô không thấy gì cả
Họ nhìn về phía tay cậu chỉ rồi khẽ nhíu mày
???
???
Thằng nhóc đó suốt ngày chỉ toàn nói những thứ vớ vẩn
???
???
Chắc là do cô đơn nên mới muốn gây sự chú ý
Cứ vậy cậu bị chuyển từ nhà này sang nhà khác ngay cả trường học cũng thay đổi liên tục cộng thêm sự kì lạ mà cậu chẳng vó nổi một người bạn
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Ngài Hebi chúng ta lại phải chuyển nhà rồi
Hebi
Hebi
Chậc...sao ngươi phải sống chung với bọn nhân loại phiền phức này
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
tại tôi chưa đủ tuổi nên không thể sống một mình được
Do có hắn bên cạnh mà cậu cảm thấy không quá cô đơn nhưng hắn hay ngủ lắm nhưng lúc cậu gặp nguy hiểm thì hắn sẽ có mặt ngay lập tức.
Natsume(nhỏ)
Natsume(nhỏ)
Đây cho ngài
Hebi
Hebi
Xì..xì..xì
Cậu bẻ đôi củ khoai mà chia cho hắn mà hắn cũng không chê cứ vậy mà cùng cậu ăn hết.
Cứ nghĩ cuộc sống sẽ trôi qua một cách tẻ nhạt như vậy cho đến năm cậu 15 tuổi.
Hôm ấy do vài vấn đề khó chịu mà cậu đã ra khỏi nhà vào lúc tối.
Dưới ánh đèn cậu thấy một người phụ nữ mặc áo măng tô màu kem nhạt tay cầm túi xách tóc buộc lơi nhẹ trên môi nở một nụ cười nhẹ dịu dàng nhìn về phía cậu.
Ánh nhìn dịu dàng như vậy đã rất lâu rồi cậu chưa được thấy lại,nó khiến cậu có chút bối rối và chạy đi mất.
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play