Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Call Him Mikey

Số 1: Ở lại

Tuổi trẻ, thanh xuân, những kí ức mơ hồ chìm sâu trong tâm trí ngỡ như sẽ lặng yên dưới dáy hồ của sự hồi tưởng. Nhưng, ngày cái tên xa lạ ấy được đặt trước mặt tôi, mặt hồ lại gợn sóng rồi.
-----
Tôi không phải là trẻ mồ côi cả bố cả mẹ, nhưng nói tôi là trẻ mồ côi bố mẹ cũng đúng. Bố làm cảnh sát, ngày không thấy mặt, đêm cũng chẳng thấy tiếng. Mẹ là bác sĩ, cả đời cống hiến rất nhiều, đã cứu rất nhiều người, nhưng lại chết vì một thân nhân phát điên.
Mẹ mất, bố càng đâm đầu vào công việc. Ông vốn chủ đích sẽ là một cảnh sát bình thường; tuy năng lực của ông xuất chúng, nhưng ông vẫn luôn xin ở lại nơi này để bên mẹ. Nghĩa là, mẹ tôi chết, ông ấy cũng chuyển công tác.
Ông ấy rất nghiêm khắc, có lẽ là chỉ với tôi. Ông ấy rất ngầu, họ hàng ai cũng ngưỡng mộ ông; bởi cái thời đó cảnh sát vẫn là nghề đáng quý, vẫn cao cả, vẫn hùng dũng.
Mẹ mất, ai cũng nghĩ ông vô công rỗi nghề, sa đọa mà bê tha. Chỉ tôi biết, ông đã xin điều chuyển công tác, âm thầm sắp xếp mọi thứ cho tôi và để ông rời đi.
Tôi không ngốc. Năm tôi lên năm, tôi đã hiểu hết rồi. Từng lời nói của bố mẹ, của họ hàng, tôi đều nhớ, đều hiểu.
Ai đó:
Ai đó:
Bố: Nghe lời anh Isao, bố đi hơi lâu một chút,.. về sẽ mua búp bê cho con
Ông xoa đầu tôi, giọng nói ấm áp như thể ru ngủ nỗi lo lắng trong tôi, nhưng:
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// túm lấy tay áo ông//
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Con đã không cần búp bê nữa
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Bố có thể không đi không?
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
// hạ thấp người, giữ tôi lại, tay trái đưa lên muốn gỡ tay tôi ra khỏi bố //
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Sou à, bác trai đi làm, anh ở nhà chơi với em nhé?
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// không nghe, không thay đổi //
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Bố
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Đừng đi
Những lời nói đó là thỉnh cầu, là van xin ông ấy ở lại.
Lại chẳng ngờ được, không lời từ biệt là không thể nói nữa, không nói bình an là chẳng thể thấy ông quay về.
Bóng ông xa dần, càng lúc càng chẳng rõ bóng dáng ấy của ông nữa. Nhỏ dần rồi biết mất. Thậm chí, thứ duy nhất giúp tôi nhớ được giương mặt ấy của bố tôi, lại chính là di ảnh của ông.
Một ngày của tuổi 21, không nắng gắt, không mưa rào. Một người đứng bếp, một người lẳng lặng bước vào, tay ôm một thùng gỗ nhỏ. Người đó đứng lại, không biết nên mở miệng như thế nào. Người kia dừng lại, quay người, nhìn vào thùng gỗ cũ mèm ấy.
Gazujin Sou
Gazujin Sou
...
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Bố, về rồi
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Nghỉ ngơi thôi

Số 2: Kiệt sức

____
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Mới về mà lại đến trường nữa à?
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Đừng có trút hết lên thể xác mình như vậy nữa!!
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
// cắn răng //
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
// giữ chặt tay em//
Gazujin Sou
Gazujin Sou
...
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Không đến trường thì làm gì?
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Nhưng ngày nào em cũng ở đó đến khuya
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Có khi là ở lại qua đêm
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Em có ăn uống đầy đủ đâu?
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Sáng trưa chiều tối em đều ăn
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Được chưa?
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// rời đi //
Tatsuki Isao, lần đầu tôi nhận thức được về cái tên đó, chính là khi tôi bốn tuổi. Anh hơn tôi 10 tuổi. Mẹ nói, khi tôi sinh ra, anh cũng ở đó, cùng bố mẹ chào đón tôi ra đời. Anh là con chiến hữu của bố, vậy nên anh rất thân với bố mẹ tôi.
Tôi vì thế tự nhiên cũng xem anh như anh trai mình. Có lẽ vậy nên, bố mới để tôi lại cho anh chăm sóc. Gia đình anh cũng chăm sóc tôi rất tốt, họ xem tôi là con gái ruột mà yêu thương. Tôi biết ơn vì điều đó.
Từ khi nhận được di vật của bố, tôi cũng hiểu mình mồ côi cả bố cả mẹ thật rồi. Tôi chỉ là một sinh viên chuyên ngành thiết kế thời trang của đại học Geidai, tôi không muốn liên quan đến quân nhân.
Tôi hiểu nỗi lo của Isao. Nhưng cắm đầu vào học tập, chạy dự án bên ngoài thì tôi sẽ rất bận, bận đến mức không thể nhớ họ nữa.
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Nàyyyyyyyy
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Sao lại ở đây rồi?
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Thư viện là nhà cậu hả?
Cô hàng hét toáng lên rồi lại nhanh chóng tự bịt chặt miệng lại vì làm ồn trong thư viện. Cô ngồi xuống cạnh tôi rồi phàn nàn bằng những lời nói quen thuộc, đến mức chính tôi cũng có thể bắt trước giọng điệu rồi nói ra y chang như vậy.
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Về nhà nghỉ ngơi mau!
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Cậu xem hai cái mắt kìa
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Bốn tiếng để ngủ?
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Cậu còn là người không?
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// đau đầu //
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Ritsu à, tớ vẫn ổn mà?
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Cậu! Ổn ắ!?
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Một ngày cậu ngồi ở thư viện gần 12 tiếng?
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Rồi những ngày bên công ty giao nhiều việc thì cậu gần như không ngủ?
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Cậu sắp hóa quỷ chưa vậy?
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
NovelToon
Ritsu là người tốt nhưng miệng cô ấy không cần hồi chiêu. Tôi chẳng hiểu sao lại làm bạn với cô ấy nữa. Trong trường ai cũng nói tính cách tôi lập dị, khó gần; vậy mà lại có một cô gái vô tư như vậy đến làm thân. Rồi giờ thì làm mẹ tôi luôn rồi.
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// giả điếc //
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
// gầm gừ //
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Đi về nhà ngủ liền!!
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Có gì mai làm!!
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Tớ còn việc
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Không cần biết
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Về ngay
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Đừng bắt anh dùng vũ lực với elm
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
NovelToon
Gazujin Sou
Gazujin Sou
* Lại nữa rồi *
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// thở dài rồi đứng lên //
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Hiểu rồi, về nhà cậu nhé?
Gazujin Sou
Gazujin Sou
* Hay nghỉ chơi với nhỏ này đi, chứ ồn ào quá *
// đã suy nghĩ điều này trong hai năm nhưng đến giờ vẫn chơi với Ritsu và nhỏ có dấu hiệu đã trở thành "bét phờ ren"//
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// dọn dẹp đồ đạc vào túi //
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Ocee nha bro
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Từ đầu nghe lời có phải tốt không hihi
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
!?
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Sou! Cậu!
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Mũi! Máu mũi cậu chảy kìa!!!
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Hả?
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// quay lại nhìn Ritsu//
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
SOU!!!
Mắt tôi mờ dần rồi cả người tôi nhẹ tênh không trụ vững mà ngã xuống sàn. Tai ù ù chỉ nghe thấy Ritsu kêu tên tôi đầy hoảng loạn. Chỉ vài giây sau, đến chút ý thức mơ hồ cũng không giữ được nữa mà chìm sâu.
~~~
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Anh Tatsuki đừng lo quá
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Nhìn nó vậy thôi chứ nó đang ngủ ắ
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Do nó thiếu ngủ với stress liên tục nên cơ thể suy nhược thôi
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
NovelToon
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
// lo lắng đứng nhìn em từ bên ngoài phòng bệnh //
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Cảm ơn em Ritsu
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Cảm ơn em đã quan tâm em ấy như vậy
Tatsuki Isao
Tatsuki Isao
Sức khỏe con bé vốn không tốt từ nhỏ, thêm những chuyện gần đây nữa...
Ritsu Nayumi
Ritsu Nayumi
Chuyện gần đây?

Số 3: Lãng quên

Tôi chẳng rõ bản thân đã nằm bao lâu nữa. Khi mở mắt, vẫn còn là đêm đen, chỉ là cơ thể ê ẩm cả rồi.
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// cột rèm cửa lại, ngồi cạnh cửa sổ, gục đầu, áp má lên khung cửa //
Gió thoang thoảng khẽ hôn lên mái tóc đang bay của tôi, thật dễ chịu.
Tôi không còn muốn làm gì nữa, không kiểm tra email, không ôn bài, không chạy deadlines nữa...Ngay lúc này chỉ muốn bỏ hết tất cả mà đến một đảo nhỏ nghỉ ngơi thôi.
Chẳng rõ tôi thành dạng gì trong mắt mọi người rồi, nhưng dù có cố chấp thì vẫn phải thừa nhận tôi đang rất mệt mỏi.
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// nhắm mắt lại, để da thịt cảm nhận lấy sự xoa dịu của thiên nhiên dành cho bản thân //
Nghĩ lại thì, cuộc đời tôi cho đến thời điểm này, nó không quá đau khổ để than trách, nhưng cũng không tuyệt đẹp để lưu giữ...À, không! Hình như vẫn còn thì phải?
Gazujin Sou
Gazujin Sou
* Ở đó, nhà cũ của mẹ...*
Ngoài bố mẹ, vẫn còn một người tôi không thể quên. Cậu bé đã ở cạnh bên tôi đến khi nhà tôi chuyển đi.
Mái tóc đen nhánh xõa xuống, lúc nào cũng cười tươi thật tươi. Cậu ấy nhảy nhót líu lo cả ngày, ham chơi nhưng lại rất thương em gái của cậu ấy, à mà còn anh trai cậu ấy nữa.
Cậu ấy lưu manh, cái gì mà làm giang hồ cơ chứ? Nghĩ đến là thấy buồn cười rồi, cái thời nào rồi mà còn...ha..haa
Gazujin Sou
Gazujin Sou
// khẽ mở đôi mắt đắm chìm vào đêm đen với những đốm sáng lấp lánh của đèn đường //
Nếu so cuộc đời tôi với cậu ấy, thì cuộc đời tôi tầm thường thật.
Bố rồi mẹ, rồi lại anh trai
Mười ba tuổi, cậu ấy còn ông nội tuổi cao, em gái cùng cha khác mẹ?
Cậu ấy thương anh trai lắm.
Nhưng rõ ràng cậu cũng rất thương những người ở lại. Với thân hình nhỏ bé ấy, cậu đã ôm lấy cuộc đời họ. Cậu trở thành người lấy sức mạnh để giải quyết vấn đề, nhưng cậu vẫn tốt bụng. Cậu không dụng đến các cô gái. Cậu ấy...
Haa, hình ảnh cậu ấy ngồi thẫn thờ, rồi lại núp một góc khóc thút thít trong phòng cũ của anh trai, tôi hoàn toàn nhớ chúng.
[ Sou à! Họ bỏ tớ rồi, cậu thì sao? Sou à, tớ sai ở đâu? Nói không trách Baji hay Kazutora là nói dối, nhưng sao họ lại làm như vậy? Họ làm vì tớ...v.v.] - cậu ấy không khóc nức lên, giọng cứ bình bình mà nói, nói rất nhiều thứ với tôi..
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Xin lỗi -
Lúc đó tôi chợt nhận ra :
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Cậu ấy...tên gì nhỉ?
Tôi đã chẳng còn nhớ nổi tên cậu ấy nữa. Giương mặt và giọng nói của cậu ấy, dường như cũng nhạt dần trong tâm trí tôi...
// từ từ ngồi thẳng người nhìn ra bên ngoài, vài giọt nước mắt nghịch ngợm đã lăn ra khóe mi //
Gazujin Sou
Gazujin Sou
Hình như, tớ nhớ cậu rồi

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play