[AllIruma] Ác Ma Cũng Biết Yêu.
Chương 1
Iruma gục đầu ngủ quên trên bàn, hơi thở đều đều.
Trên bàn, cốc cacao đã nguội lạnh.
Opera
Bé lại ngủ quên rồi...
Anh bước nhẹ đến, khom người vén vài sợi tóc rối trên trán Iruma. Em không động đậy, nhưng đôi lông mày hơi nhíu lại.
Opera
Mơ thấy gì mà không yên đây?
Anh khẽ cúi xuống, luồn một tay qua lưng, một tay dưới chân Iruma, nhấc cậu lên dễ như bế một con mèo con.
Iruma
/Lờ mờ tỉnh/ Opera...?
Iruma
Em còn chưa học xong...
Opera
Bé học giỏi hay không thì không quan trọng bằng việc ngủ đủ
Opera
Nếu bé bệnh, ai sẽ làm nũng anh đây? /hôn trán em/
Iruma
/Tựa đầu vào vai Opera, lẩm bẩm/ Nhưng...em muốn được khen mà...
Opera ngừng bước, siết nhẹ em trong lòng.
Opera
Bé của anh đã cố gắng nhiều rồi. Rất giỏi, rất ngoan
Opera
Rồi, bây giờ ngủ nhé?
Anh đặt em lên giường, đắp chán cẩn thận, rồi cúi người đặt nụ hôn lên trán em.
Opera
/Nói khẽ/ Chúc bé ngủ ngon
Ánh mặt trời chiếu rội qua khung cửa sổ, ánh ban mai lấp ló chiếu lên mái tóc xanh thẳm của em.
Opera
Đừng dụi như vậy, đau mắt bé đấy.
Iruma
Hửm...mấy giờ rồi anh
Iruma
Mới có 6 giờ rưỡi thôi, Opera-san thức sớm quá
Opera
Nếu muốn ngủ thêm thì bé cứ ngủ thêm
Iruma
Em không buồn ngủ lắm
Opera
Nếu muốn, anh ru ngủ nhé?
Opera
Vậy...bé ăn sáng nhé?
Iruma
Dạ, sữa với chút bánh được không ạ?
Opera
Được chứ, miễn bé thích là được /nựng má em/
Opera
Bé muốn gì nè /ân cần/
Iruma
Nóng quá Opera-sann /nũng nịu/
Iruma
Chơi với em đi /cầm lấy cánh tay anh/
Opera
À, bé muốn chơi gì nè?
Iruma
Hảa...em không biết nữa /trượt xuống bên dưới anh/
Iruma
/Ngồi phịch xuống, nghịch chân anh/
Opera
Này, bé đừng ngồi ở dưới / gỡ găng tay/
Opera
Dơ người bé thì sao /bế em lên/
Opera bế em ra sofa rồi ngồi ở đó cho em thích nghịch gì nghịch.
"Em chải tóc cho anh nha"
"Em cột 2 chùm cho anh nhaa"
Opera
Bé muốn gì nè? /xoa má em/
Opera
Bé muốn uống nước ha?
Iruma
Nhoàm /ngậm đuôi của anh/
Opera
Tch, chặt quá /nói khẽ/
Opera
/Dịu giọng/ Đừng lo, anh đây rồi. Bình tĩnh, hít thở sâu nhé
Iruma
N-nhưng...em kẹt chặt quá, không nhúc nhích được...
Opera luồn tay qua, cố kéo Iruma ra. Hai người vô tình quá sát, Iruma ngẩng mặt, mắt đối với Opera.
Opera
Iruma, anh không để bé bị thương đâu, đừng sợ nhé
Opera dùng lực mạnh, em ngã vào người anh. Cả hai ngã người xuống đất.
Opera
/Ôm lấy em/ Bé có sao không?
Opera
Lần sau, đừng tự ý mạo hiểm như thế nữa nghe chưa?
Opera
/Nằm trên giường đọc sách/
Opera
Sao vậy? /nựng má em/
Iruma
Buồn quá đi, ngày mai em phải đi học rồi
Opera
Mới hôm trước thức khuya nói chưa học xong, bảo muốn được khen
Opera
Mà giờ nói không muốn đi học à
Opera
Đúng là mèo con mà /xoa đầu em/
Iruma
/Nằm úp mặt lên bụng anh/
Opera
Thôi nào bé ngoan, ngủ sớm để mai còn đi học
Iruma
Em chả thích đi học tí nào
Opera
Vậy thì nghỉ học nhé
Iruma
Ở trường em có nhiều bạn lắm
Iruma
/Chớp mắt vài cái rồi ngủ luôn/
Opera
/Nhìn em ngủ say sưa trong lòng mình/
Opera
*Cuối tuần mới được ngủ chung với bé*
Opera
*Tuy không làm gì đặc biệt nhưng...* /khẽ cười/
Opera
Iruma, anh muốn bên bé mãi mãi...
Opera
Anh muốn suốt đời bên bé
Opera
Iruma, bé có biết không?
Opera
Anh yêu bé...từ rất lâu rồi
Iruma vừa bước qua cổng trường thì đã nghe tiếng ai đó gọi.
Iruma
Alice, chào buổi sáng /vẫy tay vui vẻ/
Cậu bạn tóc hường chạy như bay tới, tay ôm sẵn một hộp khăn tau và nước ép.
Alice
Hôm nay trời có vẻ nắng hơn, tôi đã chuẩn bị khăn lau mồ hôi và nước ép trái cây cho ngài!
Iruma
Thật hả, cảm ơn Alice nhiều nha!
Alice mỉm cười dịu dàng, mắt lấp lánh như được khen tỏ tình. Nhưng chỉ vài giây sau, ánh mắt cậu tối lại một chút khi thấy vết đỏ nhạt trên cổ Iruma.
Alice
Iruma-sama, cổ ngài bị sao thế? Bị muỗi đốt ạ? /cau mày/
Iruma
/Sờ lên, ngơ ngác/ Ở đây hả? Không biết nữa, chắc do hôm qua chui ra khỏi khe tường bị cấn vào đâu á
Iruma
Tớ bị kẹt, may là anh Opera tới cứu á
Iruma
Ảnh kéo mạnh một phát tớ bay ra luôn
Alice
A-haha..phải rồi, ngài Opera mà...
Alice
/Trong đầu đang nói xấu Opera/
Iruma
Mà hôm nay thi chạy á
Iruma
Tớ chạy hơi chậm, chắc Alice chạy nhanh hơi tớ nhiều lắm
Alice
Tôi sẽ chạy cạnh ngài
Iruma
Vậy tớ yên tâm rồi! /cười/
Alice đỏ mặt nhẹ, quay đi che nụ cười si tình của mình.
Iruma đang loay hoay tìm đồ trong cặp thì Alice cẩn thận bày đồ dùng kiểm tra thể lực ra bàn, dây buộc tóc (phòng khi em gệ mồ hôi nhiều), băng keo cá nhân, khăn giấy, kẹo dẻo bổ sung năng lượng,..
Iruma
Alice, cậu mang nhiều vậy?
Alice
Vì hôm nay là ngày trọng đại
Alice
Không thể để Iruma-sama bị mệt hay bị trầy được
Trong khi em hí hửng vươn vai, Alice đang lặng lẽ nhìn vết đỏ trên cổ em lần nữa.
Alice
Tên Opera đáng sợ thật...nhưng tôi không thua đâu
Chuông trường vừa reo lên, học sinh ùa ra. Iruma lật đật nhét vở vào cặp, mồ hôi lấm tấm trên trán sau buổi kiểm tra thể lực.
Iruma
Phù..cuối cùng cũng xong!
Alice
Tôi có khăn lạnh đây! Lau mặt đi Iruma-sama!
Alice
*Hay là hôm nay mình xin đưa Iruma-sama về luôn nhỉ*
Alice
Iruma hôm nay tôi có thể tiễn ngài về không?
Iruma
Hể? Nhưng anh Opera nói sẽ tới đón tớ á
Alice
/khựng nhẹ/...Ra là vậy
Ngay lúc đó, chiếc xe quen thuộc lướt tới, đỗ ngay cổng.
Cửa mở ra, Opera bước xuống, vẫn dáng vẻ điềm tĩnh, nhưng ánh mắt khẽ quét qua Alice đứng cạnh Iruma.
Iruma
Anh tới sớm ghê! Em tưởng là phải đợi nữa cơ!
Opera
Có bị đau chỗ nào không? /nhìn em từ đầu đến chân/
Iruma
À, có té một lần, nhưng Alice đỡ em rồi!
Opera
/Chuyển ánh mắt qua Alice/ Vậy à. cảm ơn
Alice
...Chỉ là việc em nên làm thôi
Không khí bỗng yên lặng vài giây
Iruma không để ý, vẫn tươi cười.
Iruma
Hôm nay em chạy được 3 vòng á!
Iruma
Alice chạy kế bên em suốt luôn
Opera
Vậy à, bé có vẻ thân với cậu ta ghê nhỉ
Iruma
Hả, tụi em là bạn mà!
Iruma
Với lại Alice cũng dễ thương nữa
Alice quay sang nhìn Iruma, mắt long lanh như vừa được tỏ tình. Opera thì ho nhẹ vài cái.
Opera
Lên xe thôi, bé cần nghỉ ngơi rồi
Trước khi lên xe, Iruma quay lại vẫy tay với Alice.
Iruma
Cảm ơn khăn ướt với nước ép nữa!
Alice
Ngài đừng quên mang theo dây buộc tóc lần sau nhé. Tôi để thêm một cái trong túi ngài rồi rồi đó
Iruma lim dim, lưng tựa vào ghế, đầu gật gù buồn ngủ.
Iruma
Hôm nay vui ghê á, nhưng mà em mệt quá...
Opera
Vậy dự định tập thể lực chiều nay bé nói...để mai?
Opera im lặng một rồi mới khẽ nói.
Chiếc xe dừng lại nhẹ nhàng trước biệt thự. Iruma vẫn ngủ gà ngủ gật, môi hơi mím lại như mèo con vừa tắm nắng xong.
Opera nghiêng đầu nhìn em.
Opera
Dậy này, về tới rồi /nhẹ giọng/
Opera
Là anh, bé ngủ quên trên xe
Em dụi mắt, rồi tựa trán vào vai Opera vài giây trước khi bước xuống.
Iruma
Hôm nay em mệt ghê luôn..nhưng mà vui lắm /ngáp/
Iruma tắm xong, tóc ướt xõa nhẹ. Opera bước tới, cầm khăn lau tóc cho cậu như thường ngày.
Opera
Em đã nói câu này 927 lần rồi, và vẫn để tóc ướt ngủ thường
Iruma
Hong có dữ vậy đâu mà /bĩu môi/
Opera ngồi phía sau Iruma, nhẹ nhàng lau tóc cho em
Opera
Hôm nay bé bị đau hông đúng không, anh thoa thuốc cho /nhẹ giọng/
Opera
Chịu chút đi /cười khẽ/
Khi tay Opera đặt tay lên hông Iruma, trong một khoảnh khắc rất ngắn, ánh mắt anh lặng lẽ nhìn đường cong nhỏ nơi eo em.
Iruma ngồi cuộn chăn trên giường, gặm bánh quy, còn Opera ngồi trên ghế gần đó đọc sách, nhưng mắt thì lơ đãng nhìn theo từng cái nghiêng đầu của em.
Iruma
Em ngủ trước nha, anh cũng ngủ sớm đó!
Opera
Ừm anh biết rồi, bé ngủ ngon nhé
Em tắt đèn, lăn tròn trong chăn. Vài giây sau, giọng cậu lơ mơ vang lên.
Iruma
Anh Opera...cảm ơn anh nha..vì đã luôn bên em...
Opera siết nhẹ cuốn sách trên tay.
Opera
...Anh ở cạnh bé, không chỉ vì trách nhiệm /nói khẽ/
Opera
Anh thương bé lắm, Iruma...
Sáng sớm, ánh nắng len qua khe rèm. Em vươn vai ngáp dài, rồi bật dậy.
Iruma
Hôm nay phải tới sớm...Alice nói có tiết học thực chiến!
Em quýnh lên mặc đồng phục, lăng xăng chạy ra ngoài. Opera đã đứng sẵn cạnh bàn ăn, tay cầm hộp đồ ăn trưa đã chuẩn bị.
Opera
Lại đây, anh chỉnh đồng phục cho
Em dừng lại, cúi đầu ngoan ngoãn để anh chỉnh lại.
Anh gật đầu, mắt nhìn theo em chạy đi.
Opera
Chạy loạng choạng thế kia, lát về chắc lại trẹo mắt cá
Iruma tới lớp, lập tức bị Alice và Clara ôm cổ lôi đi. Buổi học trôi qua, luyện phép, chạy né đòn, rồi Clara lôi cả nhóm đi ăn trưa.
Alice
Iruma-sama vẫn giữ dáng vẻ hoàn mỹ như thường ngày..
Clara
Ăn thêm đi nè Iruma-chii /nhét 1 viên cơm vào miệng em/
Vừa bước vô sân, em đã thấy Opera đứng đó.
Opera
Còn nhớ hôm qua nói gì chứ?
Iruma
Bây giờ mình chạy bộ /cười/
Em chạy cạnh anh, mặt ửng hồng vì nắng và hơi thở gấp. Dù hơi đuối, em vẫn cố giữ tốc độ bên anh
Iruma
Em chạy được mà...hộc..anh đừng lo
Opera
Nếu bé mệt quá thì nghỉ một chút
Iruma
Vâng, em biết rồi mà
Chạy được một lát, Opera thấy em mệt quá nên bảo em vào nghỉ.
Em vừa ăn vừa kể chuyện ở trường, anh chỉ ngồi nghe, thỉnh thoảng gắp rau vào chén em.
Em không nhận ra ánh mắt của anh luôn dõi theo từng hành động, từng nụ cười của em...
Chương 2
Opera
Có vẻ hôm nay sẽ mưa nữa
Iruma
Em có mang ô rồi /cười nhẹ/
Ở trường, mọi thứ vẫn như thường lệ, ngoại trừ việc...Alice hôm nay ngồi rất sát Iruma trong lớp, sát đến mức tay cậu ta thi thoảng chạm vào tay Iruma mỗi lần viết. Iruma đỏ mặt mấy lần, định nhích ra xa thì Alice lại lấn gần.
Giờ ra chơi, Iruma trốn ra hành lang. Không khí mát lạnh. Cậu vừa tựa vào tường thì một giọng quen thuộc vang lên phía sau.
"Trốn ai thế, Iruma-chan?"
Người con trai tóc xanh, cặp kính quen thuộc đang đứng đó, chỉ cách em vài bước.
Kiriwo
Lâu rồi không gặp /chậm rãi bước lại gần em/
Kiriwo
Anh chứ tưởng là em quên anh rồi chứ
Iruma
Chỉ là...em tưởng anh còn bị giam..
Kiriwo bật cười, tay đưa lên vuốt mái tóc rối nhẹ của em.
Kiriwo
Có người kéo anh ra rồi
Kiriwo
Và có chuyện anh phải làm. Ví dụ như...
Em hơi bối rối, nhưng chưa kịp trả lời thì Alice gọi lớn từ xa.
Cậu quay lại, thấy Alice và Clara đang chạy tới. Kiriwo chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng xoay lưng bước đi.
Nhưng trước khi khuất bóng hẳn, hắn quay đầu lại, giọng trầm hơn, dịu dàng hơn.
Kiriwo
Anh vẫn luôn để mắt tới em, đừng quên nhé
Chiều hôm đó, Opera không đến đón em như thường lệ. Người xuất hiện là...Kiriwo, với lý do "được nhờ thay".
Iruma
/Nghi ngờ nhìn hắn/ Thật không ạ..?
Kiriwo
Em không tin anh à?
Kiriwo bật cười, hơi cúi xuống gần sát mặt em.
Kiriwo
Vậy...em tính đi bộ về 1 mình sao?
Em hừ nhẹ, rồi bước nhanh về phía trước.
Iruma
Nếu anh làm điều gì kỳ lạ, anh Opera sẽ biết đó
Kiriwo thong thả bước theo, giọng dịu lại.
Kiriwo
Vậy em phải ngoan ngoãn bên anh...để anh không làm gì kỳ lạ hết
Em đỏ mặt, nhưng không đáp.
Em đến trường với tâm trạng hơi kỳ lạ. Em không biết có phải do Kiriwo bất ngờ xuất hiện, hay do cái cách hắn nhìn cậu, như thể..mọi chuyện đã được sắp đặt.
Alice nhận ra ngay sự thay đổi. Vừa vào lớp đã tiến tới, hỏi nhỏ.
Alice
Iruma-sama, có chuyện gì sao?
Iruma
/Lắc đầu/ Không có gì đâu, chỉ là hơi mất ngủ thôi
Alice không tin lắm, nhưng cũng không hỏi thêm. Cậu chỉ đứng sát Iruma hơn thường ngày, như muốn ngăn cản bất kỳ ai khác lại gần. Trong khi đó, Clara thì chẳng để ý, vẫn vui vẻ như mọi khi.
Gần đó có mấy nhóm học sinh bàn tán..về việc Kiriwo chính thức trở lại trường.
Em giật mình khi nghe nhóm học sinh lớp trên nhắc đến tên hắn.
"Hình như được giáo viên đặc biệt bảo lãnh"
"Nhưng hắn từng phạm tội mà?"
"Nghe nói học lực và năng lực rất cao...nên cho cơ hội thức hai..."
Em im lặng, lòng rối bời. Em đang định quay về lớp thì...Kiriwo bước ngang qua hành lang. Như thể đã em đứng đó từ đầu
Iruma ngẩn ra, chưa kịp nói gì thì Alice đã bước ra chắn trước em.
Alice
Anh không có việc gì với Iruma-sama thì tránh xa ngài ấy ra
Kiriwo nhìn Alice một lúc lâu, rồi mỉm cười nhẹ.
Kiriwo
Anh chỉ muốn chào hỏi thôi mà. Ghen rồi à?
Alice cau mày. Em thấy rõ ánh mắt lạnh đi của Alice.
Iruma
/Ngập ngừng/ Xin anh...đừng gây chuyện...
Hắn nhìn em, ánh mắt dịu lại.
Kiriwo
Nếu anh làm em thấy phiền, anh xin lỗi. Nhưng anh không rời mắt khỏi em được nữa rồi, Iruma
Buổi chiều, Opera ngồi trong phòng khách, đọc sổ báo cáo của trường. Không có gì bất thường, ngoại trừ...cái tên Kiriwo.
Ngày lúc đó, em bước vào, ôm cặp.
Opera cười nhẹ, đứng dậy ra đón em.
Opera
Hôm nay sao? Có ai làm phiền bé không?
Em sững lại, rồi lắc đầu.
Iruma
Không có..à, thật ra...có gặp Kiriwo-senpai..
Opera cúi đầu, hơi nghiêng, đôi tai mèo khẽ động.
Iruma
/Ngẩn ra/ Anh theo dõi em à?
Anh đến gần, rồi khẽ vuốt tóc em.
Em đang nằm trong phòng, lòng thầm suy nghĩ chuyện ngày hôm nay.
Bỗng, một tờ giấy lạ được nhét qua khe cửa sổ.
"Gặp anh ở vườn phía sau trường, giờ ăn trưa ngày mai. Một mình thôi nhé.
_Kiriwo"
Iruma lén tách khỏi Clara và Alice. Em đã đọc tờ giấy của hắn gửi cho em cả chục lần. Phần vì tò mò, phần vì…lo. Nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi. Dù gì, đó cũng là Kiriwo-senpai, người từng giúp em, từng cứu em.
Khu vườn phía sau trường vắng lặng. Ở đó, giữa những bụi hoa rậm rạp, Kiriwo đứng đó chờ em, vẫn bộ đồng phục chỉnh tề, vẫn nụ cười quen thuộc.
Iruma
Anh gọi em làm gì vậy ạ? /giữ khoảng cách/
Kiriwo
Chỉ muốn...trò chuyện chút thôi. Không được à?
Kiriwo
/Tiến lại gần em một bước/
Kiriwo
Em có hạnh phúc không, Iruma?
Iruma
/Khựng lại/ Em nghĩ là có
Kiriwo
Dù em luôn phải sống như một con quỷ...dù em vốn không phải vậy?
Kiriwo
/Cười nhẹ/ Anh không nói gì hết. Chỉ là...đôi khi anh thắc mắc. Một người..như em, sống giữa đám ác ma, có mệt không?
Iruma
/Giọng nghèn nghẹn/ Anh không được nói vậy..
Kiriwo
Anh không nói gì cả
Kiriwo
Chỉ là anh lo cho em thôi
Em quay đi, không nói nữa. Không được để lộ. Không được tin. Không được để tim dao động. Nhưng…ánh mắt ấy vẫn khiến em không thể thở đều.
Kiriwo từ phía sau khẽ chạm vai em, thì thầm
Kiriwo
Nếu một ngày, mọi người biết sự thật...anh vẫn sẽ bảo vệ em. Nhớ lấy điều đó nhé
Từ xa đôi mắt âm thầm dõi theo.
Và khi Iruma rời khỏi vườn, không biết có một lá bùa trấn ma đã bị tháo mất..chỉ còn mùi nhè nhẹ của phép cấm quanh bụi hoa.
Lớp học kết thúc trong tiếng chuông reo vang. Iruma vừa định thu dọn đồ thì Alice kéo tay em.
Alice
Iruma-sama, hôm nay về cùng tôi nhé
Iruma
Ơ..nhưng tớ nghĩ hôm nay Opera--
Trên đường về, không ai nói gì. Không khí căng thẳng hơn thường lệ. Em nhìn sang Alice, định lên tiếng thì Alice đã hỏi.
Alice
Hồi trưa ngài đi đâu?
Em chớp mắt, rồi do dự một chút trả lời.
Iruma
Tớ chỉ ra vườn một lát thôi
Alice gật đầu, không hỏi thêm gì nữa. Nhưng tim em thì bắt đầu nặng trĩu. Cảm giác không an toàn, không chắc chắn và cả bất lực.
Alice tình cờ gặp Kiriwo ở khu hành lang phía sau khu giảng viên. Hai người chạm mặt, ánh mắt va nhau một lúc.
Alice
Anh đang bám theo Iruma-sama đúng không?
Kiriwo
/Cười, chả bận tâm/ Không. Anh chỉ..quan tâm thôi
Alice
Anh từng phản bội ngài ấy. Đừng tưởng Iruma-sama ngốc tới mức quên
Kiriwo
Phải, anh từng phản bội
Kiriwo gật đầu, rồi dừng lại, giọng bỗng trầm xuống.
Kiriwo
Nhưng...nếu em thật sự quan tâm đến Iruma, em có bao giờ tự hỏi..Iruma luôn giấu mọi thứ không?
Kiriwo
Ví dụ như..tại sao Iruma không bao giờ dùng phép?
Kiriwo
Và tại sao máu Iruma lại có mùi khác?
Kiriwo tiến lại gần, ghé sát tai Alice, thì thầm.
Kiriwo
Có những bí mật..mà em không dám đối mặt. Nhưng anh thì có
Kiriwo
Nếu một ngày em phát hiện ra Iruma không phải ác ma thì sao?
Câu nói như cú đấm vào lòng Alice, tim cậu siết lại. Kiriwo nhếch môi rồi bỏ đi, để lại Alice đứng chết lặng giữa ở đó.
Opera ngồi trong phòng riêng, nhìn bảng phép thuật hiện hình. Một trong các kết giới bảo vệ quanh Iruma đã bị tác động.
Opera
Kiriwo... cậu lại muốn giở trò gì?
Em thì vẫn chưa hay biết gì. Em đang viết nhật ký, miệng khẽ cười.
Iruma
Hôm nay...mọi người có vẻ hơi lạ. Nhưng chắc là mình nghĩ nhiều quá rồi
Từ hôm đó, Alice âm thầm quan sát Iruma nhiều hơn. Cậu để ý từng cử chỉ, từng biểu cảm, và từng lần em bị thương nhẹ.
Alice
*Ngài ấy hồi phục nhanh. Nhưng vết xước..không như vết thương của ác ma*
Alice bắt đầu lục lại ký ức, những lần Iruma ngất, sợ hãi phép thuật, luôn tránh tiếp xúc với máu. Từng chi tiết nhỏ vụn như mảnh gương vỡ, giờ ghép lại thành một hình ảnh khiến tim Alice siết chặt.
Kiriwo nhận được một bức thư kỳ lạ, không đề tên. Chỉ vỏn vẹn vài chữ.
"Đừng chạm vào những thứ không thuộc về cậu"
Kiriwo nhìn chằm chằm dòng chữ, rồi bật cười.
Kiriwo
Opera, anh vẫn sắc bén như vậy nhỉ.
Kiriwo
Nhưng...lần này tôi không lùi đâu
Tối đó, Alice đứng ngoài phòng Iruma rất lâu. Cậu muốn gõ cửa, muốn hỏi "Có phải ngài không phải ác ma không?"
Nhưng...không thể. Vì ánh mắt Iruma khi cười vẫn trong sáng, ấm áp, nên cậu không muốn phá nát điều đó.
Iruma đang ngồi trong phòng, lật từng trang sách, nhưng đầu óc mơ màng. Có gì đó rất lạ mấy ngày nay.
Alice hay im lặng. Opera thì đôi lúc biến mất đột ngột. Clara thì...chẳng có gì bất thường.
Cậu suy nghĩ rồi nhíu mày.
Iruma
Chả lẽ mình làm gì sai sao?
Trong giờ học, giáo viên thông báo có một kiểm tra ma lức đột xuất cho toàn lớp.
Opera đang trong phòng giáo viên, ngay lập tức triệu hồi một bùa cản sóng phép.
Nhưng...Kiriwo mỉm cười rất khẽ.
Kiriwo
Màn tiếp theo...bắt đầu rồi
Chương 3
Tiếng chuông báo hiệu giờ kiểm tra vang lên. Không khí lớp học nặng nề hơn mọi ngày. Tất cả học sinh đều sẵn sàng chuẩn bị.
Iruma ngồi đó, mắt mở to, lòng rối như tơ vò.
Em nhìn quanh, thấy Alice đang dán mắt vào mình, nét mặt như muốn bảo vệ em khỏi mọi nguy hiểm.
Giáo viên đặt trước mặt mỗi người một viên pha lê nhỏ, rồi yêu cầu.
"Dùng phép thuật kích hoạt viên pha lê trong 3 phút. Ai không làm được sẽ bị trừ điểm nghiêm trọng ".
Cả lớp bắt đầu tập trung, đôi tay đồng loạt đặt lên viên pha lê.
Ánh sáng ma lực dần dần hiện ra quanh viên pha lên của từng người.
Dù cố gắng, viên pha lên chỉ nhấp nháy yếu ớt rồi tối hẳn. Em nhắm mắt, thở sâu, nhưng vẫn không thể kích hoạt.
Alice bên cạnh nhìn thấy, mắt mở to, ánh nhìn đầy lo lắng. Em cố gắng không làm to chuyện, nhưng lòng không yên.
Cuối cùng, giáo viên hô to.
"Thời gian kết thúc! Ai chưa kích hoạt viên pha lê được thì xem là không qua bài kiểm tra".
Iruma mở mắt, nhìn viên pha lê tối đen trên bàn, tim như bị bóp nghẹt.
Alice đứng đó, giọng run run.
Alice
Iruma-sama, chúng ta sẽ tìm cách giúp ngài
Sau tiết kiểm tra, Iruma không về lớp. Em ra sau vườn trường, nói có gốc cây to, nơi em từng đọc sách, từng được bình yên. Nhưng hôm, gió ở đây cũng lạnh.
Iruma
Mình không thể dùng phép...trước mặt mọi người. Nếu lỡ họ nghi ngờ thì sao..?
Tim em đập nhanh, tay siết chặt.
Em không nhận ra, ở xa xa, Alice đang đứng nhìn, ánh mắt phức tạp. Cậu đấu tranh nội tâm dữ dội, rồi rốt cuộc bước tới.
Alice
Iruma-sama /gọi khẽ/
Alice
Ngài có chuyện gì giấu tôi không?
Câu hỏi như một nhát dao cắt thẳng vào tim, Iruma chết sững.
Iruma
Tớ...không có.. /giọng run rẩy/
Alice
Ngài luôn tránh dùng phép. Cậu hồi phục vết thương khác thường. Hôm nay, viên pha lê không phát sáng..
Iruma
/Quay mặt đi/ Tớ xin lỗi...
Alice
Không! Tôi không cần lời xin lỗi, tôi cần sự thật /siết vai em/
Alice
Tôi có quyền được biết! Vì tôi đã ở cạnh ngài bao lâu nay, tôi--
Iruma
Tớ không thể nói được!!
Iruma
Nếu tớ nói...cậu sẽ rời xa tớ...
Em cúi đầu, giọng nghèn nghẹn.
Alice cứng người. Tim cậu như bị bóp nghẹt. Nhưng chưa kịp nói gì, một giọng nói chen vào.
Kiriwo
Đừng ép em ấy quá, Alice-kun
Kiriwo bước ra từ bóng cây, nụ cười dịu dàng nhưng ánh mắt lại lạnh.
Alice
/Đứng chắn trước em/ Anh theo dõi bọn tôi?
Kiriwo
Chỉ tình cờ đi ngang qua thôi. Nhưng nghe được vài điều thú vị.
Kiriwo liếc nhìn Iruma, rồi nói với Alice.
Kiriwo
Nếu em thực sự muốn bảo vệ Iruma, hãy tự hỏi bản thân em đi
Kiriwo
Em yêu Iruma vì đó là em ấy, hay vì em ấy là ác ma?
Alice siết chặt nắm tay, không trả lời.
Kiriwo nhếch môi, quay lưng rời đi.
Opera đặt thêm ba lớp kết giới quanh phòng Iruma. Ánh mắt không còn dịu dàng thường thấy.
Không khí trong lớp trở nên kỳ lạ. Alice vẫn luôn ở cạnh Iruma, nhưng ánh mắt cậu giờ đây trĩu nặng. Cậu không còn vô tư nữa, mà đang dò xét, cân đo từng biểu hiện của Iruma.
Iruma cảm nhận được. Em sợ hãi, cố gắng tỏ ra bình thường, nhưng nội tâm đã bắt đầu rạn.
Clara vẫn vô tư. Cô không hiểu vì sao mọi người lại đột nhiên "nặng đầu như mấy ông già"
Alice lén vào kho lưu trữ của trường. Cậu lục tìm hồ sơ nhập học, nhưng không có hồ sơ nào ghi nhận ngày sinh, quê quán hay hệ phép của Iruma.
Chỉ có một cái tên Iruma Suzuki. Không hệ, không lai lịch.
Alice
Không thể nào../thì thầm/
Đúng lúc ấy, Opera bước vào.
Alice
Em chỉ...muốn biết thêm về Iruma-sama
Opera
/Nhìn thẳng vào cậu/
Opera
Vậy em nên hỏi bé ấy. đừng đào bới những gì chưa sẵn sàng để lộ ra. Có những bí mật...có thể giết chết một người
Iruma lặng lẽ đi đến trường.
Iruma đang ngồi một mình bên hồ nước phía sau trường.
Iruma
Nếu một ngày...mọi người biết, liệu họ có còn ở đây không?
Bóng một người xuất hiện sau lưng.
Kiriwo
Em không thể ở đây mãi
Kiriwo ngồi xuống cạnh em.
Kiriwo
/Giọng dịu dàng / Càng lâu, em còn tổn thương
Iruma
Nhưng..em không biết đi đâu hết..
Kiriwo
Anh biết một nơi không ai xét đoán em, Không ai tra hỏi. Không Opera, không Alice, không ai
Iruma im lặng, tay em run run.
Kiriwo
Em đã không thuộc về nơi này từ đầu rồi, Iruma. Em là con người
Kiriwo không hối thúc. Hắn chỉ ngồi đó, chờ đợi, như thể chắc câu trả lời sẽ đến.
Iruma
Nếu em đi với anh.../run giọng/
Iruma
Anh có hứa...không ai bị tổn thương không?
Kiriwo
/Mỉm cười/ Anh *không chắc* hứa
Iruma đứng dậy. Đôi mắt em ngập ngừng, nhưng em đưa tay ra.
Một kết giới mờ nhạt bao quanh hai người, loại phép che giấu cổ xưa. Không ai biết họ đã rời khỏi trường.
Trong phòng Opera, cơn gió lạnh đột ngột lướt qua. Một cuộn giấy báo động tự động bay ra từ kết giới.
Opera lập tức đứng bật dậy.
Căn phòng em đang nằm không có cửa sổ, ánh sáng duy nhất là từ đèn ma thuật nhỏ gắn trần.
Iruma
/Bật dậy/ Đây..là đâu vậy ạ?
Kiriwo
Là nơi an toàn nhất cho em lúc này /đưa cho em cốc cacao nóng/
Kiriwo
Không ai ở đây tra hỏi em, không ai đòi câu trả lời, không ai ép em phải..."giả làm ác ma"
Iruma siết chặt tay quanh tách cacao ấm, nhưng lòng thì lạnh lẽo.
Iruma
Cảm ơn anh /khẽ nói/
Nhưng khi Kiriwo quay lưng đi, Iruma khẽ nhìn quanh. Căn phòng này...không có đường ra.
Opera tìm quanh mọi khu vực trong trường rồi dừng lại bên bờ hồ.
Opera lặng người nhìn vết nứt mờ bên bờ hồ, chỗ Iruma đã biến mất, anh đứng đó rất lâu.
Opera đứng rồi lúc lâu rồi khẽ ngẩng đầu.
Opera
Có một loại phép cổ, người dùng có thể che toàn bộ khí tức nếu bên đi cùng tự nguyện.
Opera
Có nghĩa là...Iruma đã muốn đi?
Sáng. Không có tiếng chuông trường, không có tiếng bạn bè gọi nhau.
Chỉ có mùi thức ăn thơm lừng và gọi nói dịu dàng.
Kiriwo
Dậy thôi, Iruma. Anh làm bữa sáng rồi
Iruma dụi mắt. Kiriwo đang cẩn thận sắp bánh lên dĩa.
Iruma
Anh không cần làm thế đâu.../lí nhí/
Kiriwo
Anh muốn mà, vì em xứng đáng được chăm sóc.
Kiriwo
Có ai từng lo cho em như vầy chưa?
Kiriwo kéo ghế, ngồi đối diện, chống cằm nhìn em.
Kiriwo
Họ yêu em..hay yêu thứ hình ảnh mà họ nghĩ em phải là?
Kiriwo
Chính vì em không biết nên em luôn cố gắng vừa lòng họ. Nhưng ở đây em có thể thở, em có thể là Iruma, không cần giả vờ
Iruma nhìn xuống lòng bằng tay mình. Những ngón tay từng gồng mình để trở thành "thiên tài ác ma".
Kiriwo
Anh từng trải qua điều đó
Kiriwo
Từng là kẻ bị cả thế giới coi như quái vật...cho đến khi anh chọn cách trở thành quái vật thật sự, tự do hơn nhiều
Hắn nắm lấy tay Iruma, chậm rãi, như không cho em cơ hội từ chối
Kiriwo
Đừng quay về. Ở đây với anh, mãi mãi...
Nhưng trong lòng...có một phần nhỏ đang gật đầu.
Cứ vậy rồi ngày ngày trôi qua êm đẹp.
Một vài thầy cô đang thì thầm.
"Không biết có phải là con người thật không?".
Kalego
Im lặng. Ai phát tán tin đồn, ta xử lý đầu tiên
Iruma
Kiriwo ơi, em ăn cái này được không?
Kiriwo
Được chứ, em cứ ăn đi
Kiriwo
/Ngồi bên ghế nhìn em chăm chú/
Iruma
Anh ơi, em lấy uống cái này được không ạ?
Kiriwo
Em cầm cốc nước đó qua đây giúp anh
Hai tay em cầm cốc nước qua cho hắn.
Thấy em đang lại gần, hắn dùng ma lực gạt chân em.
Em ngã nhào vào người hắn, hắn thuận tay nên ôm em vào lòng.
Cốc thì rơi xuống sàn, nước đổ ra hết.
Xin lỗi làm chi đâu Iruma ơi, Kiriwo cũng đâu có xem đó là lỗi của em.
Kiriwo
Hmm, lỗi của em nặng lắm đó nha!
Kiriwo
Cho anh ôm để chuộc lỗi đi
Kiriwo
/Hít mạnh mùi hương trên người em/
Không cần nói cũng biết Kiriwo phê cỡ nào.
Kiriwo
Khi nào anh mới "ăn" được em đây, Iruma?
Iruma
Anh nói..đây là nơi an toàn cho em, vậy mà giờ anh nói..ăn em..!?
Kiriwo
Thôi mà, anh đùa thôi /cười, xoa đầu em/
Tối hôm đó, khi Iruma ngủ say, Kiriwo mở chiếc hộp sắt nhỏ giấu trong hộc tường.
Bên trong là viên ma thạch màu đen, chứa năng lượng bị cấm.
Kiriwo
Chỉ cần một chút nữa thôi...rồi em sẽ không thể quay lại
Giữa đêm, em mơ một giấc mơ..
Trong mơ, em thấy Clara đang nắm tay mình chạy vòng quanh sân trường. Alice đi theo sau, gương mặt dịu dàng nhìn em. Opera từ xa nhìn đến, ánh mắt dịu dàng. Và ông Sullivan cười ha hả dúi cho em một núi quà.
Giấc mơ tan khi Iruma choàng tỉnh, nhận ra mình đang nằm trong căn phòng kín, im ắng như nghĩa địa.
Không tiếng gọi nhau buổi sáng, không sách vở, không trò nghịch ngợm.
Chỉ có im lặng và Kiriwo.
Buổi ăn sáng, Iruma bỗng buông đũa.
Iruma
Cho em..quay về được không ạ..?
Kiriwo khựng lại, nhưng nhanh chóng nở nụ cười.
Iruma
Em..nhớ họ, em nhớ mọi người..
Rồi Kiriwo đứng dậy, dọn đĩa.
Kiriwo
Được, nhưng em phải nghĩ thật kỹ. Một khi quay lại, em không thể quay lại đây nữa. Không còn nơi trú ẩn, không còn sự bảo vệ
Nhưng em biết, dù có sợ, có mệt mỏi, có đau...thì cũng muốn bước ra một lần nữa.
Sullivan ngồi trong phòng họp ngầm, gõ nhẹ ngón tay lên bàn. Trong phòng chỉ có ông, Opera, Alice, Clara và Kalego.
Sullivan
Chỉ có chúng ta muốn biết Iruma là con người
Sullivan
Nếu ai khác biết, Iruma sẽ không còn an toàn
Opera
Tôi sẽ tìm ra em ấy sớm thôi
Alice thì nắm chặt tay, ánh mắt kiên định.
Alice
Tôi sẽ không để Iruma-sama một mình thêm nữa
Clara
Hể, sao vậy sao vậy?
Alice
Sao ngươi biết Iruma là con người...?
Clara
Ể, Azz-kun không biết hả
Clara
Sao Azz-kun biết? Hửm?
Alice
Th..thì tôi hỏi Iruma-sama
Clara
Azz-kun ngốc ơi là ngốc
Clara
Tớ nhìn hành động của Iruma thôi là biết rồi
Clara
Vậy mà cũng hỏi Iruma, nhìn thôi cũng biết cậu ấy là con người rồi, Azz-kun ngốc
Alice
Hể!? Vậy sao không nói tôi
Clara
Ai bảo ngốc chi, hì hì /chạy đi/
Clara
Mà này, Iruma-chi sắp về rồi đó nha /quay đầu lại nói/
Kiriwo đưa Iruma đứng trước một cách cổng ma pháp khép kín, dãn ngược về học viện. Nhưng thay vì mở ra..hắn chỉ đặt tay lên vai Iruma, nhẹ nhàng nói.
Kiriwo
Nếu em quay về, đừng bao giờ quên...rằng em đã từng chọn rời đi
Kiriwo
Nếu có thể, anh muốn anh là nơi em có thể trở về /ôm chặt em/
Download MangaToon APP on App Store and Google Play