[Văn Hàm] Hành Trình Theo Đuổi Tiểu Bảo Bối
˚ ₊˚Chap 1⊹ ⋆.˚
Dương Bác Văn
Học sinh cá biệt nổi tiếng khối 11. Cậu hay trốn tiết, mặc đồng phục tùy tiện, hay nghịch điện thoại trong lớp, và thường xuyên bị mời phụ huynh. Tuy nhiên, cậu lại có vẻ ngoài thu hút, gương mặt đẹp trai pha chút bất cần, và một nụ cười “rất có lực sát thương”. Dù là badboy nhưng luôn âm thầm giúp đỡ bạn bè, sống rất nghĩa khí.
Tả Kỳ Hàm
Học bá lạnh lùng, đứng đầu lớp, luôn nằm trong top toàn khối. Ít nói, cẩn thận, nghiêm túc trong học tập, có phần kiêu ngạo vì ghét sự lười biếng và tùy tiện. Tuy nhiên, ẩn sau vẻ ngoài cứng rắn là một người sống nguyên tắc, rất sợ mất kiểm soát cảm xúc
Tả Kỳ Hàm cho rằng trên đời này có 3 thứ mà khiến cậu không thể hòa hợp
1.Người có cái miệng nói không ngừng nghỉ
2.Không làm bài tập về nhà
Ngay từ cái ngày đầu tiên bước vào cái lớp 11a1 cậu đã bắt gặp cái hình ảnh Dương Bác Văn ngồi chễm chệ trên ghế gác chân lên bàn. Ăn mặc thì không chỉnh tề, không cài hết cúc áo làm lộ phần xương quai xanh xăm hình một con rắn
Tả Kỳ Hàm thấy vậy chỉ biết nghĩ thầm xem ra tránh xa tên này càng xa càng tốt, ít nhất cần cách xa 3 mét
Tưởng chừng như năm nay cậu sẽ yên tĩnh mà học nhưng mà ai ngờ...
Cô giáo
/bước vào/ Chào cả lớp
Cô giáo
cô có việc muốn thông báo cho bạn học Dương Bác Văn
Cô giáo
Với tình trạng học tập hiện tại của em thì ba mẹ em có nhờ cô tìm một bạn học giỏi phụ đạo cho em
Cô giáo
Thì cô thấy bạn Tả Kỳ Hàm là ổn nhất nên em sẽ học phụ đạo với bạn ấy vào chiều thứ 3,5,7 nha
Cô vừa dứt câu cả lớp ồ lên đồng loạt nhìn hai người
Dương Bác Văn
Học phụ đạo á hả, thôi em lười lắm
Tả Kỳ Hàm mặt lạnh tanh nói với cô
Tả Kỳ Hàm
Em không rảnh đâu mà phụ đạo cho mấy người lười biếng
Dương Bác Văn
Cậu nói ai lười biếng tôi hơi bị siêng đấy
Tả Kỳ Hàm
Vậy hồi nảy ai bảo lười
Dương Bác Văn
Cậu được học phụ đạo cùng tôi một người đẹp trai ngời ngời là phước 3 đời nhà cậu đấy
Cô giáo
Thôi không nói nhiều nữa chiều nay bắt đầu học phụ đạo nhá
Cọng long chân của Chu Chí Hâm:>
Mai tui ra típ nhaa
Cọng long chân của Chu Chí Hâm:>
Bái bai
˚ ₊˚Chap 2⊹ ⋆.˚
Trong cắn phòng học trống trải hình ảnh một người giảng bài, một người...không chú ý
Dương Bác Văn đang vẽ nghịch lên góc vở
Dương Bác Văn
"chán quá chời ơi ai đó cứu tôi với tôi muốn về nhà"
Tả Kỳ Hàm
/cầm sách đánh vào vai cậu/Nè cậu có nghe tôi giảng không đấy
Dương Bác Văn
Có tai trái của tôi thì nghe định luật Newton, tai phải thì...nghe tiếng gió chiều nghe như bản hòa âm ấy
Tả Kỳ Hàm
Định lực Newton thứ ba là" mỗi lực tác động đều có phản lực" Tôi đang cố dạy cậu,còn cậu định phản lực lại tôi à
Dương Bác Văn
Học bá như cậu mà cũng biết chơi chữ nữa à, hợp gu tôi đấy
Tả Kỳ Hàm mệt mỏi thở dài, vì cậu chưa từng dạy ai mà lười mà vừa mặt dày như thế
Tả Kỳ Hàm
Cậu mà không lo học hành đàng hoàng rồi sau này làm gì
Tả Kỳ Hàm
Định tới đó thi, cười để quyến rũ giám khảo à
Dương Bác Văn
Ý hay đấy để tới đó tôi thử
Không khí bổng chốc yên lặng khoảng 3 giây, Dương Bác Văn ngồi ngay ngắn lại, chống cằm mắt nhìn cậu chăm chú
Dương Bác Văn
Thật ra tôi có lý do mới chuyển lớp. Nhưng cậu biết không
Tả Kỳ Hàm đáp nhanh như máy
Dương Bác Văn
Ủa nhưng mà tôi chưa nói xong mà
Tả Kỳ Hàm
Và tôi vẫn không quan tâm
Dương Bác Văn
Càng không quan tâm, càng dễ bị để ý
Dương Bác Văn khẽ bật cười, rồi gõ gõ bút lên bàn
Dương Bác Văn
Tôi thấy cậu học cũng không tệ. Hơi độc miệng, hơi cay cú nhưng...cũng đáng yêu
Tả Kỳ Hàm mặt đỏ bừng lấy sách che mặt
Tả Kỳ Hàm
Cậu tập trung học giùm tôi cái
Buổi phụ đạo kết thúc bằng việc Tả Kỳ Hàm giảng bài khô cả họng,còn Dương Bác Văn...thì ngủ gục 20 phút tỉnh dậy nói một câu tỉnh bơ
Dương Bác Văn
Ơ mình còn trong tiết à?
Tả Kỳ Hàm suýt nữa quăng cây thước vô mặt hắn
Vừa ra khỏi lớp trời đã tối. Cậu vừa bước ra cổng thì nghe tiếng gọi quen thuộc
Dương Bác Văn
Cậu ăn chưa?
Cậu trả lời thẳng thắn, nhưng bụng nhất quyết biểu tình rộn ràng
Dương Bác Văn
Xạo hong. Nhìn mặt cậu đói như muốn ngất xỉu rồi kìa
Cọng long chân của Chu Chí Hâm:>
Hi
Cọng long chân của Chu Chí Hâm:>
Mọi người comment nhìu zô><
˚ ₊˚Chap 3⊹ ⋆.˚
Tả Kỳ Hàm
Cậu nhìn mặt tôi kiểu gì vậy??
Dương Bác Văn
Nhìn bằng cả trái tim đó. Đi ăn với tôi một bữa đi, tôi cảm ơn cậu vì dạy tôi định luật Newton
Tả Kỳ Hàm
Tôi không cần cảm ơn
Dương Bác Văn
Nhưng tôi cần cảm ơn.Với lại, tôi quên đem ví. Cậu mời đi, cho tôi thấy học bá có tri thức mà còn có lòng thương người
Dương Bác Văn
Chỉ một phần cơm thôi không đắt đâu. Mắt cún long lanh nè. Thương đi
Tả Kỳ Hàm đứng hình hết ba giây, rồi rít lên
Tả Kỳ Hàm
Một bữa thôi đấy...
Thế là hai người kéo nhau ra quán cơm gần cổng trường. Suốt bữa ăn Dương Bác Văn vừa ăn vừa bình phẩm
Dương Bác Văn
Cơm ở đây chán ghê, không bằng cơm mẹ tôi nấu
Tả Kỳ Hàm
Vậy sao cậu không về nhà mà ăn?
Dương Bác Văn
Vì ngồi đây nhìn mặt cậu vui hơn
Dương Bác Văn
Mà hỏi thiệt, tôi chưa biết cậu có người yêu chưa
Tả Kỳ Hàm
Tôi không có thời gian đâu mà lo mấy chuyện đấy
Dương Bác Văn
Vậy dành cho tôi đi
Tả Kỳ Hàm sặc canh, ho sù sụ. Dương Bác Văn vừa lấy khăn vừa cười như trúng số
Dương Bác Văn
Từ giờ, học phụ đạo xong ăn tối cùng nhau đi
Dương Bác Văn
Tôi hiểu rồi. "Không" nghĩa là "có suy nghĩ lại đúng không
Tả Kỳ Hàm
Tôi sẽ báo cáo với cô chủ nhiệm cậu có vấn đề thần kinh đó
Tối hôm đó, Tả Kỳ Hàm nằm trằn trọc mãi. Câu nói "dành thời gian cho tôi đi" cứ quanh đi quẩn lại trong đầu cậu
Sáng thứ 5 vừa bước vào lớp đã thấy bảng thông báo to đùng
Tổ 3 trực nhật tuần này
• Tả Kỳ Hàm
• Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm đứng nhìn bảng 2 giây sau...quay lại nhìn Dương Bác Văn đang hí hoái vẽ graffiti vào bìa sách
Tả Kỳ Hàm
Cậu báo tên tôi đúng không?
Dương Bác Văn
Ơ kìa...tổ trưởng phân chia tôi vô tình không phản đối thôi
Tả Kỳ Hàm
Tổ trưởng nói tôi không có tên
Dương Bác Văn
Vậy thì...số phận an bài rồi. Hai ta là tổ hợp định mệnh
Tả Kỳ Hàm
Tôi muốn quét lớp không muốn quét sạch thần kinh
Cọng long chân của Chu Chí Hâm:>
Mọi người thấy truyện ổn hong
Cọng long chân của Chu Chí Hâm:>
có gì comment nhìu nhìu vô:>
Download MangaToon APP on App Store and Google Play