[Kuro×Kira] [Megasmp] To My Dear!
Lời nói đầu
Đây là bộ truyện thứ 2 của tui và ý tưởng thì vẫn là trong đầu tui ra thoaii
nghĩ cái gì thì ghi cái đó à nên có lẽ sẽ có mấy khúc hơi xàm
Bộ này cặp chính vẫn là Kuro×Kira
Mấy cặp phụ thì là mấy cặp dc ship trong smp
Sơ lược thì mọi người cứ đọc chap 1 là hiểu he
Chúc mọi người đọc zui zẻ nhó
love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love lovelove love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love lovelove love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love lovelove love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love love lovelove love love love love love love love love love love love love love love love
Chap 1
Khi một cánh cửa khép lại thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra.
Cuộc sống này vốn là vậy, không có gì gọi là ngẫu nhiên cả.
Có thể là một vị thần nào đó đã sắp đặt cho chúng ta gặp gỡ.
Hoặc là tự bản thân chúng ta.
Bánh răng định mệnh sẽ tiếp tục quay và một cuộc sống mới lại được bắt đầu.
Từ khi còn nhỏ thì bản thân tôi đã được dạy những điều ấy. Tôi đã tin vào chúng, cơ bản là vì tôi thấy nó khá là hợp lý.
Tôi là Kira, một cậu học sinh bình thường không có gì nổi bật ngoài học lực xuất sắc và gia đình giàu có. Ngoài mặt tuy là vậy nhưng bên trong thì ai biết được, gia đình tôi sắp phá sản.
Đúng vậy, chỉ là phá sản thôi mà? Rồi lũ bắt nạt sẽ lại bắt nạt tôi, những người bạn xấu sẽ tiếp tục lợi dụng tôi và những điều đó lại diễn ra một lần nữa.
Tôi không biết rõ bản thân đang sống ở đâu nhưng những sự kiện này tôi đã phải trải qua một chục lần rồi.
Kira
//Mở cửa bước vào lớp//
ai đó
//chọi mảnh giấy vào cậu//
Kira
*Ch*ết đi thằng ch.ó*
Cậu đọc xong dòng chữ rồi chỉ vo lại rồi quẳng vào thùng rác.
Đám bắt nạt thấy vậy thì cũng kệ cậu
Chúng đợi cậu đi lại bàn học rồi tiếp tục giở trò
ai đó
//đổ keo dán ra bàn cậu//
Cậu thở dài rồi ngồi xuống ghế, mặc kệ đống hỗn độn mà tên kia vừa gây ra.
Hắn thấy cậu hành xử như vậy thì lôi ra một tấm ảnh, là ảnh gia đình cậu.
Hắn nhếch mép, cầm bật lửa đốt cháy tấm ảnh rồi quăng lên bàn cậu.
ai đó
1: ê làm gì vậy trời??
ai đó
2: tính đốt trường luôn hả ta??
ai đó
3: lần đầu thấy đó nha!! Bắt nạt kiểu mới hả!?
Kira
Tên khốn!! // nắm cổ áo hắn xách lên rồi đấm mạnh vào mặt hắn//
Mọi người lần đầu thấy cậu phản kháng lại như vậy thì rất bất ngờ.
Tên kia bị cậu đấm một cú đau điếng thì điên tiết lên định tính sổ với cậu thì bỗng chuông vào lớp reng lên.
Hắn chỉnh lại áo quần rồi ngồi vào bàn học.
Lúc ra về cậu biết thừa là hắn sẽ chặn đường đánh mình nên đã lẻn đi đường khác.
Tối đó trong căn nhà rộng lớn chỉ có mình cậu, cậu vừa tắm xong đang ngồi học bài.
Đến tầm 11 giờ khuya thì cậu ngủ gục xuống bàn học.
Kira
Ưm... mùi gì... khói!!
Kira
Khụ khụ //nhanh chóng lấy khăn thấm nước rồi bịt mũi và miệng lại//
Kira
Sao nhà mình lại bốc cháy vậy? //chạy lại cửa//
Kira
Cửa bị khóa rồi sao??
Cậu không mở được cửa nên chạy ra phía ban công, đập vào mắt cậu là cảnh tượng toàn bộ ngôi nhà đang bốc cháy dữ dội.
Lửa quá lớn, phòng của cậu lại ở tầng hai, không có cách để cậu chạy thoát.
Cậu quay lại đập mạnh vào cánh cửa nhằm hy vọng nó sẽ bung ra và cậu sẽ chạy thoát được.
Nhưng cánh cửa phòng cậu là loại xịn nên nó không dễ để phá.
Khói ngày một dày, cậu hô hấp ngày càng khó khăn. Hết cách, cậu quay trở lại ban công phòng cậu.
Khó dày đặc khiến tầm nhìn bị che khuất, cậu vấp phải cái gì đó rồi ngã sấp xuống sàn.
Cậu từng bước bò ra phía ban công, cậu cố gắng hết sức kêu cứu nhưng có lẽ vô ích rồi.
Nhà cậu nằm một khu tách biệt với những nhà khác, hàng rào bao xung quanh, khoảng cách từ nhà này đến nhà khác cách nhau khá xa.
Kira
Cứu... cứu tôi... với...
Chợt một bóng hình ai quen thuộc lọt vào tầm mắt cậu.
Một hình ảnh có lẽ tới kiếp sau cậu không bao giờ quên.
Mặc dù khói dày đặc và rất nhiều nhưng cậu vẫn nhìn rõ gương mặt hắn, là tên cầm đầu đám bắt nạt cậu.
Hắn đứng đó nhìn căn nhà cậu đang bốc cháy mà không gọi ai đến giúp.
Hắn ta cũng thấy cậu đang thoi thóp nhưng lại không giúp.
Kira
Ha~ trông đợi gì ở cậu ta chứ~
Kira
Nhưng mà tại sao? Tại sao hắn lại phóng hỏa?
Kira
Kiểu bắt nạt mới sao?
Kira
Mình gây thù gì với hắn vậy?
Kira
Mình không hiểu... mình...
Hình ảnh trước mắt cậu ngày một mờ dần, và rồi cậu ngất lịm đi.
Ngọn lửa chẳng mấy chốc bao phủ toàn bộ căn nhà.
Nửa tiếng sau thì cứu hỏa đã tới, cảnh sát thông báo rằng tất cả người trong căn nhà đều không còn ai sống sót cả.
Kira
Kuro, ngàn đời ngàn kiếp... nhất định... tôi sẽ không bao giờ quên mối thù này!!
Chap 2
Kira
Đây... đây là đâu vậy?
Trước mắt cậu là một khoảng không trắng xóa.
Nó là một không gian đa chiều và cơ thể cậu đang ở trên mặt nước.
Bỗng một thác nước hiện ra, dưới chân thác là một bà lão già đang ngồi đó.
Cậu từ từ tiến lại gần bà lão.
Kira
Bà ơi cho cháu hỏi đây là đâu vậy ạ?
Bà lão
Đây là sảnh chờ hồi sinh, nơi những linh hồn ch*ết oan ở lại.
Bà lão
Cháu có vẻ là ch*ết cháy nhỉ? //vừa nói vừa nhìn vào tờ giấy cầm trên tay//
Bà lão chợt ngước lên nhìn vào mắt cậu, cậu cũng nhìn thẳng vào mắt bà.
Cậu thấy một tia sáng nhỏ xuất hiện trong mắt bà lão.
Biểu cảm của bà lão kia chợt thay đổi, bà ta ngạc nhiên đến ngồi không vững mà ngã xuống.
Kira
Bà ơi, bà không sao chứ? //đỡ bà lão//
Bà lão
Ta... ta không sao...
Bà lão
Ta tìm được cậu rồi!
Kira
Bà đang nói gì vậy ạ?
Bà lão
Kira, bản thân cậu hàng trăm triệu năm trước chính là người cai quản nơi này.
Bà lão
Nơi này là ranh giới giữa sự sống và cái ch*ết.
Bà lão
Chỉ những người có dấu ấn từ kiếp trước thì mới có thể ở lại đây.
Bà lão
Ban nãy ta đã thấy, trong đôi mắt của cậu...
Bà lão
Dấu ấn chính là đôi mắt đó.
Cậu sau khi nghe bà lão nói thì cười phá lên.
Kira
Bà ơi, con chỉ mới sống có 17 năm thôi à, hàng trăm triệu năm gì chứ hahahaha~~
Bà lão
Ta biết là chuyện này hơi khó tin... nhưng mà nó là sự thật.
Kira
Như là lừa con nít vậy~~
Kira
Thôi cho cháu đi kiếp khác đi bà ơi.
Bà lão
Cậu không muốn cai quản chỗ này sao?
Kira
Sống làm người bình thường thôi là được rồi bà ạ.
Bà lão
Rồi cậu sẽ nhận ra... tầm quan trọng của nơi này.
Một ánh sáng chói mắt lóe lên, bà lão biến mất và cậu thấy bản thân đang rơi từ trên trời xuống.
Cậu rớt xuống một cái bụi cây.
Kira
Ui da //xoa xoa mông//
Kira
Gì vậy trời? Sao mình lại rớt từ trên đó xuống vậy? //ngơ ngác//
Cậu đang ngồi bệt dưới đất, xoa xoa cái mông đau thì bỗng có người tiến đến chỉa mũi kiếm về phía cậu.
Kira
?? //ngước lên nhìn//
Lính canh
Ngồi im ở đó, không thì ta sẽ ch*ém đầu cậu! //lớn tiếng//
Kira
Hả!? Có chuyện-... //hoảng loạn//
Lính canh
Thưa chỉ huy, đã tìm được rồi ạ. //nói lớn//
Từ xa, một bóng người cưỡi ngựa tiến tới.
Chỉ huy
Đưa hắn về theo lệnh đi.
Cậu bị bọn người đó đưa về chỗ nào lạ hoắc.
Đám người đó nhìn có vẻ khoảng mấy trăm người.
Họ đưa cậu đến trước một tòa lâu đài lớn.
Họ dừng trước cổng, dùng khăn bịt mắt cậu lại.
Cậu bị họ bịt mắt rồi đưa đi đâu đó.
Chỉ huy
Quỳ xuống //đá vào chân cậu//
Mấy tên lính gỡ bịt mắt của cậu ra, đập vào mắt cậu là một người nào đó ngồi trên ghế.
???
Chỉ mới mấy ngày mà quên rồi sao?
Tên đó từ từ bước ra và cậu nhìn rõ được mặt hắn.
Một gương mặt vừa lạ vừa quen.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play