[Văn Khang X Đông Quan] Rung Động
làm quen
Hồ Đông Quan 26 tuổi,là nghệ sĩ có tiếng trong giới giải trí,được các show,nhãn hàng,phim săn đón.Đông Quan còn là chủ tịch của một công ty.Đông Quan nổi bật với ngoại hình điển trai và tài năng vượt trội.Nhưng chỉ có nhưng người xung quanh mới biết anh khó tính,cọc cằng,ít nói biết nhường nào,anh thường sống khép kín,anh muốn mọi thứ đều phải hoàn hảo.
Bởi anh được sinh ra trong gia đình gia giáo.Hồ gia nổi tiếng giàu có,hoàn hảo,và ai cũng phải kín nể gia tộc này.Không ai muốn gây chuyện với Hồ gia cả một khi đã gây chuyện thì chỉ có đường chết.Anh sinh ra được bao bọc,nuông chiều nên có phần hơi ăn chơi một xí
Mặc dù khá ăn chơi nhưng đến tận bây giờ anh vẫn còn lưu luyến người cũ.Anh có rất nhiều theo đuổi nhưng anh từ chối tất cả.Bởi người con trai mà anh gặp ở tuổi 21
Văn Khang có một số phận hoàn toàn trái ngược.Em làm công như bao người,mưu sinh để sống.Bạn bè xung quanh đánh giá em là người chăm chỉ có phần hơi kiệm lời.Đối với em,em chỉ nói nhiều với những em quý và xứng đáng.Em hay cọc và có chửi thề bất kì tình huống nào.
Văn Khang sinh ra trong gia đình không có tình thương.Ba và mẹ kế không có ai là thương em.Đánh đập em bất kể lí do nào,em không làm gì cũng bị bạo hành,cả người em chỗ nào cũng bầm tím.Cuộc đời chỉ có màu đen trắng nhưng em vẫn luôn giấu mọi người bằng nụ cười trên môi.Thậm chí ba lấy em làm công cụ để kiếm tiền.Em có nhan sắc ngọt ngào nhưng nụ cười càng ngày càng ít đi.Em bị x.â.m h.ạ.i t.ì.n.h d.ụ.c em đau lắm nhưng gia đình chả ai quan tâm em cả.Có lần em có ý định 44 nhưng em không thể.
Đông Quan
//nhíu mày// vào đi
Văn Khang (ki)
//mở cửa,bước tới bàn làm việc của anh// Em chào anh,em là thư ký kèm trợ lí mới
Đông Quan
//để điện thoại xuống bàn,nhìn em// Biết.Tên?
Văn Khang (ki)
dạ Nguyễn Văn Khang
Đông Quan
//gõ bàn chỗ bên cạnh// chỗ của cậu
Văn Khang (ki)
dạ vâng,em cảm ơn
Văn Khang (ki)
//ngồi xuống bàn làm việc,lấy ipad ra soạn công việc//
Đông Quan
//đeo tai nghe,chơi điện thoại//
Hồng Cường (mèo😼)
💬:Sao rồi trợ lí mới được không?
Đông Quan
💬:Tạm.Cậu ta nhìn trẻ vậy mà nhỏ hơn tao có 1 tuổi
Hồng Cường (mèo😼)
💬:Ừ.Bạn thân bồ tao chắc cũng không phải dạng vừa đâu.
Đông Quan
💬:Chắc vậy.Thấy cậu ta cũng chăm
Đông Quan
💬:Ê thk Sơn với mày đang dận nhau à?
Hồng Cường (mèo😼)
💬:ừ sao mày biết
Đông Quan
💬:Nghe thằng Khiêm kể
Hồng Cường (mèo😼)
💬:ê nó nhiều chuyện vậy
Hồng Cường (mèo😼)
//tim tin nhắn//
Đông Quan
//tắt điện thoại,nhìn cậu//Khang
Văn Khang (ki)
//ngước lên nhìn anh//dạ
Đông Quan
Hôm nay tôi có lịch trình nào?
Văn Khang (ki)
dạ anh có lịch trình vào lúc 10 giờ anh sẽ có buổi chụp hình cho nhãn hàng KG,1 giờ anh sẽ đi dự buổi ra mắt phim lật mặt 8,4 giờ anh có buổi họp đối tác với công ty TW và 9 giờ anh sẽ tham gia buổi ra mắt Tân Binh Toàn Năng ạ
Đông Quan
um.//đứng dậy// tôi đi thay đồ cậu ngồi đây làm việc nha
chu đáo
tiếng mở cửa nhẹ,bước chân không phát ra tiếng động,đi đến chỗ em
Đông Quan
//dùng tay hất nhẹ cầm em lên//Đi thôi
Văn Khang (ki)
//giật mình// à vâng
Văn Khang (ki)
//đứng dậy//
Đông Quan
“ không giống như những người khác nhỉ”
những người khác khi anh làm vậy sẽ ngại đỏ mặt và nói không thành lời nhưng em không để lộ cảm xúc nào
Đông Quan
“nhìn cũng xinh trai đấy chứ”
Văn Khang đi trước một đoạn đủ để anh nhìn thấy
Đông Quan
//đưa điện thoại cho cậu// giữ dùm tôi
Văn Khang (ki)
“lạ”dạ//nhận lấy//
Đông Quan
//đi vào chỗ make up// đi theo tôi
Văn Khang (ki)
//mở nấp chai nước lọc,cẩn thận lau vành môi chai,đưa cho anh//
Văn Khang (ki)
//bước tới nơi dành cho trợ lí//
để giết thời gian em lấy điện thoại ra làm nốt phần việc
Do em làm việc chăm quá nên không biết anh luôn quan sát em qua gương
dáng vể chăm chỉ nhiệt huyết ấy làm cho anh càng thêm ấn tượng
nv phụ nữ
:phần make anh xong rồi ạ
Văn Khang (ki)
//ngước lên nhìn anh//
Đông Quan
//bước tới chỗ em// điện thoại
Văn Khang (ki)
//lấy điện thoại đưa cho anh// dạ đây
trong khi đợi anh chụp hình thì em quan sát anh
Văn Khang (ki)
“cũng đẹp trai nhở”
Văn Khang (ki)
dạ vâng//đi tới chỗ anh//
Dáng vẻ cao ráo đi trước theo sau là bé mèo ngơ
nv phụ nữ
:ê nhìn kìa hai người đó dễ thương quá vay
nv phụ nữ
:ê nói mới để ý cậu ta là thư kí mới hả
nv phụ nữ
:nhìn trẻ vậy thôi chứ nhỏ hơn anh Quan có 1 tủi à
Đông Quan
//mở cửa trước đi vào//
Văn Khang (ki)
//theo sau//
Đông Quan
//Ngồi xuống ghế// Khang này
Văn Khang (ki)
//ngồi xuống ghề của mình// dạ em nghe
Đông Quan
Tôi thấy cậu ít cười nhở
Văn Khang (ki)
//nhìn anh,cười khểnh// do không thể
Đông Quan
Tại sao lại không? “lí do nào?”
Đông Quan
em là bạn của Hữu Sơn
Đông Quan
vốn Hữu Sơn là người hoạt bát,nói nhiều hay cười nhưng cậu lại khác xa với thk Sơn thế
Văn Khang (ki)
mỗi số phận khác nhau
Đông Quan
“hửm? số phận khác nhau..”
Đông Quan
//kéo cổ tay cậu sát về phía mình//
Văn Khang (ki)
//giật mình// a
khoảng cách của hai người chỉ bằng 1gang tay.Không khí ngại ngừng bao trùm cả căn phòng
Văn Khang (ki)
//quay mặt qua chỗ khác,mặt hơi đỏ//“tình huống gì vậy nè”
Đông Quan
//từ từ nhẹ nhàng xoắn tay áo sơ mi của em//
tay em rung lên vì đau,em nhăn mặt chịu đựng
Văn Khang (ki)
ưm “ahh đau quá”
Đông Quan
//cười mỉa,dơ cánh tay em lên// em bị sao?
Văn Khang (ki)
//nhìn anh//
Đông Quan
lúc nãy tôi đã thấy rồi nhưng không hỏi.Văn Khang trả lời tôi
Văn Khang (ki)
a hả em không bị sao
Đông Quan
như thế này mà bảo không bị sao
Văn Khang (ki)
//cúi mặt// em nói thật mà
Đông Quan
ngồi im đó cho tôi//đứng dậy//
Văn Khang (ki)
//ngước lên nhìn anh//“ê sợ”//rung tay//
anh quay lại chỗ ngồi trên tay là hộp cứu thương
Đông Quan
//cầm tay cậu lên// không sát trung à?
Văn Khang (ki)
dạ em..em không
Đông Quan
sao?//lấy đồ sát trùng cho em//
Văn Khang (ki)
kh..không có th..thời gian//nhắm một mắt có chịu cơn đau//“dume đauuu”
anh nhẹ nhàng tiếp tục sát trùng vết thương
Đông Quan
em bị sao mà nhiều vết thương vậy?
Văn Khang (ki)
em..em không biết nữa//nhăn mặt//
Đông Quan
//vứt những bông sát trùng// ừm
Đông Quan
em chịu đau xíu nha//lấy đồ băng bó vết thương//
anh băng bó nhưng vết thương cho em,anh vừa băng vừa xót cho chàng trai này
Đông Quan
//tim khựng một nhịp//“cậu bé này đã trải qua những gì mà có thể chịu đựng như thế//
Văn Khang (ki)
//nhắm mắt cắn răng chịu đựng//“aaa đau quá rồii//
Đông Quan
//cất đổ cứu thương// xong rồi đó em
Văn Khang (ki)
//thả lỏng// em cảm ơn anh nhiều
Văn Khang (ki)
dạ//ngước nhìn anh//
em vừa thả tay áo vừa ngước nhìn anh
Đông Quan
à không gi “trời oi còn khong hieu nữa khen anh đii”
Văn Khang (ki)
“hiểu ý rồi” nhìn anh khó tính,ít nói mà chu đáo quá ha
Đông Quan
//cười tươi// anh mà
Đông Quan
//dìu em đứng lên// đi thôi
Văn Khang (ki)
dạ//giật mình//
nguy kịch rồi
Văn Khang (ki)
//đi theo anh// *mong cuộc sống sẽ ổn hơn*
em đã làm cho anh được 1 tuần,bên anh em thoải mái,nói nhiều hơi và hình như anh trong mắt em không còn là con người cộc cằng,khó tính nữa
anh được đồng hành cũng em.Bên em anh không phải gồng mình để toả ra mạnh mẽ,một phần tích cách của em đã khiến bớt khó chịu hơn.Hình như anh có thiện cảm với em nhiều rồi
Bỗng một ngày không may xảy ra
Trên hành lang chung cư tầng 4 tiếng bước chân cùng với con người mệt mỏi sau một ngày mệt mỏi.Em trong trạng thái ung dung đi về phía nhà mình nhưng em thấy nhà mình mở thấy lạ.Em nghĩ chắc mình quên khoá cửa thôi.Em bước vào và như chết lặng
Văn Khang (ki)
//bước vào nhà,đứng chết lặng//
ba của em
//đi tới kéo em vào nhà//
Văn Khang (ki)
a//giật mình,hoảng//
ba của em
//quăng em xuống dưới nền nhà//
ba của em
Nghe nói mày đang làm cho nghệ sĩ lớn,chắc cũng được khá khá tiền nhể,cho t một ít đê
Văn Khang (ki)
tôi không có tiền,ông đi xin người khác đi
ba của em
//ngồi xuống nắm tóc em// Ha..mày hỗn à
Văn Khang (ki)
ông bỏ ra//đẩy ra//
ba của em
//bị đẩy// á à m láo
ba của em
ra đi đập thk này nhừ tử cho t
Bỗng nhiên một đám người đâu ra tới đánh em
em chỉ biết ôm đầu chịu đựng
ba của em
//khoá cửa và bật cách âm//
Văn Khang (ki)
//ngất lịm//
Sau khi mấy người đó đánh mệt rã thì cũng đã rời đi.Hắn ta ba em còn ấn điếu thuốc dở vào người em.Em đau lắm nhưng không làm được gì
Trên sàn nhà,có một thân trai nhỏ nhắn đầy vết máu lan lổ trên người.Nhưng vết thương cũ còn chưa lành lại bị nhưng vết thương mới hành hạ.
Cuối cùng em cũng đã tỉnh
Văn Khang (ki)
//tỉnh,cố ngồi dậy//
Mặc dù cố ngồi dậy nhưng con đau rát truyền trong cơ thể,em gục xuống em khóc trong im lặng
Trách ông trời sao lại đối xử bất công với em như thế.Chưa bao gio em cười thoải mái được một ngày cả
Văn Khang (ki)
//dùng hết sức đứng dậy,đi vào bếp//
Trong bếp,trên tay em là con d.a.o thái.Lúc đó em suy sục hoàn toàn,em nghĩ rằng 44 là cách tốt nhất mình có tự do
Văn Khang (ki)
//khập khiểng bước ra phòng khách,cầm con d.a.o//
Em ngồi xuống ghế sofa cười khờ
Văn Khang (ki)
Chắc mình ch*t đi cũng chẳng ai hối tiếc chẳng ai buồn đâu ha
trên cổ tay em đã xuất hiện vết thẳng chảy máu do chính em tạo ra
Văn Khang (ki)
//ngã xuống ghế// tạm biệt
Hữu Sơn (swan🦢)
//đi tới nhà em//
Hồng Cường (mèo😼)
//bấm chuông//Khang oi,tụi anh đến chơi nè
Hữu Sơn (swan🦢)
Khang oiiiii Sơn đến thăm Khang nèe
Không nghe tiếng động,hai người nhìn nhau thấy rất lại bởi em rất nhạy
Hữu Sơn (swan🦢)
//vặn tay nắm cửa// không khoá
Hồng Cường (mèo😼)
hả..//phát hiện cái gi đó không ổn// em mở cửa đi
Hữu Sơn (swan🦢)
//mở cửa chạy vào,chết lặng//
Trước mắt hai người là người con trai nhỏ nhắn đầy vết bấm tím lẫn máu trên sofa
Hữu Sơn (swan🦢)
//liền chạy vào sofa//d.a.o//quay qua nhìn hắn//
Hồng Cường (mèo😼)
//hiểu ý,lấy điện thoại gọi cấp cứu//
Hữu Sơn (swan🦢)
Khang oi mày cố gắng nha//chảy nước mắt//
Hồng Cường (mèo😼)
//ôm cậu//xe đang đến rồi Khang sẽ ổn thôi//an ủi cậu//
Ở ngoài phòng có hai người đứng ngồi không yên
Hữu Sơn (swan🦢)
//ngồi xuống ghế,khóc//Khang mày bị làm sao thế này,mày phải ổn để chơi với t chứ
Hồng Cường (mèo😼)
//ôm cậu an ủi// không sao Khang sẽ ổn thôi em nín đi
Hữu Sơn (swan🦢)
//dụi mặt vào ngực hắn// em mong vậy
Hồng Cường (mèo😼)
//ôm cậu,hôn tóc cậu// ngoan
Nói vậy thôi chứ hai người vẫn không yên tâm chút nào,bồn chồn lo lắng cho em
Cường lấy điện thoại gọi cho anh
Hồng Cường (mèo😼)
📱: cho Khang xin off vài ngày
Đông Quan
//khựng lại// 📱: em ấy bị sao mà off
Hồng Cường (mèo😼)
📱: chừng nào mày rảnh quá bện viện QK sẽ rõ số phòng tao gửi sau
Đông Quan
em ấy bị sao phải vô viện chứ?
Hữu Sơn (swan🦢)
//đứng bật dậy// Cậu ấy sao rồi bác sĩ?
Hồng Cường (mèo😼)
//đứng dậy theo//
nv phụ nam
Bác sĩ: Cậu ấy đã qua cơn nguy kịch nhưng mất khá nhiều máu nên có lẽ thời gian tỉnh sẽ hơi lâu
nv phụ nam
Bác sĩ: Cậu ấy đã được chuyển qua phòng hồi sức
Hữu Sơn (swan🦢)
dạ cảm ơn bác sĩ
nv phụ nam
Bác sĩ: không có gì đó là điều tôi nên làm,tôi đi trước
Hồng Cường (mèo😼)
cảm ơn bác sĩ
Hữu Sơn (swan🦢)
//ôm anh//Khang nó ổn rồi
Hồng Cường (mèo😼)
//ôm em// dạ dạ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play