Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[BângxQuý]X[SGP] Tuổi Thơ Tôi Tên Là Cậu

chương 1

Hôm nay ngày Quý mới vào mẫu giáo mẹ đưa cậu vào lớp khác với những bạn khác cậu lặng lẽ như cái bóng xám chỉ ngồi một mình ở góc lớp không nói chuyện với ai.
Quý không khóc, không cười cũng không nói
Cô giáo hỏi gì, Quý chỉ nhìn. Mấy bạn khác rủ chơi Quý quay mặt đi chỗ khác
Có lần cô tưởng cậu không nghe, lại gần ngồi xuống hỏi nhỏ:
Cô giáo
Cô giáo
Em có muốn vẽ cùng cô không?
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Quý vẫn lặng im, tay vo viên giấy màu thành một cục tròn.
Cô giáo thở ra, bảo chắc cậu là bé nhút nhát, thôi thì cứ để cậu yên tĩnh bao lâu tùy ý.
Nhưng một chuyện làm cả lớp sửng sốt
QUÝ NÓI CHUYỆN !!!
và người duy nhất được nghe là Bâng.
Bâng là kiểu con nít không thể đứng yên quá năm phút. Hết trèo bàn, lôi ghế làm tàu hỏa, rồi đeo khăn giấy quanh cổ giả làm siêu nhân.
Cô giáo vừa nhìn sang chỗ khác thì đã thấy Bâng nằm lăn lóc trên sàn như cá mắc cạn
Mọi người ai cũng bảo Bâng nghịch, chỉ riêng Quý thì không vì cậu chẳng nói gì.
Bâng lấy dép làm loa phóng thanh và bắt đầu hát “một con vịt” với tốc độ rap, Quý khẽ nhíu mày.
Rồi cậu đứng dậy, đi tới, ngồi xuống cạnh Bâng – như thể quen từ trước.
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Đừng hát nữa mình đau đầu…
Quý nói giọng chỉ đủ hai người nghe
Bâng tròn mắt. Rồi cậu cười tít, đưa cái dép cho Quý
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Vậy Quý cầm loa cho mình nha
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Mình làm siêu nhân, Quý làm trợ lý
Quý không trả lời. Nhưng tay thì cầm lấy cái dép, và ngồi bên cạnh.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Quý ơiii
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Mình là siêu nhân
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Sau này Quý gặp quái vật Bâng sẽ bay đến giải cứu!
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Cậu là quái vật nhỏ…

chương 2

Bâng cầm bịch bánh trên tay nhai nhòm nhoàm lâu lâu quay qua đút cho Quý.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// vừa nhai vừa nói //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Ngon hong
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Ng..on
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Quý thích Naruto không?
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Không biết…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Quý nói theo Bâng nha
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Ngọc Quý… // khẽ nói //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Thích
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Thích..
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Lai Bâng
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Lai.. Bâng
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Rồi mình ghép lại nha?
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Ngọc Quý thích Lai Bâng
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Ngọc Quý thích…Lai Bâng // nói nhỏ //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Hì hì siêu nhân Lai Bâng siêuu thích trợ lý Ngọc Quý // cười //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
——
Bâng mắc vệ sinh năn nỉ Quý đi cùng.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Đi cùng siêu nhân đii mà trợ lý!
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Quý ngần ngừ một chút. Rồi bàn tay nhỏ nhắn ấy nhẹ nhàng đặt lên tay Bâng.
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Đi…
Và cái nắm tay nhỏ bé đó trở thành một điều gì đó mà chưa ai gọi tên.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Quý coi con voi của mình nè // tuột quần xuống //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// quay mặt ra chỗ khác //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Dẹp con voi gì đó của cậu vô đi…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// kéo quần lên // không coi thì thôi, tớ chỉ muốn khoe cho mình cậu thôi!
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Trên đường về lớp, Bâng đi trước một bước tay vẫn nắm tay Quý
Hành lang vắng, chỉ có tiếng dép kẹp kẹp và ánh nắng hắt từ ô cửa sổ cao.
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Bâng nắm tay quài không chán hả? // giọng nhỏ //
Bâng quay đầu lại cười hì hì:
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Không chán, vì Quý không buông
Quý im lặng. Một lát sau, cậu nắm chặt thêm một chút.
_
Về tới lớp, cô giáo ngạc nhiên khi thấy Quý tự động đi tới lấy gối nằm. Hôm nay cậu không ngồi lì ở góc. Không cần cô nhắc và Bâng nằm kế Quý.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Mai Quý đi đái với mình nữa nha? // thì thầm //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Lúc ngủ tay Quý đặt vào lòng bàn tay Bâng hai bàn tay nhỏ nắm lấy nhau vừa nhẹ nhàng lại ấm áp xoa dịu.
Mỗi khi Bâng chìa tay, Quý đều nắm lấy

chương 3

Trưa hôm đó trời mưa bất chợt. Mưa không lớn lắm nhưng gió tạt trắng sân, Cô giáo gọi lũ trẻ vào lớp, ai cũng chạy nháo nhác, tiếng dép lẹp xẹp khắp hành lang.
Chỉ có Quý, vẫn ngồi co lại dưới gốc cây góc sân. Mắt tròn nhìn lên trời, lưng dính vào thân cây, tay nắm vạt áo. Cậu không khóc, nhưng môi run khẽ.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
// nhìn quanh lớp //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Ủa Quý đâu mất tiêu rồi?
không thấy Quý đâu, Bâng liền nhào ra khỏi lớp dù cô giáo còn chưa kịp gọi
Chạy qua sân, qua vũng nước đục, đến khi thấy Quý ngồi đó – nhỏ xíu, lặng im như thể cả thế giới không ai nhớ cậu còn ngồi ngoài này.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Quý!
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// ngước lên //
Bâng không hỏi gì cả. Cậu chỉ giơ tay nhỏ ra.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Đi vào với tớ, có siêu nhân ở đây không cần sợ!
Quý không đứng dậy ngay. Nhưng chỉ một giây sau, tay cậu đã đặt vào tay Bâng – lạnh, ướt, nhưng ngoan ngoãn như mọi lần
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Ướt rồi nè
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Lần sau có mưa thì chờ mình tới đón biết chưa?
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Biết rồi…
Bâng nắm lấy. Rồi giơ tay còn lại lên che ngang đầu Quý, lòng bàn tay nhỏ xíu, run run, chẳng che được gì nhiều
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Mưa ơi đừng rơi trúng Quý nha
Hai đứa đi thật nhanh. Một tay nắm chặt, một tay nghiêng lên cao che lấy tóc Quý.
Bâng ướt, vai áo dính sát người. Còn Quý, tóc vẫn lấm tấm khô ở đỉnh đầu — vì có một cánh tay bé xíu ngăn mưa giùm cậu
-
Cô giáo
Cô giáo
Ướt hết rồi mai mà bệnh là cô la nha
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Cô không được la Quý nhe
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// nắm chặt tay áo Bâng //
——
Bâng đang xếp những viên sỏi tròn lại thành hàng dài.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Tàu lửa nè Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Quý không nói. Nhưng khi Bâng đưa một viên sỏi nhỏ hơn, cậu cầm lấy, đặt ngay ngắn vào đầu hàng
Không cần lời cũng biết nhau đang chơi trò gì
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Bí bo bí bo
Gió thổi nhẹ. Tóc Quý bay lòa xòa qua mắt. Bâng nghiêng người, lấy tay vuốt nhẹ ra sau tai cậu
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Vậy Quý mới thấy rõ
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Thấy Bâng là được rồi…
Bâng ngẩn người một chút, rồi cười.
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Hì hì vậy Bâng cũng chỉ thấy Quý thôi // cười //
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
// cười //
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Quý cười đẹp quá đi
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Cười nhiều cho Bâng xem với nha
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Không đâu…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Mai Bâng xin mẹ thêm sữa đem vô cho Quý nhe
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Sữa…
Thóng Lai Bâng
Thóng Lai Bâng
Sữa ngon cực, uống vô là sẽ đẹp trai như Bâng
Nguyễn Ngọc Quý
Nguyễn Ngọc Quý
Ồ…
Những ngây ngô này biết bao lâu mới gặp lại đây.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play