[ Wđệđệ] Thanh Mai Trúc Mã Trở Về
chap 1 : gặp lại
Hội trường tiệc rượu đèn sáng rực rỡ, tiếng nhạc jazz nhẹ nhàng vang lên như lớp màn nền cho những lời mời xã giao, những cái cụng ly đầy ý vị thương trường. Tập đoàn Viên Thị hôm nay tổ chức tiệc kỷ niệm 30 năm thành lập, ai có mặt đều là nhân vật máu mặt trong giới thương nghiệp.
Nàng mặc chiếc đầm dạ hội màu trắng ngà, cổ vuông, hở nhẹ bờ vai mềm mại, khí chất dịu dàng như ánh trăng mùa thu. Cố mỉm cười tiếp khách, khéo léo lịch sự, chẳng để lộ ra chút mỏi mệt nào dù từ nãy đến giờ đã đứng hơn hai tiếng.
Diệp Thư Kỳ
Tiểu Kỳ, nghe nói người của Vương Thị cũng đến.
Nàng khẽ giật mình. Tay cô hơi siết lại nơi ly rượu vang, ánh mắt dao động rồi lập tức khôi phục như thường.
Viên Nhất Kỳ
Chị ta sẽ không đến đâu
Viên Nhất Kỳ
Vương Dịch rất ghét những dịp xã giao như thế này.
Từ Sở Văn
Nhưng xem ra là phải thất vọng rồi
Nàng quay đầu lại.Cánh cửa lớn mở ra. Người vừa bước vào, vóc dáng cao gầy, vận bộ âu phục màu đen, áo sơ mi trắng cài khuy đến tận cổ, cằm hơi hất lên, ánh mắt lạnh như sương. Cả hội trường như dừng lại một giây khi người đó bước đến.
Chủ tịch tập đoàn Vương Thị. Người phụ nữ trẻ tuổi nhưng đã khiến giới thương trường bao phen chao đảo vì những bước đi sắc bén và tàn nhẫn. Lạnh lùng, khó gần, vô cảm đó là những gì người ta nói về cô.nàng siết nhẹ ngón tay, môi khẽ mím. Nàng không nghĩ… côthực sự sẽ đến.
Ánh mắt hai người giao nhau trong khoảnh khắc. Lạnh lẽo. Xa lạ. Giống như hai kẻ không quen biết.
Nhưng chỉ có họ biết, mười năm trước, người kia từng là một phần thanh xuân không thể xoá nhòa.
Giọng nói trầm thấp vang lên. Người đã đứng trước mặt nàng từ khi nào
Viên Nhất Kỳ
Lâu rồi không gặp, Chủ tịch Vương
Vương Dịch
Có cần phải xa cách thế không
Viên Nhất Kỳ
Vốn dĩ là vậy
Nàng cố ý gọi như vậy. Xa cách. Khách sáo. Như thể giữa họ chưa từng có gì đặc biệt.
Vương Dịch
Lễ phép quá mức rồi đấy, Nhất Kỳ!!
Viên Nhất Kỳ
Đúng tôi lễ phép thì sao
Nàng vẫn giữ vững nụ cười nhã nhặn, ánh mắt hơi cụp xuống để che đi chút bối rối trong lòng. Dù đã tự nhủ không quan tâm, nhưng tim vẫn không kiềm được mà đập lệch nhịp khi nghe giọng nói quen thuộc ấy.
Vương Dịch
Nghe nói Viên tiểu thư sắp kế thừa Viên Thị. Chúc mừng.
Vương Dịch
*nâng ly rượu, ánh mắt không biểu cảm*
Viên Nhất Kỳ
Cảm ơn *chạm ly cô*
Im lặng thoáng qua giữa hai người. Không ai nói thêm. Không khí giữa họ không căng thẳng, nhưng cũng không thoải mái.
Vương Dịch
Nghe nói sắp đính hôn với con trai của Tống gia à
Viên Nhất Kỳ
*sững lại rồi gật đầu*
Viên Nhất Kỳ
Chuyện gia đình sắp xếp, tôi không thể từ chối
Vương Dịch
Em lúc nào cũng biết nghe lời như thế
Viên Nhất Kỳ
Chẳng phải cô cũng vậy sao? Vương chủ tịch
Viên Nhất Kỳ
Cô cũng chã khác gì tôi cả
Câu trả lời ấy như một mũi dao nhỏ sắc bén, khiến người đối diện hơi khựng lại. Nhưng cô nhanh chóng khôi phục vẻ lạnh lùng thường thấy.
Vương Dịch
Hy vọng cô biết mình đang làm gì
Nói rồi, cô quay người rời đi, để lại nàng đứng đó, lòng ngực dấy lên một cảm xúc hỗn loạn.
Viên Nhất Kỳ
Biết chứ… Nhưng có ai quan tâm đâu *khẽ thì thầm rồi nhìn theo bóng lưng cô*
Diệp Thư Kỳ
Chị ta vẫn lạnh như cục đá nhỉ.
Từ Sở Văn
Vậy mà hồi đó, ai cũng nghĩ hai người sẽ thành đôi
Viên Nhất Kỳ
Giờ thì một trời một vực sao sứng được
Viên Nhất Kỳ
Chị ấy giờ là tổng tài máu lạnh, còn t thì sao…..
Viên Nhất Kỳ
Là người bị ép gả * cười nhẹ, nhưng mắt lại hoe đỏ *
Diệp Thư Kỳ
M vẫn thích chị ấy sao?
Nàng không trả lời chỉ ngước nhìn lên trần đèn lấp lánh của hội trường, ánh sáng chói lòa khiến đôi mắt ươn ướt trở nên long lanh như nước.
Viên Nhất Kỳ
Không phải thích… Là yêu mất rồi…
Viên Nhất Kỳ
Yêu từ lâu rồi
Viên Nhất Kỳ
Từ 10 năm về trước và sau 5năm chị ta đi
Diệp Thư Kỳ
M thật điên đồ
Diệp Thư Kỳ
Chờ một người không yêu mình 15 năm để đáp lại tình cảm nhưng rồi có được gì
Từ Sở Văn
Hết nói nổi rồi
Viên Nhất Kỳ
chim trong lồng và trăng dưới nước
Viên Nhất Kỳ
Đôi khi thế là cùng
Viên Nhất Kỳ
Chỉ là t không biết dứt được tình cảm hay không
Diệp Thư Kỳ
Đừng nên đâm đầu vào người không yêu mình
Diệp Thư Kỳ
M chờ chị ta đáp lại tình cảm ấy
Từ Sở Văn
Chị ta cũng đáp lại nhưng mà lại là bỏ đi 5 năm rồi quay về
Từ Sở Văn
Nghĩ xem có đáng hay không
Viên Nhất Kỳ
Cũng đáng mà *cười nhạc *
Viên Nhất Kỳ
Chỉ là bây giờ t chả có quyền thích ai được rồi
Diệp Thư Kỳ
Không sao t tin m sẽ không bị ép cưới cái tên cún m.á đó đâu
Viên Nhất Kỳ
Ai biết được
Đúng là cuộc đời chả gì có thể thay đổi được
Có thay đổi được hay không cũng là do mình một phần
Bồ YYQ
Hk biết nói gì hết 🫰🏻
chap 2 : Em không còn là Viên Nhất Kỳ của trước kia nữa
Một lúc sau tại ban công tần 2 của viên gia nơi có một thân hình nhỏ bé gầy gò nhưng lại toát lên vẻ của một tiểu thư
Nàng được ánh sáng của sân vườn tần 1 chiếu vào người toát lên hình ảnh lung linh
Tại khu vực ban công yên tĩnh phía dưới thì tầng 2 lại là nơi yên tĩnh . Nàng dựa tay vào lan can, ly rượu trong tay đã nhạt vị từ lâu.
Vương Dịch
Trốn ra ngoài chỉ để thở sao?
Vương Dịch
Hay đang tìm cách tránh mặt tôi?
Vương Dịch
* lạnh lùng bước tới, ánh mắt sắc bén*
Viên Nhất Kỳ
*không quay lại, giọng dịu*
Viên Nhất Kỳ
Chị nghĩ mình quan trọng đến thế sao?
Vương Dịch
*hơi nhếch môi*
Vương Dịch
Không phải sao? Em rõ ràng mất bình tĩnh khi thấy tôi.
Viên Nhất Kỳ
*quay lại, ánh mắt điềm đạm*
Viên Nhất Kỳ
Tôi chỉ ngạc nhiên. Không nghĩ tổng tài Vương Thị lại rảnh đến dự tiệc nhà người khác
Vương Dịch
Tôi không đến vì Viên Thị.
Vương Dịch
*ngừng một nhịp, nhìn thẳng nàng *
Vương Dịch
Mà đến Tôi đến vì em
Viên Nhất Kỳ
Chị đừng nói những lời khiến người ta hiểu nhầm như thế.
Vương Dịch
Hiểu nhầm? Vậy em nghĩ sao nếu tôi nói tôi vẫn còn nhớ tất cả mọi thứ về em?
Viên Nhất Kỳ
Vậy còn chuyện chị bỏ đi không một lời?
Viên Nhất Kỳ
Năm năm không liên lạc, cũng không quay đầu lại, chị nhớ rõ luôn sao?
Vương Dịch
Lúc đó tôi có lý do… *hơi siết tay lại*
Viên Nhất Kỳ
Chị lúc nào cũng có lý do.
Viên Nhất Kỳ
Nhưng tôi không còn là Viên Nhất Kỳ của năm đó. Tôi không còn chờ chị quay về nữa đâu.
Vương Dịch
Thế à? Nhưng em vẫn chưa đính hôn. Nghĩa là vẫn còn lối thoát
Viên Nhất Kỳ
Chị nghĩ tôi muốn trốn à?
Viên Nhất Kỳ
Tôi không còn trốn nữa, Vương Dịch.
Viên Nhất Kỳ
Tôi sẽ tự đi con đường của mình, kể cả nó không có chị
Vương Dịch
Vậy em yêu hắn ta à?
Vương Dịch
Con trai Tống gia?
Viên Nhất Kỳ
Chị làm gì có quyền quan tâm nữa
Viên Nhất Kỳ
Mà Chị quan tâm để làm gì?
Vương Dịch
Vì tôi không cho phép em yêu người khác
Viên Nhất Kỳ
Chị không còn quyền đó nữa, Vương tổng
Vương Dịch
*ánh mắt đau đớn nhưng nhanh chóng giấu đi*
Vương Dịch
Em thay đổi thật rồi
Viên Nhất Kỳ
Con người ai rồi cũng phải lớn.
Viên Nhất Kỳ
Tôi học được cách yêu bản thân, thay vì yêu một người không bao giờ nhìn lại.
Câu nói ấy như lưỡi dao đâm thẳng vào tim cô từng lời nói điều như lưỡi dao vô hình mà đâm dứt lẫn nhau
Cô nhìn đi nhìn lại người con gái trước mặt đã không còn diệu dàng như ngày xữa
Không còn dáng vẻ vui tươi của ngày đó
Bây giờ trong ánh mắt nàng nhìn cô đầy ghét bỏ
Ghét vì đã buôn lời cay đắng với nàng
Vương Dịch
*im lặng một lúc, rồi chậm rãi*
Vương Dịch
Em nghĩ tôi không nhìn lại sao?
Viên Nhất Kỳ
Thế chị nhìn lại bằng cách nào?
Viên Nhất Kỳ
Bằng cách xuất hiện ở đây như một người xa lạ, dùng ánh mắt khinh thường nhìn tôi sao?
Vương Dịch
Em không hiểu…..
Viên Nhất Kỳ
Tôi không hiểu. Tôi chưa bao giờ hiểu nổi chị
Nói rồi nàng quay người rời đi từng bước rời khỏi ban công
Vương Dịch
Nhưng em vẫn còn yêu tôi… đúng không?
Vương Dịch
*nói với theo*
Nàng dừng bước. Nhưng không quay đầu. Không trả lời
Nàng đi mãi không biết là đi đâu nhưng r dưng lại ở phòng dành cho khách trong đó còn có Thư Kỳ và Sở Văn đang buôn dưa nói chuyện rất hăng
Khi thấy nàng vào cả hai không khỏi bất ngờ vì nghĩ nàng vốn sẽ ở ngoài tiếp khách chứ tại sao lại vào trong này làm gì
Từ Sở Văn
Bộ lại gặp chị ta đấy à
Diệp Thư Kỳ
Rồi chị ta nói gì với m
Viên Nhất Kỳ
Nhưng chuyện không đáng nhắc tới
Từ Sở Văn
Thế sao lại buồn
Ừ nhỉ tại sao nàng lại buồn
Trong khi người ta đã bỏ nàng đi 5 năm
Bây giờ về lại nói không cho nàng yêu người khác là sao ?
Nàng gạt bỏ suy nghĩ qua một bên rồi ngồi xuống nói chuyện cùng 2 người một lát
Đến gần khuya khi xác định khách đã về hết nàng mới bước ra khỏi phòng cho khách
Nàng lê lết từng bước về phòng trông như mới chiến đấu xong
Về đến phòng nàng tắm rửa sạch sẽ rồi phi thẳng lên giường ngủ
Bồ YYQ
Huhu cuối cùng ebe cũng nhớ tới tik tok rồi
Bồ YYQ
Hk biết là em có hẹn 1 năm nữa hk ha 🫤
Bồ YYQ
Tui sợ ẻm đăng 1 vd xong off tiếp năm sau ra vd tiếp quá 🥲
Bồ YYQ
Thắc mắc là người em fl là ai vị
Bồ YYQ
Người may mắn đó là ai vịiiiii
Bồ YYQ
Vị nào may mắn thế hả 🤔
chap 3 : ranh giới ghét và hận
Café sân thượng, ngày hôm sau.
Từ Sở Văn
Cậu ngồi đây suốt từ sáng?
Viên Nhất Kỳ
*cầm cốc cà phê, không ngẩng lên*
Diệp Thư Kỳ
Ngồi đây một mình ?
Diệp Thư Kỳ
Thì t tưởng ngồi vơi ai kia
Viên Nhất Kỳ
M nghĩ có chị ta t ngồi không
Từ Sở Văn
Mà m ngồi đây làm gì
Viên Nhất Kỳ
Tìm sự yên tĩnh
Viên Nhất Kỳ
Làm gì thì kệ t
Từ Sở Văn
chị ta nhìn m suốt buổi tiệc không?
Viên Nhất Kỳ
Tôi không quan tâm
Viên Nhất Kỳ
T không quan tâm người đã bỏ rơi tôi năm năm *siết chặt ly nước trên tay *
Viên Nhất Kỳ
dù cho chị ta có nhìn t bao lâu thì kệ chị ta
Từ Sở Văn
M vẫn còn yêu chị ấy.
Viên Nhất Kỳ
Tôi hận chị ta
Viên Nhất Kỳ
Hận đến mức mỗi lần nhớ lại, tim vẫn đau như cũ
Diệp Thư Kỳ
Đau thì vẫn là yêu thôi
Viên Nhất Kỳ
Không. Tôi chỉ… không tha thứ được.
Miệng nàng nói thế nhưng lòng nàng vẫn chưa buôn được cô
Đôi khi nhìn lại nàng lại đau nhói
Lúc này tại văn phòng Chủ tịch Vương Thị
Trần Kha
M lại hút thuốc đấy à?
Trần Kha
Vì gặp lại Viên Nhất Kỳ?
Trịnh Đan Ny
Vậy sao không nói rõ với cô ấy? Đừng vòng vo nữa, mệt mỏi lắm.
Trịnh Đan Ny
Cũng dễ hiểu.
Trịnh Đan Ny
Vì sao cô ấy ghét m rồi
Trịnh Đan Ny
Bỏ đi không một lời suốt 5 năm. T mà là cô ấy, t cũng ghét m .
Vương Dịch
Tôi phải đi. Khi đó Vương Thị suýt phá sản, bố tôi bệnh nặng. Tôi không thể để cô ấy bị cuốn vào.
Trần Kha
Thế thì bây giờ định làm gì? Đứng nhìn người ta cưới kẻ khác?
Vương Dịch
Không. T sẽ giành lại cô ấy.
Trần Kha
M nghĩ m dành lại được không
Trịnh Đan Ny
Mà cho dù m dành lại được thì cô ấy có chịu đi cùng m hay không
Trịnh Đan Ny
Hay chán ghét m
Vương Dịch
Chán ghét cũng được nhưng không muốn em ấy phải cưới người mà em ấy không yêu
Vương Dịch
Vì người mình yêu thứ gì t cũng làm
Cô không cam tâm nhìn nàng cưới người khác
Nhưng lại không muốn nàng ghét cô
Đôi khi tình yêu là thứ xa sỉ mất đi một lần rồi liệu có thể có được nữa không?
Bồ YYQ
Chap này ngắn và nhạt
Bồ YYQ
Tg cũng lười nốt:))
Download MangaToon APP on App Store and Google Play