Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Đam Mỹ Ngược] Dây Trói Định Mệnh

Chương 1 : Giới thiệu nhân vật

Hạ Linh - TG
Hạ Linh - TG
Há lo há lou
Hạ Linh - TG
Hạ Linh - TG
Thì chuyện là mình sẽ quay lại viết truyện
Hạ Linh - TG
Hạ Linh - TG
Và lần này mình sẽ viết thể loại đặc sắc hơn:>
Hạ Linh - TG
Hạ Linh - TG
"Dây Trói Định Mệnh" là bộ truyện mình mong rằng sẽ gây ấn tượng tới các bạn
Hạ Linh - TG
Hạ Linh - TG
Mong được ủng hộ từ mọi người
--- Giới thiệu nhân vật----
Hạ An Nhiên
Hạ An Nhiên
Tên: Hạ An Nhiên Tuổi: 21 Chiều cao: 1m75 Cân nặng: 67 Tính cách: Hiền lành, lương thiện, dễ dụ,... Cậu mang trong mình sự nhạy cảm sâu sắc, dễ bị tổn thương nhưng cũng rất kiên cường khi đối mặt với nghịch cảnh Ngoại hình: Thân hình mảnh khảnh, nước da trắng trẻo, đôi mắt to tròn, long lanh và trong sáng. Mái tóc mềm mại thường rũ xuống che đi một phần gương mặt thanh tú Sở thích: Mèo, dâu tây, gấu bông, đi chơi,.. Sở ghét: Bị đánh, bị nhốt, bị bỏ rơi,..
NovelToon
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Tên: Trịnh Lăng Hàn Tuổi: 24 Chiều cao: 1m90 Cân nặng: 80 Ngoại hình: Cao ráo, thân hình săn chắc, gương mặt điển trai nhưng toát lên vẻ lạnh lùng, sắc bén. Đôi mắt đen sâu thẳm ẩn chứa sự tàn nhẫn và quyền lực Tính cách: Độc đoán, tàn nhẫn, lạnh lùng và đầy tham vọng. Anh ta tin vào sức mạnh của tiền bạc và quyền lực, coi mọi thứ là công cụ để đạt được mục đích. Lăng Hàn không tin vào tình yêu, và luôn che giấu một quá khứ đầy tổn thương phía sau vẻ ngoài sắt đá Sở thích: Cafe, đánh nhau, giết người, An Nhiên và tất cả cái gì về An Nhiên ( sau này ) Sở ghét: Trà xanh, đĩ, dẹo, lừa dối, ai đụng đến An nhiên ( sau này )
NovelToon
Bạch Hoàng Triệt
Bạch Hoàng Triệt
Tên: Bạch Hoàng Triệt Tuổi: 25 Chiều cao: 1m89 Cân nặng: 80 Tính cách: Ít nói, tàn nhẫn, lạnh lùng và đầy tham vọng Ngoại hình: Lịch lãm, lạnh lùng, đôi mắt sắc xảo thể hiện tự thông minh vào quyết đoán Sở thích: Rượu, giết ngưòi, vợ.. Sở ghét: Trà xanh, õng ẹo, ai đụng đến vợ
NovelToon
Lục Gia Minh
Lục Gia Minh
Tên: Lục Gia Minh Tuổi: 21 Chiều cao: 1m76 Cân nặng: 70 Tính cách: Hòa đồng, hoạt bát, vui tính, nhây. Là ngưòi bạn đáng tin cậy Ngoại hình: Tươi tắn, khuôn mặt tươi cười và rạng rỡ, thân hình mảnh mai nhưng vô cùng linh hoạt Sở thích: Đi chơi, ăn vặt, những bông hoa... Sở ghét: Ai đụng đến bạn mình, mấy đứa õng ẹo.
NovelToon
---- Và một số nhân vật khác ----
Hạ Linh - TG
Hạ Linh - TG
Cũng cũng vậy he

Chương 2.

--- Dây trói định mệnh ---
"abc" nói nhỏ //abc// hành động /abc/ cảm xúc *abc* suy nghĩ 💬abc nhắn tin 📱abc gọi điện ❄️abc nói chuyện lạnh
Lăng Hàn - Anh An Nhiên - Cậu
Tại căn nhà nhỏ tồi tàn của gia đình An Nhiên. Đồ đạc cũ kỹ, lộn xộn. Tiếng gió rít qua khe cửa sổ, mang theo hơi lạnh của đêm. Ánh đèn vàng yếu ớt từ chiếc bóng đèn treo lơ lửng soi rõ vẻ mặt căng thẳng của những người trong phòng
Lăng Hàn đặt cặp tài liệu xuống chiếc bàn gỗ đã sờn cũ, tiếng "cạch" vang lên rõ mồn một trong không gian tĩnh lặng. Anh chậm rãi nhìn về phía ông Hoàng
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Món nợ này đã kéo dài bao lâu rồi? Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn /cau mày/
Ông Hoàng vội vàng khúm núm, mồ hôi lấm tấm trên trán
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Dạ... dạ thưa chủ tịch Trịnh, ngài nói đúng ạ. Tại hạ... tại hạ có chút khó khăn, mong chủ tịch rộng lòng tha thứ /run rẩy/
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Tha thứ? ❄️ /cười khẩy/
Anh nhếch mép cười khẩy, ánh mắt sắc lạnh lướt qua căn nhà tồi tàn
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Ông nghĩ số tiền đó dễ dàng tha thứ như vậy sao?
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Với lãi suất chồng chất, nó đủ để ông xây cả cái biệt thự này rồi đấy
An Nhiên khẽ rụt người lại, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực. Cậu không dám ngẩng đầu lên, sợ hãi đối diện với ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông kia
Bà Loan (mẹ cậu)
Bà Loan (mẹ cậu)
Chủ tịch Lăng, nhà chúng tôi thật sự không còn gì nữa rồi /run run/
Bà Loan (mẹ cậu)
Bà Loan (mẹ cậu)
Thằng Nhiên... nó còn trẻ, lại hiền lành, để nó đi làm kiếm tiền trả nợ có được không ạ //ngước nhìn//
Anh liếc nhìn cậu, ánh mắt dò xét, đầy vẻ khinh thường
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Kiếm tiền? Với cái vẻ yếu ớt này, nó kiếm được bao nhiêu? /khinh thường/
Thấy Lăng Hàn nhìn An Nhiên, ông ta lập tức đẩy con trai về phía trước, vẻ mặt nịnh nọt
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Đúng đấy ạ! Thằng Nhiên nhà tôi đẹp trai, lại ngoan ngoãn
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Nó... nó có thể làm mọi việc để trả nợ cho ngài! Chủ tịch cứ sai bảo nó! /mừng rỡ/
Bị cha đẩy ra cậu hoảng sợ giọng nghẹn ngào quay sang nhìn
Hạ An Nhiên
Hạ An Nhiên
Cha! Cha đang nói gì vậy? /nghẹn ngào/
Ông ta quay sang nhìn cậu, ánh mắt chứa đầy sự thúc giục, xen lẫn một chút sợ hãi
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Im đi! Mày muốn nhà mình bị băm vằm ra à? Mau nói chuyện với chủ tịch Trịnh đi! //trừng mắt//
Anh bật cười khẽ, nhưng nụ cười không chạm đến mắt, chỉ làm tăng thêm vẻ lạnh lẽo
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Ồ, ra là còn biết phản ứng? ❄️ //liếc nhìn//
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Vậy thì tôi có một đề nghị. Tôi nghĩ ông Hoàng không thể từ chối //đứng dậy//
Ông Hoàng và bà Loan đều nín thở chờ đợi
Anh chỉ tay về phía An Nhiên, ánh mắt đầy tính toán
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Tôi sẽ xóa bỏ toàn bộ số nợ của ông. Đổi lại... tôi muốn cậu ta //chỉ cậu//
Không khí như đông cứng lại. Cha mẹ cậu nhìn nhau, rồi lại nhìn về phía An Nhiên với ánh mắt đầy toan tính và cả sự nhẹ nhõm
Cậu run rẩy, hai tay nắm chặt đến trắng bệch. Cậu không thể tin được những gì mình vừa nghe
Hạ An Nhiên
Hạ An Nhiên
Anh... anh nói cái gì? /sợ hãi/
Anh nhướng mày, vẻ mặt tự mãn, giọng điệu đầy quyền lực
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Cậu không nghe rõ sao? /khó chịu/
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Cậu sẽ đến sống ở biệt thự của tôi, làm bất cứ điều gì tôi yêu cầu
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Đổi lại, gia đình cậu sẽ không còn nợ nần gì nữa
Mắt ông ta sáng lên, lập tức gật đầu lia lịa, giọng hớn hở
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Được! Được ạ! Chắc chắn rồi! Thằng Nhiên nó đồng ý! Nó rất vâng lời! /sáng mắt/
Cậu bật khóc nức nở, nhìn bố mẹ với vẻ tuyệt vọng, nước mắt chảy dài trên má
Hạ An Nhiên
Hạ An Nhiên
Không! Con không đồng ý! Cha mẹ... sao cha mẹ có thể làm như vậy? //lắc đầu//
Bà ta né tránh ánh mắt của con trai, giọng nói yếu ớt, như đang tự trấn an mình
Bà Loan (mẹ cậu)
Bà Loan (mẹ cậu)
Nhiên à, con... con phải nghĩ cho gia đình chứ. Nếu không, chúng ta biết sống sao đây?
Bà Loan (mẹ cậu)
Bà Loan (mẹ cậu)
Coi như con hy sinh vì cha mẹ... //nắm tay cậu//
Anh ta bước đến gần An Nhiên, dùng ngón tay nâng cằm cậu lên, buộc cậu phải đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của mình
Sức mạnh từ ngón tay anh ta khiến An Nhiên đau điếng
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Đừng nghĩ cậu có quyền lựa chọn
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Hoặc là cậu chấp nhận, hoặc là tôi sẽ khiến gia đình cậu sống không bằng chết /sắc lạnh/
An Nhiên nhìn vào đôi mắt tàn nhẫn của Lăng Hàn, cảm thấy toàn bộ thế giới như sụp đổ
Cậu không còn lựa chọn nào khác, thân thể cậu dường như đông cứng lại vì sợ hãi và tuyệt vọng
Hạ An Nhiên
Hạ An Nhiên
...Được... /bật khóc/
Nước mắt chảy dài trên má, cậu khẽ thì thầm, giọng nói gần như không nghe thấy
Trịnh Lăng Hàn
Trịnh Lăng Hàn
Vậy từ giờ trở đi, cậu là của tôi. Sáng mai, sẽ có xe đến đón cậu."
Anh ta buông cằm cậu ra, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười thỏa mãn, đầy vẻ chiếm hữu
Anh quay lưng lại, bước về phía cửa, hai vệ sĩ đi theo sau
Ông Hoàng và bà Loan vội vàng cúi chào, mừng rỡ như trút được gánh nặng, dù ánh mắt vẫn còn chút áy náy
Cậu vẫn đứng đó, thân thể run rẩy, như một con rối bị giật dây, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Cậu biết, cuộc đời mình đã chính thức bước sang một trang mới, một trang đầy tăm tối và tủi nhục
________

Chương 3.

--- Dây Trói Định Mệnh ---
"abc" nói nhỏ //abc// hành động /abc/ cảm xúc *abc* suy nghĩ 💬abc nhắn tin 📱abc gọi điện ❄️abc. nói chuyện lạnh
Lăng Hàn - Anh An Nhiên - Cậu
Sáng hôm sau. Ánh nắng yếu ớt của buổi sớm len lỏi vào căn phòng nhỏ, nhưng không thể xua đi không khí ảm đạm
An Nhiên ngồi trên chiếc giường cũ kỹ, hai mắt sưng húp vì khóc suốt đêm. Chiếc vali du lịch cũ sờn nằm cạnh cậu, chất đầy vài bộ quần áo đơn giản
Tiếng còi xe ô tô sang trọng bên ngoài chợt vang lên, như một lời nhắc nhở tàn nhẫn về hiện thực
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
//Từ bên ngoài vọng vào, giọng đầy vẻ hối thúc, dường như đã trút bỏ được gánh nặng//
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Thằng Nhiên! Xe đến rồi! Nhanh lên! //thúc giục//
An Nhiên giật mình, cả người run lên bần bật. Cậu đứng dậy, nặng nề bước ra cửa
Chiếc limousine đen bóng loáng đậu trước cửa, đối lập hoàn toàn với khung cảnh nghèo nàn của con hẻm
Hai vệ sĩ áo đen đứng cạnh xe, vẻ mặt lạnh tanh, tăng thêm áp lực
Bà Loan bước đến, ánh mắt tránh né, không dám nhìn thẳng vào con trai
Bà Loan (mẹ cậu)
Bà Loan (mẹ cậu)
//Giọng thì thầm, đầy vẻ áy náy nhưng bất lực//
Bà Loan (mẹ cậu)
Bà Loan (mẹ cậu)
Con... con đi đi. Nhớ giữ gìn sức khỏe. Mẹ... mẹ xin lỗi /áy náy/
Cậu nhìn mẹ, rồi nhìn cha, ánh mắt chất chứa sự tổn thương và thất vọng đến tột cùng
Hạ An Nhiên
Hạ An Nhiên
Cha mẹ... thật sự không có cách nào khác sao? /tuyệt vọng/
Ông ta vội vàng đẩy An Nhiên về phía xe, giọng điệu thiếu kiên nhẫn, gần như gắt gỏng
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Thôi đi! /bực mình/
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Cãi lại làm gì nữa! Đi mau đi để chủ tịch Trịnh không phải chờ lâu! //đẩy đi//
Ông Hoàng (cha cậu)
Ông Hoàng (cha cậu)
Con đi rồi thì nhà mình mới yên ổn được!
Trái tim An Nhiên như bị bóp nghẹt. Cậu không nói thêm lời nào, quay người bước về phía chiếc xe
Một vệ sĩ mở cửa, cậu chậm rãi bước vào. Cánh cửa đóng lại, cắt đứt cậu khỏi căn nhà và gia đình mình
Chiếc xe lăn bánh, dần rời xa con hẻm quen thuộc, mang theo An Nhiên đến một thế giới hoàn toàn xa lạ
Bên trong xe, An Nhiên ngồi co ro ở một góc, đôi mắt dán chặt vào khung cửa sổ
Cảnh vật bên ngoài thay đổi nhanh chóng, từ những con phố cũ kỹ đến những khu nhà cao tầng lộng lẫy, rồi dần dần là những con đường rộng lớn, rợp bóng cây xanh
_______________
Cuối cùng, chiếc xe dừng lại trước một cánh cổng sắt chạm khắc tinh xảo, cao lớn và kiên cố như một pháo đài
Cánh cổng từ từ mở ra, để lộ một con đường lát đá dẫn vào một tòa biệt thự nguy nga, tráng lệ
Hạ An Nhiên
Hạ An Nhiên
//Há hốc miệng, ngước nhìn lên, trong lòng vừa choáng ngợp vừa sợ hãi//
Hạ An Nhiên
Hạ An Nhiên
Đây... đây là.../hoang mang/
Chiếc xe dừng lại trước sảnh chính. Một người đàn ông trung niên, mặc bộ vest gọn gàng, tóc bạc trắng, đứng sẵn ở đó
Vẻ mặt ông ta nghiêm nghị, ánh mắt lướt qua An Nhiên một cách nhanh chóng, nhưng không có sự ấm áp
Quản gia Quý
Quản gia Quý
//Cúi đầu nhẹ, giọng điệu trầm ấm, lễ phép nhưng vẫn giữ khoảng cách//
Quản gia Quý
Quản gia Quý
Chào mừng cậu An Nhiên. Tôi là Ông Quý, quản gia của biệt thự này
Quản gia Quý
Quản gia Quý
//Quay sang vệ sĩ, chỉ vào chiếc vali cũ của An Nhiên//
Quản gia Quý
Quản gia Quý
Cứ để đồ của cậu ấy ở đây, lát sẽ có người mang vào phòng dành cho người hầu
An Nhiên sững sờ. Cậu đã nghĩ mình sẽ được đưa vào một căn phòng tử tế, dù là bị giam cầm
Nhưng lời của Ông Quý như một gáo nước lạnh tạt vào mặt, trực tiếp chỉ rõ thân phận của cậu
Cậu không phải khách, không phải người được Lăng Hàn "mua về" để cưng chiều, mà chỉ là... một kẻ hầu, hoặc tệ hơn, một món đồ bị vứt vào nơi dành cho những kẻ thấp kém hơn
Ông Quý dẫn An Nhiên vào bên trong. Căn biệt thự được trang hoàng lộng lẫy với nội thất cổ điển, những bức tranh đắt giá, tượng điêu khắc tinh xảo
Vài người giúp việc mặc đồng phục gọn gàng đi ngang qua
Họ liếc nhìn An Nhiên, ánh mắt mang theo sự tò mò, xen lẫn khinh thường và thái độ phân biệt rõ rệt
Không một ai mỉm cười, không một ai tỏ vẻ chào đón
Quản gia Quý
Quản gia Quý
Cậu An Nhiên, phòng của cậu ở phía sau, cạnh khu vực bếp. Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng //đưa tay ra hiệu//
Ông chỉ tay về phái một hành lang hẹp hơn, khuất sau sảnh chính
Quản gia Quý
Quản gia Quý
Chủ tịch có dặn, cậu cứ nghỉ ngơi trước. Chiều nay ngài ấy sẽ có việc cần nói chuyện với cậu
An Nhiên gật đầu, không nói một lời
Cậu theo chân Ông Quý. Càng đi sâu vào trong biệt thự, không khí càng trở nên khác biệt
Hành lang nhỏ hẹp hơn, ánh sáng yếu hơn
Cuối cùng, Ông Quý dừng lại trước một cánh cửa gỗ đơn giản. Căn phòng nhỏ, chỉ có một chiếc giường đơn, tủ quần áo và một bàn nhỏ
Nó sạch sẽ, nhưng trống trải và hoàn toàn đối lập với sự xa hoa bên ngoài
________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play