[Tokyo Revengers]Khi Cơn Mưa Đi Qua
Chap 1
Cây nấm nhỏ
Hi mọi người,đây là truyện đầu tay của mình,trong quá trình viết nếu có chi tiết nào sai thì mình sẽ sửa lại
Cây nấm nhỏ
Nếu thấy hay thì cho mình 1 like để mình có động lực viết nha
/.../:hành động
"...":suy nghĩ
*...*:cảm xúc
'biểu cảm'
Yurin-em:12 tuổi
Yena-cô:15 tuổi
Người ta nói rằng trường học là nơi để học hành,là nơi xây dựng những kỉ niệm đáng nhớ của mỗi người,vui vẻ bên những người bạn yêu quý
Nhưng đối với bọn em,nó chỉ là một cái lông-đầy người và những vóng vuốt sắc nhọn
Buổi sáng ở sân trường vẫn đông đúc,ồn ào và đầy tiếng cười.Nhưng với bọn em,nó chẳng khác gì một trạm trung chuyển...chờ đến giờ vào lớp để bắt đầu một ngày chán ngắt
Em đi cạnh chị từ sân trường vào dãy hành lang
Đến trước cửa lớp,cô quay sang em,chỉnh lại chiếc nơ bị chéo xuống trên áo
Naoko Yena
Nãy hình như em chưa ăn sáng đúng không?
Naoko Yurin
Không sao,lát uống một hộp sữa là được
Naoko Yena
Lần sau ăn cho đàng hoàng,không thì chị phạt đấy
Naoko Yurin
Rồi rồi,em biết rồi*cười*
Naoko Yurin
Chị đi lẹ đi,sắp trễ á
Naoko Yena
Ừm,vậy lát ra chơi chị xuống/gật đầu/
Cô khẽ gật đầu,khẽ kéo quai cặp em lại cho ngay ngắn rồi mới quay đi
Em nhìn theo vài giây.Bóng cô lẫn dần vào dòng học sinh
Em xoay người,vừa mở cửa lớp thì
Một xô nước dội thẳng từ trên cao xuống
Cảm giác bất ngờ làm em khựng lại.Toàn thân ướt sũng từ đầu đến chân.Nước lạnh ngấm vào áo,chảy dọc sống lưng,rớt thành giọt trên sàn gạch
Tiếng cười bật lên từ 3 đứa con gái trong lớp
Nika
Hahaha,tắm sớm dữ vậy?
Lili
Ê chắc mày chưa tắm đúng không?Bọn tao có ý tốt giúp mày đấy
Em vẫn đứng yên đó,mắt nhìn vào 3 con nhỏ đó,chúng nó luôn luôn bày trò bắt nạt em
Em không nói gì,cũng không sốc,chỉ lặng lẽ đeo cặp đi về chỗ ngồi
Em biết.Bây giờ có nhiều ánh mắt dán lên em-chờ xem em sẽ khóc,nổi điên hay phản ứng gì.Nhưng em không làm gì cả
Thấy em không có phản ứng gì,một đứa nữa lên tiếng
Neko
Mày biết chỗ của mày là đâu không?Đồ rác rưởi như mày thì đứng góc lớp đi.Ướt rồi thì càng hợp vai
Em đi về chỗ ngồi,kéo ghế ra như bình thường.Áo ướt dính sát vào da.Tập sách ướt nhẹp.Nhưng em chẳng bận tâm
Chap 2
Tiếng trống vang lên bắt đầu tiết học đầu tiên
Giáo viên bước vào lớp và trả bài kiểm tra,lúc nhận bài người thì than vãn vì điểm số thấp,người được điểm cao thì tự mãn
Còn em thì mặt không cảm xúc nhìn vào bài của mình
Em luôn là người đạt điểm cao nhất lớp nên khi thấy số điểm thì em chẳng quan tâm mà chỉ nhét bài vào cặp
Naoko Yurin
"Cũng chả có gì đáng ngạc nhiên"
Tiết học trôi qua một cách nhầm chán
Em đứng dậy ra ngoài đợi cô.Áo đã khô bớt,chỉ còn hơi dính ở lưng
Vừa ra tới cửa,một bàn tay thình lình chặn ở trước ngực em,em liếc mắt sang cạnh
Lại là đám con Lili phiền phức
Một đứa khoanh tay lại,dựa vào khung cửa cùng với nụ cười châm chọc
Phía sau nó là Nika và Neko,cùng kiểu cười nửa miệng
Em im lặng,né sang bên.Bọn nó cũng bước theo,chắn đường lần nữa
Lili
Tao hỏi không trả lời à?
Neko
Thôi nào Lili chắc có khi nó bị nước chảy vào tai rồi không nghe mày nói gì đâu*cười cợt*
Không chịu được em ngước lên nói
Naoko Yurin
Đi ra chỗ khác cho tao đi
Lili
Mày đang ra lệnh cho ai vậy hả con chó!/giơ tay lên định tát em/
Ngay lúc bàn tay đó sắp sửa chạm vào em,đúng lúc Yena đi vào ngăn được
Nghe thấy giọng cô nó mới khựng lại,nó lướt qua em với vẻ mặt tức giận thì thầm nói
Lili
Coi như mày may!'trừng mắt'
Nói xong câu đó,nó đi qua đụng mạnh vào vai em như một lời cảnh cáo,2 đứa kia thấy vậy cũng đi theo
Căn tin lúc này đông người,ồn áo như thường ngày
Em và cô không nói gì.Sau khi lấy đồ ăn xong,2 người đi đến chiếc bàn trống
2 người ngồi xuống đối diện nhau.Cô tiện tay đưa em hộp sữa,em bật ra uống hút một ngụm.Cổ họng vẫn còn lạnh từ vụ dội nước hồi sáng
Naoko Yena
Mấy đứa hồi nãy là sao vậy?
Naoko Yena
Lúc đó chị thấy con nhỏ tóc hồng đó định giơ tay đánh em đấy
Naoko Yurin
À,cũng không có gì đâu ạ'cười ngượng'
Naoko Yurin
Chị không cần để ý đâu,mâu thuẫn một chút thôi
Naoko Yurin
Không sao đâu,thật mà
Cô vốn định hỏi thêm nhưng cũng thôi.Nhưng ánh mắt cô vẫn đặt trên người em-yên lặng,sắc như dao
Bren ngoài cửa kính,nắng vẫn rọi xuống sân trường.Nhưng trong lòng em,chỉ còn lại cái lạnh tê rát thấm từ da vào xương,cảm giác nặng như đá đang đè lên lồng ngực
Chap 3
Kết thúc bữa ăn,em và cô mỗi người về lớp của mình
Suốt buổi sáng đó,em đều cảm thấy mệt mỏi,đám con Lili thì chuyên nói xấu,bày trò bắt nạt em
Em thì không lên tiếng hay phản kháng gì,vì chuyện này đã xảy ra nhiều lần rồi
Đến buổi chiều,tiết học trôi qua thật nhàm chán
Trong giờ học,em mệt mỏi nằm xuống muốn ngủ một giấc nhưng lại bị gọi lên giải bài
Naoko Yurin
"Mệt quá,mình muốn về nhà"
Naoko Yurin
"Gì mà lâu vậy,trôi qua nhanh lênn"
Đúng như ý em,những tiết học sau trôi qua nhanh dần
Tiếng trống tùng tùng vang lên kết thúc một ngày chán nản
Em vác cơ thể mệt mỏi ra khỏi lớp đứng đợi Yena
Khi Yena đến thì 2 người cùng nhau ra về
Nhà em cách trường không xa mấy,chỉ cần đi bộ 10 phút là xong
Trời tắt nắng khi bọn em rẽ vào con hẻm quen thuộc
Ngôi nhà to lớn hiện ra trước mắt,bức tường được sơn màu vàng nhạt,cánh cổng luôn khép hờ,im ắng đến lạ
Cả đoạn đường về,em và cô chẳng nói gì.Không phải vì giận nhau.Chỉ là...mệt
Cánh cửa sắt rít lên một tiếng khô khốc khi cô đẩy nó ra
Ngay trước hiên nhà ba mẹ đã đứng đó
Ba mặc áo sơ mi,tay cầm điện thoại.Mẹ thì vừa từ trong xe bước xuống,túi xách hành hiệu đeo lệch vai.Hai người không nhìn nhau,cũng chẳng nhìn em và cô.Đôi mắt lướt qua như thể bọn em là cái bóng không rõ hình thù
Không ai nói gì.Cũng không ai hỏi bọn em nay ở trường thế nào,có chuyện gì không
Ba bước qua,ánh mắt ông vẫn dán vào màn hình điện thoại,vừa đi vừa gọi điện cho ai đó.Mẹ đi theo sau,mở túi xãh ra tìm gì đó,đôi giày cao gót gõ nhịp đều lên nền gạch
Em và cô chỉ đứng nép qua một bên,nhường đường như 2 cái bóng
Cánh cửa sau lưng họ đóng lại.Im ắng.Trơ trọi
Download MangaToon APP on App Store and Google Play