[Duonghung] Lời Hứa Dưới Ánh Trăng
Giới Thiệu + Cốt truyện
T/g nèe
Đây là chuyện đầu tay của mình
T/g nèe
Mong mn đọc trong vui vẻ ạ
T/g nèe
Chap này chỉ để giới thiệu thôi ạ
Cuộc hành trình của Đăng Dương và Quang Hùng kéo dài qua bao thăng trầm, sóng gió. Từ những ngày đầu ngập tràn niềm vui, đến lúc chạm phải những vết thương sâu thẳm, cả hai đều phải học cách chịu đựng, tha thứ và trưởng thành.
Họ không chỉ chiến đấu với kẻ thù bên ngoài mà còn với chính nỗi sợ, sự nghi ngờ trong lòng mình. Những lần rút lui, chia xa tưởng như là kết thúc nhưng lại là điểm tựa để họ quay về mạnh mẽ hơn.
Ánh trăng – biểu tượng xuyên suốt câu chuyện – không chỉ là ánh sáng dẫn đường mà còn là minh chứng cho những lời hứa không lời, cho tình yêu không rời bỏ dù trong giông bão.
Khi cuối cùng họ đứng dưới ánh trăng tròn, những vết thương được chữa lành bằng niềm tin và tình cảm chân thành. Đó không phải là sự kết thúc mà là khởi đầu của một chương mới, tràn đầy hy vọng và hạnh phúc.
Trần Đăng Dương
ĐĂNG DƯƠNG
Vai trò & tính cách nổi bật:
Trung tâm của mọi biến cố; thông minh, kiên định, luôn gánh trọng trách bảo vệ những người mình yêu.
Trần Đăng Dương
Hành trình – điểm nhấn:
Từ chàng trai lãnh đạm thành người thủ lĩnh dám hi sinh; đi qua phản bội, mất mát rồi học cách tin tưởng Quang Hùng và đồng đội.
Lê Quang Hùng
QUANG HÙNG Vai trò & tính cách nổi bật: Trầm lắng nhưng mạnh mẽ; “ánh sáng ấm” kéo Dương ra khỏi bóng tối ký ức.
Lê Quang Hùng
Hành trình – điểm nhấn: Trải qua ghen tuông, chia xa, nỗi sợ mất người yêu; cuối cùng đứng vững, trở thành điểm tựa tinh thần giúp Dương không gục ngã.
T/g nèe
Sẽ có các nv phụ khác
T/g nèe
Nhưng tới khi xuất hiện thì tui sẽ giới thiệu ạ
Chap 1: “Tôi Không Phải Là Người Cậu Cần”
???
Ê, cậu gì ơi! Cậu làm rớt vở kìa!
Quang Hùng giật mình, ngoái lại
Tập vở toán cũ rách gáy đang nằm chỏng chơ dưới sân trường
Một cậu con trai cao, mặc đồng phục sơ mi xắn tay, tóc rối nhẹ vì gió chiều, đứng đó chìa tay ra.
Trần Đăng Dương
Tôi tên là Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cậu học lớp 12A1 đúng không?
Lê Quang Hùng
Tôi là Quang Hùng
Trần Đăng Dương
Tôi biết mà
Trần Đăng Dương
Tại hôm bữa nhìn thấy cậu ôm tập sách ngủ gật ở thư viện
Dáng cậu gầy gò, mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, tay vẫn ôm vở chặt như bảo vật
Còn Đăng Dương thì như một cơn gió ngược chiều, kéo đến bất ngờ – ồn ào, chủ động, và có chút gì đó… quá sáng
Trần Đăng Dương
Cậu hay học ở thư viện lắm hả?
Lê Quang Hùng
Tôi cần ôn lại… thi học bổng
Trần Đăng Dương
Ồ, giỏi nha
Trần Đăng Dương
Vậy từ giờ tôi ngồi học chung với cậu được không?
Lê Quang Hùng
Tôi không hợp với người nói nhiều
Trần Đăng Dương
Không sao, tôi sẽ nói ít lại
Trần Đăng Dương
Còn cậu… cho tôi một cơ hội, được không?
Từ hôm đó, Quang Hùng bắt đầu quen dần với việc có Đăng Dương bên cạnh
Mỗi chiều tan học là một ly trà sữa đặt sẵn trên bàn
Mỗi lần vở cậu rách là một quyển mới được để lại kèm mảnh giấy nhỏ ghi:
“Đừng để mưa làm ướt chữ của cậu nữa.”
Dương không ép Hùng phải thay đổi, nhưng vẫn luôn ở đó
Lặng lẽ, kiên nhẫn, như chờ cánh cửa đóng chặt kia hé mở
Trần Đăng Dương
Hôm nay tôi thấy cậu cười với nhỏ lớp bên
Trần Đăng Dương
…Tôi không biết
Trần Đăng Dương
Tim tôi khó chịu
Trần Đăng Dương
Tôi chỉ không muốn ánh mắt cậu dành cho người khác ngoài tôi…
Lê Quang Hùng
…Tôi chẳng có gì tốt cả
Trần Đăng Dương
Tôi không cần cậu phải tốt
Trần Đăng Dương
Tôi cần cậu… là cậu thôi
Trăng tháng Chín lên cao, sáng mờ sau làn sương mỏng
Hai người ngồi trên sân thượng trường, nơi không ai lui tới
Và Dương – vẫn với đôi mắt kiên định ấy – nhìn Hùng như thể cả thế giới này thu gọn trong một người
Trần Đăng Dương
Tôi thích cậu, Quang Hùng…
Lê Quang Hùng
…Tôi không tin vào những lời như vậy
Trần Đăng Dương
Tôi không hứa sẽ mãi mãi, nhưng tôi có thể nắm tay cậu đến tận ngày cậu dám tin
Lê Quang Hùng
Tôi… từng bị bỏ lại
Lê Quang Hùng
Bởi mẹ, bởi bố, bởi người đầu tiên tôi gọi là bạn
Trần Đăng Dương
…Thì giờ hãy thử gọi tôi là người cuối cùng, được không?
Đêm đó, Hùng không nói gì
Nhưng cậu dựa đầu lên vai Dương
Và trong khoảnh khắc rất ngắn, một tia ấm nào đó le lói nơi đáy tim cậu – thứ đã lạnh quá lâu
🥀 Nhưng ánh trăng không ở lại mãi trên bầu trời.
Sẽ có lúc nó biến mất.
Và khi đó – liệu người ta còn nhớ lời hứa bên nhau?
T/g nèe
Hình như ngọt qua khum đượt 😋
T/g nèe
Chap 2 ngược luôn hẹ hẹ hẹ😈
Chap 2: “Có Người Thay Thế Rồi, Phải Không?”
Chap này 2 ng chỉ đang nhắn tin trên điện thoại chứ không nói chuyện ngoài
Lê Quang Hùng
✉️Hôm nay cậu không đến thư viện?
Trần Đăng Dương
✉️Xin lỗi, mình có việc đột xuất
Lê Quang Hùng
✉️3 ngày liền rồi
Lê Quang Hùng
✉️Cậu thay đổi rồi…
Trần Đăng Dương
✉️Không phải đâu
Trần Đăng Dương
✉️Chỉ là… bận thật
Lê Quang Hùng
✉️Cậu từng bảo dù bận vẫn nhắn tin được mà
Trần Đăng Dương
✉️Ừ… nhưng lần này khác
Trần Đăng Dương
✉️Có người nhờ mình kèm học… cô ấy học kém toán
Trần Đăng Dương
✉️Là Linh lớp bên
Trần Đăng Dương
✉️Cậu gặp rồi mà
Lê Quang Hùng
✉️Ra là người đó…
Trần Đăng Dương
✉️Đừng nghĩ lung tung
Trần Đăng Dương
✉️Mình không có ý gì với Linh
Lê Quang Hùng
✉️Nhưng cậu dành thời gian cho cô ấy nhiều hơn mình
Trần Đăng Dương
✉️Hùng, mình… không muốn cậu buồn vì những thứ không rõ ràng
Lê Quang Hùng
✉️Vậy nói rõ đi
Trần Đăng Dương
✉️Mình chỉ giúp cô ấy học thôi
Lê Quang Hùng
✉️Nhưng có vẻ cô ấy không chỉ muốn học toán
Trần Đăng Dương
✉️Cậu đang ghen?
Lê Quang Hùng
✉️Cậu thấy vậy phi lý à?
Trần Đăng Dương
✉️Không… mình chỉ không nghĩ đến chuyện làm tổn thương cậu
Lê Quang Hùng
✉️Nhưng cậu đang làm đấy
Trần Đăng Dương
✉️Mình xin lỗi
Lê Quang Hùng
✉️Xin lỗi không thay được cảm giác bị thay thế
Lê Quang Hùng
✉️Hôm nay mình đứng ở sân trường chờ cậu
Trần Đăng Dương
✉️ Mình… về sớm với Linh
Trần Đăng Dương
✉️Cô ấy bị ngất
Lê Quang Hùng
✉️ Cậu ở bên cô ấy cả chiều?
Trần Đăng Dương
✉️ Ừ, Mình đưa cô ấy đi bệnh viện
Lê Quang Hùng
✉️ Vậy là mình thừa thật rồi
Trần Đăng Dương
✉️ Đừng nói vậy
Lê Quang Hùng
✉️ Mình ghét cái cách cậu nói chuyện vẫn dịu dàng, nhưng không còn dành cho mình nữa
Trần Đăng Dương
✉️ Hùng… mình xin lỗi lần nữa
Lê Quang Hùng
✉️ Nếu hôm nay mình không chủ động, thì cậu có định nhắn mình không?
Lê Quang Hùng
✉️ Vậy ra là không…
Trần Đăng Dương
✉️ Hùng à, mình không biết nên nói gì để cậu tin mình nữa
Lê Quang Hùng
✉️ Đâu cần cậu nói gì
Trần Đăng Dương
✉️ Vậy cậu muốn sao?
Lê Quang Hùng
✉️ Mình muốn… được ưu tiên một lần
Trần Đăng Dương
✉️ Mình vẫn ưu tiên cậu
Lê Quang Hùng
✉️ Mình chỉ là cái bóng của Linh bây giờ thôi
Trần Đăng Dương
✉️ Vậy… cậu muốn dừng lại à?
Lê Quang Hùng
✉️ Cậu nói đi
Lê Quang Hùng
✉️ Mình không dám nói trước nữa rồi
Trần Đăng Dương
✉️ Mình chưa từng nghĩ sẽ buông tay cậu
Lê Quang Hùng
✉️ Nhưng hành động của cậu đang đẩy mình ra
Trần Đăng Dương
✉️ Hôm đó… mình không chỉ đưa Linh đi bệnh viện
Lê Quang Hùng
✉️ Còn gì nữa?
Trần Đăng Dương
✉️ Cô ấy… nói thích mình
Lê Quang Hùng
✉️ Vậy… cậu đáp lại?
Trần Đăng Dương
✉️ Mình từ chối
Lê Quang Hùng
✉️ Vậy tại sao vẫn ở bên cô ấy nhiều như vậy?
Trần Đăng Dương
✉️ Mình không muốn làm tổn thương cô ấy
Lê Quang Hùng
✉️ Còn mình thì sao? Cậu nghĩ mình không đau chắc?
Trần Đăng Dương
✉️ Mình sai rồi…
Lê Quang Hùng
✉️ Mình cần thời gian..
Đêm hôm đó, Quang Hùng tắt thông báo tin nhắn
Không còn ai “đang gõ” từ phía Đăng Dương nữa
🥀 Có những thứ khi bắt đầu rất dễ dàng, nhưng duy trì nó… lại là thứ mà người ta thường đánh rơi nhất
🥀 Và có những trái tim… không thể là “người thứ hai” thêm một lần nào nữa
T/g nèe
Chuyện này sẽ đi về đâu?
T/g nèe
Linh là ai ? Có phải là một cuộc tình tay 3 không?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play