Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

The Day You Hold My Hand

Chapter 1

Làng Uy Trạch, mùa đông năm Tân Tỵ, trên vách đá rêu phủ xanh sẫm cả một mảng lớn, đôi ba chú chim tí tách nỉ non
Vài giọt mưa lất phất không ngừng, đâm ra dày đặc bạc trời
Trong con hẻm cụt cuối làng, nơi khóm tam giác mạch như chẳng hề e thẹn mà khoe sắc
NovelToon
Vốn đang nô đùa vui vẻ, những chú chim non nớt chợt vỗ bay đi, như ghét bỏ con hẻm bốc lên mùi tanh tưởi, hoà cùng mùi rêu mưa ẩm ương
NovelToon
Một… cậu bé, ước chừng chưa thành niên, toàn thân gầy guộc, nước mưa tát thẳng vào mặt, tràn xiết từ gò má hóp đến cần cổ hốc hác, xen vào từng thớ thịt tấc xương, buốt rân tê rần
Gió rít từng cơn, qua con hẻm, lại như lưỡi giao ẩn hiện, đè lên thân xác đã hao mòn ấy
NovelToon
Đôi tay nhỏ nhắn, xương xẩu. Máu vương đầy, xem chừng, là máu của cậu bé đáng thương ấy
Bọn khốn điên rồ, bọn vô nhân tính, những kẻ tâm lí biến thái, lòng lang dạ sói; những kẻ súc sinh chỉ biết thoả mãn bản năng tình dục
Những kẻ tâm thần - chỉ là một cậu bé chưa thành niên - mà lại như hoá thú săn mồi lao vào xâu xé; con mồi kháng cự từng đợt, hiếm hoi, yếu ớt. Hệt như tìm thấy liều kích thích mà căng sức hạ vuốt, không nhường nhịn mà tranh giật, chỉ đinh ninh thoả mãn bản năng như những con thú đói
Rỉa sạch từ thịt tới xương, rồi khoan khoái mà quay đi, vẻ mặt kênh kiệu, đắc chí về “chiến lợi phẩm”
Để lại trong hẻm tối, mùi rêu, mùi mưa, mùi đất, tất cả hoà cùng mùi tanh tưởi, máu và những thứ dơ bẩn; cậu bé nhỏ run rẩy, như chưa thể tin nổi những điều vừa xảy ra
Chỉ mới đây, mới vừa nhảy nhót hoan ca trên con đường quen thuộc; giờ lại nằm trong góc hẻm, chịu xót cơn đau và biết bao tủi nhục
Cậu bé, chính xác là chưa thành niên, thậm chí còn rất nhỏ
NovelToon
Tối hôm nay, ba mẹ sẽ tổ chức sinh nhật, cậu bé vốn chỉ háo hức đi rao tin cho bạn bè trong làng
Hôm nay là sinh nhật mừng cậu bé lên 8 tuổi

Chapter 2

- “Phải làm sao đây… bé con của chúng ta”
Bên ngoài hành lang trạm xá, hai bên chân tường vàng ố, bảng tin xước mờ, trên dãy ghế dài hình như vừa được thay mới; người phụ nữ gục đầu rạp xuống, đi dép một bên - chiếc còn lại chẳng biết rơi vãi nơi nào, hay từ đầu đã không có - toàn thân run rẩy, dòng nước mắt nóng hổi xuyên qua kẽ tay đáp từng giọt xuống nền gạch lạnh
Chồng bà, người đàn ông bộ mặt cũng hốt hoảng không kém, chân đi được đôi dép tử tế nhưng cà-ra-vát đang vắt ngược trên cổ, hai tay ôm lấy và vỗ về vợ, mắt thì vẫn hướng về căn phòng khép hờ, loáng thoáng nhìn thấy bên trong mà quặn thắt tâm can
[•••]
NovelToon
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
(gục đầu, run rẩy)
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Đến tận bây giờ em vẫn chẳng thể ngừng run nổi
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
NovelToon
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Bé nhỏ của em, đứa con bé bỏng, dễ thương của em (nức nở)
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Một đứa trẻ hồn nhiên như thế, thằng bé đã làm gì nên tội để đời đày đoạ thằng bé đến thế này
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Anh ơi…
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Em sẽ chẳng thể sống nổi mất thôi
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
NovelToon
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Bé nhỏ của em, đứa con hoạt náo của em sao giờ đây lại nằm im trên giường bệnh thế này (mím chặt)
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Thằng bé trước kia giãy nảy mỗi lần tiêm phòng sao giờ đây lại chấp nhận hàng trăm kim tiêm găm chặt vào người thế kia… (hơi gào)
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
NovelToon
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
NovelToon
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
Thiến Ca, bình tĩnh, nào em… Để bé con yên tĩnh, thằng bé chắc rằng đang đau lắm, nếu em cứ thế này, con sẽ không gắng gồng nổi mất (khàn khàn)
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
Ca, em biết mà, con chúng mình sợ đau lắm, thằng bé đã gượng sức biết bao để chờ chúng ta đến
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
Mau, bình tĩnh đi em nhé, rồi lại nắm tay con, truyền cho thằng bé chút động lực (vỗ về)
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
NovelToon
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Lần đầu tiên con phải chịu uất ức thế này mà ba mẹ chẳng làm được gì (lầm bầm)
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Nhưng đừng vì giận ba mẹ mà không cố gắng nha bé ngoan của chúng ta
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Làm ơn, con yêu của chúng ta, kiên cường thêm chút nữa, mở mắt ra con sẽ thấy trời trong xanh, cùng với ba mẹ đang chờ con (hôn khẽ lên lớp gạc băng dày trên bàn tay cậu bé)
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Làm ơn, bé con (áp trán vào tay con mà cầu nguyện)

Chapter 3

Nhà số 317*2, đường Gia Khước, hàng Nguý Cận
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
(từng bước trĩu nặng lên tầng hai)
- “Chúng ta sẽ chuyển lên nhà mẹ hả anh?”
Giọng người phụ nữ nghe còn vương hơi mũi, nghẹt nghẹt vọng ra từ điện thoại
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
Ừm, sẽ chuyển lên phố Cẩm Nha, ít nhất, đủ để bé con dần nguôi chuyện này (trầm trầm)
Người phụ nữ ở đầu bên kia hơi khựng lại, trên camera thấy rõ bà đang khẽ khàng gạt vài sợi tóc vướng trên mi cậu bé, thở hắt ra một hơi
- “Không thể để bé con ở một mình nữa, chuyện chuyển đồ, trăm sự nhờ anh, Hạc gia”
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
(khoé môi nâng lên đều) Hiển nhiên rồi, Hạc mẫu, chuyện ở đây để anh lo liệu, Hạc mẫu chỉ cần chú tâm vào bé con của chúng ta
Vài ba lời đùa cùng nụ cười hiếm hoi sau sự việc xót xa. Người phụ nữ trên màn hình, Hạc mẫu, cười thoát thanh thật khẽ, rồi lại vuốt ve đôi tay hơi lành lạnh
- “Được”
[•••]
Đứng trước cánh cửa dán đầy hình dán ngộ nghĩnh, người đàn ông đưa tay tháo xuống bức tranh gia đình do con trai vẽ, trước đây lâu đến nỗi mép tranh đã không còn thẳng thớm mà cong quắp lên
“Cạch”
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
(chững bước)
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
Chết mất thôi (nhẹ giọng mà nặng tâm)
Trước mắt, trên giường gỗ với tấm nệm mỏng dính, những chú gấu bông, mô hình đồ chơi, cùng chiếc bánh sinh nhật với mấy cây nến chưa thắp lửa - đang nằm ngổn ngang
Một bữa tiệc sinh nhật với những món quà bất ngờ chưa kịp diễn ra mà đã phải kết thúc
“Tách- phừng phừng”
NovelToon
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
Happy birthday… to you, happy birthday to you (nghẹn, lạc giọng)
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you…
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
NovelToon
Hạc Thảo Phong
Hạc Thảo Phong
Con yêu của ba, chúc con… sinh nhật vui vẻ, mãi mãi an yên (gục mặt)
[•••]
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Phù (thổi nhẹ)
Nhược Thiến Ca
Nhược Thiến Ca
Bé nhỏ đáng yêu của mẹ, sinh nhật vui vẻ, ta chúc con đời đời bình an (đặt lên trán con trai một nụ hôn)
Nước mắt người phụ nóng hổi, theo gò má đặt xuống cùng nụ hôn

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play