[Cực Chu-Vũ Hào/JiZhu-YuHao] Cưng Em Tới Bến, Dù Em Nói Năng Không Có Não
_01
Trương Cực – trai đẹp, mặt dày, miệng độc, chuyên trị kiểu “trêu hoài không chán”.
Chu Chí Hâm – mỏ hỗn, não nhảy số chậm, nhưng vừa lầy vừa dễ thương một cách khó tả.
Một đứa chọc, một đứa cắn lại, xong hai đứa... hôn nhau.
Còn Trương Trạch Vũ, học bá lạnh tanh, EQ âm vô cực.
Gặp Trương Tuấn Hào, người phát ra năng lượng "cục súc biết nói", mở miệng là người nghe muốn tắt thở.
Ai ngờ anh học bá cưng như cưng gấu bông, chịu trận từng câu nói lú của crush mà vẫn cười hiền như ông bố trẻ.
💌 Đây là một câu chuyện:
Mỗi ngày một câu nói ngu, nhưng được hôn đều
Mỗi lần hỗn là một lần bị dồn vào tường
Và mỗi lần cục súc mở miệng, là thêm một lần người ta yêu không lối thoát
Cưng chiều không lý do. Hơi biến thái. Rất ngọt. Và vô cùng đáng yêu.
Trương Cực-ZhangJi
Ê, Chu Chí Hâm, cậu có biết não mình sinh ra chỉ để giữ thăng bằng cho đầu không?
Trương Cực chống cằm, nói tỉnh bơ, miệng cong lên như kiểu vừa phát hiện ra bí mật vũ trụ.
Chu Chí Hâm quay lại, nheo mắt nhìn người đang ngồi sau lưng mình_đúng cái người ngày nào cũng mở miệng ra là công kích cá nhân một cách đầy nghệ thuật.
Chu Chí Hâm-ZhuZhiXin
Ờ, còn cậu thì não dùng để chống ế hả? Sao tán hoài mà chưa ai nhận lời?
Cả lớp nín thở. Một giây sau, tiếng "ồ" vang lên như sấm.
Trương Cực không tức. Hắn cười, cười kiểu “mày chết với tao tối nay” nhưng lại rất dịu dàng.
Trương Cực-ZhangJi
Không phải chưa ai nhận lời. Là chưa có ai bằng em.
Chu Chí Hâm nghẹn họng. Câu trả lời này, nó không nằm trong giáo án của môn "Phản Pháo Cấp Tốc". Nó là dạng ngoài chương trình, full damage, không buff giáp.
Chu Chí Hâm-ZhuZhiXin
Trương Cực, cậu điên à?
Trương Cực-ZhangJi
Ừ, điên từ hồi cậu chửi tôi lần đầu. Tới giờ chưa tỉnh.
Cái tên này, mỗi câu nói ra đều khiến người ta muốn lấy dép quất vào mặt. Nhưng khổ nỗi… lại đỏ mặt mất tiêu.
Ở góc lớp, Trương Trạch Vũ lật sách, giả vờ không nghe thấy gì.
Bên cạnh, Trương Tuấn Hào nghiêng đầu hỏi nhỏ:
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Cậu nghĩ tôi nên bảo Chu Chí Hâm đi kiểm tra thần kinh không?
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Tôi nghĩ người cần kiểm tra là Trương Cực.
Tuấn Hào gật gù, ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Hay là cả đám tụi mình nên kiểm tra luôn. Biết đâu bị lây.
𝐕𝐞𝐧𝐧
Shun ảnh sợ ảnh bị lây bệnh khùng=))
_02
Sau giờ học, Tuấn Hào và Trạch Vũ về chung.
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Ê, Trạch Vũ, cậu bước nhỏ lại được không? Cái chân tôi không dài như công thức đạo hàm của cậu đâu.
Trương Tuấn Hào lừ lừ bước sau, tay nhét túi áo, chân đá cái lá rụng trên sân trường bay tán loạn như nội tâm của cậu – không biết đang buồn, đang cáu hay đang... ngại.
Trương Trạch Vũ không quay đầu, chỉ nói một câu đúng chuẩn học bá khiến Tuấn Hào trầm cảm:
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Chân cậu không ngắn. Não mới ngắn.
Tuấn Hào cứng họng trong 3 giây.
Đáng lý phải chửi lại. Nhưng khổ nỗi cái người trước mặt – lạnh như mùa đông Hà Nội, đẹp như học sinh chuyên Toán trong truyền thuyết, lại còn… cực kỳ biết đường về tim người ta.
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Cậu cứ nói thế hoài, rồi sau này ai cưới tôi?
Trạch Vũ dừng lại, quay đầu nhìn thẳng. Mắt lạnh như nước đá, nhưng lời nói bật ra làm nhiệt độ môi trường tăng 5 độ:
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Tôi. Nếu không ai cưới, thì tôi cưới.
Tuấn Hào đứng hình. Một lúc sau mới gãi đầu, miệng vẫn cố gồng:
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Cưới thì cưới… chứ có gì to tát đâu.
Lúc về ktx, trong khi Trạch Vũ mở máy tính làm bài tập nâng cao của NASA, thì Tuấn Hào đứng nhìn từ cửa, tự nhiên thấy khó chịu trong lòng.
Không phải vì học không giỏi bằng. Mà là… cái bóng lưng kia, yên tĩnh quá. Xa quá.
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Ê.
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Ừ?
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Cậu ngồi kiểu đó lạnh lắm. Ngồi sát vô tôi chút, đỡ tốn điện.
Trạch Vũ không phản ứng, chỉ tháo tai nghe ra, nghiêng đầu:
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Muốn tôi ngồi gần thì nói. Đừng lấy lý do tiết kiệm.
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
...
Cái miệng mình đúng là đi vào lòng đất. Nhưng may quá. Hắn vẫn hiểu.
𝐕𝐞𝐧𝐧
Nay t có chuyện muốn nói=))
𝐕𝐞𝐧𝐧
tao muốn xóa mấy bộ này â=))
𝐕𝐞𝐧𝐧
nên t không muốn mn đợi lâu, nên vì thế t sẽ xóa.
𝐕𝐞𝐧𝐧
t sẽ bù lại 3 bộ truyện mới sau heee
_03
Cả đám học nhóm ở nhà Trương Cực – thực chất học thì ít, gây nghiệp thì nhiều.
Bốn người, hai cặp, một phòng khách – và một đống "không khí mờ ám".
Chu Chí Hâm nhảy phịch xuống sofa, miệng ngậm que kẹo, chân đạp lên ghế như chủ nhà.
Trương Cực đứng sau nhìn cậu như nhìn một con mèo hoang vừa lạc vào sân golf của đại gia.
Trương Cực-ZhangJi
Bỏ chân xuống. Ghế nhà tôi chứ không phải ghế mát-xa ngoài tiệm.
Chu Chí Hâm-ZhuZhiXin
Ghế nhà cậu á? Vậy tôi là chủ ghế nha, ngồi sao là quyền tôi.
Trương Cực gật đầu, rồi ngồi đè luôn lên chân cậu.
Chu Chí Hâm-ZhuZhiXin
Ê! Nặng! Biến đi!
Trương Cực-ZhangJi
Không biến
Trương Cực cười, ghé sát tai cậu nói nhỏ:
Trương Cực-ZhangJi
Em nói muốn làm chủ mà? Vậy để tôi làm… phụ tá.
Khoảng cách: 5cm. Mắt nhìn môi. Hơi thở kề nhau.
Chu Chí Hâm cảm giác đầu óc mình vừa bị tắt nguồn.
Tắt chưa kịp khởi động lại, thì Trương Cực nhích thêm 1cm, chạm môi vào má.
Trương Cực-ZhangJi
Xong. Chủ tịch nhận con dấu rồi nha.
Cái mặt cậu đang đỏ. Đỏ kiểu... sốt. Mà là sốt tình.
Góc bên kia, Tuấn Hào đang cố ghi bài thì cứ nghe “chụt chụt chít chít” gì đó phía đối diện.
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Ô nhiễm âm thanh quá. Bọn kia có biết đây là học nhóm không?
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Biết chứ.
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
…Vậy sao không cản?
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Tôi muốn thử phương pháp học song song lý thuyết và thực hành
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Cậu đang học cái gì?
Trạch Vũ quay sang, tay đặt lên tay cậu, ánh mắt nghiêm túc:
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Thực hành: kiểm tra phản ứng sinh lý khi người đối diện đỏ mặt.
Trương Tuấn Hào-ZhangJunHao
Tôi không đỏ.
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Cậu đang đỏ. Đỏ tới vành tai rồi. Muốn tôi hôn thử không? Xem đỏ hơn không?
Tuấn Hào định bật dậy. Nhưng Trạch Vũ đã nắm cổ tay kéo ngược lại, cười nhẹ.
Trương Trạch Vũ-ZhangZeYu
Ngồi yên. Bài tập này cần cậu hợp tác.
𝐕𝐞𝐧𝐧
3 chap một lúc app duyệt nổi không bâyy
Download MangaToon APP on App Store and Google Play