Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Rhycap] Máu Trên Mảnh Ghép Trắng...

mưa đầu mùa, mùa của cái chết !

Đêm đó, mưa trút xuống thành phố như cơn giận của Thượng Đế. Đường phố loang lổ ánh đèn phản chiếu trong vũng nước xám xịt. Âm thanh rào rào không dứt dường như nuốt trọn mọi tiếng động - cả tiếng còi xe, tiếng bước chân và cả tiếng thở dài của những kẻ cô đơn.
Đức duy một bác sỹ tâm lý học tội phạm tài giỏi đang đứng lặng lẽ dưới mái hiên của 1 bệnh viện tâm thần như đang suy nghĩ điều gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đêm nay mưa lớn quá nhỉ / em nói 1 mình vào không khí /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
có nên về nhà không?
Đồng hồ chỉ gần nửa đêm, phiên trực đã kết thúc nhưng em chưa về. mắt em dán chặt vào màn mưa, bên trong là 1 cơn rối loạn đang lặng lẽ dâng lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tinh ... * lại có tin nhắn vào giờ này sao * / mở điện thoại ra xem /
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
💬 có một vụ á.n m.ạ.ng cần anh đến hiện trường ngay. Nạn nhân bị giết vào khoảng 10 giờ đêm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 vậy anh nhắn cho tôi làm gì ?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
💬vì lần này cách thức gi.ế.t người cực kỳ man r.ợ.n .... Nên chúng tôi cần anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 vậy được! chờ tôi 1 chút
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
💬phiền anh rồi
Duy đến hiện trường trong vòng chưa đầy 15 phút. Đó là 1 căn nhà cũ kỹ nằm trong con hẻm sâu. Ánh đèn chớp chớp phía đầu ngõ tạo nên một không khí m.a qu.á.i đến r.ợ.n người
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
Anh.. anh đến rồi /sợ hãi/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao các anh lại sợ tôi vậy ? Tôi đã làm gì các anh sao?
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
Không, không phải do anh /giải thích/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ồ, vậy tôi hiểu rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
các anh đã mang cái x.á.c đi chưa? Nếu mang đi rồi thì tôi không thể phân tích cách thức gây á.n được đâu .
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
ch... úng tôi chưa ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thôi! các anh đừng nói nữa... Tôi hiểu rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đưa tôi vào trong... Được chứ !
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
Anh có thể tự vào mà đúng không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tất nhiên! nhưng phiền các anh gọi cảnh sát phụ trách vụ á.n này tới đây, tôi không thể vào 1 mình đc / cười /
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
📱 Thanh tra, anh đến vụ á.n m.ạ.ng lúc 10 giờ đêm nay đi !
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
📱 Duy đến rồi sao, vẫn làm việc chuyên nghiệp như mọi khi nhỉ ?
5 phút sau
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đến rồi ?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Tôi đây, bây giờ tôi dẫn anh vao xem hiện vụ án này được chứ ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ha! tôi đang chờ anh vì điều này đấy, Đi thôi!
Bên trong căn phòng là x.á.c một người đàn ông, khoảng 40 tuổi, bị treo ngược đ.ầ.u xuống đất. Lư.ỡ.i bị c.ắ.t lìa, những hàng m.á.u đông đen sẫm chảy xuống một tấm nhựa trắng đặt bên dưới cái x.á..c – như thể kẻ gi.ế.t ng.ư.ờ.i muốn lưu lại từng giọt m.á.u cuối cùng vậy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ồ, hu.n.g th.ủ lần này thú vị đấy
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Anh nói vậy là sao ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
cũng không có gì đâu !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
T.h.i th.ể ch*t 1 cách rõ ràng như vậy chắc các anh không cần tôi phân tích nữa đúng không?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Đúng vậy ! thứ tôi cần là tính cách của hu.n.g th.ủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
vậy sao? Hắn ta rất bí ẩn đấy
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Anh nói vậy là ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phải ! tôi cũng không biết
Rồi. em chú ý đến bàn tay n.ạ.n nh.â.n có 1 ngón tay bị c.ắ.t đ.ứ.t, đè trên 1 mảnh ghép lạ, em không bảo ai lặng lẽ mang về.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* Cảnh sát sao ? chi tiết này cũng bỏ qua, Đúng là ...kém cỏi mà *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu không còn nhiệm vụ tôi về trước nhé, mai tôi sẽ lại đến đây.
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Vâng ! phiền anh rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không sao đâu ...
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Vậy, anh về cẩn thận.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn anh
Bỗng trong đầu em vang lên 1 cảm giác rất lạ - Như thể có ai đó đang nhìn em từ phía sau, nhưng khi quay lại chỉ thấy cơn mưa đang lớn dần.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
THANH TRA ! /gọi to/
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
Sao... Sao vậy ?
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
Anh ấy vừa rời đi rồi
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
có chuyện gì mà anh cứ đứng ở đấy vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Các anh có cảm giác như ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình không ?
người ở lại canh chừng hiện trường
người ở lại canh chừng hiện trường
Không có ! anh đừng làm chúng tôi sợ
Từ đầu đến giờ, khuôn mặt của 2 người đàn ông này luôn trắng bệch không phải vì em mà là vì cái x.á.c quá gh.ê r.ợ.n
Duy... đã nhìn ra rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi... đùa thôi xin lỗi hai anh
Em không hề biết rằng, từ trên tầng hai của một căn nhà đối diện, có một người đang đứng lặng lẽ nhìn em qua ô cửa sổ . Đôi mắt người ấy đen nhánh, sâu hút và lạnh lẽo. Người ấy cười rất nhẹ, rồi quay đi.
tác giả
tác giả
Hi mng đây là truyện đầu tiên của tớ, có gì ủng hộ nhau nhé
tác giả
tác giả
chuyện càng ngày càng ghê nên cả nhà cân nhắc, nếu hay nhớ hối tui ra chap nhoo tui thích lắm đấy ><

Vết dao vô hình

Về đến nhà, Duy cầm mảnh ghép lên mắt không rời khỏi nó suốt nhiều phút.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Mảnh ghép này hoàn toàn trắng trơn sao?? *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Nó có ý nghĩa gì vậy ? *
Một tài khoản lạ bỗng nhắn tin đến cho Duy khi em vừa dứt dòng suy nghĩ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 sao em lại không soi nó dưới ánh đèn cực tím nhỉ ??
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Anh là ai !
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬Rồi từ từ em sẽ biết thôi, Bác sỹ à ~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬Anh thật sự là ai vậy
người kia không nhắn thêm gì nữa. Em mang mảnh kỳ lạ ấy ra máy soi. thật ngạc nhiên nó hiện ra 1 dòng chữ : " Anh đã bắt đầu rồi ~ bé con "
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*như thế này... là sao ? *
Em ôm tâm trạng hoang mang ngồi trên bàn làm việc suốt cả đêm. Sáng hôm sau, Duy nhận được một phong bì nhỏ không để tên người gửi, bên trong là mảnh ghép thứ hai - giống hệt đêm qua, nhưng lần này không có chữ ....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*là dấu môi ! *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Tại sao lại là dấu môi chứ ? sao dấu môi này là quen thuộc đến vậy nhỉ ?*
Em vội ghép vào mảnh ghép hôm qua ở cái x.á.c
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng rồi ! / nói nhỏ /
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
📱 sao anh còn chưa đến hiện trường vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Tôi đến ngay đây
Không ai biết ai gửi, không ai nhận ra vết môi ấy là của ai. Nhưng Duy thì biết – vì đã từng thấy nó. Trong một lần tư vấn cho một bệnh nhân trẻ tuổi lạ mặt cách đây nửa năm. Hắn không có bệnh án, cũng không có thông tin cá nhân rõ ràng. Nhưng giọng nói và ánh mắt ấy… Duy chưa từng quên. Hắn tên là Quang Anh.
T
U
A
3 ngày sau vụ á.n đầu tiên
Không phải kiểu mưa rào xối xả như lần trước, mà là một cơn mưa dầm – lê thê, lạnh lẽo, dai dẳng như sự trượt dài của một cơn điên không dứt. Thành phố ngập trong hơi ẩm, và những con hẻm bắt đầu bốc lên mùi ẩm mốc trộn với mùi sắt gỉ.
Đức Duy nhận được cuộc gọi vào lúc 3 giờ sáng.
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
📱“Lại có á.n m.ạ.ng. Cách hiện trường cũ 8 km. Lần này là một phụ nữ trẻ, th.i th.ể bị c.ắ.t x.ẻ đến biến d.ạ.n.g
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱 Tôi đến ngay đây !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*cùng 1 người *
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
📱 Anh ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱 có chuyện gì khó nói sao?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
📱À...ừm...không có gì đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Anh khá tệ trong việc nói dối đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱 Tôi không ép anh nói đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱 đừng suy nghĩ gì nhé
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
📱anh đến đây luôn đi !!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱 giọng của anh...có chút sợ hãi nhỉ
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
📱à..ừ....à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱tôi không ép anh nói mà !!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱tôi đến ngay đây !
Em cúp máy, khoác vội áo mưa, rồi bước vào màn đêm như một kẻ mộng du
Hiện trường là một căn hộ mini, tầng ba, khóa cửa bị phá từ bên ngoài. Bên trong, đèn điện bị đ.ậ.p vỡ toàn bộ, chỉ còn ánh đèn pin của cảnh sát lướt qua những vết m.á.u vẽ loang lổ như tranh trừu tượng trên tường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Hiện trường lần này đây sao * / có chút hụt hẫng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*với khả năng của hắn lẽ ra phải ....*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đang nghĩ về anh sao ? / thì thầm/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao anh lại ở đây ? / ngạc nhiên/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đoán xem ~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đang chêu ghẹo tôi sao ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em là bác sỹ tâm lý mà không phải sao ?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Duy anh đến đây chút đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đ..được
N.ạ.n nh.â.n là một nữ sinh viên năm cuối ngành múa. Cô bị lột sạch đồ, tay chân bị bu.ộ.c chặt vào bốn góc giường bằng dây đỏ. Đặc biệt, phần d.a từ ngực đến bụng bị l.ộ.t sạch như bị lột áo, để lộ n.ộ.i t.ạ.n.g vẫn còn nguyên vẹn nhưng không có m.á.u – như thể h.u.n.g t.h.ủ đã rút sạch nó ra trước khi h.à.nh quy.ế.t
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thú vị đây !
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Anh nói gì vậy ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi... tôi xin phép về trước được chứ ?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
chưa được!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tại sao?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Im lặng đi ...!
Ở đầu giường, một chiếc máy quay được đặt sẵn, đang chạy, ghi lại cảnh thi thể bị dàn dựng như một tác phẩm nghệ thuật.
Dưới sàn nhà, là mảnh ghép trắng thứ ba
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Mảnh ghép thứ 3 *
Em âm thầm nhặt lấy nó bỏ vào túi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tên tội phạm lần này là 1 kẻ tâm thần!
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Anh nói sao ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi chỉ biết vậy thôi có gì tôi sẽ báo thêm, tôi về được chưa?
cảnh sát điều tra/nv phụ/
cảnh sát điều tra/nv phụ/
Được rồi...mời anh / lắp bắp /
ra ngoài em không thấy hắn đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hắn ta đâu rồi ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* kệ đi *
về đến nhà
Em soi nó vào đèn cực tím. Lần này, không còn dòng chữ hay dấu môi. Thay vào đó, một biểu tượng k.ỳ d.ị hiện ra dưới ánh đèn cực tím – một con mắt bị rạ.c.h chéo bằng dao lam.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬Em thấy sao ?
Tinh ~ tinh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬Anh, chính là anh sao ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬Bây giờ em mới nhận ra sao ? hơi muộn đấy nhé ~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Không phải bây giờ tôi mới nhận ra đâu !
Hắn đang để lại những dấu hiệu. Hắn muốn Duy ghép từng phần một. Hắn đang chơi một trò chơi – và Duy, không cách nào thoát khỏi nó.

Trò chuyện với quỷ dữ

Tối hôm đó, khi về đến nhà, Duy phát hiện có một thứ kỳ lạ trước cửa.
Là một bó hoa loa kèn trắng – loài hoa mà mẹ em rất thích, nhưng đã chết từ khi em còn học đại học.
Trong hoa, có một mảnh giấy nhỏ: "Em thấy rồi đúng không? Vết dao không nằm trên xác chết. Nó nằm trong lòng người sống.” Dưới giấy, là tên: Quang Anh.
Duy đứng rất lâu. Mưa vẫn rơi đều. Đằng sau lưng anh, ở đâu đó trong ngõ hẻm, có một tiếng bước chân lướt nhẹ qua như gió
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hắn ta bảo mình thấy rồi sao ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thấy vết dao không nằm trên xác chết ...
Duy bước vào màn đêm tối, đi đến 1 quán cà phê.
Trời vẫn chưa dứt mưa. Bầu không khí xám ngoét như bị hút cạn màu. Thành phố rũ mình trong mùi bùn đất, rác ướt và xăng loang. Những con người co ro chạy trốn cái ẩm mốc len lỏi vào từng kẽ tóc, khe áo. Nhưng giữa khung cảnh lạnh lẽo ấy, Đức Duy lại ngồi im trong một góc quán cà phê cũ kỹ, mắt dán vào ô cửa kính.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hồ sơ vụ án thứ hai !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
phải rồi, mình ra đây là để nghiên cứu về nó mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em vẫn thích uống đen đá không đường ?
Giọng nói ấy vang lên như tiếng nhạc chạm vào dây thần kinh. Mềm mại, nam tính, và đầy nhạo báng. Duy ngẩng lên. Là hắn !
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lâu rồi không gặp anh tưởng em đã quên anh rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh biết không...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hửm ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh chính là người duy nhất em không quên được đấy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy là em nhớ anh sao ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cũng không hẳn là như vậy
Quang Anh ngồi xuống đối diện như thể đó là chỗ của hắn từ đầu. Hắn mặc áo sơ mi trắng, tóc hơi ướt, không che được vẻ quyến rũ lạnh lẽo trên khuôn mặt. Đôi mắt đen sâu thẳm, như hố đen nuốt mọi ánh nhìn. Trong tay là một ly cà phê bốc khói.
Duy ngạc nhiên, khẽ khựng lại trên mảnh ghép.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/hắn cười/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh vẫn ở thành phố này ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nghĩ anh có thể rời thành phố dễ dàng thế à ?
Hắn nghiêng đầu nhìn em ánh mắt khẽ lướt qua tập hồ sơ vụ án thứ hai em đặt trên bàn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
lại là 1 cái x.á.c nữa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vụ cô gái bị x.ẻ d.a à? Anh đọc trên báo rồi. Bọn họ chẳng biết gì cả. Đúng là thảm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đọc báo vì quan tâm à ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Quang Anh cười khẽ/ Anh thích m.á.u, chứ không thích ngu dốt. Cái cách họ mô tả mấy vết c.ắ.t ấy... thật sự xúc phạm đến sự tinh tế.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh thích máu lắm sao?
Hắn không hề giấu giếm. Hắn muốn em biết.
Quang Anh nhìn thẳng vào em. Ánh mắt trầm xuống, như có thứ gì vừa rò rỉ từ tâm trí hắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
M.á.u là ký ức. Em biết không, trong m.á.u có mùi của nỗi sợ. Có thứ ngọt ngào của cái ch.ế.t. Anh đã thu thập máu từ rất nhiều ng.ư.ờ.i – và không giọt nào giống nhau.
Hắn nói như thể đang kể về một bộ sưu tập nghệ thuật.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em từng thấy máu của người sắp chết chưa? Nó... ấm, và ... đau.
Không khí lạnh buốt xuyên qua lớp kính mờ. Duy bất động. Lời thú nhận trôi ra khỏi miệng hắn nhẹ như gió, nhưng lại nặng hơn cả những bản cáo trạng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh... muốn gì ở em
Quang Anh khẽ nghiêng người, thì thầm :
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Anh muốn em tiếp tục ghép". Vì chỉ có em mới hiểu được bức tranh cuối cùng. Bác sỹ à~ Họ sẽ không bao giờ biết máu ấy đã từng sống thế nào đâu.
Quang Anh đứng dậy, để lại ly cà phê đang uống dở. Trước khi rời đi, hắn nói không quay đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vụ á.n tiếp theo sẽ đẹp hơn nhiều. Nhớ nhìn thật kỹ nhé, bác sĩ. Mảnh ghép lần này sẽ khiến em rung động.
Đêm hôm đó, một bưu phẩm được để trước cửa nhà Duy. Bên trong là một ống nghiệm chứa m á u – đỏ sẫm, còn ấm, và một dòng chữ viết tay bằng máu: " Tận hưởng đi ~"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*lần này không có mảnh ghép nào sao ? *
T
U
A
Căn phòng tư vấn số 7 – nơi Duy vẫn thường tiếp nhận những bệnh nhân tâm thần nặng – hôm nay hoàn toàn yên tĩnh. Ánh sáng vàng lạnh từ bóng đèn huỳnh quang trượt dài trên tường, soi rõ những vết nứt nhỏ như mạng nhện, như những suy nghĩ không bao giờ được chữa lành.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em hẹn anh đến đây .... để làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Im lặng/
Quang Anh ngồi đối diện anh, hai tay đặt nhẹ lên đùi, đầu hơi nghiêng, miệng cười mơ hồ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em thấy không ?
Hắn thì thầm, ánh mắt không rời gương mặt Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giữa hai ta còn thiếu 1 buổi hẹn đúng nghĩa
Duy không đáp. Anh đã yêu cầu Quang Anh đến đây như một bệnh nhân – danh chính ngôn thuận – nhưng cả hai đều biết, đây chỉ là một vở kịch.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh làm thế để làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giết người, Mảnh ghép, Máu, Anh đang gửi tín hiệu gì cho tôi?
Quang Anh chớp mắt, cười, rồi đứng dậy bước về phía tấm bảng trắng trong phòng. Hắn cầm một cây bút, viết hai chữ thật to: "ĐỒNG CẢM".
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em biết không, những người anh giết… đều là những kẻ giả vờ. Họ sống như những con rối rỗng ruột. Em chỉ… giúp họ câm lặng vĩnh viễn. Máu họ đẹp theo cách họ không bao giờ hiểu được.
Hắn quay lại, chống tay lên bàn, nhìn thẳng vào mắt Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn em, em không giả vờ. Em cảm nhận được hết ....
tác giả
tác giả
viết đến đây cho bí ẩn kaka

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play