Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Attack On Titan │ Yasuragi No Kaze No Haka

Chuong 𝟏

Thế gian này ác lắm em ơi, cớ sao một thiếu nữ mới vỏn vẹn tuổi đôi mươi giờ đây lại tàn ác với em như vậy?
Hòa bình là gì vậy? Tự do là gì? Khi thế giới kết thúc chiến tranh liệu đó có phải là tự do, có phải là hòa bình mà ta mong ước không?
𓆝𓆟𓆜𓆞𓆡
'Papa..!'
Giọng nói của một đứa trẻ vang bên tai một người đàn ông trung niên khoảng tầm gần 40 hoặc hơn. Ngồi trên chiếc ghế gỗ, trên bàn là một xấp tài liệu, ấy thế mà ông sẵn sàng gác lại thứ công việc đang dang dở lại quay sanh nhìn cô bé đang đứng bên cạnh ông..
Với gương mặt hớn hở hơn bao giờ hết, có lẽ ông đã đoán được ắt hẳn đứa con gái bé bỏng của ông đây chắc là đã tò mò về điều gì, tò mò đến mức vì không tìm thấy câu trả lời, mà con bé chọn chạy đến nơi người cha của con bé hay làm việc, và hỏi nhưng câu hỏi con bé hay tò mò.
Vẫn là gương mặt như vậy, giọng nói hớn hở ấy khiến ông cảm thấy mọi nỗi phiền trong mình mà xua tan đi, bèn lên tiếng:
'Có chuyện gì vậy con?'
'Cha à, con đang thắc một điều..'
'Điều gì, con hãy nói cho cha nghe?'
'Làm sao mà sách lịch sử lại ghi chép là con người bên ngoài tường thành đã không còn..?'
Một câu hỏi được thốt ra nhẹ nhàng như mây trôi, gió nhẹ bay qua. Nhưng ý nghĩa của câu nói đó thì lại khiến ông bàng hoàng hơn bao giờ hết.
'Làm sao con người biết được nhân loại bên ngoài tường thành đã không còn sao?'
'Cha thật sự thắc mắc, lí do vì sao con lại hỏi vậy?'
Ông bàng hoàng là vì đứa con gái bé bỏng của ông, thường xuyên hỏi những câu hỏi như cách đẩy nhanh quá trình luyện tập, hoặc thắc mắc những điều ngớ ngẩn, hay là những điều lạ lùng trong cả cuộc đời này.
Nhưng lần này, con bé lại hỏi một câu khiến ông ngỡ ngàng và bàng hoàng hơn bao giờ hết, vì đó là lần đầu tiên ông thấy con bé với ánh mắt quyết tâm như vậy.
Có lẽ lần này, niềm tò mò hơn bao giờ hết trong chính con bé đã thức dậy. Điều này khiến ông cảm thấy thú vị, mà bỏ tay cầm bút xuống.
'Hừm, câu chuyện này chắc hẳn phải xuất hơn từ hơn 100 năm trước, vào ngày ấy.. "
Ông giải thích cho cô bé từng chút một theo cách ông biết được và hiểu riêng.
Cứ vậy, hình ảnh ấy lại mơ hồ đi.. Hình bóng của người cha thương cô bé nhất đã chẳng còn nếu như ngày ấy không xảy ra.
Có lẽ, con bé đã có cuộc sống yên bình cạnh một gia đình nhỏ có đầy đủ cha mẹ rồi.
.
.
|Hãy nhớ, hãy nhớ kĩ, ấn hiệu đó chính là thứ con sẽ cần cho sau này!|
|Con là chính là người kế thừa ý chí của chúng ta..|
.
.
'Amane..!'
Một bàn tay nhỏ bé của một cô bé chắc tầm khoảng 10 tuổi, khi ở kho lương thực cũ đã cố gắng lay người bạn của mình dậy.
Khi thấu người bạn của mình miệng liên tục nói lẩm bẩm gì đó cho trong miệng, lúc tó lúc nhỏ, lúc thì thào như một kẻ sắp phát điên tới nơi khiếm cô bé chẳng hiểu một chút gì cả.
Gương mặt hiện lên vẻ hoang mang tột độ, lại lo lắng không biết cô bạn của mình đã gặp ác mộng gì nhưnh chỉ trong thoáng chốc, đã quay về một gương mặt chẳng lấy một biểu cảm.
'Amane..!'
Sau tiếng gọi, người bạn của mà bé gọi dậy bỗng nhiên mở tròn xoe đôi mắt và bật dậy.
Làm cô bé giật mình, suýt thì lăn đùng lại đằng sau.
Amane Eidou
Amane Eidou
Đó là thứ..?
'Cậu ổn chứ, Amane, trên trán cậu lấm tấm nhiều mồ hôi lắm kìa!'
Amane Eidou
Amane Eidou
Uhm, tớ ổn, không cần lo cho tớ đâu, Helen!
Amane Eidou
Amane Eidou
Chỉ là gặp một chút ác mộng thôi.. // Giọng nhỏ dần //
Helen Bronte
Helen Bronte
Cậu nghĩ tớ sẽ tin sao, Amane?
Amane Eidou
Amane Eidou
À ừ thì.. 50 trên 50! // Liếc mắt sang chỗ khác //
Helen Bronte
Helen Bronte
Được rồi, chúng ta đi thôi, đi lấy phần lương thực được phát nữa!
Amane Eidou
Amane Eidou
Đây là.. khu tị nạn sao? // Nhìn xung quanh //
Helen Bronte
Helen Bronte
Cũng gần như gọi là vậy!
Amane Eidou
Amane Eidou
Nhưng hình như các cậu ấy còn đang say giấc mà?
Helen Bronte
Helen Bronte
Tớ nghĩ đi để lấy chỗ trước, chắc sẽ tốt hơn!
Amane Eidou
Amane Eidou
Vậy sao..? // Bất ngờ //
Amane Eidou
Amane Eidou
Không ngờ, sẽ có một ngày Helen đây lại biết dùng não để suy nghĩ đấy! // Khịa //
Helen Bronte
Helen Bronte
Ý cậu là gì..? // Giật mình //
Amane Eidou
Amane Eidou
Ý tớ là, sao cậu không dùng nào trong mấy trường hợp như cậu thanh mai trúc mã của cậu...
Amane Eidou
Amane Eidou
Bị bắt nạt ý, nghe tin cậu thanh mai trúc mã bị bắt nạt cái đã không nghĩ nhiều tẩn lũ kia tới nỗi, có một đứa gãy răng luôn, hình như có một đứa con bong gân tay!
Amane Eidou
Amane Eidou
May lúc đó cậu ấy ngăn cậu kịp, chứ chắc không biết lúc đấy cậu định tẩn lũ nhãi đó đến khi nào!
Amane Eidou
Amane Eidou
Đúng chứ, cậu bạn cuồng thanh mai trúc mã của tớ?
Amane Eidou
Amane Eidou
NovelToon
Helen Bronte
Helen Bronte
"Con nhỏ này biết quá nhiều rồi!"
Helen Bronte
Helen Bronte
Ta nên đi thôi, trước khi mọi người chen chúc nhau!
Helen Bronte
Helen Bronte
// Đánh trống lảng //
Amane Eidou
Amane Eidou
Tai đỏ hết rồi kìa! // Nhắc nhẹ //
Helen Bronte
Helen Bronte
Heh..? // Mặt đỏ lên //
𓆝𓆟𓆜𓆞𓆡
Suu
Suu
Lí do mọi người không thấy chap nào
Suu
Suu
Là vì con này làm bản nháp, rồi lỡ tay xóa chương mà tưởng bản nháp do không đọc
Suu
Suu
Thế là xóa hết
Suu
Suu
Giờ quên hết cốt truyện kia
Suu
Suu
Giờ sửa lại, làm một cốt truyện mới
Suu
Suu
Bye

2

Tại nơi phân phát đồ ăn cho người dân tị nạn ở Wall Maria, sau sự sụp đổ của bức tường thành giờ đây đã là lãnh địa của lũ Titan.
Mọi người chen chúc nhau xếp hàng thành một hàng dài, đông nghịt.
Ai nhìn cũng bơ phờ, mệt mỏi. Có hai người đàn ông đã vì miếng ăn mà sẵn sàng chuẩn bị lao vào đánh nhau một trận chỉ vì, từ ngày hôm qua tới giờ họ chưa có gì bỏ vào bụng cả.
Những gương mặt khắc khổ, đói nghèo, mệt mỏi hiện lên rõ ràng. Trong đó có nhưng ông bà cụ già cũng phải chịu số phận đứng xếp hàng đợi tới lượt mình.
Những bộ quần áo với loại vải rẻ tiền ấy nói lên hoàn cảnh năm xưa của họ đã phải lao động khổ lao, hay tìm cách kiếm sống để nuôi gia đình nhưng giờ đây họ chẳng khác gì người dân vô gia cư, không nhà không cửa ở đợ nơi khác.
Nàng cùng với Helen bước ra khỏi đám đông đó, nhưng với gương mặt vui vẻ sau khi thao túng được người phân phát lương thực cho nàng thêm vài ổ bánh mì vì còn bạn đang đứng đợi, thì Helen lại ngược lại.
Gương mặt xám xịt của cô nàng hiện ra rõ ràng, chắc phải có chuyện gì đã xảy ra trong lúc nàng và em đứng xếp hàng để tới lượt lấy bánh mì rồi.
Helen Bronte
Helen Bronte
Cái tên phân phát lương thực đó, một ngày nào đó tôi đây phải triệt sản ông cho bằng được! // Tức đỏ mặt //
Amane Eidou
Amane Eidou
Nào.. nào, vớ lại cái liêm sỉ đi nào cô bạn yêu quý của tớ!
Amane Eidou
Amane Eidou
Cậu thanh mai trúc mã sống cùng nhà với cậu kìa!
Amane Eidou
Amane Eidou
Giữ thế diện tí đi chứ..? // Mỉm cười //
Cả sáng hôm nay, à không trong những lần làm bạn với nàng.
Đối với em đó chẳng khác gì là một bi kịch sai lầm của bản thân, vì mỗi lần sơ hở hay chỉ cần có cơ hội. Một người như nàng với dáng vẻ điềm tĩnh, hay mỉm cười thế thôi.
Chứ thực chất là một người được cá có một miệng độc, chính vì thế em mới là nạn nhân hàng đầu trong bộ sưu tầm những nhân vật bị nàng cà khịa nhiều nhất không thương tiếc với cái vẻ mặt tươi tắn như hoa mới nở rộ.
'Helen!'
Một giọng nói hớn hở và vui vẻ được phát ra ngay bên cạnh Helen. Chẳng biết từ khi nào, cả hai đã tới nơi mà em hay bị trêu là 'Cậu thanh mai trúc mã của Helen'.
Helen thì vẫn đang chìm đắm trong suy nghĩ vì vài vụ việc xảy ra ở thời gian trong quá khứ, ấy vậy chì vì một giọng nói nhẹ nhàng cất lên bên lại làm em hoảng hồn.
Helen Bronte
Helen Bronte
A-Armin.. // Giật mình //
Armin Arlert
Armin Arlert
Cậu làm sao vậy, Helen?
Armin Arlert
Armin Arlert
Từ nãy đến giờ tớ cứ thấy cậu trầm ngâm, hình như cậu đang tức giận đúng không?
Helen Bronte
Helen Bronte
Heh..?
Helen Bronte
Helen Bronte
Không có!!
Armin Arlert
Armin Arlert
Nhưng lông mày cậu nhíu lại mỗi khi cậu im lặng thì chứng tỏ cậu giận rồi còn gì? // Những chằm chằm //
Helen Bronte
Helen Bronte
Cậu hiểu tớ quá rồi đó..! // Má hơi ửng hồng //
Armin Arlert
Armin Arlert
Ừ thì..
Amane Eidou
Amane Eidou
Ừ thì đi đến chỗ Eren với nàng dâu tương lai của nhà Jaeger ─ Mikasa thôi!
Amane Eidou
Amane Eidou
Các cậu định để hai cậu ấy lay hoay ở đó à? // Chỉ trỏ //
Như được giải thoát khỏi nguy hiểm sau cái nhìn chằm chằm của Armin và câu trả lời đáp lại em chưa kịp trả lời, đã bị nàng chen ngang đã giải cứu Helen một phen.
Làm em thở phào nhẹ nhàng, khiến Armin bỗng thắc mắc..
Armin Arlert
Armin Arlert
"Tại sao cậu ấy lại thở phào như trút được gánh nặng?"
Một thứ cảm giác hụt hẫng và khó tả đang lông bông trong nội tâm của Armin lúc này, cậu chẳng biết tại sao cách thở ấy lại khiến cậu cảm thấy nhạy cảm và khó chịu đến mức vậy.
Vì sao chứ?
Armin Arlert
Armin Arlert
"Cậu ấy rõ là người bên cạnh mình nhiều nhất? Nhưng lí do gì, khiến cậu ấy cảm thấy lúng túng khi nói chuyện với mình?"
Armin đưa mắt nhìn về phía Helen, thì bỗng một chàng trai tầm 15 tuổi chắc là đang gấp gáp lắm hay sao.
Mà chàng trai ấy chẳng chú ý đường đi mà đâm sầm vào Helen, khiến em ngã xuống đất làm mông có cảm giác đau đâu tê tê.
Lữ Khách
Lữ Khách
Người thiếu niên:Xin lỗi, xin lỗi rất nhiều!
Người thiếu niên đó khi đụng phải Helen đã lập tức phản xạ nhanh mà liên tục cúi đầu nói xin lỗi Helen một cách liên tục. Rồi anh chàng đó đưa tay để đỡ Helen dậy, làm em cảm thấy đỡ một chút ác cảm về chàng trai này.
Lữ Khách
Lữ Khách
Người bạn: Đi thôi!
Lữ Khách
Lữ Khách
Người bạn: Hôm nay chắc không có gì bỏ vào bụng đâu!
Lữ Khách
Lữ Khách
Người thiếu niên: Uhm, tớ biết rồi. À mà chuyện vừa nãy mong em bỏ qua cho! // Cúi đầu thêm một lần nữa //
Helen Bronte
Helen Bronte
Không có gì, anh không cần phải cúi người nhiều lần vậy đâu!
Helen Bronte
Helen Bronte
Anh chỉ cần xin lỗi được rồi, tôi không cần mọi chuyện trở nên lúng túng đâu!
Lữ Khách
Lữ Khách
Người bạn: Ọt ọt // Bụng kêu lên //
Tiếng đói móc meo của người bạn thiếu niên đã khiến Helen, với chàng thiếu niên khựng lại.
Xong sau đó, chàng thiếu niên gượng cười và chào tạm biệt Helen và đẩy người bạn đi.
Trong khi đó, người bạn của chàng thiếu niên cảm thấy nhục nhã khi không tự chủ được. Nhưng cũng đúng thôi, hai người phải chấp nhận một điều rằng..
Xếp hàng tận mấy tiếng, nhưng cuối cùng họ chẳng nhận lại đươc hì vì họ đã xếp tận mấy hàng ở nơi khác nhau nhưng cứ hễ tới luợt họ, hoặc sắp thì phần lương thực được phân phát đã hết.
Nhưng lúc xếp ở hàng cuối cùng trong lần này, họ đã có một 2 ổ bánh mì nhưng khi thấy 2 đứa trẻ con chỉ tầm mấy tuổi buộc phải nhịn đói nhìn mọi người đang ăn ngấu nghiến ở một góc mà ôm nhau run rẩy.
Có lẽ chúng đã mất cha mẹ vào ngày ấy rồi, nảy lòng thương xót người bạn đã đưa cho hai đứa trẻ phần cả ngày hôm nay của cả hai chỉ là một ổ bánh mì cho hai đứa trẻ đó.
Nhìn hai đứa trẻ ăn ngấu nghiến hai ổ bánh mì, nên họ chấp nhận chịu đứng cơn đói móc meo đang lên tới đỉnh điểm khi cả ngày hôm qua họ chẳng có một chút gì bỏ vào bụng còn hơn là nhìn 2 đứa trẻ mới được vài tuổi đã phải nhịn đói.
Lại phải chịu cảnh không người thân chốn nương tựa ở cái nơi hỉ ho cò gáy, không rõ sống ch** ra sao. Nhưng chỉ rõ, một ổ bánh mì là phần của cả ngày hôm đó, chỉ một phần lương thực mà hai người đàn ông sẵn sàng ẩu đá với nhau để dành đồ ăn.
Lúc ấy, Helen bỗng giữ tay của chàng thiếu niên ấy lại xong sau đó đó lấy hai ổ bánh mì trên tay của nàng đưa cho họ và nói..
Helen Bronte
Helen Bronte
Ngày hôm qua và sáng nay hai anh chưa có gì bỏ vào bụng đúng chứ?
Helen Bronte
Helen Bronte
Lấy đi!
Helen đặt lên tau của hai người, sau đó kéo một phần áo của Armin và nàng đi.
Mặc kệ sự hoang mang lẫn xúc động của hai chàng thiếu niên thực sự rất biết ơn em
Armin Arlert
Armin Arlert
"Helen..?"
𓆝𓆟𓆜𓆞𓆡

3

Armin Arlert
Armin Arlert
Eren! Mikasa! // Hớn hở chạy tới //
Armin hớn hở chạy tới trong vòng tay cậu là 3 ổ bánh mì dành cho ba người là cậu, Eren và Mikasa.
Còn nàng do chỉ xin được bốn ổ bánh mì, mà Helen đã cho hai anh chàng kia hai cái nên tất nhiên mọt điều là chỉ còn hai ổ bánh mì nữa.
Ít may thay, Armin có tận ba cái nên không cần phải lo cho Eren và Mikasa nữa.
Eren Jaeger
Eren Jaeger
Armin?
Armin Arlert
Armin Arlert
Nè! May mà kịp!
Armin Arlert
Armin Arlert
Ông già lấy phần cho bọn nhóc tụi mình đó!
Armin nhanh nhảu lấy một trong ba ổ ánh mì trong tay mà đưa một cái cho Mikasa.
Mikasa Ackerman
Mikasa Ackerman
Cảm ơn cậu!
Ổ thứ hai, cậu đưa nó cho Eren nhưng vừa mới đưa xong.
Ánh mắt của Eren ngước nhìn lên, hóa ra là một tên lính chắc là trực thuộc ở binh đoàn đồn trú vì trên áo hắn có hình của binh đoàn đồn trú.
Nhìn chắc là một tên đã hơn ba mươi mấy tuổi rồi, mặt mũi thì chẳng ra vào đâu mà còn đáng ghét.
Hắn nhìn đám trẻ Armin, Eren và Mikasa một cái sau đó lại quay phắt với một tiếng 'hừ' rõ để nàng và Helen đang nói chuyện với nhau còn nghe rõ.
Sau đó hắn ta lại bỏ đi trước sự hoang mang của cả năm người.
Eren Jaeger
Eren Jaeger
Hắn ta làm sao vậy?
Armin Arlert
Armin Arlert
Không trách được!
Armin Arlert
Armin Arlert
Phân phát thế này có lẽ làm mọi người không có đủ lương thực..
Armin Arlert
Armin Arlert
Đó là phần cho cả ngày đấy!
Armin Arlert
Armin Arlert
Nhiều người tị nạn quá mà!
Armin Arlert
Armin Arlert
Lương thực vốn hay bị thiếu, và câu biết họ coi thường dân chúng ngoài rìa thế nào rồi đấy!
Nàng quay ngoắt đi nhìn bốn người đàn ông đang giằng co nhau phần luơng thực ít ỏi.
Họ cãi nhau rõ để nàng đủ nghe thấy những lời lẽ họ sẵn sàng làm vì miếng ăn mà sống.
Đúng thật đó vừa là bản năng cũng là thứ họ muốn. Làm gì có ai muốn phải làm gì với cái bụng chưa có gì bên trong cả.
Rồi nàng lại nghe được cuộc trò chuyện của hai tên lính trong đó có một tên lính vừa nãy đã nhìn đám trẻ tụi này một cách khinh bỉ.
Cuộc trò chuyện, tụi hắn nói về việc tại sao chúng lại phải chia lương thực cho bọn người ngoài.
Lữ Khách
Lữ Khách
Tên lính: Bọn Titan đã vào thành, sao không xơi tái thêm vài tên nữa có phải hơn không?
Lời lẽ đê tiện đó được phát ra từ một tên đàn ông như vậy khiến cả năm người đều bất ngờ.
Eren không kiềm chế được cảm xúc mà hùng hồn bước đến nơi mà hai cái tên đang mải nói lời phỉ báng người dân ở ngoài rìa tường thành
Armin Arlert
Armin Arlert
Eren!
Lữ Khách
Lữ Khách
Tên lính 1: Cứ thế này tình trạng thiếu lương thực sẽ tồi tệ hơn thôi!
Eren một phát đi đến đá vào chân hắn một cái đau điếng khiến hắn đang nói bỗng dừng lại mà kêu lên
Hắn tức giận mà chửi Eren một phát mà vung tay đấm thẳng vào gương mặt của Eren, tên lính bên cạnh đang nói chuyện với hắn cũng vậy mà vung chân đá Eren một phát.
Làm Eren đang loạng choạng bởi cú đấm của tên lính kia lại phải được chịu thêm một lần đá nữa, khiến cậu phải ngã xuống nền đất cứng.
Nhưng cơn tức giận bên trong cậu chẳng nguôi ngoai gì cả, nó càng thêm bùng nổ hơn bởi hành vi thiếu suy nghĩ của bọn lính này.
Eren Jaeger
Eren Jaeger
Đã chẳng biết gì cả..
Eren Jaeger
Eren Jaeger
Đã thông thấy tận mắt lại còn... cảnh bọn chúng ăn người ta như thế nào!
Lữ Khách
Lữ Khách
Tên lính 1: Im đi! // Tiến tới //
Tên lính đó tiến tới định làm thêm một trận với Eren nữa, nhưng Armin đã chạy tới ngăn cản lại.
Armin Arlert
Armin Arlert
Xin lỗi ạ!
Armin Arlert
Armin Arlert
Tại cậu ấy đói qua thôi, nên mới vô lễ như vậy ạ!
Nhìn thấy cảnh Armin chịu hạ mình vì một tên lính ất ơ như vậy khiến Helen đang đứng bên cạnh cảm thấy có một ngọn lửa đang ẩm ỉ trong lòng mình.
Helen Bronte
Helen Bronte
Armin..
Armin Arlert
Armin Arlert
Thật lòng xin lỗi ạ!
Armin vì vậy mà chọn sẵn sàng cúi người xuống hạ thấp bản thân với một tên lính như vậy sao.
Nhìn thấy mà tức giận không thôi, em đã định tiến tới khi trên mặt là những mạch máu nổi lên rõ khiến ai ở gần cũng nhìn thấy.
Siết chặt nắm tay, em định đi đến nơi Armin đang hạ thấp bản thân xuống thì lại bị nàng đang đứng đó chứng kiến hết mọi cảnh tượng trong đôi mắt ấy cầm tay mà ngắn cản lại.
Amane Eidou
Amane Eidou
Bây giờ chưa phải lúc!
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người đang đổ dồn về phía mình từ tứ phía.
Lữ Khách
Lữ Khách
Tên lính 1: Thật là..
Lữ Khách
Lữ Khách
Tên lính 1: Không có bọn tao thì chúng mày ch** hết cả rồi!
Lữ Khách
Lữ Khách
Tên lính 1: Bọn trẻ chúng mày nên học cách biết ơn một chút!
Armin Arlert
Armin Arlert
Vâng!
Eren Jaeger
Eren Jaeger
Ch** tiệt, ai mà thèm sống nhờ vào một kẻ như hắn chứ?
𓆝𓆟𓆜𓆞𓆡
Suu
Suu
Còn ai nhớ tui không?
Suu
Suu
Mấy nào lặn tiếp!
Suu
Suu
Đang tập làm thợ lặn
Suu
Suu
(`・ω・´)
Suu
Suu
Nào thấy không ra tự hiểu!
Suu
Suu
He
𝙀𝙣𝙙

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play