Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Văn Hàm] Thế Giới Song Song

Chap 1

Nhạc Cẩm Mai
Nhạc Cẩm Mai
Ưm ~ Ơ...aaa /rên rỉ/
Nhạc Cẩm Mai
Nhạc Cẩm Mai
A~ ớ~... S-ướng chết mất!
YangBoWen
YangBoWen
Rên to lên
Nhạc Cẩm Mai
Nhạc Cẩm Mai
Aaa~Ưmm
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
...
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
" Lại nữa rồi"
YangBoWen
YangBoWen
La lên cho nó nghe đi ~
Trong căn biệt thự to, trên tầng hai phát ra tiếng rên rỉ, la hét và thở dốc của người đàn ông và phụ nữ
Họ làm như vậy chính là muốn khiêu khích, trêu chọc một người đang ngồi một góc ở trong bếp
Cái mùi Rượu Whisky cùng mùi Cam lan tỏa khắp nhà
Là mùi pheromone của hai con người đang làm t.ì.n.h trên tầng hai
YangBoWen
YangBoWen
Nào, bé cưng rên to lên cho thằng câm dưới nhà nghe đi
Nhạc Cẩm Mai
Nhạc Cẩm Mai
D-dạ/rên to/
Người đàn ông trên kia là chồng của cậu đó...
Cậu không muốn ở đây để tiếp tục nghe nữa
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/đi ra ngoài/
Bên ngoài đang là mùa đông. Đêm đông rất lạnh nhưng cậu chỉ mặc một cái áo hoodie màu trắng, chiếc quần suông màu xanh nhạt, bộ đồ rộng che đi cơ thể gầy và nhỏ nhắn
Cậu hít phải khí lạnh bên ngoài, nó lạnh, cực kỳ lạnh nhưng hình như không lạnh bằng những loài bên trong nhà
Đôi tay nhỏ dưới lớp áo hoodie bọc lấy cơ thể đi dọc trên vĩ hè, cậu là chỉ muốn đi dạo thôi, không muốn ở trong cái căn nhà đầy tiếng rên rỉ của một con đ.ĩ đâu
_________
Thế giới này thật lạnh lẽo, nó không có chỗ cho cậu
Ai cũng chán ghét cậu không muốn nhìn thấy cậu, thậm chí là cả ba mẹ ruột của mình
Chồng cậu lại làm việc tồi tệ trước mặt cậu, công khai ngoại tình ngay trước mặt cậu
Cậu buồn, ấm ức nhưng chỉ có thể nhẫn nhịn mà sống, chỉ có thể nhìn những thứ trước mắt rồi lặng lẽ rời đi
Thế giới này không có chỗ cho cậu...
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/bước đi khập khiễng/
: Con mẹ nó tránh ra mau lên, xe mất thắng rồi!
Bíp....bíp
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/mở to mắt/
Rầm!
Chiếc xe tải bị mất phanh lao với vận tốc cao, mất lái tông vào vỉa hè. Khoảng khắc đó người dân thấy khi chiếc xe tải lao đến vỉa hè, một thân hình nhỏ bị đâm rồi kéo lê sau đó nằm bất tĩnh, máu bắt đầu tuông ra như suối...
Thật muốn la lên nhưng cổ họng như có thứ gì có chặn lại.
_______________
Khoảng không vô hình:
: Kỳ Hàm, sao cậu lại hiền đến vậy?
: Tại sao cậu không giống như tôi một chút nào
: Nhu nhược, yếu đuối để người khác chà đạp sỉ nhục mình?
: Tại yếu đuối đến mức không phản kháng những loại người đó?
: Cậu nhẫn nhịn như vậy làm gì?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
...
: Kỳ Hàm, chúng ta hoán đổi
: Cậu sẽ đến với thế giới khác, còn cái thế giới rách nát thì để tôi!
: Tôi không hề muốn bản thân mình bị chà đạp và sỉ nhục như vậy
: Mẹ khiếp, cậu thật sự là bản vô dụng của tôi!
: Khổ đủ rồi, đến nơi dành cho cậu đi. Còn nơi này thì để cho tôi chơi, con mẹ nhà cậu!

Chap 2

[Thế Giới 1, dịu]
Cậu ở trong phòng bệnh đến nay đã được 2 ngày rồi
Đầu thì đau như búa bổ, cơ thể thì đau nhức không có chút sức lực nào, khắp nơi trên cơ thể thì có vết thương, lớn có nhỏ có
Nhưng cậu vẫn tự chăm sóc cho bản thân. Lắm lúc có bác sĩ và y tá đến giúp cậu nhưng người ta không thể giúp cả ngày được nên chỉ có thể tự thân làm tất cả
Lưu ý nhỏ, vì hiện tại cậu đang không thể nói chuyện mà dùng ngôn ngữ kí hiệu của người câm. Khi có thoại của cậu thì sẽ là như này: { -....- } Và khi cậu thoại bằng cách dùng bút viết thì sẽ là như này: { *...* }
: Bạn nhỏ Omega, em không người thân hả?
Một y tá khá lớn tuổi đang giúp cậu lấy hộp cháo trên trên bàn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
- Em có ạ -
: ....?
Y tá nhìn cậu dùng tay làm kí hiệu như thế để nói thì đoán ra được
: Em không thể nói chuyện?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/gật đầu/
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
- Chị hiểu ý em nói ạ?-
: Chị hiểu, chị làm ở bệnh viện mà nên chỉ từng học qua ngôn ngữ của người không nói được /cười/
: Em có người thân sao chị không thấy chỉ thấy em lủi thủi một mình như vậy
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
...
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
- Họ bận rồi -
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
- Chị ơi khi nào em được xuất viện vậy?-
: Em phải ở lại thêm ít nhất phải 3 ngày đấy không thể về nhà sớm đâu
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/cắn môi/
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
- Em muốn về nhà...-
: Không được đâu, khi nào khỏi thì về
: Yên tâm đi ngày mai chị sẽ ghé qua thăm em
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/gật đầu mỉm cười/
Y tá kia nhìn cậu cười nhịn không được thì khen một câu
: Em cười lên xinh quá, bạn nhỏ Omega
Cậu nghe nữ y tá kia nói xong thì đơ ra một lúc khiến cho y tá tưởng mình nói gì sai nên xin lỗi rồi nhìn cậu đầy lo lắng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
- Không sao đâu ạ, chỉ là em có hơi bất ngờ thôi, chỉ khen em?-
: Đúng vậy, làm sao hả?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
- Không có, chỉ là em hơi bất ngờ thôi -
: Làm gì mà bất ngờ vậy, bộ đó giờ không ai khen em hả?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/gật đầu/
: ...
: Họ chính là có mắt như mù, con mắt có bê tông che rồi
Lần đầu có người khen mình cười xinh, cũng thấy có chút vui
_________
Buổi chiều, khoảng 17 giờ chiều. Mặt trời lặn xuống từ từ, mặt trăng lại từ từ ngoi lên
Cậu ngồi trên giường bệnh, mặc bộ đồ bệnh nhân, thân ảnh cô đơn một mình trong phòng bệnh có mùi sát khuẩn, hai chân đung đưa nhẹ, tay chống lên giường bệnh quay đầu nhìn ra cửa sổ bên ngoài
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Phải ở lại thêm 3 ngày nữa"
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/thở dài/
Cạch!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/quay đầu lại/
Bên ngoài cửa phòng bệnh, một thiếu niên với khuôn mặt non nớt búng ra sữa, trên người là áo khoác màu đen có hơi rộng so với người của cậu ấy, mũ của áo khoác to trùm trên đầu đẩy cửa vào nhìn cậu
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tả Kỳ Hàm, anh quậy đến mức phải nằm viện à?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
???
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
/híp mắt nhìn cậu/
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nhìn cái gì?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
- Không có quậy, là do tôi bị tai nạn -
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
???
Minh nhìn cậu khua tay múa máy thì chấm hỏi đầy đầu
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi hỏi anh mà anh múa cái gì cho tôi xem vậy...?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
...
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
/tiến lại gần cậu/
Cậu nhìn khuôn mặt khó hiểu của Minh thì chỉ thấy bất mãn. Mà cũng quen rồi, trước đây người khác không hiểu cậu đang nói gì và làm gì, lúc đó họ thường nói cậu như một thằng hề...
Nhìn xung quanh căn phòng, cậu thấy có một cây bút trên bàn thì cầm lấy nó ghi cái gì đó trên lòng bàn tay rồi đưa ra trước mặt cho Minh đọc
* Không phải tôi quậy gì đâu, là do bị tai nạn*
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
/nhíu mày/
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ủa anh bị câm à :)?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Mắc gì không mở miệng nói mà phải ghi ra tay?
Cậu ngẩn đầu nhìn Minh, gật đầu
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...

Chap 3

Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Gì chứ?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Biết là vụ tai nạn nhưng sao có thể không nói được ngay lập tức như vậy?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
" Cậu ấy là ai vậy chứ"
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/bĩu môi/
Cậu lại cuối đầu ghi ghi trên tay
* Tôi bị câm từ lâu rồi không phải từ vụ tai nạn mấy hôm trước*
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
???
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
" Không phải hai tuần trước mình đến nhà tìm Văn Ca anh ta đang cố cãi với Văn Ca sao?"
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Bị câm lâu rồi?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/khó hiểu gật đầu/
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Từ khi nào, không phải hai tuần trước anh còn cãi lộn với Văn Ca à?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
* từ khi nhỏ*
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
CÁI GÌ??
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Kỳ Hàm, anh bị tai nạn đến nỗi đầu óc không bình thường à?
Minh đột nhiên quát lên khiến cậu giật mình ngơ ngác nhìn Minh
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
X-xin lỗi... Tôi không cố ý quát lên đâu
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nhưng mà... nhìn anh khác quá
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Không giống...
Cậu và Minh, ai cũng có thắc mắc và câu hỏi. Đều đưa ánh mắt khó hiểu mà nhìn nhau
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
* Nhưng mà cậu là ai?*
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Anh bị tai nạn đến ngáo thật rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi là Trần Tuấn Minh!
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Kỳ Hàm, tháng trước anh vừa đánh nhau với tôi đó
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
" Hả??! "
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
* Tôi không có đánh cậu, đây là lần đầu tôi thấy cậu mà *
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
!?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Lần đầu thấy tôi á??
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/gật đầu/
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Cái mẹ gì đang diễn ra vậy
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
* Tôi không có đánh cậu, cũng chưa từng gặp cậu không thể nào đánh cậu được*
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...
Minh nhìn cậu, phải nói là nhìn chằm chằm. Cậu thấy người khác nhìn mình thì rụt người lại, ánh mắt có hơi sợ hãi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
" Mình không thích bị nhìn chằm chằm"
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
" Anh ta bây giờ có phải Tả Kỳ Hàm không? Hay là người khác vậy"
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi... tôi ra ngoài một lát
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
/ nhẹ gật đầu/
___
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱Văn Ca!
📱 Chuyện gì?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱 Hình như em đi gặp người khác chứ không phải Kỳ Hàm
📱Minh Minh, em nhớ Dịch Hằng đến nỗi vừa xa nó liền nói chuyện tào lao à?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱 Không phải, em nó thật
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱 Lúc nãy em đến gặp, Kỳ Hàm không nói chuyện được
📱...
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱Anh ấy nói là bị câm từ nhỏ
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱 Làm sao có thể có chuyện quái này chứ??
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱Từ trước đến giờ không ai cãi lại anh ấy anh biết mà, làm sao có thể bị câm từ nhỏ?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱Hơn nữa bây giờ em vừa nhìn chằm chằm liền rụt cổ sợ hãi cứ như tưởng em đang muốn ăn thịt anh ấy vậy
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱Trông rất nhát gan, không hề giống với Kỳ Hàm của trước đây!
Đầu giây bên kia nghe xong thì im lặng một lúc
📱Minh Minh, tạm thời nhờ em quan sát Kỳ Hàm có được không?
📱Anh không thể về nhà, chuyến hàng lần này quan trọng như thế nào em biết
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...
📱Anh giao Kỳ Hàm cho em quan sát được không?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
📱 Được rồi, vậy cứ để em
_________
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
" Kỳ Hàm, em lại muốn bày trò gì đây? "

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play