[ Kaiser X Ness/Kainess ] Thanh Âm Của Mưa
1
Ness Alexis, một hoàng tử nhỏ giữa gia tộc danh giá, nhưng lại chẳng khác gì cái bóng lặng lẽ. Dù là con một, em chưa từng biết đến sự ấm áp của một gia đình thật sự.
Cha em chỉ xem em như trách nhiệm nối dõi. Từ khi còn bé, em đã phải học cách tự ăn tự ngủ và tự học cả cách tự mình chữa lành những tổn thương mà thế giới đã làm với em.
Bỗng một ngày, khi nắng chưa kịp len qua khung cửa, người hầu đến gõ nhẹ cửa phòng em, bảo rằng cha muốn gặp. Trong lòng bất an nhưng Ness vẫn ngoan ngoãn nhận lệnh, đôi mắt bình lặng khiến người ta tưởng rằng em không hề cảm thấy gì.
Xuống đại sảnh rộng lớn, bên cạnh nơi cha đang đứng là một người con trai lạ mặt. Khuôn mặt đẹp như tranh nhưng khí chất lại không dễ gần.
Cha
Hừm, đây là Kaiser Michael. Từ hôm nay, cậu ta sẽ là người hầu riêng của con. /Giọng nói khô khốc như thường ngày/
Ness khẽ chớp mắt, hơi sửng người. Không phải vì Kaiser mà là vì sự quan tâm nhỏ của cha. Từ nhỏ đến lớn, em chưa từng được cha hỏi han quan tâm hay thậm chí là một nụ cười dịu dàng.
Vậy mà hôm nay ông lại cất công chuẩn bị cho em một người hầu riêng. Một hành động nhỏ nhưng đối với Ness lại như tia sáng chiếu qua.
Ness Alexis
/Cúi đầu/ Vâng.. rất vui khi được gặp anh.
Kaiser Michael
/Cười nhạt/ Từ giờ tôi sẽ chăm sóc cho tiểu thiếu gia.
Ness Alexis
Em sẽ dẫn anh đi tham quan một vòng biệt thự nhé /Giọng nói nhỏ và dịu như hương hoa mùa xuân/
Em quay người, bước chậm về phía hành lang dẫn vào những khu vực chính của lâu đài.
Kaiser im lặng đi sau, ánh mắt không rời bóng dáng nhỏ bé ấy.
2
Ness Alexis
Đây là phòng khách.. khá rộng nhưng chẳng ai lui tới nhiều
Ness Alexis
Kia là thư viện. Em thường đến đây mỗi khi có thời gian rảnh. Em thích đọc sách lắm..
Kaiser Michael
/Ánh mắt lướt qua từng kệ sách/ Hửm, công tử nhỏ nhà này là một mọt sách?
Ness Alexis
/Vẻ mặt ngập ngừng/ Có lẽ vậy.. Em là Ness Alexis.., có thể em hơi khó hiểu một chút, mong anh không chán..
Đôi mắt em đen thẩm, chứa đựng vết nức đã cũ của những ký ức tổn thương. Thứ cảm xúc bị đè nén quá mức không còn bật thành nước mắt, chỉ còn đọng lại nơi ánh nhìn.
Kaiser Michael
.. Em hay nhịn ăn và thức khuya sao?
Ness Alexis
!? /Đôi mắt em mở to, đồng tử giãn nhẹ/
Kaiser Michael
Bất ngờ lắm ư? Người thì gầy do bỏ ăn, mắt thâm quầng vì mất ngủ.. vậy mà chẳng ai nhận ra, kể cả em.
Ness Alexis
/Mỉm nhẹ/ Không ngờ anh để ý chi tiết nhỏ như thế đấy! Vậy rồi, nhờ anh chăm sóc em nhé.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, tiếng nói thỉnh thoảng vang lên trong hành lang, khiến không khí của tòa lâu đài bớt đi phần lạnh lẽo.
Cuối cùng, họ dừng lại trước một cánh cửa gỗ. Ness xoay nhẹ tay nắm, mở cửa phòng mình. Căn phòng không quá rộng nhưng ngăn nắp và ấm áp với màu kem nhẹ. Em bước vào, lấy từ ngăn bàn một tờ giấy đưa cho Kaiser.
Ness Alexis
Đây là thời gian sinh hoạt hằng ngày của em. Mong không làm phiền anh quá nhiều.
Kaiser Michael
/Nhận lấy, đôi mắt lướt nhanh qua những dòng chữ viết tay nắn nót/ Không phiền. Đây chính là trách nhiệm của tôi đối với em.
Tối hôm đó, lâu đài vẫn yên lặng như mọi khi.
Ness đã thay đồ ngủ, mái tóc ướt ướt chưa được khô hẳn.
Em tựa lưng vào thành giường, đôi chân nhỏ co lên cùng một quyển sách đang mở trên tay. Ánh đèn vàng nhạt tỏa sáng trong căn phòng tối đen ấy.
Một tiếng gõ cửa vang lên
Kaiser Michael
Tôi vào nhé. /Giọng trầm thấp nhưng lại mang sự dịu dàng dành riêng cho em/
Cánh cửa mở ra trước khi em kịp đáp. Kaiser bước vào với một ly sữa nóng, mùi thơm thoang thoảng trong không khí.
Kaiser Michael
Tôi đoán giờ này em không ngủ được. Uống chút sữa sẽ dễ ngủ hơn /Đặt ly sữa lên bàn/
Em nhìn anh, ánh mắt thoáng ngỡ ngàng nhưng nhanh chóng trở lại vẻ ban đầu.
Em nhận ly sữa bằng cả hai tay, nhấp từng ngụm nho nhỏ.
Ness Alexis
Cảm ơn anh.. /Nói nhỏ, đầu hơi cúi xuống, mắt chỉ tập trung nhìn dòng sữa trắng tuyết/
Kaiser Michael
/Nhìn em một lúc lâu/ Cảm giác được quan tâm thế nào. Em vẫn chưa quen à?
Ness không đáp, chỉ im lặng, tay siết nhẹ vào ly sữa, bàn tay đỏ dần vì quá nóng.
Em ngẩng đầu lên, môi mím lại
Ness Alexis
Vừa dễ chịu nhưng cũng vừa đau đớn.. Cảm xúc của em kì dị nhỉ?
Kaiser Michael
/Tiến lại gần, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên đầu em/ Có nhiều điều em cần học hỏi.. Hãy để tôi dạy em về thứ cảm xúc đó.
Kaiser Michael
Ngủ đi, chẳng phải mai em còn đi học nữa sao?
Ness Alexis
À.. ừm anh ngủ ngon..
Kaiser Michael
Em cũng vậy /Rời đi/
Anh khép cửa lại sau lưng, tiếng cửa nhẹ nhàng vang lên.
Kaiser đi như mang theo cả hơi ấm, tiếng nói và những cảm xúc gần chạm kịp đến tim em.
Căn phòng nhỏ bỗng chốc chở nên trống rỗng lạ thường, chỉ còn lại bóng tối và sự im lặng.
Không hiểu sao.. em lại có một chút tiếc nuối len lõi trong lòng nhỉ?
Nhưng em quen với việc chôn giấu cảm xúc rồi nên vẫn như mọi lần, em chỉ lặng lẽ nhìn theo bóng lưng anh khuất dần, chẳng gọi chẳng níu.
Chỉ là.. trái tim em hẫng đi một nhịp và hơi đau một chút..
Mặc kệ hết những cảm xúc rối loạn ấy, em chậm rãi kéo chăn lên, cuộc tròn trong cái ổ chăn ấm áp, bản thân chìm dần vào giấc ngủ.
3
Em dụi mắt, nghĩ bụng chắc mình là người dậy sớm nhất trong lâu đài này.
Nhưng em hơi sửng lại khi bước xuống bếp.
Kaiser đã ở đó từ lúc nào, tay áo sơ mi xắn gọn, trên bàn thơm nức mùi bánh mì nướng và ly sữa nóng dành cho em.
Em đứng ngơ ngác, đôi mắt mở to, không ngờ anh lại siêng năng đến vậy. Nhưng rồi, mùi đồ ăn lan vào đầu mũi khiến bụng em hơi cồn cào.. không phải vì đói mà vì khó chịu. Em chưa bao giờ có cảm giác dễ chịu với bữa sáng.
Kaiser cũng biết em hay bỏ ăn nên nếu gặp mặt chắc anh sẽ ép ăn mất. Nghĩ tới cảnh bỏ đồ ăn vào miệng mà em muốn nôn.
Em quay đi, bước thật nhanh về cửa chính. Tuy vậy, trước khi đi em không quên lén lấy một vài thanh chocolate bỏ vào túi.
Chocolate và sữa có lẽ là hai món em thích nhất, vì chúng mang đến cho em một cảm giác dễ chịu.
Chocolate chứa 'Phe-ny-lethy-la-mi-e' (PEA), chất này kích thích cảm giác 'đang yêu' và hương vị kết cấu đắng dễ chịu.
Còn sữa, nhờ chứa 'Tryptophan' giúp cơ thể em giảm lo âu nhẹ và ổn định tâm trạng.
Nhưng khi hòa vào nhau, hương vị ấy lại trở nên quá 'yêu thương'.. một cảm xúc mà em đã chán ghét từ lâu.
Ngay khi bước ra khỏi cửa, em vẫn không hay biết có một ánh mắt nãy giờ luôn dõi theo mình.
Kaiser đứng tựa vào tường với vẻ mặt lạnh nhàn nhạt.
Anh không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn bóng lưng ấy rời đi đầy hứng khởi.
Kaiser Michael
"Mèo nhỏ lại bỏ bữa nữa rồi. "
Kaiser thở dài, không gọi em lại. Anh để em đi, giả vờ như chưa nhìn thấy gì cả.
Anh cứ thế để em đi đến trường cùng phần bữa sáng là vài thanh chocolate.
Sân trường buổi sáng lấp lánh, từng cơn gió nhẹ thổi qua mái tóc của Ness.
Em bước vào cổng trường, cặp sách khoác trên vai.
Bỗng một giọng nữ ngọt lịm vang lên
Em chưa kịp phản ứng thì cổ tay đã bị kéo.
Một nhóm học sinh hau nam, hai nữ đang đứng tụ lại với nhau. Tóc nhuộm sáng, đồng phục sửa kiểu.
Cả bọn đồng loạt liếc về phía Aiko, người đang siết lấy cổ tay của Ness. Em bị dắt đi như một món đồ.
Aiko
Đi cùng bọn tớ chút a nga~
Dù cơ thể có hơi cứng lại nhưng em vẫn vì thói quen mà khẽ gật đầu. Cả nhóm rẽ qua dãy hành lang nơi lặng gió. Khu này ít ai lui tới, vừa không có camera vừa cách biệt khỏi nơi đông người.
Ness hơi sững lại, một cảm giác lạ len vào lòng ngực.
Nụ cười trên gương mặt bọn họ dần trở nên giả tạo.
Sống lưng em dường như lạnh lên. Ánh mắt lóe lên tia bất an.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play