Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Gtop ] Rối Loạn

Hồi 1

Choi Seunghyun tỉnh dậy trong căn hộ quen thuộc – hay đúng hơn là căn hộ của “Gã”.
Ánh sáng ban mai rọi xiên qua rèm, hắt lên bộ suit Balmain vắt hờ hững trên ghế.
Mùi nước hoa Chanel No.5 vẫn còn lẩn khuất trong không khí, nhưng thứ khiến anh nhận ra gã không còn ở đây… là sự im lặng.
Seunghyun bước ra khỏi giường, gọi khẽ:
choi seunghuyn
choi seunghuyn
GD?
Không tiếng đáp.
Không tiếng giày cao gót đạp xuống sàn gỗ.
Không tiếng chửi thề buổi sáng.
Không tiếng bật nhạc quá to như thể thế giới chỉ có gã và bản nhạc của gã.
Thay vào đó, có tiếng tách – tách. Một tách trà đang được khuấy nhẹ.
Seunghyun quay đầu. Người ngồi ở bàn ăn không phải là G-Dragon.
Mà là Kwon Ji Yong – đôi mắt trầm buồn, tóc rũ xuống trán, mặc áo len xám và quần vải giản dị.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Chào buổi sáng, anh,
Ji Yong khẽ nói.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Tôi... lại là người mở mắt trước.
Seunghyun đứng chết lặng vài giây.Rồi anh ngồi xuống, đối diện với bản thể ấy.
choi seunghuyn
choi seunghuyn
GD đâu rồi?
Ji Yong cụp mắt, nhìn vào đáy tách.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
GD đã "ngủ".
Câu nói ấy chẳng khác gì một nhát dao cắt ngang tim Seunghyun – và cũng đã trở nên quen thuộc đến rùng mình.
Mỗi lần gã “biến mất”, Ji Yong đều xuất hiện. Không bao giờ cùng lúc. Không bao giờ cùng không gian.
Giống như chiếc gương bị vỡ làm đôi.
Và tồi tệ hơn cả, là cả hai phần gương ấy… đều yêu anh.
---
Gã là ánh lửa. Ji Yong là tàn tro.Nhưng Seunghyun không biết anh cần cái gì để ấm lên: lửa rực rỡ hay hơi ấm dịu dàng?
---
Seunghyun không hỏi nữa. Anh quen với những ngày như thế. Nhưng bên trong đầu anh là một mê cung.
Làm sao anh có thể yêu hai người cùng một lúc?
Và làm sao anh có thể dừng lại, khi mỗi lần nhìn Ji Yong nhắm mắt ngủ, anh chỉ ước gì đó là G-Dragon?
Còn mỗi khi G-Dragon cười ngạo nghễ, anh lại tự hỏi: "Ji Yong có đang đau không?"
---
Kwon ji yong
Kwon ji yong
“Chúng ta đều là một,”
Ji Yong từng nói.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
“Nhưng chúng tôi không phải là cùng một người.”
Kwon ji yong
Kwon ji yong
“G muốn sở hữu anh. Tôi thì... chỉ muốn ở cạnh anh.”
---
Buổi sáng đó trôi qua trong lặng thinh.
Ji Yong không hỏi GD đã làm gì đêm qua. Anh không dám. Và Seunghyun cũng không kể.
Bởi vì nếu anh kể... Ji Yong sẽ vỡ nát.
Và nếu anh im lặng... G-Dragon sẽ không bao giờ tha thứ.
---
Seunghyun không biết rằng ở đâu đó, trong sâu thẳm của tâm trí kia – G-Dragon đang nhìn trộm từ sau lớp gương.
Gã siết chặt nắm tay trong một không gian trắng xóa, không ánh sáng, không tiếng động.
Gã cười khẩy, đôi môi mỏng cong lên.
G dragon
G dragon
“Tôi không biến mất. Tôi chỉ đang đợi đúng thời điểm để giành lại anh thôi.”

Hồi 2

Buổi sáng trôi đi như thể nó chưa từng bắt đầu.
Choi Seunghyun ngồi một mình bên khung cửa sổ mở hé, tay ôm chiếc ly cà phê đã nguội lạnh từ lúc nào.
Mắt anh hướng về phía chân trời mờ nhòe, nơi ranh giới giữa bầu trời và mặt đất chưa bao giờ rõ ràng như cách người ta vẫn tưởng.
Không một tia nắng nào xuyên qua nổi lớp mây mỏng xám tro.
Không một âm thanh nào đủ lớn để khuấy động cái tĩnh lặng này.
Chỉ có Ji Yong—ngồi ở phía đối diện, nơi bàn ăn cạnh góc bếp nhỏ xíu,
Hai tay siết lấy ấm trà như thể cậu có thể bóp nghẹt thời gian bằng chính lòng bàn tay mình.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
GD sẽ không quay lại hôm nay đâu,
Ji Yong nói, giọng cậu mỏng như một tờ giấy vừa được xé đôi, rơi lặng lẽ xuống sàn nhà.
Cậu không nhìn lên, không cần nhìn cũng biết ánh mắt Seunghyun hiện giờ ra sao:
Trống rỗng, mệt mỏi, và chờ đợi một điều gì đó không bao giờ đến
Seunghyun không đáp.
Anh từng nghe những lời như thế nhiều lần. Và mỗi lần như vậy, anh lại không biết mình mong gì hơn
GD quay về, hay mãi mãi biến mất. Một vòng luẩn quẩn. Một vết thương chưa bao giờ liền da.
Chiếc đàn điện tử trong phòng khách vẫn chưa tắt.
Đèn sáng lờ mờ, màn hình dừng lại ở bản thu chưa hoàn chỉnh từ đêm qua
Một đoạn rap dở dang, nhịp beat vẫn lơ lửng như một câu hỏi không có chủ ngữ.
"Kill me softly / or kill me twice / I already got him outta my mind—"
Chữ cuối chưa kịp ghi, như thể G-Dragon cũng không chắc anh muốn kết thúc câu ấy bằng "mind" hay "life".
Seunghyun nhắm mắt lại.
Anh có thể nghe thấy tiếng của G, không phải vang lên từ loa, mà từ trí nhớ, từ một tầng sâu hơn cả hồi ức:
Nơi những đêm họ ngồi cạnh nhau, những hơi thở pha trộn, những nhịp tim không bao giờ trùng khớp.
GD là người khiến anh điên đảo. Là ánh đèn sân khấu rọi thẳng vào mắt suốt mười năm, vừa rực rỡ vừa thiêu cháy.
Còn Ji Yong... chỉ là người ở sau cánh gà.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Tôi đã cố giữ gã lại.
Ji Yong nói khẽ. Câu nói không mang ý trách, mà giống một lời kể—chân thành đến mức lạnh lùng.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Nhưng tôi yếu hơn gã.
Seunghyun quay đầu lại. Tay Ji Yong vẫn siết lấy ấm trà.
Mắt cậu đỏ hoe, nhưng không chảy lệ. Giọng nói không run.
Chỉ ánh nhìn là không chịu nổi nữa—cúi xuống, trốn đi.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
GD mạnh hơn tôi. GD luôn thắng.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Dù tôi có học cách thở, học cách mỉm cười, học cách nói chuyện như gã...
Kwon ji yong
Kwon ji yong
thì gã chỉ cần một ánh mắt là lấy lại được anh.
Anh bước đến gần, muốn chạm vào vai Ji Yong, nhưng cậu lùi lại, ánh mắt cảnh giác như một con thú nhỏ bị thương.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Đừng. Anh chạm vào tôi... là gã tỉnh dậy đấy.
Căn phòng bỗng rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối. Từng phân tử không khí như đông cứng lại.
Ánh sáng nhợt nhạt buổi sớm không đủ để làm tan đi cái lạnh đang dâng lên từ sàn nhà.
Seunghyun nhớ đến một trang sổ mà anh từng lén đọc
Đọc—một buổi tối Ji Yong ngủ thiếp đi bên ghế sofa, còn quyển sổ thì mở ra sẵn, như một cánh cửa hé lộ cõi lòng:
Kwon ji yong
Kwon ji yong
GD là sự sống. Còn tôi... chỉ là khoảng trống sau khi gã rời đi.
Anh không biết tại sao mình không xé trang đó. Không phải vì anh tôn trọng riêng tư. Mà vì... nó đúng.
G-Dragon đến như một cơn bão. Đẹp, hoang dại, và phá hủy. Không ai chống lại được.
Còn Ji Yong đến như một cơn mưa rả rích. Những ai không đủ kiên nhẫn sẽ chẳng bao giờ nhận ra mình đang ướt lạnh từ lúc nào.
choi seunghuyn
choi seunghuyn
Em có ghét gã không?
Seunghyun hỏi.
Ji Yong im lặng một lúc rất lâu. Rồi cậu lắc đầu.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Không. Tôi là người tạo ra gã mà.
choi seunghuyn
choi seunghuyn
Em...?
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Tôi tạo ra gã. Từ năm mười hai tuổi
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Khi tôi không thể bảo vệ chính mình. Khi tôi cần một ai đó mạnh hơn tôi để sống thay tôi... thì G ra đời.
Seunghyun siết chặt tay. Một phần trong anh muốn hỏi thêm. Nhưng anh biết
Tâm trí không phải một cánh cửa có thể đạp tung để bước vào. Nó là một mê cung. Và nếu không cẩn thận, người ta lạc lối mãi mãi.
Ji Yong buông ấm trà xuống. Nước trong đó đã nguội. Hơi nóng còn sót lại cũng vừa kịp tan đi.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Tôi ra ngoài một lát. GD có thể quay lại bất cứ lúc nào. Anh nên nghỉ ngơi.
Cậu không đợi anh trả lời.
Chỉ khoác vội áo, đi giày, rồi rời khỏi căn hộ bằng những bước chân thật khẽ
Như thể sợ chính mình nghe thấy tiếng mình rời đi.
Khi cánh cửa đóng lại, Seunghyun mới ngồi xuống, tay vô thức chạm vào ấm trà trên bàn.
Vẫn còn hơi ấm. Một sự ấm áp không ai giữ lấy. Một dấu vết của tình cảm không ai đủ dũng cảm để nhận.
Và rồi, trong cái khoảnh khắc hiếm hoi đó, anh tự hỏi:
Và rồi, trong cái khoảnh khắc hiếm hoi đó, anh tự hỏi:
"Nếu một ngày Ji Yong hỏi: Ai là người anh yêu hơn?—liệu mình có đủ can đảm để trả lời không?"

Hồi 3

Tấm gương trong nhà vệ sinh công cộng phủ đầy hơi nước.
Ji Yong nhìn vào hình bóng mờ nhòe của mình.
Cậu không rõ đó là gương mặt của chính cậu, hay là của một kẻ khác vừa mượn tạm hình hài này để tồn tại.
Không khí trong phòng đặc quánh, ánh đèn huỳnh quang chập chờn, phản chiếu những vệt sáng méo mó như những ký ức bị bóp méo.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
Tôi không muốn...
Tiếng nói bật ra khẽ khàng, run rẩy. Nó không thuộc về GD.
Nó là của Ji Yong. Là giọng của một cậu trai nhỏ chưa từng học cách tự bảo vệ bản thân.
Từ đáy gương, hình ảnh bắt đầu rõ dần.
Một người khác, cùng khuôn mặt, cùng ánh mắt, nhưng dáng đứng khác. Tự tin. Lạnh lùng.
Không run rẩy.
Gã cười.
G dragon
G dragon
Mày sợ đến mức run rẩy, và vẫn nghĩ mày có thể tự sống sao, Ji Yong?
Ji Yong siết chặt nắm tay.
Móng tay cắm vào da thịt. Cảm giác đau buốt giúp cậu giữ lại chút tỉnh táo. Nhưng không đủ.
Kwon ji yong
Kwon ji yong
GD… Mày không phải là tao.
G-Dragon nhếch môi, cúi đầu sát vào lớp gương.
G dragon
G dragon
Không, tao không phải mày. Tao là phần giỏi hơn. Phần mà người ta yêu. Tao là ánh sáng.
G dragon
G dragon
Còn mày chỉ là cái bóng đằng sau.
Tiếng nước nhỏ giọt từ vòi rò rỉ vang lên trong không gian, như nhịp đếm lặng lẽ cho sự sụp đổ.
Cửa nhà vệ sinh bỗng có tiếng gõ nhẹ. Một giọng quen thuộc vang lên:
dong youngbae
dong youngbae
Ji Yong? Cậu có trong đó không? Youngbae đây. Daesung cũng đến rồi.
Bên trong gương, G-Dragon nhún vai.
G dragon
G dragon
Ra ngoài nào. Để tao tiếp bạn cũ.
Gã bước ra khỏi tấm gương. Bỏ lại Ji Yong đang ngồi bệt trong hình phản chiếu, ôm lấy đầu, run rẩy.
Không ai nhìn thấy cậu. Không ai còn nghe tiếng cậu nữa.
Chỉ có G—đang ngẩng cao đầu, sửa lại cổ áo, nở nụ cười lạnh lùng quen thuộc,
Sải bước về phía ánh sáng như thể chưa từng có nỗi đau nào tồn tại phía sau.
Và mọi người vẫn chào đón gã như một vị vua trở về.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play