Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Văn Hàm|ABO]:Mùi Hương Không Thể Chối Từ

ngày đầu nhập học

Tả Kỳ Hàm đứng chơ vơ giữa sân trường rộng lớn,ánh nắng buổi sáng chiếu lên mái tóc đen mượt mà và khuôn mặt còn ngơ ngác,cậu vừa rời khỏi xe buýt,cảm giác vừa háo hức vừa lo lắng
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
trường đại học mới...liệu mình có thể thích nghi được không?//tự hỏi,tay ôm chặt lấy chiếc ba lô//
bỗng một giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
này,đứng đây làm gì như thằng ngốc vậy?
Tả Kỳ Hàm quay lại,nhìn thấy một chàng trai cao ráo,gương mặt sắc lạnh,ánh mắt thâm hiểm như thể muốn đọc hết suy nghĩ của cậu
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
cậu...cậu là ai?//ngập ngừng hỏi,cố giữ bình tĩnh//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn,từ nay nhớ tên cho rõ,mày mới đến đây à?Cậu bé trắng trẻo thơ ngây,mùi hương bạc hà đó thật dễ chịu//giọng vừa lạnh vừa trêu ghẹo//
Tả Kỳ Hàm đỏ mặt,định nói gì đó thì bị cắt ngang
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
không cần trả lời,tao thích nhìn mày bối rối thế này hơn
ánh mắt Dương Bác Văn sắc bén như dao cạo,khiến Tả Kỳ Hàm không khỏi run rẩy,nhưng cậu vẫn cố nở một nụ cười ngây thơ
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
tớ chỉ muốn hòa nhập thôi mà...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
ngây thơ quá đấy,mày biết không,ở đây không phải chỗ để mày làm trò đùa đâu
Tả Kỳ Hàm bối rối định đi thì Dương Bác Văn bước tới,túm nhẹ cổ tay cậu kéo lại
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
đừng có tưởng tao dễ bảo,mày thuộc về tao rồi,nhớ chưa?
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
thế cậu định làm gì?//vừa tò mò vừa sợ hãi//
Dương Bác Văn nhếch mép,mùi gỗ tuyết tùng tỏa ra mạnh mẽ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
tao sẽ cho mày biết thế nào là cuộc sống thực sự
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
không phải ai cũng nhẹ nhàng như mùi bạc hà của mày đâu
Tả Kỳ Hàm đứng im,cảm giác tim đập mạnh,nụ cười dần tan biến,thay vào đó là sự cảnh giác và một chút tò mò kỳ lạ

đụng độ lần hai

sáng hôm sau,lớp học đầu tiên của Tả Kỳ Hàm là môn Văn học hiện đại,cậu lặng lẽ bước vào phòng,tìm chỗ ngồi ở cuối lớp,cô giấu đi sự bối rối vì cuộc gặp mặt kỳ lạ hôm qua
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
ê,mày ngồi đó hả?
Tả Kỳ Hàm ngẩng đầu,nhìn thấy Dương Bác Văn đã ngồi xuống ngay hàng ghế kế bên,ánh mắt sắc lạnh đầy thách thức
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
tớ...tớ chỉ ngồi đây cho tiện thôi//ấp úng//
Dương Bác Văn nhếch mép,đặt tay lên bàn gần cậu,tạo ra khoảng cách chật chội
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
tiện hay không thì tùy,nhưng tao thích chỗ này hơn
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
ở đây có mùi bạc hà...ấm áp mà cũng dễ thương
Tả Kỳ Hàm đỏ bừng mặt,lảng sang chỗ khác,cố giữ khoảng cách
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
đừng tránh mắt tao
Dương Bác Văn nói,giọng vừa thô tục vừa quyến rũ,khiến Tả Kỳ Hàm lúng túng
thầy giáo bước vào,không khí trong lớp bỗng trầm lắng lại,nhưng Tả Kỳ Hàm không thể tập trung,mùi gỗ tuyết tùng từ bên cạnh khiến tim cậu như muốn nhảy ra ngoài
tiết học trôi qua,nhưng cậu vẫn bị ánh mắt Dương Bác Văn dán chặt không rời
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
mày không thích tao à?//hỏi khi lớp đã vắng dần//
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
tớ không biết...//thừa nhận,giọng nhỏ nhẹ//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
đừng giả vờ ngu,tao biết mày thích tao mà//cười khẩy,tay lần tìm ngón tay cậu,đặt nhẹ lên bàn//
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
cậu đừng có tưởng tớ dễ dụ thế,tớ..tớ không phải đứa ngốc đâu//phồng má,cố tỏ ra cứng rắn//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
thế thì tao sẽ làm cho mày tin//thì thầm,đầy tự tin//
Tả Kỳ Hàm nhìn thẳng vào mắt Dương Bác Văn,không lùi bước
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
cậu...tớ không phải người dễ bị khuất phục đâu
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
tốt,tao cũng thích mày cứng đầu
hai người nhìn nhau trong im lặng,không khí vừa căng thẳng vừa đầy điện tích,như một trận chiến không hồi kết

đòn gió của Dương Bác Văn

lớp học vừa tan,Tả Kỳ Hàm lững thững bước ra sân trường,vẫn còn vương vấn câu nói của Dương Bác Văn hôm nay,cậu vừa tò mò vừa bực bội,tự nhủ
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
không hiểu sao cứ ngửi thấy mùi gỗ tuyết tùng ấy là tim lại đập nhanh thế...mà cậu ta đúng là...lưu manh quá đi mất!
đang mải nghĩ,bỗng một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
mày đi đâu mà chậm thế,nhóc nhỏ?
Tả Kỳ Hàm quay lại,thấy Dương Bác Văn đã đứng ngay sau lưng,ánh mắt sắc lẹm,nụ cười nửa miệng đầy ám muội
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
cậu...tớ...chỉ đang đi về ký túc xá thôi mà//lí nhí,mặt đỏ bừng//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
về ký túc xá?thế mà tao tưởng mày đang tìm chỗ trốn tao đấy//bước lại gần,mùi tuyết tùng càng rõ hơn//
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
trốn?tớ?ai mà trốn cậu chứ!cậu cứ làm quá lên thôi//vừa nói vừa quay đi,nhưng chân vẫn giậm nhẹ,ý bảo không sợ//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
ồ,làm quá lên à?vậy mày nghĩ sao khi tao cứ nhìn mày cả tiết học,còn đặt tay lên bàn gần mày thế kia?//nhếch mép,ánh mắt lăm le//
Tả Kỳ Hàm hơi ngượng,gãi đầu:
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
ừ thì...tớ...tớ không biết phải nói sao...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
mày biết gì không?tao không thích loại omega nào ngoan ngoãn dễ bảo đâu//cười đầy lưu manh//
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
//trợn tròn mắt//cậu nhầm rồi!tớ là alpha cơ mà!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
alpha hay omega thì cũng đều là của tao thôi,đừng tưởng mày có thể thoát
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
đó là chuyện sau này,còn bây giờ tớ chỉ muốn yên tĩnh mà học//cố gắn gằn giọng//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
yên tĩnh?mày biết tao sẽ không cho mày yên đâu,đúng không?
Tả Kỳ Hàm cắn môi,giọng có chút thách thức
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
cậu đừng tưởng cứ gườm gườm là sẽ khiến tớ sợ,tớ không dễ bắt nạt thế đâu!
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//cười phá lên//tốt!mày cá tính,tao thích!nhưng rồi tao sẽ khiến mày mềm lòng thôi
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
đừng mơ//hét lên,giận dỗi//
hai người đúng đối diện,ánh mắt chạm nhau đầy thách thức,cũng đầy một chút...ngầm hiểu

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play