Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Cực Hàng] Chạm Đến Ánh Sáng

1

Buổi sáng ở Trung học Nghệ thuật Ánh dương luôn rực rở và đầy tiếng cười. Những tán cây già rì rào trong gió nhẹ đầu thu, mặt trời thì lấp ló sau đám mây trắng mỏng vắt mình qua khung cửa sổ lớp học tầng 3 nơi lớp 8A đang dần tụ lại sau một kỳ nghỉ hè dài
Tiếng dày dép lẹp xẹp với tiếng chào rôm rả, cánh cửa lớp khẽ mở
Một bóng người bước vào.
Tả Hàng đứng lặng yên ở khung cửa, nắm chặt quai cặp. Áo sơ mi của đồng phục trường nếp gấp, cổ áo thì được bẻ cẩn thận được nghiêm chỉnh hoàn toàn xa lạ. Mái tóc đang cắt gắn gọn, đôi mắt hơi cụp xuống, ánh mắt nhìn một lượt của lớp học như để tìm đường chứ không phải tìm người quen
Cậu bước vào
Chiếc bàn trống không có một ai ngồi. Tả Hàng rút ghế, khẽ ngồi xuống, như đang sợ bị gây tiếng động lớn. Bàn tay mở cuốn sổ ghi chép trắng tinh, nhưng ngòi bút vẫn lặng thinh không viết gì cả
Cậu không chào. Cậu không nói chuyện với ai cả cậu chỉ ngồi im lặng
Cùng lúc đó, ở phía đầu lớp...
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ê, nghe nói hôm nay lớp mình có học sinh mới ấy
Trình Hâm nhai bánh mì chồm lên bàn Chí Hâm để nói
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Đâu?? Ai??//ngước mắt ra khỏi điện thoại//
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Người đang ngồi cuối góc kia kìa. Đẹp trai phết. Mà nhìn trong buồn hiu à
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Chắc dạng lạnh lùng bí ẩn, học sinh chuyên chuyển trường? Hay là...thiên tài piano bị mất trí nhớ??
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Thôi dẹp ik bà, đọc truyện ngôn tình ít thôi//khẽ cười//
Cuối lớp, một ánh nhìn lặng lẽ...
Trương Cực - lớp phó học tập đang thu bài tập làm Văn, ánh mắt lướt qua Tả Hàng
Cậu không nói gì,chỉ nhẹ nghiêng đầu. Hàng mi rủ của người bạn mới, ánh sáng chiếu ngang lên mặt đó. Khiến Trương Cực khựng lại vài giây...
Không phải thương hại
không phải tò mò
Chỉ là... có chút chạm nhẹ vào thứ gì đó tĩnh lặng
Tiếng chuông bắt đầu vang lên. Mọi tiếng cười nói cũng lấp tức im bặt, như thể một phép màu đang buông xuống từ trần nhà
Cô Giáo chủ nhiệm vừa bước vào - Cô Lưu, người nổi tiếng nghiêm khắc nhưng công bằng, ánh mắt bén nhìn một lượt lớp trước khi dịu lại thì thấy học sinh mới
Cô cất giọng
Cô Giáo
Cô Giáo
Các em, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới
Ánh mắt mọi người đều dồn xuống cuối lớp
Tả Hàng khẽ ngẩng đầu
Cô Giáo
Cô Giáo
Bạn ấy tên Tả Hàng vừa chuyển đến từ trường Nhất Trung ở tỉnh khác. Là một học sinh có lực học rất tốt
Tiếng xì xào vang lên
Hs 9
Hs 9
Nhất Trung á trường đó nổi mà
Hs 20
Hs 20
Căng ghê sao lại chuyển đi ta
Hs 10
Hs 10
Ngầu mà trông buồn ghê
Cô Giáo
Cô Giáo
Em có muốn nói gì với cả lớp không? //dịu giọng hỏi//
Cô Giáo
Cô Giáo
Tả Hàng đứng dậy hơi cuối đầu
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
Em chào cô và các bạn mong được giúp đỡ
Chỉ có thế không nói thêm một câu nào nữa
Cô Giáo
Cô Giáo
Tốt các em có thể hỗ trợ bạn nhé, Trương Cực em có thể giúp bạn nắm được nội quy và hoạt động lớp, được không?
Một giọng nam cất lên
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Dạ vâng, được ạ
Tả Hàng ngồi xuống, ánh mắt vô tình chạm phải ánh nhìn của Trương Cực - không hề lạnh lẽo mà lặng lẽ ấm ấp
____
Giờ ra chơi
Trương Cực bước xuống bàn cầm một cuốn nội quy. Cậu không vội, cũng không quá tự nhiên - đủ để không làm người đối diện khó chịu
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Chào cậu mình là Trương Cực. Lớp phó học tập. Đây là nội quy lớp, với vài ghi chú nè
Tả Hàng nhìn Trương Cực, hơi gật đầu
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
Cảm ơn
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Ừm, cậu đến từ Nhất Trung à?
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
Không hỏi thêm. Không mở lòng. Không kể chuyện
Không khí hơi ngượng một chút. Nhưng Trương Cực không tỏ ra khó xử chỉ cười nhẹ đặt tay lên bàn như một lời nhắn
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Không sao. Khi nào cậu muốn nói chuyện, mình ở đây
Tả Hàng nhìn bàn tay đó, một khoảng im lặng kéo dài....Cậu gật đầu nhẹ rồi. Nhưng cái gật đầu tiên trong cả sáng nay
__________
Trên khung chat lớp
[Nhóm lớp 8A - Hội bọn dở hơi]
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
💬 Lúc nãy thấy Cực đi xuống chỗ bạn mới kìa 👀
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
💬 Hình như thích người ta rồi á=))))))
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
💬 Mấy người nghĩ gì vậy Trương Cực là lớp Phó mà?!
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
💬 Nhưng ánh mắt nhìn bạn khác lắm á nghen~
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
💬 Thơm mùa thanh xuân rồii
[Tin Nhăn Riêng Của Trương Cực Và Tả Hàng]
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬 Cậu ổn chứ? Nếu có gì thì cứ kêu tớ nhé
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬 Ừ, cảm ơn cậu
Dòng chữ hiện lên rồi biến mất. Tả Hàng nhìn điện thoại một lúc lâu, một nụ cười rất rất nhỏ, chỉ nhếch nhẹ lên khóe môi, nở ra
______
con này bị khùng=))
con này bị khùng=))
hí luuuu
con này bị khùng=))
con này bị khùng=))
lần đầu tớ viết truyện ấy cho nên mng ủng hộ nhaa
con này bị khùng=))
con này bị khùng=))
cảm ơn mọi người

2

Buổi chiều ở trường Nghệ Thuật Ánh Dương thường kết thúc bằng tiếng chuông vang dài và những bước chân rộn ràng đổ xuống sân trường.
Hôm nay trời mưa
Một cơn mưa bất chợt - không lớn, không giông gió, chỉ là cơn mưa lặng lẽ rơi giữa tiết thu chưa kịp vang hẳn
Trước hiên lớp học, học sinh đứng nếp từng nhóm, chờ tạnh.
Tả Hàng đứng một mình ở gần cửa sổ. Câu không có dù, cũng không có áo mưa. Cặp đeo chéo phía sau lưng, tay đút trong áo khoác mỏng. Mưa rơi trên sân trường tạo thành những vết nước lăn dài trên nền gạch xám, phản chiếu ánh đèn chiều ảm đạm
Bỗng một giọng nam nhẹ nhàng vang lên:
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Không về à?
Tả Hàng quay đầu. Là Trương Cực, tay anh cần chiếc dù màu xanh đậm, vai đeo balo chéo, dáng cao cao đứng giữa hành lang sáng dịu như một thói quen
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
Không có dù
Cậu trả lời rất nhỏ
Anh gật đầu nghiêng dù về cậu
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Vậy đi chung không?
Tả Hàng thoáng ngạc nhiên. Không phải vì lời đề nghị, mà là vì giọng nói đó không hề có sự ép buộc hay thương hại. Chỉ đơn giản là muốn giúp cậu
Cậu chần chừ một chút. Rồi bước đến
___
Trên đường về, với chiếc dù xanh
Hai người không nói nhiều. Nhưng lại thấy gượng
Tiếng mưa rơi trên dù như một nốt nhạc nền dịu nhẹ. Tả Hàng thi thoảng liếc nhìn Trương Cực - người đang cầm dù hơi nghiêng sang bên mình để che cho cậu nhiều hơn
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Cậu chuyển đến vì lý do gì vậy?
Anh hỏi, giọng không vồ vấp
Một khoảng im lặng
Cậu đáp
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
...Gia đình//vẫn nhìn mưa//
Chỉ hai từ. Nhưng cũng là lần đầu tiên cậu chủ động trả lời một câu hỏi cá nhân
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Anh không nói gì thêm
Tả Hàng hơi ngước lên nhìn anh, ánh mắt như muốn nói: Cảm ơn vì không hỏi thêm
____
Gần tới ngã rẽ
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
Chỗ mình ở đây
Cậu nói rồi, dừng lại
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
Cảm ơn... Vì dù
Trương Cực ngần ngừ, cở áo khoác thể dục đang mặc ra đưa cho cậu
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Mưa vẫn còn. Áo cậu mỏng. Cầm tạm nè
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
Không cần đâu...
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
Không sao mai trả cũng được
Tả Hàng lần nhìn nữa. Rồi cầm chiếc áo. Không nói gì thêm
____
Đêm hôm đó
[Tin nhắn riêng - Tả Hàng ➡️ Trương Cực]
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬 Mai mình đem áo trả cho cậu
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬 Không gấp. Mình còn cái khác. Mà... áo vừa không?
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬 Vừa, còn ấm nữa
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬 Vậy thì tốt
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬... Cảm ơn
Trương Cực không trả lời ngay. Một lúc sau chỉ gửi một sticker hình mèo trắng mỉm cười
Tả Hàng nhìn điện thoại,bật cười khẽ. Lần đầu tiên cậu cảm thấy...
Trời mưa không còn đáng ghét đến như vậy
___
Hết rồi
pái pai
hẹn gặp lại

3

___
Trường Nghệ Thuật Ánh Dương tuần này có một hoạt động thú vị: ⭐"Kết bạn Nghệ Thuật" - mỗi học sinh phải ghép đôi với nhau không học cùng lớp để vẽ một bức tranh chủ đề "Màu sắc của mùa thu"
Ban đầu, Tả Hàng tưởng mình sẽ bị bỏ lại như mọi lần. Nhưng không ngờ, có người chủ động đến trước mặt cậu
Khương Gia Dật
Khương Gia Dật
Chào bạn, mình là Khương Gia Dật, lớp 10 - 2. Vẽ chung với mình nha?
Cậu bạn ấy có nở nụ cười tươi như nắng sớm, tóc nâu sáng mà giọng rất rõ ràng và dễ nghe
Tả Hàng hơi bất ngờ, nhưng rồi gật đầu. Cậu chưa nghe rồi ai ở lớp, cũng không quen từ chối kiểu chủ động nhẹ như vậy
___
Buổi chiều hôm ấy, họ ngồi trong khu vườn nhỏ sau trường - nơi được chọn làm cảm hứng vẽ
Khương Gia Dật rất hoạt bát, nói nhiều nhưng không ồn ào. Cậu luôn hỏi Tả Hàng trước khi phác họa. Luôn để cho cậu chọn màu trước
Khương Gia Dật
Khương Gia Dật
Mình thấy cậu vẽ rất dịu. Như... đang mang theo một cảm xúc gì đó muốn giấu
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
Cậu nói nhiều ghê//cười khẽ//
Khương Gia Dật
Khương Gia Dật
Vậy cậu có ghét không?
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
... Không
Trong khi đó, ở một hành lang tầng 2 - Trương Cực nhìn xuống khu vườn đó
Ánh mắt cậu dừng lại ở người mặt áo sơ mi đang cuối vẽ - chính là Tả Hàng
Bên cạnh cậu, người nói liên tục. Thỉnh thoảng còn chỉ chỉ vẽ vẽ, kề sát bên nhau.
Trương Cực biết mình chẳng đang thấy gì. Chỉ thấy... ngứa mắt. Một cảm giác rất lạ
____
Tối hôm đó
[Tin nhắn - Trương Cực ➡️ Tả Hàng]
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬Hôm nay về trễ ha?
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬Ừ, vẽ tranh với bạn lớp khác.
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬Ừm, thấy rồi
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬Cậu... thấy rồi?
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬Từ hành lang
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬Cậu nhìn thấy lâu không?
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬Cũng... đủ lâu để biết cậu cười nhiều hơn bình thường
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬Vậy hả
Cậu im lặng vài phút
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬Bạn đó tên gì?
Tả Hàng(Cậu)
Tả Hàng(Cậu)
💬Khương Gia Dật. Dễ mến. Còn biết làm thơ nữa
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
💬Ồ
Chỉ một chữ
Nhưng sao lại... cộc lốc đến vậy
_____
Tối muộn
Trương Cực đặt điện thoại xuống bàn học, mở cửa sổ. Trời không mưa, nhưng không khí hơi lạnh
Anh lên trần nhà và nghĩ...
Trương Cực(Anh)
Trương Cực(Anh)
'Sao mình thấy khó chịu với nụ cười của Tả Hàng khi v cậu ấy ở bên người khác?'
___

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play