Về Bên Anh
chap 1:Giới thiệu nhân vật
Ng viết
lần đầu viết á hay he dỡ thông cảm nha mấy pro
Ng viết
chúc mấy pro đọc vui vẻ
giới thiệu nhân vật nha:
🌊 Hoài Nguyên (Nam9)
Là một thiếu gia con nhà giàu, lạnh lùng, ít nói, có vẻ ngoài lôi cuốn và thần thái hơi kiêu ngạo.
Tính cách bên ngoài tưởng chừng hờ hững, nhưng bên trong lại rất ấm áp và sâu sắc.
Sống trong nhung lụa nhưng cũng có vết thương lòng vì gia đình không hạnh phúc.
🌌 Xuân Tiến (Nam9)
Một người cá hóa thành người, mang nhiệm vụ đặc biệt để tìm kiếm một bí mật bị thất lạc ở thế giới loài người.
Tạm thời giả làm ăn xin, quần áo rách rưới, lấm lem, và xin tá túc trước cổng nhà Hoài Nguyên.
Tính cách dịu dàng, hiền lành, nhưng ẩn chứa sự đau thương và cô đơn sâu thẳm.
Dần dần, Tiến và Nguyên nảy sinh một mối liên kết không thể dứt bỏ.
🌙 Nhật Hoàng (Nam8)
Một chàng trai mỏng manh, nhạy cảm, và đầy suy tư.
Đơn phương yêu Xuân Tiến đến mức đau lòng, nhưng mãi mãi không thể chạm tới.
Tình cảm sâu đậm nhưng bị bỏ rơi khiến
Xuân Tiến(n9)
Xuân Tiến
chiều cao m7
sở thích:...
tính cách:dễ gần
Hoài Nguyên(n9)
Hoài Nguyên
chiều cao m7
sở thích:...
tính cách:thân thiện,chiếm hữu
NhuQuynh(phản diện)
NhuQuynh
chiều cao m6
sở thích:...
tính cách:dễ gần
ThuHien(phản diện)
ThuHien
chiều cao m6
sở thích:...
tính cách:cọc cằn
Hoàng Huy
Hoàng Huy
chiều cao m7
sở thích:...
tính cách:dễ mến,chiếm hữu
Nhật Hoàng(n8)
Nhật Hoàng
chiều cao m8
sở thích:..
tính cách:cuti
Hưng
Ngọc Hưng
chiều cao m7
sở thích:..
tính cách:dễ gần thân thiện
chap 2 gặp mặt
tiếng chuông học vang lên từng tốp hs ua ra khỏi cổng trường,nô nức trò chuyện,cười đùa.giữa đám đông náo nhiệt ấy,Hoài Nguyên vẫn điềm tĩnh bc đi ánh mặt lạnh nhạt như chẳng bận tâm đến ai.cậu mang trên mình bộ đồng phục chỉnh tề tóc đen rủ xg đôi mắt sâu thẳm,dù ko cười từng bc chân của Nguyên cũng khiến người ta ko thể rời mắt
trời bắt đầu đổ mưa lất phất.Nguyên bc ra khỏi cổng trường khẽ thở dài,ngước nhìn bầu trời xám xịt.lúc ấy bên cổng trường cậu nhìn thấy một dáng người đang ngồi co ro,áo rách vai,tay chân bẩn thỉu,trông như một kẻ ăn xin
cậu trai đó ngước lên nhìn Nguyên ánh mắt long lanh,ướt đẫm như mặt biển sâu
Xuân Tiến(n9)
cho tôi xin chút đồ ăn
giọng nói khàn vang lên nhẹ như tiếng gió
Xuân Tiến(n9)
Tôi...ko có nơi nào để đi cả...
Nguyên cởi chiếc áo khoác ngoài,ném sang cho Tiến
Hoài Nguyên(n9)
Mặc vào rồi theo tôi
câu ngắn gọn nhưng khởi đầu cho một định mệnh rối răm
khi Tiến choàng chiếc áo lên ng cậu ko bt rằng...
người đứng trc cậu sẽ là bầu trời mà cậu khao khát giữ lấy
khi về đến căn biệt thự rộng ở Phú Yên xa hoa khiến Tiến choáng váng trc khung cảnh ấy
nguyên kêu người hầu dẫn tiến đi tắm và sau khi tắm rửa và thay đồ Tiến ngồi đối diện Nguyên ở phòng khách căn phòng yên tĩnh đến nỗi cậu nghe rõ tiếng tim mình đập.
Hoài Nguyên(n9)
Cậu tên gì?
Xuân Tiến(n9)
Tôi...tên Tiến còn cậu?
nguyên khẽ nhấp một ngụm trà
Hoài Nguyên(n9)
Nguyên họ tên đầy đủ Trương Hoài Nguyên nhưng bạn bè ít ai gọi tôi vậy
Xuân Tiến(n9)
vậy tôi gọi cậu là Nguyên đc ko
Hoài Nguyên(n9)
miễn là cậu ko gọi tôi là "công tử" hoặc "cậu chủ" hay mấy thứ linh tính đó
Tiến khẽ cười nụ cười đầu tiên kể từ khi đặt chân lên đất liền
Nguyên nhìn cậu một lúc r đặt ly trà xg
Hoài Nguyên(n9)
sao cậu lại lang thang một mình ngoài mưa vậy
Xuân Tiến(n9)
tôi bị lạc.chẳng bt mình nên đi đâu nên đã đi mãi...cho đến khi gặp cậu
nguyên chống cằm nhìn tiến với ánh mắt xa xăm
Hoài Nguyên(n9)
tôi cũng hay đi lang thang nhue vậy mỗi khi thấy mọi thứ quá áp lực
Hoài Nguyên(n9)
vì sống trong một cái lồng vàng cũng ngột ngạt như sống dưới đáy biển
tiến khựng lại lời nói ấy nhue chạm vào nói sâu nhất của cậu
Xuân Tiến(n9)
cậu biết cảm giác đó sao
nguyên gật đầu mắt nhìn lên trần nhà
Hoài Nguyên(n9)
biết chứ từ nhỏ tôi phải sống theo kế hoạch của ngk đi đâu,làm gì,học gì,yêu ai,...tất cả đều đc vẽ sẵn.đến một lúc tôi tự hỏi...mình còn là con ng thật sự ko hay chỉ là một bản sao đc lập trình cho múc tiêu của gia đình
tiến ngồi im ko nói gì trong lòng dâng lên cảm giác rất lạ vừa xót xa vừa gần gũi.giống như...mình tìm đc mảnh gương phản chiếu chính mình trong hình dạng khác
Xuân Tiến(n9)
tôi cũng ko bt mình là gì...hay mình có đc chọn cách sống hay ko
nguyên nhìn sang giọng trần hơn
Hoài Nguyên(n9)
cậu ko giống như người ở đây
chap 3:tam tai
câu nói đó như lưỡi dao lướt nhẹ trên da ko gây đau nhưng để lại cảm giác râm ran,cậu vội cúi mặt xg tránh ánh mắt của Nguyên
Xuân Tiến(n9)
cậu...nhận ra...ra...ra à
Hoài Nguyên(n9)
tôi ko chắc nhưng từ lúc gặp cậu tôi đã có cảm giác cậu ko thc về thế giới này
tiến siết chặt 2 tay trên đầu gối cắn nhẹ môi
Xuân Tiến(n9)
nếu tôi nói tôi thật sự tôi ko thc về đây thì cậu tin ko
Hoài Nguyên(n9)
thử nói xem tôi sẽ nghe
Xuân Tiến(n9)
tôi ko phải là người bth tôi..tôi..tôi là người cá
ko khí bỗng chừng xg đồng hồ trên tường vẫn kêu tích tắc nhưng tg như ngừng lại trong khoảng khắc ấy
Hoài Nguyên(n9)
cậu nói thật sao
Xuân Tiến(n9)
tôi ko đùa.tôi sống ở biển tôi chỉ có thể lên bờ khi có phép đặc biệt và chỉ đc ở đây một tg ngắn tôi đến vì nv nhưng rồi....
tiến ngưng cổ họng khô khốc ánh mắt nguyên lúc này ko hề sợ hãi chỉ có sự tò mò
Hoài Nguyên(n9)
ngưng rồi sao
Xuân Tiến(n9)
tôi ko định ở lại ko định vướng nào ai nhưng khi nhìn thấy cậu tôi ko thể quay đi
Hoài Nguyên(n9)
vậy nếu tôi nói tôi ko muốn cậu rời đi thì sao
Hoài Nguyên(n9)
cậu có dám ở lại ko
liệu tiến có ở lại hay ko hãy đón tiếp phần tiếp theo nhe
tiến nhìn nguyên thật lâu ko khí trong căn phòng như đặc lại
Xuân Tiến(n9)
nếu tôi nói ở lại,tôi sẽ ko còn là chính mình
Hoài Nguyên(n9)
cậu đang là chính mình mà là người đã cứu tôi ra khỏi cảm giác trống rỗng chỉ bằng 1 cái nhìn
nguyên chạm nhẹ lên vai cậu
Hoài Nguyên(n9)
vậy thù cứ tin đi ở lại với tôi nha
Hoài Nguyên(n9)
từ giờ cậu sẽ là người của tôi
tiến bắt đầu học cách sống của 1 con ng
một buổi sáng nọ tiến đang loay hoay trong bếp bỗng có 1 tiếng nói vang vọng vào
Hoài Nguyên(n9)
cậu dậy sớm vậy
tiến quay lại tay cầm nắp nồi
Xuân Tiến(n9)
tôi muốn thử nấu đồ ăn của con người
nguyên nhìn đống đồ rau củ bị cắt méo mó mà nói
Hoài Nguyên(n9)
thứ này gọi là phá hoại nghệ thuật nấu ăn đấy
Xuân Tiến(n9)
tôi còn chưa học hết cách bóc vỏ trứng
nguyên ân cần đến chỉ bảo
Hoài Nguyên(n9)
đây dùng dao thế này..đừng cắt thẳng mà phải nghiêng một chút
khung cảnh ấy thật bình yên nhưng khoảng khắc ấy ko đc kéo dài
cuối buổi chiều hôm đó khi tiến vừa từ chợ về cậu bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của 1 ng con gái đang đứng trc cổng biệt thự
cô ta đẹp kiêu kỳ đôi mắt sắc như dao
NhuQuynh(phản diện)
tôi là Quỳnh vị hôn thuê tương lai của Nguyên
Download MangaToon APP on App Store and Google Play