Kiếp Này Không Buông
Gặp Lại Dưới Ánh Trăng Mờ
Đem khuya.
Trăng mờ giăng mờ nhẹ trên từng mái ngói cũ kỹ của cố đô Kyoto.
gió se lạnh.
trong con hẻm vắng, một người đàn ông bước đi lặng lẽ, đôi mắt đỏ sẫm như chứa cả ngàn năm oán hận và nuối tiếc.
Hắt từng là Quỷ Vương - Kibutsuji Muzan.
Nhưng giờ đây... hắn chỉ là một còn người mới vừa trùng sinh, sống lại giữa thế gian yên bình.
không còn máu, không còn lệnh truy sát, không còn tham vọng thống trị.
chỉ còn... một trái tim từng hóa đá, giờ đang thổn thức vì một cái tên: Kagaya
Và đêm nay, định mệnh lại đưa họ gặp lại nhau.
Kibutsuji Muzan "công"
'Nhìn lên mái ngói nhà Ubuyashiki, thì thầm.'
Kibutsuji Muzan "công"
Nàng vẫn sống sao?
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
' Giọng dịu dàng vang lên từ phía sau'
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Muzan, người vẫn như xưa... vẫn luôn đứng phía sau mà chẳng dám bước tới.
Kibutsuji Muzan "công"
' Sửng người, quay lại' Nàng nhận ra ta sao?
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
' bước đến, ánh mắt mỉm cười nhưng ẩn nỗi đau'
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Kiếp này... ta vẫn chờ ngươi quay lại. dù chỉ để nghe một câu xin lỗi.
Kibutsuji Muzan "công"
'Ánh mắt đau đớn'
Kibutsuji Muzan "công"
Nàng nghĩ ta sẽ để nàng rời khỏi ta lần nữa sao? Kiếp này... Kagaya, ta đến để giữ chặt nàng.
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Muzan
Kibutsuji Muzan "công"
' Tay đưa ra, kéo Kagaya vào vòng tay, siết nhẹ' Tha lỗi cho ta... vì đã để nàng cô đơn suốt bao năm qua.
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
' Tựa đầu lên ngực Muzan, khẽ nhắm mắt' Nếu là kiếp này ta... ta muốn cùng chàng đi đến cuối đời.
Kibutsuji Muzan "công"
' Tựa cằm lên mái tóc người kia, ánh mắt dịu lại' Ừ. Kiếp này, ta không để ai cướp này khỏi ta nữa đâu.
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
' cười nhẹ' được rồi, vào nhà thôi ngoài trời lạnh lắm
Kibutsuji Muzan "công"
' mỉm cười' ừm, vào thôi.
Gió đêm khẽ thổi qua mái hiên, mang theo mùi hương hoa dìu dịu. bóng hai người song bước dưới ánh trăng, in dài trên nền đất, không còn khoảng cách, không còn ngăn cách. đêm nay... chỉ còn lại họ, và lời hứa sẽ không buông tay thêm lần nào nữa.
Ta đến vì nàng
Cánh cổng gỗ nhẹ nhàng khép lại sau lưng họ. ánh trăng lặng lẽ trôi trên mái nhà cổ, để lại những vệt sáng mờ ảo nơi hiên vắng. Kagaya dẫn bước, chậm rãi, y như hơi thở mỏng manh của chính mình. Muzan bước theo sau, mắt không rơi bóng lưng người kia - vẫn thanh tao, vẫn dịu dàng như năm xưa, chỉ là có phần yếu ớt hơn...
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Ta chỉ có trà nhạt, mong ngài không chê. 'đẩy tách trà qua'
Kibutsuji Muzan "công"
Chỉ cần có nàng bên cạnh, mọi thứ đều ngọt. ' cằm trà lên uống'
Hơi nước trong tách trà mờ ảo giữa khoảng cách hai người. bàn tay Muzan thoảng chạm vào tay Kagaya khi đưa tách, khiến Kagaya khựng lại đôi chút - nhưng rồi vẫn mỉm cười, nhẹ nhàng như gió xuân đầu mùa.
Kibutsuji Muzan "công"
Nàng vẫn hay ho như trước... Ta thấy giọng nàng yếu hơn rồi.
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Hơi thở không còn dài như trước nữa. nhưng lòng vẫn đủ rộng... để chứa trọn một người.
Kibutsuji Muzan "công"
Người ấy... là ta chăng ' khẽ cười'
Kagaya không đáp, chỉ mỉm cười. im lặng đủ lâu để tim Muzan muốn nhảy khỏi lồng ngực. đêm hôm ây, Kagaya chuẩn bị một căn phòng nhỏ, đơn sơ nhưng ấm cúng.
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Ngài... nghĩ lại đây chứ?
Kibutsuji Muzan "công"
Ta đến vì nàng. lẽ nào lại rời đi trước bình minh?
Gió khuya khẽ rít qua khe cửa sổ. ngoài trời, sương đọng từng hạt lên tán cây. còn trong nhà, hai người đàn ông - hai số phận, hai linh hồn chạm nhau sau ngần ấy năm xa cách - đang yên giấc dưới một mái hiên.
Nắng sớm lọt qua rèm cửa, vệt sáng len nhẹ lên gò má Kagaya. đôi mắt nhắm hờ khẽ mở, đập vào mắt là hình ảnh Muzan vẫn còn đang ngủ. yên bình. dịu dàng đến lạ.
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Chàng vẫn như xưa... chỉ là ánh mắt đã ấm áp hơn. ' nói trong lòng'
Và rồi, Kagaya khẽ nhắm mắt lại, mỉm cười. có lẽ... kiếp này là khởi đầu thật sự.
Hương Sớm Mai
Bình minh nhẹ nhàng len qua khung cửa gỗ, ánh nắng buổi sớm rọi lên lớp rèm mỏng, nhuộm lên gian phòng một sắc vàng ấm áp. trong không khí dịu dàng ấy, mùi cháo thanh thanh quyện cùng mùi trà nhài thoang thoảng, như thể thời gian cũng dịu lại vì một khoảnh khắc quá đỗi bình yên...
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Hình vọng vị không quá nhạt... Dù sao thì cũng là lần đầu ta nấu cho chàng. ' lẩm bẩm'
Kibutsuji Muzan "công"
Tham quá... Ta còn tưởng đang mơ. ' từ trong phòng bước ra, giọng ngái ngủ'
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
' Quay lại mỉm cười' Là thật đấy. mau ngồi đi, cháo sắp nguội rồi.
Muzan bước đến, vẫn còn khoác hờ áo ngủ. hắn ngồi xuống đối diện Kagaya, đôi mắt dịu lại khi nhìn thấy người kia cẩn thận đặt bát cháo trước mặt hắn.
Kibutsuji Muzan "công"
' giọng nhẹ, pha chút cảm động' Lâu rồi... mới có ai nấu cho ta bữa sáng.
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Vậy thì từ nay mỗi sáng đều đến đây đi. ta sẽ nấu.
Kibutsuji Muzan "công"
' Cười khẽ' Nàng nói thật đấy à?
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
' Nhìn thẳng vào mắt hắn, rồi bất ngờ nghiêng người... hôn nhẹ lên má Muzan' Chàng nghĩ sao?
Muzan hoàn toàn đơ người. một giây... hai giây... ba giây... rồi hắn khẽ nghiêng đầu, đôi mắt ánh lên sự si mê rõ rệt. Hắn chạm rãi đứng dậy, đi vòng qua bàn ăn, ngồi xổm xuống ngay trước mặt Kagaya.
Kibutsuji Muzan "công"
Nàng lại khiến ta không thể kìm lòng được... ' thì thầm'
Và rồi hắn cúi xuống, đặt lên một nụ hôn lên nhẹ nhàng nhưng sâu sắc lên môi Kagaya. thời gian như ngưng đọng, chỉ còn lại hai trai tim đang khẽ đập rộn ràng trong căn nhà yên tĩnh.
Khi môi tách rời, Kagaya quay mặt đi, nụ cười thoáng qua môi như nắng đầu đông.
Ubuyashiki Kagaya "Thụ"
Trưa nay trời đẹp. Ta muốn ra ngoài đi dạo một chút. ' giọng bình thản'
Kibutsuji Muzan "công"
' vẫn nhìn Kagaya đắm đuối' Vậy để ta đi cùng.
Và thế là... một ngày mới bắt đầu với cháo nóng, môi mềm và những tia nắng nhẹ như tình cảm đang nảy nở giữa hai con người tưởng như không thể gần nhau hơn được nữa...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play