Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ĐN Lookism] Mưa

#1

.
Tít....tít....tít
Âm thanh của những thiết bị y tế vang lên trong căn phòng chăm sóc đặc biệt. Một thân ảnh ốm yếu khoác trên mình bộ đồ bệnh nhân ngồi thơ thẫn nhìn bầu trời ngoài khung cửa sổ
Cạch_ Tiếng cánh cửa phòng bệnh được bật mở ra, một người phụ nữ trung niên độ 40 tuổi bước vào phòng. Bà mím môi nhìn thân ảnh bé nhỏ ấy nhưng rồi cũng nhanh chóng thay đổi sắc mặt niềm nở bước đến gần
???
???
_1_ : Con dậy rồi sao? Con dậy lâu chưa?
???
???
_2_: Con chỉ vừa mới dậy. Mẹ mới đi đâu sao?
_2_ chậm rãi trả lời, ánh mắt vẫn hướng về phía cửa sổ.
???
???
_1_: Mẹ vừa về nhà nấu chút đồ chờ con tỉnh dậy sẽ có ăn liền. Con cảm thấy thế nào rồi? Có còn đau hay mệt không?
???
???
_2_: Vẫn như mọi ngày thôi ạ. Hôm nay bầu trời màu gì thế ạ?
???
???
_1_: Hôm nay à.....
???
???
_1_: Hôm nay bầu trời màu xanh. Trời quang mây tạnh, rất thích hợp để đi dạo ngoài vườn. Con có muốn ra ngoài đi dạo không, Mi?
Người được gọi tên nhẹ nhàng quay đầu lại, thiếu nữ gầy gò và xanh xao như thể chỉ cần mạnh bạo một chút liền có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Cũng được ạ.
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Để mẹ lấy xe lăn cho con.
Bà mỉm cười rồi nhanh chóng đi đến góc phòng kéo ra chiếc xe lăn được gấp gọn trong góc. Nhẹ nhàng dìu đứa con gái nhỏ đầy bệnh tật của mình xuống giường để ngồi vào chiếc xe lăn.
Hiếm khi con bé chịu ra khỏi phòng nên bà rất vui mừng vì ý kiến này của nó.
Đứa trẻ này quá đáng thương, mắc bệnh tim từ nhỏ và gia đình thì khốn đốn khó xoay sở nên dù có muốn cũng không thể thay tim được. Bởi xã hội này chỉ ưu tiên cho những kẻ trên cao chứ nào nhìn xuống thứ thấp bé hèn kém.
Sinh ra với trái tim yếu ớt, Nguyễn Hoàng Hạ Uyên hay có tên gọi thân yêu khác là Mi luôn vật lộn với từng cơn đau khôn xiết. Cơ thể vì căn bệnh đó mà gầy gò mỏng manh hơn bao đứa trẻ ngoài kia.
Bệnh tim bẩm sinh là một thứ quái ác với người ở tầng lớp thấp không có tiếng nói trong xã hội nghiệt ngã này. Hạ Uyên là một ví dụ điển hình, từ tim con bé dần hen suyễn và phổi thì yếu đến đáng thương. Chỉ cần nghe mùi thuốc lá nó đã khó thở đến ong cả đầu.
Lẽ ra bệnh tình của nó đã có dấu hiệu ổn định và dần trở nên khởi sắc. Đó là một điều may mắn đối với gia đình nhỏ kia nhưng bất hạnh sao khi dòng đợi nghiệt ngã này đã nhấn chìm sự hạnh phúc ấy.
Năm 15 tuổi, một đứa trẻ vẫn yêu đời và hy vọng về tương lai tươi sáng bị lấp vùi bởi sự phẫn nộ của trời cao. Nó bị học sinh mới chuyển đến bắt nạt khiến cho trái tim kia chuyển biến xấu. Dẫu thế nhưng chẳng ai đứng ra chịu trách nhiệm cả bởi vì gia thế đối phương lớn hơn nó.
Để rồi đứa nhỏ kia phải chuyển trường, cứ mười ngày nửa tháng lại phải nhập viện vì bệnh tim tái phát.
Người đời bảo "Kẻ nghèo thường hay xui" như chứng thực điều ấy nó gặp một tai nạn nhỏ rồi dẫn đến mù màu toàn phần. Kẻ yêu màu sắc của thế gian bị tước đoạt quyền được yêu những thứ rực rỡ chìm vào bóng tối chỉ còn những màu đen trắng lạnh lẽo
Bởi vì đột nhiên phát bệnh tim dẫn đến ngất xỉu nên mới xuất hiện ở bệnh viện thế này. Cảm giác tuyệt vọng bủa vây làm nó càng thêm u sầu. Cách biệt mình với thế giới, trở nên trầm tính và lạnh nhạt với thế gian nhưng nó nào muốn như thế.
Không ai được chọn cách mình được sinh ra nhưng sao nó phải chịu đựng trong hình hài bệnh tật vây kín thế này? Gia đình gồng gánh để chạy chữa cho nó từng ngày khiến nó áp lực, cảm tưởng như nó chính là gánh nặng lớn nhất của người nhà.
_End_
Tác giả
Tác giả
Hola. Rất vui được gặp lại tất cả mọi người, đây không phải lần đầu viết truyện. Nhưng văn phong có thể không mượt mà trôi chảy.
Tác giả
Tác giả
Dạo gần đây tôi khá thích bộ truyện này nhưng không có hàng để thẩm. Thế là đành lòng tự viết ra fic nhỏ để an ủi tinh thần này vậy
Tác giả
Tác giả
Rất mong được giúp đỡ và nhận lời góp ý từ tất cả mọi người. Một ngày tốt lành
#31052025 #829 chữ

#2

.
Mẹ nó đẩy nó ra ngoài sân vườn của khu bệnh viện để đón làn không khí sạch. Bà huyên thuyên kể về đủ thứ chuyện của bà ngày hôm nay. Con bé lắng nghe và đôi khi đáp lại để bà không tự độc thoại.
Khuôn viên xanh mát thư giãn và thứ không khí trong lành , ánh nắng nhẹ nhàng không quá gay gắt chiếu rọi vào bóng hình hai mẹ con. Đẩy nó đến một cái ghế đá gần đó, bà ngồi kế bên dỡ hộp đồ ăn mình đã chuẩn bị
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Mẹ đã nhận được một lời đề nghị
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Về việc hỗ trợ chữa trị cho con
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Người đó bảo rằng con sẽ có cơ hội được cứu. Nhưng phải theo họ sang nước ngoài chứ không được ở Việt Nam nữa.
Hạ Uyên trầm ngâm về những lời mẹ nói. Tay đưa ra đỡ lấy hộp thức ăn bốc khói nghi ngút
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vậy....ý mẹ thế nào?
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Mẹ đồng ý, họ bảo sẽ chữa trị và nếu may mắn sẽ có cơ hội thay tim cho con. Tất cả chi phí đều không cần lo lắng. Nhưng.....
Bà ngập ngừng đôi chút xong cũng nhanh chóng lấy lại vẻ vui tươi ngước nhìn đứa con gái bé nhỏ của mình
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Nhưng mẹ sẽ không thể đi theo con được. Mẹ có quá nhiều việc ở Việt Nam. Ông bà ngoại vẫn cần mẹ chăm sóc và công việc vẫn còn đó. Thế nên con phải tự chăm sóc cho mình.
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Họ sẽ hỗ trợ chỗ ở, sinh hoạt phí và tất cả chi phí chữa bệnh. Chỉ cần con có khởi sắc thì sẽ được chuyển sang nước ngoài chữa trị
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vậy con sẽ điều trị ở đâu?
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Con sẽ sang Hàn. Công nghệ bên ấy cũng khá ổn, mọi thứ sẽ tốt hơn. Chúng ta sẽ có hi vọng
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vâng, cứ theo ý mẹ ạ.
Chậm rãi ăn từng muỗng canh, nó nhìn chằm chằm vào hai chân mình không ngước nhìn bà. Có lẽ nó đang lo lắng, từ sau sự kiện gần 2 năm trước nó trở nên khép kín hơn. Ai biết được môi trường mới sẽ như thế nào?
Có lẽ vì một chút thương tình, trời không lấy đi tất cả. Trời để lại cho nó một giọng hát mềm mại, một đôi tay điêu luyện lướt trên từng phím đàn và một cái đầu nhanh nhẹn.
Điều đó khiến nó học tập bỏ xa những đứa cùng trang lứa, tò mò về thế giới ngoài kia khiến nó vùi đầu vào sách vở. Tiếng Anh và tiếng Trung là hai thứ tiếng nó theo học đã lâu. Nếu như ý mẹ nó nói, nó phải học thêm tiếng Hàn để chuẩn bị xuất ngoại điều trị.
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Thế khi nào xuất phát ạ?
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Sau hè con sẽ đi. Qua đó con sẽ học tập như ở đây, mọi thứ sẽ ổn thôi. Hãy cố gắng, mẹ tin chắc rằng con sẽ khỏe mạnh.
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Mẹ đã đề nghị họ không cần phải cho con học trường có tiếng hay nổi bật. Ngôi trường mẹ hướng tới là một ngôi trường thiên về dạy nghề, con cảm thấy thế nào?
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Ổn ạ. Dẫu sao con cũng không có ý định thi lên cao hơn.
Mọi việc đã được quyết định trong tíc tắc. Một hy vọng mới, một tương lai tươi sáng đang rộng mở. Quay trở lại những ngày tháng miệt mài, nó vùi đầu vào sách vở để học tiếng Hàn cấp tốc.
• • • • • • • • • • • • • • • • •
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Sơ lược về nhân vật chính: - Tên: Nguyễn Hoàng Hạ Uyên / Tên gọi khác: Mi _ Yume - Ngày sinh: 20/1 - Tuổi: Sắp sang 17 - Sở thích: Âm nhạc, màu sắc, vẽ, đan len, móc len, nhạc cụ, đồ ngọt, đồ cay, sách vở..... - Không thích: ???? - Gia cảnh: Con một trong gia đình nhưng mắc bệnh tim bẩm sinh, hen suyễn và phổi yếu nên ba mẹ không sinh thêm con để tập trung chăm sóc. Học hành giỏi, được đầu tư vào những tài năng như vẽ, âm nhạc. Gia cảnh khá vả hơn nhiều người. Gia đình hòa thuận, luôn bảo vệ Hạ Uyên. - Tính cách: + Trước 15 tuổi: Yêu đời, hướng ngoại, thích xã giao, muốn được đi khám phá thế giới, tích cực + Sau 15 tuổi: Trầm cảm, khép kín, tự ti, tiêu cực, trầm tính, xa cách.
_ End _
#31052025 #739 chữ

#3

.
Ngày xx/xx _ 8:30 a.m
Sân bay Việt Nam
Giữa sảnh sân bay náo nhiệt đông đúc, cuộc chia tay đang diễn ra đầy tha thiết.
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Con ngoan, qua bên Hàn rồi nhớ gọi cho mẹ ngay nhé? Tự chăm lo, giữ gìn sức khỏe của mình. Có gì thì gọi cho mẹ, mẹ nhất định sẽ qua đó với con.
Nguyễn Hoài Thương
Nguyễn Hoài Thương
Buồn thì cứ tâm sự với mẹ, mẹ luôn ở bên con. Cố gắng kết bạn và hòa nhập với mọi người, đừng ở một mình nữa.
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vâng, con biết rồi ạ.
Hoài Thương ôm lấy đứa con gái nhỏ của mình, dẫu biết rằng con bé sẽ được chữa bệnh và sẽ khỏe mạnh hơn. Nhưng tâm can một người mẹ khiến bà lo lắng khôn nguôi, đứa trẻ bà mang nặng đẻ đau chịu bao cay nghiệt. Ôm chặt lấy thân thể nhỏ bé kia, nước mắt thấm ướt vai nàng thiếu nữ rồi sẽ vuốt lưng vài cái.
Buông nó ra, bà mỉm cười dịu dàng rồi tiễn con mình đi qua cổng an ninh.
__________________
Sân bay Seoul _ 14:55 p.m
Sau mấy tiếng dài đằng đẵng ngồi trên máy bay, cuối cùng cũng đáp cánh xuống sân bay.
Hạ Uyên được đưa lên xe và đến chỗ ở. Một căn nhà cấp 4 nhỏ nhỏ xinh xinh đầy đủ tiện nghi, xung quanh khá vắng người qua lại và yên tĩnh. Không xe cộ, không khói bụi mịt mù. Rất thích hợp cho người bệnh như nó
NPC
NPC
Tài xế: Được rồi. Đây là chỗ ở của cháu, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ. Bác cũng bê đồ vào trong cho cháu rồi. Còn lại cháu cứ sắp xếp theo ý mình muốn nhé.
NPC
NPC
Tài xế: Cứ tự nhiên như ở nhà, bà chủ không nói gì đâu.
NPC
NPC
//mỉm cười tươi rói//
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vâng ạ, cháu cảm ơn bác rất nhiều ạ.
NPC
NPC
//xua tay// Không có gì đâu, chuyện nên làm ấy mà. Cố giữ gìn sức khỏe nha cô bé. Chúc may mắn
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vâng ạ
Cuộc trò chuyện kết thúc, bác tài xế cũng rời đi. Nó quay lại căn nhà bé xinh, bắt tay vào sắp xếp mọi thứ. Gọi điện báo bình an cho mẹ và chuẩn bị cho việc nhập học vào thứ hai tới.
------------------
Thứ hai đã đến, nó khoác lên mình bộ đồng phục trường J dạo bước trên con đường vắng. Những tán cây to rợp bóng che phủ mặt đường, cái nắng nhẹ nhàng không quá gay gắt rọi lên người Hạ Uyên làm nó càng thêm nổi bật làn da tái nhợt trắng xanh.
Trường trung học Jaewon
NPC
NPC
Giáo viên: Em là học sinh mới sao?
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vâng ạ
NPC
NPC
Giáo viên: Được rồi, em theo thầy vào lớp nhé.
NPC
NPC
Cả lớp: //ồn ào, náo nhiệt//
Xoạt _ cánh cửa lớp được mở ra. Thầy giáo bước vào và đập tay lên bàn giáo viên thu hút sự chú ý của mọi người
NPC
NPC
Giáo viên: Tất cả im lặng. Lớp chúng ta có học sinh mới này!!
Mọi người xôn xao săm soi về học sinh mới mà thầy nói, có kẻ còn tò mò nhón người lên để xem thử ai ngoài kia.
NPC
NPC
Giáo viên: Em vào đây đi, làm quen với mọi người nào.
Hạ Uyên nghe thầy gọi cũng bước vào trong, đứng trên bậc giữa lớp. Nó khẽ nhìn quanh rồi hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần.
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Chào tất cả mọi người. Tớ là du học sinh Việt Nam, tớ tên Nguyễn Hoàng Hạ Uyên. Mọi người có thể gọi tớ là Mi hoặc Yume nếu như tên tớ quá khó phát âm.
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Rất mong được mọi người giúp đỡ ạ.
Nói rồi nó khẽ cúi đầu chào mọi người. Không gian im bặt đến mức có thể nghe thấy tiếng thở của mọi người rồi bỗng mọi thứ vỡ oà. Nhan sắc của nhỏ không quá mức sắc sảo, nó trong trẻo nhẹ nhàng nhưng cũng âm u bệnh tật.
Làn da trắng xanh, đôi môi mềm đỏ hồng và đôi mắt màu đen có chút vô hồn khiến cho nó toát lên vẻ lạ kì. Dưới mắt có một chút quầng thâm nhẹ điểm thêm làm cho khuôn mặt càng thêm u sầu. Nhưng điều đó không có nghĩa Hạ Uyên không đẹp, nó đẹp nhưng đẹp theo cái kiểu bệnh tật triền miên. Một nét đẹp lạ kì không giống ai.
Những lời bàn tán, xôn xao và có cả những lời cợt nhả, soi mói vang lên khiến không gian náo nhiệt. Với một con người chỉ sống quanh quẩn trong nhà và thích nơi yên tĩnh nó hơi mệt vì sự ồn ào này
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Có lẽ sẽ khó hòa nhập với mọi người đây //suy nghĩ//
Nó thầm nghĩ về tương lai với những người bạn học mới, môi trường mới mà không khỏi khẽ thở dài. Có lẽ sắp tới sẽ rất mệt mỏi đây
NPC
NPC
Giáo viên: Vậy thì.....
NPC
NPC
//nhìn xung quanh lớp//
NPC
NPC
Giáo viên: Em xuống chỗ trống kia ngồi nhé?
Giáo viên quay sang chỉ định chỗ ngồi cho nó. Ở giữa lớp, chỗ ngồi nó ở giữa lớp. Không khí hiển nhiên sẽ ít hơn và sẽ là tâm điểm của sự chú ý. Nhìn chỗ được chỉ định xong, nó quay sang thầy khẽ đề nghị
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Thưa thầy, sức khỏe em không tốt. Có thể cho em ngồi gần cửa sổ cho thông thoáng không khí được không ạ?
Mày nhỏ hơi nhíu nhẹ lại toát lên vẻ lo lắng. Ngày đầu mà đề nghị kì kèo chỗ ngồi thế này có vẻ không hay lắm nhưng biết sao giờ, nó đâu có muốn như vậy.
Thầy giáo im lặng ngẫm nghĩ vài giây rồi cũng gật đầu đồng ý, thế là thầy chuyển chỗ của một học sinh gần cửa sổ rồi chỉ định nó ngồi vào chỗ bạn đó.
Nó bước đến chỗ ngồi và khẽ cúi chào những bạn học ngồi xung quanh mình. Giờ học tiếp tục bắt đầu rồi thời gian trôi qua, đến lúc nghỉ giữa giờ
Một vài bạn học xấn tới làm quen với nhỏ.
NPC
NPC
_1_ : Chào cậu, cậu là người Việt Nam sao? Nhìn cậu xanh xao quá.
NPC
NPC
_2_: Chúng tớ là bạn cùng lớp, mong được giúp đỡ nhé.
Các bạn học nhao nhao làm quen với nhỏ, bu kín xung quanh làm nhỏ cảm ngộp thở nên bèn lên tiếng
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Mọi người....có thể tản ra một chút được không ạ? Hơi kì nhưng tớ bị tim và hen suyễn nên rất dễ khó thở nên....
Nó ấp úng quan sát sắc mặt của mọi người. Nghe nó bảo bị tim, thế là tất cả đồng loạt cách xa nó 2 bước. Một số người thì giải tán về chỗ ngồi vì sợ nó ngất và mình thì chịu trách nhiệm.
Nó mím môi nhìn hành động của mọi người, mặt lại thêm u sầu vì hành động đó. Một vài bạn nữ xinh xắn đến gần mỉm cười chào hỏi nó
???
???
_1_ : Chào cậu. Tớ là....
Park Haneul
Park Haneul
Tớ là Park Haneul, rất hân hạnh được làm quen với cậu.
Kim Mijin
Kim Mijin
Còn tớ là Kim Minji, chúng ta cùng giúp đỡ nhau nhé.
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vâng ạ, tớ là Nguyễn Hoàng Hạ Uyên. Hai cậu cứ gọi tớ là Yume hoặc Mi là được.
Kim Mijin
Kim Mijin
Vậy sao, cậu bị bệnh tim ư?
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Nguyễn Hoàng Hạ Uyên _ Yume (Mi)
Vâng, tớ bệnh tim bẩm sinh và hen suyễn ạ.
Park Haneul
Park Haneul
Thế sao, hèn gì nhìn cậu xanh xao với ốm quá. Tớ còn tưởng cậu bị suy dinh dưỡng cơ ...
Với chiều cao 1m55 và nặng 40kg, nhìn nó có phần nhỏ con hơn so với các bạn cùng lớp kể cả là bạn nữ.
Tua
.
.
.
Giờ ăn trưa đã đến, nó được hai cô bạn thân thiện kia đến rủ đi ăn cùng. Xuống căn-tin trường, nó cùng hai cô nàng ngồi ăn. Theo sau đó là những người quen của họ, mọi người chào hỏi và hiển nhiên không phải ai cũng thân thiện.
_ End _
#31052025 #1351 chữ

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play