Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

•° Countryhumans/Flaghumans °• Góc Nhìn Của Kẻ Ngoài Cuộc.

ᴄʜᴀᴘᴛᴇʀ 1: ᴍùᴀ ɢɪó ᴄʜướɴɢ.

Cre ảnh bìa gốc:
NovelToon
Ảnh bìa đã chỉnh sửa:
NovelToon
•° Countryhumans/Flaghumans °• Góc Nhìn Của Kẻ Ngoài Cuộc.
• Caption truyện: ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɪᴇᴛɴᴀᴍ, ᴋẻ ɴɢᴏàɪ ᴄᴜộᴄ ɴʜìɴ ɴɢắᴍ ᴛʜế ɢɪớɪ ǫᴜᴀ ᴄặᴘ ᴍắᴛ ᴄủᴀ ᴍộᴛ ʟɪɴʜ ʜồɴ. - "ᴛʜươɴɢ ᴀɴʜ ʟắᴍ, ɴᴀᴍ ơɪ...ᴇᴍ xɪɴ ʟỗɪ, ᴇᴍ xɪɴ ʟỗɪ ᴠì ʙỏ ᴀɴʜ ở ʟạɪ..." - "ᴀɴʜ ʙɪếᴛ ᴋʜôɴɢ? ᴇᴍ ɴʜìɴ ᴛʜấʏ ᴀɴʜ, ᴛʜấʏ ᴄᴜộᴄ sốɴɢ ᴄủᴀ ᴀɴʜ, ᴛʜấʏ ᴛíɴʜ ᴄáᴄʜ ᴄủᴀ ᴀɴʜ, ᴛʜấʏ ᴄáᴄʜ ᴍà độᴄ ʟậᴘ xᴜấᴛ ʜɪệɴ ở ɴướᴄ ɴᴀᴍ!" - "ʜòᴀ ʙìɴʜ đẹᴘ ʟắᴍ ᴀɴʜ ơɪ, ʜạɴʜ ᴘʜúᴄ ấᴍ ʟắᴍ ᴀɴʜ ơɪ, ᴛự ᴅᴏ ᴠᴜɪ ʟắᴍ ᴀɴʜ ơɪ, độᴄ ʟậᴘ...sáɴɢ ʟắᴍ ᴀɴʜ ơɪ!" - "ᴇᴍ ᴛʜíᴄʜ đượᴄ ᴀɴʜ ᴠà ᴄáᴄ đồɴɢ ᴄʜí ɢọɪ ʟà 'ᴘʜóɴɢ', ᴠà ᴇᴍ ɢʜéᴛ ᴄáɪ ᴛêɴ 'ᴠɪᴇᴛᴄᴏɴɢ' ᴍà ᴄʜúɴɢ đặᴛ ᴄʜᴏ ᴇᴍ." - "ᴀɴʜ ơɪ, ᴇᴍ ʙᴜồɴ ʟắᴍ...ʙᴜồɴ ᴠì ᴇᴍ ᴋʜôɴɢ ᴛʜể ᴛʜấʏ đấᴛ ᴍìɴʜ, ɴướᴄ ᴍìɴʜ đượᴄ ᴛự ᴅᴏ..." _____ • Truyện ngắn, tầm mười mấy chap là end. • Nvc là Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam hay Liberation Front Of South VietNam. Kể về góc nhìn của cậu về thế giới xung quanh khi trở thành ma. • Tác phẩm chỉ nêu lên góc nhìn của tác giả, vui lòng không áp dụng nó vào đời thật. • Không phải là một tác phẩm nói về lịch sử, đây chỉ là một bộ truyện được viết để giải trí.
_____o0o_____
Giữa thời chiến loạn khốc liệt ấy, cái năm 1955 không lâu sau khi phong trào chống Pháp thành công, thì Mỹ lại đổ bộ xuống nước Nam.
Em tên là ᴘʜóɴɢ, chỉ Phóng thôi, không có họ vì em đã quên mất rồi. Em là đứa trẻ lớn lên ở làng quê nghèo tỉnh Sơn La, nơi có con Sông Đà lớn chảy qua.
Phóng ấy, em có mái tóc màu đen xen kẽ mấy cọng tóc màu nâu do chạy nắng kiếm gạo chỉ để nấu bát cháo loãng không chút gia vị ăn qua ngày. Đôi chân trần chạy trên nền đất đá cứng cáp và sắc nhọn, gót chân và móng chân sớm đã bị mẻ và nứt da hết. Cơ thể gầy guộc, chỉ mặc tạm một bộ áo bà ba đã sờn màu vải và nhiều vết rách cùng cái mũ cối được người lính nọ tặng. Đôi mắt em to mà phát sáng long lanh ánh vàng kim, trong veo lại thật xót xa trong thời chiến loạn. Cơ thể em nhỏ bé, thậm chí chiều cao cao nhất chỉ lọt thỏm ở 1m5 hoặc hơn gì đó.
20 tháng 12 năm 1960, cái lạnh rét buốt của mùa đông bên miền Bắc lại là ngày em sinh ra.
Nơi em sống thưa thớt bà con nhân dân, chỉ có em một mình với căn nhà lá mà cha mẹ em để lại với những bà con khác cách nhà em không xa.
Cái đói của nghèo khổ khiến em mới 7 tuổi đã phải vật lộn với cơn rét buốt của mùa đông vào cuối năm.
Nhà em nghèo lắm, em chả có gì ngoài bộ áo bà ba quá cỡ được may vá chằng chịt mà bà em tặng.
Nước da của em có màu vàng sạm cho chạy nắng và làm việc quần quật hằng ngày.
Đối với em, một bát cháo loãng cho buổi tối lạnh buốt là một món quà quý giá mà em nhận được.
Ngày ngày chạy đông chạy đáo để tìm việc chỉ mong nuôi sống bản thân qua cảnh nghèo đói này. Em nghe nói giặc lại có rồi, chúng muốn chiếm mước nhà của em...và em không muốn điều đó chút nào.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn của em đầy vết chai sạn và vết xước, đôi chân nhỏ nhắn không ngại bẩn tưởi mà lội bùn.
Gót chân em thô ráp, rướm máu vì dẵm phải đá nhọn nhưng em vẫn phải lội bùn cấy lúa chỉ mong nhận lại một ít gạo.
Và cả..vị ngọt ngào từ kẹo đường là thứ quá đỗi xa xỉ với em, lằ một thứ mà em chẳng dám nói ra mà chỉ nghĩ ngợi trong đầu.
NovelToon
Em không biết ngoài kia ra sao.
Em không biết biển trông thế nào.
Em không biết vị của kẹo đường có ngọt hay không.
Em không biết vị của thịt kho.
Em không biết khi nào mình lớn.
Em không biết...khi nào nước mình tự do.
Em không biết gì cả, nhưng em lại cảm thấy man mác buồn khi nghe tin nước nhà lại bị xâm phạm.
"Hồi ấy em còn nhỏ lắm...Cái tuổi đáng lẽ phải được đến trường, thì em đã phải học cách sống sót."
..........
Gió từ phía thung lũng thổi ràn rạt qua những tấm lá dừa rách nát trên mái nhà. Nó kêu rít lên từng hồi như tiếng khóc của lũ trẻ con giữa mùa đói lạnh ngắt.
Căn chòi lá của em nằm sâu trong rìa làng, lọt thỏm giữa rặng tre và ruộng lúa cằn. Mỗi sáng, em dậy sớm hơn mặt trời, đôi chân bé xíu dầm trong nước lúa lạnh ngắt, mò mẫm theo lối quen để gặt từng bó lúa thuê. Bàn tay bé tí xíu lấm bùn, nắm chắc lưỡi liềm đã gỉ sét khiến việc gặt lúa trở nên khó khăn với em hơn.
Bữa sáng? Một tô cháo loãng để giở từ tối hôm qua được đun nóng lại bằng bếp củi, lắm khi chỉ có nước và ít muối trắng. Bữa trưa, nếu em may mắn được nhà ai đó trong làng thương, thì họ sẽ dúi cho em một nắm cơm nguội ngắt, nhưng đủ no với em. Bữa tối... thường thì em sẽ nấu một nắm tay gạo nhỏ ròi đun lên với nước sông thành cháo loãng dặm thêm ít muối trắng cho có gia vị. Bữa cơm đạm bạc không đủ nuôi sống em, nhưng em quen rồi. Em vẫn sống, vẫn đi, vẫn làm. Bởi vì còn sống nghĩa là còn có thể đợi một ngày nào đó được gọi một tiếng "đồng bào" thân thương chan chứa cảm xúc, được ai đó nắm tay dắt qua chiến trường khốc liệt đầy boom đạn.
Hôm đó trời oi lắm, không nắng cũng chả mưa. Cánh đồng lúa nước ở Lạng Sơn quê em thật ngột ngạt, chẳng khác gì cái chảo đã để ngoài phơi nắng rất lâu vậy. Em đang cúi gặt thì tiếng súng chát chúa vang lên từ phía đường làng.
_ĐOÀNG!!!_
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
!!!? _//giật bắn mình//
Tiếng súng nổ vang cả bầu trời, chim chóc bay tán loạn, người dân đang làm việc cũng phải ngừng lại mà lo lắng nhìn xung quanh.
Em cũng không ngoại lệ, nhưng trong lòng em lại cồn cào một thứ cảm giác bất an.
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
1. EVERYONE STAND STILL, MOVE OR I'LL SHOOT!!!
[TẤT CẢ ĐỨNG YÊN, DI CHUYỂN LÀ TAO BẮN!!!]
Tiếng hét từ phía xa vang lên oang oang.
Đó không phải tiếng Việt, cũng chả phải là tiếng Trung hay tiếng Nghệ An mà em từng nghe qua.
Đó là thứ ngôn ngữ kì lạ, thứ ngôn ngữ mà em chỉ có thể nghe chứ không thể hiểu.
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
//ồ ạt chạy vào trong, giương súng đe doạ//_ STAND STILL! DON'T MOVE!!
[ĐỨNG IM ĐẤY! KHÔNG ĐƯỢC DI CHUYỂN!!]
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Cô ơi, chuyện gì thế ạ!?
Bà con trong làng.
Bà con trong làng.
Chết tiệt...là quân giặc!!
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Dạ... quân giặc!!?
Chưa để em phải ú ớ hiểu cái gì, thì bất ngờ đã có ai đó bế xốc em lên. Là cô Năm sống ở đầu làng - người hay cho em củ khoai luộc mỗi khi trời lạnh.
Bà con trong làng.
Bà con trong làng.
//Bế xốc em lên, chạy về phía bụi chuối//
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Ơ..á?!??
Bà con trong làng.
Bà con trong làng.
//Nhét em sâu vào bụi chuối//_ Phóng, ở yên đây nghe con!
Bà con trong làng.
Bà con trong làng.
Có gì mà không ổn, chạy khỏi đây!! Đi báo cho quân đồng minh, họ sẽ giúp chúng ta!!
Cô Năm ấy nói rất gấp gáp, giọng điệu sợ hãi với khuôn mặt hốt hoảng vô cùng.
Tuy em không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn gật đầu ậm ừ nghe lời cô mà chui rúc vào bụi chuối toàn mấy con muỗi vo ve mấy tiếng quanh tai.
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
HEY WOMAN!!! DON'T YOU LISTEN TO WHAT I SAID!!?
[NÀY CON Ả ĐÀN BÀ KIA!!! TAO NÓI THẾ NÀO MÀY KHÔNG NGHE À!!?]
Bà con trong làng.
Bà con trong làng.
Mả bố nhà mày!
Bà con trong làng.
Bà con trong làng.
Tao là tao dell biết mày nói cái gì, nhưng nghe cái giọng điệu ngứa tai gai mắt đấy là mày đang chửi tao đúng không hả??!
Bà con trong làng.
Bà con trong làng.
Được, bà mày thách đấy!!
Bà con trong làng.
Bà con trong làng.
TAO THÁCH MÀY HIỂU ĐƯỢC TAO ĐANG NÓI GÌ ĐẤY, THẰNG KHỐN!
_ĐOÀNG!!!_
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Ức..!! _//Giật mình, lấy hai tay bịt tai lại//
Sau tiếng nổ kinh hoàng ấy, em chả còn nghe thấy tiếng của cô Năm nữa...
Em không biết chuyện gì đã xảy ra nữa, em đã rất sợ hãi, cả cơ thể của em co rúm lại run rẩy như con tôm luộc, hai tay áp chặt lấy hai bên tai để không phải ghe bất kì thứ âm thanh gì...
_____
NovelToon

ᴄʜᴀᴘᴛᴇʀ 2: "ᴇᴍ...đᴀᴜ ǫúᴀ.."

Em đã ở đấy rất lâu, khi trời còn oi ả đến lúc nắng nhẹ hửng lên một màu cam đẹp chiếu vào bụi chuối nơi em đang núp lấy.
Em rón rén mò ra khỏi bụi chuối khi chân tay đã bị lũ muỗi đốt đến sưng vù, rất là ngứa ngáy. Vừa mới mò mẫm ra khỏi bụi chuối và ngẩng đầu lên. Em đưa cặp mắt to tròn màu đen láy nhìn mọi thứ, rồi...em bỗng khựng lại. Đập vào mắt em lúc này là một cảnh tượng kinh hoàng mà em không bao giờ dám nghĩ tới dù chỉ một lần trong đời.
Bà con làng em, nằm la liệt ra đất, máu thấm đẫm cả đất, nhà cửa thì bị mở toang ra...có lẽ đã bị chúng cướp rồi. Em sợ hãi, một lần nữa khóc lên nhưng chả dám khóc lớn mà chỉ nấc lên từng đợt.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Cô ơi...cô Năm ơi!! _//thều thào nói, chạy vội đến//
Em chạy đến chỗ cô Năm nằm, quần áo cô xộc xệch như vừa bị lột ra, khuôn mặt tái nhợt và một cái lỗ tròn vẫn còn đang chảy máu ở ngực trái. Em tuyệt vọng ôm lấy cô mà khóc, không còn cảm nhận được hơi ấm của cô nữa, em nhớ đến lời mà cô đã dặn dò trước đó...liền vừa chạy vừa khóc về nhà lấy cái mũ cối rộng quá cỡ mà em đã được một người lính tặng và đôi dép lá em đan giở vội vã xỏ chân vào, cái khăn kẻ sọc trắng đen mà cô Năm hay chùm lên đầu em mỗi lần nắng ghắt vắt quá vai rồi chạy khỏi đây, đi tìm quân đồng minh mà cô Năm đã nói đến.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//lấy tay chùi đi nước mắt//_ •| Cô Năm nói là đi tìm quân đồng minh...|•
Mắt em đanh lại hiện lên vẻ quyết tâm. Trong đầu lặp đi lặp lại câu nói đó như một thần chú hộ mệnh rồi chạy đi.
Chả biết là chạy đi đâu, chẳng biết ai là "đồng minh". Nhưng em vẫn cứ đi, ít nhất thì hiện tại em vẫn còn sống...
..........
Em chạy lang thang mấy ngày, chả ăn gì cả, chẳng biết phương nào, chẳng dám nhìn lại.
Bụng của em đói cồn cào như có thứ gì đang gặm nhấm dần bên trong. Môi em khô khốc, da nứt nẻ vì nắng, chiếc dép lá giờ chỉ còn một chiếc quặp vào lòng bàn chân, còn chiếc kia đã bị đá nhọn xé nát từ bao giờ.
Mỗi bước đi là một lần nhăn mặt vì đau. Cỏ gai, đá bén, rồi bùn đất… tất cả như đang cố giữ em lại. Nhưng mà, em vẫn tiếp tục đi.
Em đã vượt qua mấy con sông, nước lạnh đến run cả hàm răng, mà em thì chẳng có gì ngoài bộ đồ mỏng manh, chiếc mũ cối quá cỡ cứ trượt qua mắt mỗi lần ngẩng lên.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
•| Nắng quá...mệt quá..|• _//lờ đờ//
Giờ nhìn em chả khác gì con thiêu thân, lang thang vất va vất vưởng với cơ thể gầy gò, mặt mũi thì lấm lem bùn đất.
_ẦM!!_
Ầu...có vẻ như ông trời lần này không mỉm cười với em nữa rồi.
Theo hướng âm thanh, em ngẩng đầu lên nhìn.
Rất nhiều máy bay bay ngang qua đây với thứ gì đó dài dài mà đen xém lẫn lộn rơi xuống mặt đất.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Cái gì vậy...? _//nheo mắt lại//
_ẦM! BÙM!!!_
...thứ vừa rồi là boom, vụ nổ lớn đấy khiến em đứng hình tại chỗ, đông cứng toàn thân.
Lửa và khói bốc lên nghi ngút. Mặt em tái nhợt, không còn giọt máu. Em hoảng hốt chạy đi, điên cuồng chạy như bị chó dí, không quên than trời than đất vài câu.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
DUMA!!!!
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ÔNG TRỜI ƠI LÀ ÔNG TRỜI!! BỘ MẤY NGÀY QUA CON BỎ BỤNG RỖNG MÀ ÔNG KHÔNG THƯƠNG CON HAY SAO MÀ GIỜ THẢ THÊM MẤTY THỨ NÀY NỮA!!!!?
Em cứ thế mà cắm đầu cắm cổ chạy, cây cối xẹt ngang mặt, lá nhọn cào rách cả da, nhưng em không dừng lại. Dừng một chút là chết như chơi. Chạy được một lúc lâu, chân em hụt mẹ xuống con dốc cỏ lăn tròn như củ khoai, đập vào mấy hòn đá và lăn luôn vào một bụi cây.
Đầu óc quay cuồng trong cơn mơ màng, em nằm luôn ở đó mà thở dốc, cổ họng khô khốc, nước mắt chảy ra từ lúc nào mà cuống họng cũng không phát ra tiếng.
Em cứ nằm đấy một lúc thật lâu, tầm mắt bị cây cỏ che đi, chân tay thì duỗi thẳng ra như thằng nghiện ngập.
Nằm đó, em không còn nghe thất tiếng máy bay nữa mới dám thở ra một hơi an tâm.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Hết rồi...chắc là....nó..đi rồi..._//vừa nói vừa thở//
Em loạng choạng đứng dậy, như con ma vất vưởng mà đi đứng xiên xiên xẹo xẹo.
_Bụp!_
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Áh!! _//ngã ngửa ra sau//
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Cái gì...mà cứng thế?? _//xoa xoa trán//
_Lạch cạch_
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
!!!
Em mở mắt ra, đập vô mắt của em chính là nòng súng tròn trịa lạnh toát.
Một người đàn ông da trắng, cao to như tượng đồng, tóc vàng rực và đôi mắt xanh lạnh lẽo đang nhìn em. Tay hắn run nhẹ, nhưng ngón trỏ đang giữ cò súng không hề do dự.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//cả người cứng đờ, không dám nhúc nhíc hay thở mạnh//
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
What the f_ck? Who is this brat?
[Cái dell gì thế? Thằng nhãi ranh nào đây?]
Em không hiểu hắn nói gì. Chỉ biết rằng bản thân em đang run như cầy sấy, hai mắt ầng ậng nước.
_PẰNG!!_
Không gì cả, tiếng súng lạnh lùng vang lên giữa không gian nắng gắt nồng nặc mùi bom nổ.
Hắn chả nhân nhượng dù chỉ là một vài giây. Cho dù em có là trẻ con hay người già, gặp phải đám người này thì em cũng chỉ như con muỗi đòi chích hổ sơn lâm.
Em theo cái phản xạ mà bất ngờ thụp người xuống, suýt nữa thì… xong đời. Cơn sợ hãi chưa tan thì đôi chân đã tự chạy. Bàn chân trần giẫm lên sỏi đá, miệng há hốc chẳng kịp hét.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//nhanh chóng vớ lấy cục đá nhọn dưới đất rồi đập mạnh vào sương sườn hắn//_ Ách!!!
_BỐP!_
Cục đá phập vào sườn. Nhưng hắn không si nhê. Chỉ quay phắt lại, tiếp tục bóp cò.
_PẰNG!! PẰNG!!_
Lần này may mắn không mỉm cười với em nữa. Hai phát súng liên tiếp, một cái xoẹt xuyên qua bả vai rách cả áo với vết xước nhỏ, viên còn lại...găm thẳng vào bụng của em.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//ngã gục xuống đất, ứa nước mắt//_ Đ-Đau quá...
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Đau quá...cô Năm ơi, Phóng đau quá cô ơi..._//mếu máo, rên rỉ lên từng tiếng nhỏ//
Cơn đau ê ẩm thấu tận từng thớ thịt một, dòng máu ấm nóng cứ thế mà chảy ra không ngừng, hòa cùng mùi boom nổ là mùi tanh tưởi của máu tươi.
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
You little bastard! You think that little rock can hurt me?
[Thằng nhãi ranh chó chết! Mày nghĩ cái cục đá bé xíu đó có thể làm tao bị thương à?]
Hắn cười đểu một cái, cúi người xuống rồi bóp cổ em nhấc lên cao, ngang với tầm mắt của hắn.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Ưrg...!!! _//dãy dụa//
Bàn tay to lớn thô ráp của bóp lấy cái cổ nhỏ lấm tấm đầy mồ hôi của em đối diện trực tiếp. Cây súng cũng được hắn nới lỏng ra. Chắc đối thủ hiện giờ của hắn là một thằng nhóc trói gà không chặt nên hắn có chút khinh thường.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Thằng chó đẻ..._//trừng mắt//
Nhân lúc hắn không chú ý, em há miệng to hết cỡ để lộ ra hai cái răng khểnh nhọn hoắt rồi ngoặm chặt vào tay hắn.
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
//nhăn mặt//_ SON OF A DOG!! WHAT ARE YOU DOING TO MY HAND YOU BASTARD!!?
[CHÓ ĐẺ!! MÀY LÀM GÌ TAY TAO ĐẤY HẢ THẰNG RANH NÀY!!?]
Hắn gầm lên đầy giận giữ, liền thả tay ra khiến em rơi mạnh xuống đất.
Đau, em đau chứ...
Máu từ bụng với vai của em lại chảy nhiều hơn nữa rồi.
Trong khoảnh khắc hắn loạng choạng, bản năng khát khao sống sót đã chiến thắng. Em không màng đến vết thương đau nhói đến cùng cực ở bụng, cứ thế với tay đến mà nhặt lấy tảng đá to hơn đầu mình, hét lên và ném thẳng vào mặt hắn.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Ditconme...TAO CẤM MÀY LẠI GẦN TAO!
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
THẰNG CHÓ RẺ RÁCH!!! _//đau quá hóa điên//
Từ khi nào trên tay đã có cục đá, rồi dứt khoát ném tảng đá to tổ chảng đó về phía đầu của hắn, em lại nhân cơ hội lướt nhanh qua chộp lấy khẩu súng từ tay hắn và giật lại.
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
!!
_Lạch cạch_
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//chĩa súng về phía hắn//_ MỘT LÀ MÀY BIẾN KHỎI ĐÂY, HAI LÀ MÀY CHẾT!
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
MÀY CHỌN CÁI NÀO?!
Lúc em còn đang mắng nhiếc hắn. Thì từ đâu, một con dao găm đã nằm gọn trong tay hắn.
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
This time there is no escape, I WILL DEFINITELY KILL YOU!!!
[Lần này thì hết đường thoát nhé, TAO NHẤT ĐỊNH SẼ GIẾT MÀY!!!]
Lính Mỹ khi ấy.
Lính Mỹ khi ấy.
//cầm chặt con dao găm, lao về phía em//
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
!!!!
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//lớ ngớ thế nào lại bóp cò súng//
_ĐOÀNG!!!_
...
Sau khi em bóp cò và hắn ngã xuống, em cầm khẩu súng trên tay mà cả người run lẩy bẩy. Em nhìn chằm chằm vào xác hắn, mồm há ra mà không thốt nổi tiếng nào, rồi đột ngột...nôn hết những gì còn sót lại trong bụng. Em thở dốc, mồ hôi lạnh rịn ra khắp trán.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Ức- Ọe!!!
Một lúc lâu sau, em mới lê lết sang lấy lại cái khăn kẻ sọc và đôi dép lá rách, máu vẫn rỉ ra từ bụng. Dưới nắng chiều cuối cùng của ngày, đứng dậy với cơn mệt nhoài cùng cực. Cầm theo khẩu súng chống đỡ cơ thể, bỏ mặc cái xác của hắn nằm đấy mà bước đi.

ᴄʜᴀᴘᴛᴇʀ 3: "ᴄʜị ơɪ!''

Thân thể nhỏ bé của em nằm sõng soài giữa đất cỏ, bụng bê bết máu, hơi thở nặng nề, gấp gáp như tiếng rên của một con thú bị thương. Tay em vẫn ôm chặt khẩu súng - bản năng sinh tồn lấn át cả nỗi đau. Đôi mắt sưng húp và đục dần đi. Phóng muốn mở miệng gọi... mà không phát ra nổi tiếng.
Cái đầu em nghiêng đi, nhìn thấy một vạt trời xanh lấm tấm mây, mắt nhòe nước - không rõ vì gió hay vì cảm xúc.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
| Cô Năm ơi...Phóng mệt quá..|•
Mí mắt em cụp xuống, nặng trĩu như có tảng đá đè nặng lên. Mọi thứ trong mắt em mờ dần, rồi tối hẳn.
Rồi...
_Loạt xoạt_
Từ bụi cây cách đó không xa, bóng dáng nhỏ nhắn thanh thoát của một cô gái trẻ tiến lại gần chỗ mà Phóng nằm ngất.
?.
?.
Hừm... sống sót được tới mức này cơ à, ghê thật...
?.
?.
Con nít mà dám lấy đá đập vào sườn của tên lính Mỹ...đây là điên hay cái gan trời ban vậy?
Cô bước đến, dừng lại cách Phóng chừng hai bước chân, nhìn em từ trên cao xuống - ánh mắt khó đoán ra cảm xúc thật sự, nhìn thoáng qua chỉ thấy có sự tò mò và...một chút thương cảm.
?.
?.
//ngồi xổm xuống, lấy đại một cành cây chọc chọc vào má em//_ Mày còn thở không đấy nhóc?
Cô cúi xuống, khẽ dùng tay kiểm tra nhịp đập ở cổ Phóng. Lòng bàn tay chạm phải lớp máu khô và mồ hôi lạnh.
?.
?.
//lẩm bẩm//_ Thằng nhóc này còn sống. Nhưng yếu lắm rồi.
?.
?.
Trẻ con mà rắn hơn cả người lớn...nể thiệt sự.
Một lúc im lặng hồi lâu. Rồi, cô luồn tay qua lưng và đầu gối em, nhấc em lên cao. Phóng nằm gọn hẳn trong vòng tay của cô, như một bé mèo con được con sen ẵm vào lòng.
Mặt Phóng dính bùn và vệt máu, tóc bết lại, đôi chân nhỏ lủng lẳng chạm vào mép áo rách. Nhưng cánh tay em...vẫn siết lấy khẩu súng chôm được mà không buông.
?.
?.
Coi bộ tao gặp phải đồ quý hiếm rồi...
?.
?.
Mày mà chết ngang đây, chắc tao tiếc lắm. _//lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối//
Em nằm gọn trong lòng cô, không dãy dụa, không động đậy, không di chuyển dù chỉ là một cái động tay.
Có lẽ là em mệt lắm rồi.
Phải, cô nhìn qua cũng biết điều đó.
Giờ nhìn em còn thảm hơn chữ thảm, cô thấy mà vừa thương vừa nhăn mặt vì thằng nhóc này máu liều nhiều hơn máu não.
..........
Cái bóng tối đặc quánh trong đầu dần tan ra. Mắt Phóng khẽ mở, rồi nheo lại vì ánh lửa chập chờn. Em cố đưa mắt nhìn quanh, hơi thở còn yếu ớt như sợi chỉ mỏng dính chuẩn bị đứt.
Em nằm trên một chiếc giường tre ọp ẹp đã ngả màu vàng lúa, lưng đau em nhói, nhưng bụng mới là nơi nhức buốt khiến đầu óc quay cuồng.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//mắt lờ đờ nhìn lên trần nhà//_ •| Mình...còn sống sao..? |•
Em thử mở miệng mà cất giọng gọi một tiếng, nhưng cổ họng chỉ bật ra tiếng khàn nghẹn như có cục đá chắn ngang. Chẳng ai nghe thấy ngoài em cả.
Em ráng ngóc đầu lên một chút, đủ để tầm mắt của em nhìn được vết thương đã được băng bó qua bằng băng gạc trắng quấn quanh bụng mình. Chỗ vết thương được băng bó ấy, vẫn còn thấm nhẹ một vài vệt máu đỏ tươi đã khô.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//chân tay không nhúc nhíc nổi//_ •| Đau quá...cả cơ thể không di chuyển được..|•
Em đau, và em muốn khóc.
Nhưng ở đây là đâu? Bản thân em còn chả biết thì lấy dũng khí ở đâu mà khóc?
Em sợ đây là hang ổ của địch.
Và em rất sợ...việc mình bị giết.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//một lần nữa ngoáy đầu ra nhìn//
Ở góc căn chòi tranh, bên cạnh bếp lửa rực hồng, một cô gái đang ngồi quay lưng về phía em. Mái tóc ngắn đến vai, có màu trắng buốt như sương mai, lấp lánh dưới ánh lửa như bông lau cuối mùa.
(Có thể miêu tả là trắng như tuyết nhưng thời buổi này, chỗ em cũng chả có tuyết để nhìn. Phải nói ngắn gọn hơn là em chả biết tuyết là gì, chỉ có thể so sánh nó với màu của sương mai.)
Làn da cô trắng hồng, tay thoăn thoắt khuấy nồi cháo bằng cái muỗng gỗ. Cô mặc bộ áo bà ba kèm quần dài có màu xanh ngọc, chân đi đôi dép thô được đan từ lá dừa nước ôm khít bàn chân nhỏ nhắn kia.
Cử động của cô nhẹ như gió thoảng, nhưng dứt khoát, linh hoạt khiến em nhìn không rời mắt.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//nhìn chằm chằm//_ •| Tóc trắng? Đẹp quá đi mất...|•
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
•| Cơ mà, sao không phải là mấy cụ già!? C-Chị ấy còn trẻ quá trời...|• _//hoang mang//
Ánh mắt em bối rối chuyển từ tóc đến đôi vai, rồi liếc nhanh xuống bụng mình lần nữa, nhăn mặt vì cơn đau nhói. Em lại liếc về phía cô thêm một lần nữa.
?.
?.
...
Chắc do em nhìn kỹ quá, hoặc dòm lâu quá nên thành... kỳ quặc. Cô gái trẻ ấy đột nhiên quay đầu lại lại.
Bốn mắt nhìn nhau đầy hoang mang. Phóng hoảng loạn, nhưng tầm mắt không dứt khỏi khuôn mặt của cô ấy được. Còn cô? Khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh tanh chả biểu lộ bất kì cảm xúc nào, đôi mắt to tròn của cô khẽ híp nhỏ lại nhìn em.
Cô không nói gì cả, cũng chả có gì là vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt.
Chỉ lặng lẽ cầm tô cháo vừa thổi nguội, đứng dậy mà bước lại phía em đang nằm.
Bước chân cô đi nhẹ nhàng như không chạm đất, không có bất kì tiếng động nào hết. Em thấy được, thấy được thứ mà em không thể dứt ra khỏi khuôn mặt của cô. Đó chính là đôi mắt màu xanh nhạt như gáu nước mưa đầu mùa.
Khi em nhìn thẳng, bỗng nhiên lại lạnh buốt sống lưng. Không gì cả, mà là đôi mắt màu xanh đó...em đã từng nhìn thấy ở đâu đó rồi.
Phóng không dám chắc, bởi vì nhìn đôi mắt màu xanh đó của cô rất quen. Cô đặt tô cháo xuống bên cạnh, rồi bất ngờ ngồi hẳn xuống cạnh mép giường. Mắt không rời Phóng một giây, nhìn chằm chằm vào em.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//đột nhiên căng thẳng//_ •| G-Gì vậy chứ? Tự nhiên cả người mình căng thẳng quá...|•
?.
?.
Tỉnh rồi hả nhóc? Lại đây đớp miếng cháo cho khỏe nè.
Chắc mọi thứ là do em tự tưởng tưởng...Cô đâu có nhìn chằm chằm em? Cô đang vừa khuấy tô cháo bằng cái thìa gỗ vừa thổi cho nó bớt nóng.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Chị ơi...
?.
?.
Ơi, chị nghe?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Chị..là người nước Nam đúng không ạ?
?.
?.
Chứ sao nữa? Nếu không thì giờ nhóc chả được chị cứu đâu.
Cô vừa nói vừa đặt tô cháo sang một bên, đứng dậy đỡ người em dựa lưng vào tường.
?.
?.
Khiếp, ăn gì mà nhẹ thế nhóc!?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Em..nhịn đói được ba ngày rồi ạ..._//lí nhí//
?.
?.
Thế thì ngồi im một chỗ để chị đút cho nhóc ăn.
Cô lại ngồi xuống mép giường gần chỗ em, tay lại cầm tô cháo.
?.
?.
//múc một thìa lên thổi, hướng vè phía em//_ Há miệng ra để chị đút cho nhóc ăn?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
A..vâng! _//há miệng ra//
?.
?.
Có nóng thì nói chị một tiếng chứ đừng có im đấy nhé. _//đút vào miệng em//
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Hong có nóng...ấm lắm ạ.._//rũ mắt//
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Mà đây là cháo gì thế ạ? Em nhai được thứ gì đó mềm mềm lắm!
?.
?.
?
?.
?.
Ủa nhóc, nhóc chưa ăn cá bao giờ à?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Cá?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Gì thế ạ?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Cá lại mềm và có thể ăn được sao ạ? _//ngơ ngác//
?.
?.
//nụ cười cứng đờ lại//_...
?.
?.
•| Thằng này chắc là trẻ mồ côi chưa từng ăn bất cứ thứ gì ngoài cháo loãng đây mà..|•
?.
?.
Nói chung là cá ăn được, giờ thì mở cái mồm nhóc ra cho chị đút đi nào?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Vâng ạ! _//ngoan ngoãn há miệng ra//
...
?.
?.
//Để tô cháo đã hết sang bên//
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Ừm..._//ngập ngừng//
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Chị ơi!
?.
?.
Hả, sao thế nhóc? _//quay đầu qua//
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Sao chị lại cứu em thế ạ?
?.
?.
Qua thời kháng chiến chống Pháp rồi nhóc, thời này là kháng chiến chống Mỹ.
?.
?.
Bọn Mỹ chúng nó ác ôn hơn Pháp nhiều.
(truyện giải trí, không đặt nặng vấn đề chiến tranh lịch sử, vứt não đi mà đọc...)
?.
?.
Chị thấy nhóc và tên lính Mỹ kia bem nhau rồi, chỉ là ngồi trên cây xem xem nhóc sẽ làm gì...
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
V-Vâng..?? _//lớ ngớ//
?.
?.
...ai ngờ nhóc lại thuộc dạng máu liều nhiều hơn máu não chứ? Dám liều mạng với hắn luôn mới ghê.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
//gãi gãi đầu//_ Em không biết nữa..
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Chỉ là, lúc đó đầu em ong ong, cái người em tự di chuyển luôn đấy ạ..
?.
?.
NovelToon
?.
?.
Dell tin.
?.
?.
Nghe ảo quá em.
?.
?.
Nói chung là chị dell tin em nhé.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Ơ...D:
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Ủa chị...?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Mà chị ơi, chị tên gì thế ạ?
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Em tên là Phóng!
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
ɴᴀᴛɪᴏɴᴀʟ ʟɪʙᴇʀᴀᴛɪᴏɴ ғʀᴏɴᴛ ᴏғ sᴏᴜʜᴛ ᴠɴ.
Nghe bà em bảo, tên em là ᴘʜóɴɢ trong ɢɪảɪ ᴘʜóɴɢ đấy ạ!
?.
?.
Uầy? Tên đẹp thế!
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʜị ᴛʜᴀɴʜ ʜᴜʏềɴ.
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʜị ᴛʜᴀɴʜ ʜᴜʏềɴ.
Chị là Huyền, Nguyễn Thị Thanh Huyền.
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʜị ᴛʜᴀɴʜ ʜᴜʏềɴ.
ɴɢᴜʏễɴ ᴛʜị ᴛʜᴀɴʜ ʜᴜʏềɴ.
Huyền trong sâu sắc và huyền bí!
_____
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play