[Dương Domic X Y/N] Nghệ Thuật Cuồng Yêu?
#1. Cuồng yêu
"..." suy nghĩ
'...' thì thầm
*... Hành động
Và một số cái khác
Y/n đứng lặng trước căn nhà cũ kỹ, nơi hắn đang chờ
Ánh đèn vàng yếu ớt xuyên qua lớp cửa kính vỡ khiến bóng hắn ta hiện lên như một hình nhân quỷ dữ
Trần Đăng Dương
Em đã đến rồi~
Giọng hắn lạnh lùng nhưng đầy đam mê, mắt hắn ta lóe lên tia sáng điên cuồng
Trần Đăng Dương
Anh không muốn mất em
Trần Đăng Dương
Không bao giờ…~
Y/n run rẩy, cố kìm nén cảm giác sợ hãi đang nuốt chửng mình
L/n Y/n
Đăng Dương, anh phải dừng lại đi...
L/n Y/n
Người ta đang biến mất
L/n Y/n
Họ nói anh liên quan…
Trần Đăng Dương
Họ không hiểu được...
Trần Đăng Dương
Chỉ có em là quan trọng nhất với anh thôi~
Trần Đăng Dương
Và chỉ em mới hiểu được nó~
Hắn bước lại gần, vươn tay ra ôm chặt Y/n
Trần Đăng Dương
Em là tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời nhất mà anh muốn giữ
Đột nhiên, cửa sau bật mở, chị gái Y/n – H/n, lao vào, ánh mắt đầy vẻ hoảng loạn
Nvp (nữ)
Chị đã đi tìm em khắp nơi!
Nvp (nữ)
Em phải chạy thôi!
Nvp (nữ)
Đăng Dương hắn ta không phải người bình thường đâu!
Nụ cười nham hiểm nở trên môi
Trần Đăng Dương
Chị cũng sẽ biến mất thôi
Trần Đăng Dương
Ai dám cản tôi
Trần Đăng Dương
Tôi sẽ không để yên cho qua được đâu~
H/n vội kéo Y/n về phía cửa
Nvp (nữ)
Chúng ta phải gọi cảnh sát!
Nvp (nữ)
Nếu không sẽ tiêu mất-!
Y/n thoáng nhìn hắn – người đang đứng đó, mắt sáng quắc, như con thú bị thương sẵn sàng tấn công
Trần Đăng Dương
"Anh sẽ không buông tha em đâu"
Trần Đăng Dương
"L/n Y/n~"
Hắn thì thầm, giọng đầy dọa nạt nhưng cũng như một lời thề điên cuồng
Bóng đêm nuốt chửng tiếng hét vang vọng, và những người biến mất tiếp tục là bí ẩn chưa lời giải
Tôi vẫn rất chấp niệm mặc dù rất flop
#2. Nguy hiểm đến gần
H/n kéo Y/n chạy về phía chiếc xe máy đang dựng ở góc hẻm
Cả hai hít một hơi thật sâu trước khi phóng xe vun vút ra khỏi con ngõ nhỏ tối om
Nvp (nữ)
Em nghĩ anh ta sẽ để yên cho mình sao?
H/n hỏi, giọng run run nhưng quyết tâm
Y/n lặng im, mắt vẫn ám ảnh hình bóng hắn vừa rồi
L/n Y/n
Không phải người bình thường chị à-!
L/n Y/n
Em thấy trong mắt anh ta có một thứ gì đó…
L/n Y/n
Không phải con người!
L/n Y/n
Em không thể sống trong sợ hãi như thế này mãi được...
Ngay lúc đó, điện thoại của Y/n rung lên, hiện tên “Đăng Dương"
Cả hai đứng khựng lại, H/n nắm lấy tay em mình
Giọng hắn vang lên, êm ái như mật ngọt nhưng đầy đe dọa
Trần Đăng Dương
📞: Em không thể trốn mãi đâu, Y/n~
Trần Đăng Dương
📞: Dù em có ở đâu thì anh vẫn sẽ tìm ra em mà thôi~
Trần Đăng Dương
📞: Anh đã chuẩn bị sẵn một ‘tác phẩm’ mới dành cho em rồi~
L/n Y/n
📞: Anh- Anh điên rồi Đăng Dương-!
L/n Y/n
📞: Tại sao anh lại làm thế với mọi người?
Trần Đăng Dương
📞: Vì anh yêu em~
Trần Đăng Dương
📞: Tình yêu không phải lúc nào cũng nhẹ nhàng
Trần Đăng Dương
📞: Đôi khi nó phải tàn nhẫn
Trần Đăng Dương
📞: Em là duy nhất với anh Y/n à~
Bỗng có tiếng xe máy lao tới, cắt ngang cuộc gọi
Một người đàn ông trung niên, dáng vẻ cương nghị, dừng lại bên H/n và Y/n
Nvp (nam)
Hai người là H/n và Y/n phải không?
Nvp (nam)
Tôi là thám tử Hn, phụ trách điều tra các vụ mất tích gần đây
Ông nói, ánh mắt dò xét nhìn hai người
H/n nhìn thám tử, nói nhanh
Nvp (nữ)
Chúng tôi đang bị đe dọa bởi Đăng Dương!
Nvp (nữ)
Hắn ta không chỉ giết người mà còn...
Thám tử gật đầu, lấy ra một tập hồ sơ dày
Nvp (nam)
Tôi cũng đã theo dõi hắn từ lâu
Nvp (nam)
Hắn rất nguy hiểm
Y/n cảm nhận được lần đầu tiên có chút hy vọng giữa bóng tối đang bao phủ
#3. Định Nghĩa Chữ Yêu?
Trần Đăng Dương
📞: Anh yêu em Y/n à~
L/n Y/n
📞: Như vậy mà là yêu à?!
Y/n hét lên, giọng nghẹn ngào pha lẫn phẫn nộ khi nhìn thẳng vào hắn qua màn hình điện thoại
Trần Đăng Dương
📞: Em không hiểu được đâu~
Giọng hắn lạnh lùng nhưng vẫn rực cháy sự cuồng yêu
Trần Đăng Dương
📞: Anh bảo vệ em theo cách của anh
Trần Đăng Dương
📞: Mọi người biến mất để em không bị ai chạm vào~
L/n Y/n
📞: Anh giết người, bắt cóc, tra tấn…
L/n Y/n
📞: đó là bảo vệ sao?!
Y/n nghẹn lời, nước mắt lăn dài trên má
L/n Y/n
📞: Tôi ghê tởm anh, Đăng Dương!
L/n Y/n
📞: Tôi không phải vật sở hữu của anh!
Trần Đăng Dương
📞: Em là tác phẩm duy nhất của anh~
Trần Đăng Dương
📞: Anh sẽ không để bất cứ ai lấy đi em!
Hắn hét lớn, giọng gằn từng tiếng như một cơn thịnh nộ không thể ngăn lại
Bên kia đường, thám tử Hn vội lao đến, giật lấy điện thoại khỏi tay Y/n, nhìn hắn với ánh mắt sắc lạnh
Nvp (nam)
📞: Đăng Dương, đây là lời cuối cùng!
Nvp (nam)
📞: Hãy buông tha cho cô ấy, nếu không…-
Hắn cười khẩy, nụ cười vừa điên dại vừa đáng sợ
Trần Đăng Dương
📞: nếu không?
Trần Đăng Dương
📞: Anh biết mà, thám tử
Trần Đăng Dương
📞: Tôi sẽ cho mọi người thấy ‘tình yêu’ thật sự có thể kinh hoàng đến thế nào~
Y/n nhìn thám tử, lòng đầy tuyệt vọng
L/n Y/n
Chúng ta phải làm gì bây giờ?
L/n Y/n
Anh ta không phải người bình thường...
H/n nắm chặt tay Y/n, giọng run run nhưng cứng rắn
Nvp (nữ)
Chúng ta sẽ không để yên đâu, Y/n...
Nvp (nữ)
Phải tìm cách bắt hắn trước khi mọi thứ xảy ra quá muộn...
Bóng tối dày đặc ngoài kia như nuốt chửng mọi thứ
Còn tiếng cười rợn người của hắn vang vọng trong đầu Y/n
Làm tim cô như bị bóp nghẹt...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play