Nắng Hạ [JsolNicky]
Chap 1.
Trần Phong Hào 21 tuổi, là chủ của một tiệm hoa nho nhỏ, cậu đã bỏ học từ năm lớp 10 vì phải tự kiếm tiền nuôi sống bản thân, gia đình cậu không hạnh phúc như bao gia đình khác...lúc cậu 15 tuổi ba mẹ cậu đã ly hôn với nhau bà cậu nói họ chỉ kết hôn với nhau vì tiền họ thậm chí còn không muốn sinh ra cậu, sự có mặt của cậu chỉ là ngoài ý muốn của hai người họ.
trước khi ba mẹ cậu ly hôn họ hành hạ cậu như một con thú. nhưng may là còn có bà cậu, mỗi lần cậu bị ba mẹ đánh đập bà luôn là người đứng ra bảo vệ cậu nhưng những lúc không có bà hai người họ xem cậu như một đứa người ở trong nhà, họ nói:
"mày đúng của nợ, thằng ranh con"
"mày ch*t xó đi cho rồi, thằng vô tích sự, yếu đuối, hèn nhát"
nghe được những lời đó lòng cậu đau như cắt. tuy cậu chưa đủ lớn nhưng cậu đủ nhận thức được những gì họ đã làm với cậu.
Nguyễn Thái Sơn 23 tuổi hiện tại là một ca sĩ ở Hàn tuy nhìn anh lúc nào cũng hồn nhiên vui vẻ nhưng đâu ai biết anh cũng đã trải qua những chuyện đâu ai ngờ..năm anh 16 tuổi anh chứng kiến thấy cảnh ba mẹ anh bị xe tải lớn tông phải, cảnh tượng đáng sợ hiện trước mắt anh, anh dường như ch*t đứng, tay chân anh gần như bị đông cứng lại vậy.
sau khi trải qua những chuyện tồi tệ đó, anh quyết định sang Hàn để thực hiện ước mơ của ba mẹ, ước mơ của họ đó chính là muốn anh trở thành một ca sĩ
"ba mẹ đã quen nhau nhờ âm nhạc, nó lãng mạn một cách kì lạ.."
Thái Sơn_anh
여러분, 안녕하세요!! // cúi người //
(xin chào mọi người ạ!!)
Thái Sơn_anh
어떻게 지내세요?
( mọi người có khỏe không ạ? )
: 우리는 매우 건강해요!!!
( chúng em rất khỏe ạ!!! )
Thanh Pháp
nè! nghe nói có anh ca sĩ người Hàn nào đó sắp sang nước mình á!!
-Thanh Pháp 21 tuổi, bạn thân của cậu từ cấp 3 hiện tại đang tìm việc làm
Phong Hào_cậu
xùy, người Hàn thì sao chứ, tao thấy bình thường mà..?
Thanh Pháp
nghe nói ảnh là người gốc Việc ấy.
Phong Hào_cậu
quá lười để bất ngờ // trang trí bó hoa trên bàn //
Thanh Pháp
ủa mà mày đang làm gì vậy?
Phong Hào_cậu
khách đặt hoa thôi. có gì đâu
: xin chào? em đến để lấy hoa // cười //
Phong Hào_cậu
à-, chờ anh xíu nha
Phong Hào_cậu
ủa mà em đặt hoa để tặng người yêu em hả // đưa hoa cho ?? //
: dạ đâu, em tặng idol em ấy.
Phong Hào_cậu
vậy sao // cười //
: vâng, tiền đây ạ // đưa tiền cho cậu //
Phong Hào_cậu
cảm ơn quý khách // cúi đầu //
Thanh Pháp
ê, đi cà phê không Hào
Phong Hào_cậu
có điên không, cái tiệm hoa này nhét họng tao hả
Thanh Pháp
hihi // mặt ngây thơ //
Phong Hào_cậu
mày không lo mà đi tìm việc làm đi.
Phong Hào_cậu
cứ phụ thuộc vào gia đình hoài.
Thanh Pháp
có gì đâu, mai mốt lấy chồng đại gia là xong
Phong Hào_cậu
ờ, chắc gì đại gia lấy mày
Thanh Pháp
xùy, tao xinh như này mà không lấy? phí của trời
Thái Sơn_anh
나는 오늘 밤 베트남으로 돌아갈 것이다.
( tối nay tôi sẽ trở về Việt Nam )
??
무엇? 베트남에 다시는 돌아가지 않겠다고 말하지 않았나요?
( gì chứ? không phải cậu nói là sẽ không giờ về trở về Việt Nam sao? )
-chủ tịch công ty của anh hiện tại
Thái Sơn_anh
내가 언제 그런 말을 했더라?
( tôi nói như vậy khi nào? )
??
나는 당신이 이 회사에서 나가는 것을 허락하지 않을 것이다!!
( tôi không cho phép cậu rời khỏi công ty này!! )
Thái Sơn_anh
너는 나를 막을 권리가 없어.
( ông không có quyền ngăn cấm tôi. )
Thái Sơn_anh
" chán ch*t đi được, về Việt Nam mà cũng khổ như này sao "
Thái Sơn_anh
// nằm dài trên giường //
lý do ông ta ( chủ tịch công ty anh) không cho anh về Việt Nam vì ông ta không muốn anh nhớ lại những kí ức tồi tệ lúc xưa, từ khi anh bắt đầu sang Hàn để thực hiện ước mơ ông ta đã giúp đỡ anh lần này đến lần khác, những khi cậu thất bại ông ta vẫn là người bên cạnh để an ủi, ông ta biết anh sợ cảm giác bị bỏ rơi nên ông ta xem anh như người trong gia đình vậy.
nhưng chẳng ai cho không đúng không? thật ra ông ta có một cô con gái ông ta có ý định sẽ gã con gái ông ta làm vợ anh
lý do anh biết là..một hôm anh vô tình đi ngang qua phòng của chủ tịch thì nghe được cuộc trò chuyện của hai ba con người họ
??
그는 친절하고 섬세하고 잘생긴 소년이에요. 별? 당신의 아이에게는 충분할까요?
( cậu ta là một chàng trai tốt bụng, tinh tế và đẹp trai. sao? có đủ yêu cầu của con chưa? )
??
// cười // 물론 받아들여야죠. 그가 내게 돌아오지 않는다면, 그는 다른 누구의 것도 아니게 될 거야!
( Đương nhiên là con phải chịu rồi, anh ấy không thuộc về con thì không được thuộc về ai hết! )
- Han Jeongwon 19 tuổi, con gái của ông chủ tịch
Thái Sơn_anh
" mình không ngờ ông ta đối xử tốt với mình, giúp đỡ mình vì muốn mình trả ơn bằng cách lấy con gái ông ta thôi sao? "
Thái Sơn_anh
aizz, nhức đầu quá đii.
Thái Sơn_anh
📞: 안녕하세요? 그 사람은 누구입니까?
( xin chào? cho hỏi ai vậy? )
bà của anh
📞: là bà nè Sơn.. // cười //
Thái Sơn_anh
📞: ủa là bà hả // mừng rỡ // sao dạo này bà không gọi cho con vậy..?
bà của anh
📞: bà sợ con có việc bận nên không có gọi.
Thái Sơn_anh
📞: trời ơi, dạo này con rảnh lắm
bà của anh
📞: mà thôi bà đi ăn cơm chiều đây
Thái Sơn_anh
📞: sao bà ăn trễ vậy, mai mốt bà phải ăn cơm sớm hơn á ăn trễ không tốt đâu
khoảng tầm 7-8 giờ thì anh lên chuyến bay cuối để về Việt Nam, lần này anh đã quyết định về Việt Nam luôn, chứ cứ để bà ở nhà một mình anh thấy lo cho bà lắm, bà đã già yếu rồi không còn sống được bao lâu nữa nên bây giờ anh giành thời gian ở với bà nhiều hơn.
tác giả không biết ngược
tui biết là truyện này nó không lên xu hướng đâu:)) nhưng mà tui thích viết thôi:))
tác giả không biết ngược
mà mọi người thấy cốt truyện lạ không? hay để tớ chỉnh cốt truyện khác
tác giả không biết ngược
mà mọi người nhìn tên tôi đi:)) kh ngược nhưng kết SE:))
tác giả không biết ngược
ok hong;)
Chap 2.
anh vừa bước xuống sân bay anh đã cảm nhận được sự ấm áp của quê hương mình. nhưng lần này không còn là thăm quê nữa mà là về quê luôn
Thái Sơn_anh
đúng là sau bao nhiêu năm bây giờ đường phố lạ thật
xa quê nhà 6 năm chứ đâu ít nhỉ? thật ra dì của anh đã nhiều lần khuyên anh nên ở Hàn lấy vợ sinh con luôn nhưng anh không muốn, anh muốn về quê để chăm sóc bà và dì
Đăng Dương
📞: về Việt Nam chưa?
-Đăng Dương 23 tuổi, bạn thân của anh hiện tại đang làm việc tại công ty DP.
Thái Sơn_anh
📞: tới rồi, tao đang đi dạo vòng vòng kiếm gì ăn đã
Đăng Dương
📞: đang trên đường nào?
Thái Sơn_anh
📞: không nhớ, gần tới nhà bà tao rồi
Phong Hào_cậu
// va vào anh // a-
Thái Sơn_anh
📞: thôi tắt máy đ- // bị cậu va phải //
Phong Hào_cậu
t-tôi..xin lỗi..
Phong Hào_cậu
a-anh có sao không?.
Thái Sơn_anh
// nhìn cậu // ủa sao đêm hôm khuya khoắt mà cậu còn ra ngoài đường vậy?
Phong Hào_cậu
anh cũng vậy mà
Thái Sơn_anh
e-hèm // giả bộ hắng giọng //
Phong Hào_cậu
tôi có việc gấp rồi, tôi đi trước nha! // chạy đi mất hút //
Thái Sơn_anh
ơ? nè, khoan!
Đăng Dương
📞: ê? còn nghe tao nói không vậy??
Thái Sơn_anh
// tắt máy //
Đăng Dương
ủa là sao vậy má??
Đăng Dương
trời đất ơi, quên rep chuỗi với Kiều // khóc thét //
sau khi cậu nhớ ra việc gấp gì đó thì liền chạy một mạch, bỏ lại anh đang đứng hoang mang và trên đầu đầy dấu chấm hỏi
Phong Hào_cậu
bà ơi, bà có sao không bà // lo lắng đỡ bà dậy //
bà của anh
là Hào đó hả? // nói bằng giọng yếu ớt //
Phong Hào_cậu
d-dạ..con đây, bà lại lên cơn đau tim nữa sao ạ?
Phong Hào_cậu
đ-để con gọi xe cấp cứu cho bà..
khoan dừng xíu, bà và cậu không có mối quan hệ ruột thịt gì cả, khoảng 2 năm trước bà ghé vào tiệm hoa của cậu để mua hoa nhưng chủ yếu là để kiếm người nói chuyện với bà, vì bà chỉ sống ở nhà có một mình thôi, bà chỉ có duy nhất đứa cháu trai (anh) bên Hàn và người con gái thứ hai mà thôi.
và cũng có nhiều lần cậu hay qua nhà bà để tâm sự chuyện trên trời dưới biển, khi có cậu bên cạnh bà lại nhớ đến đứa cháu trai của mình, mà hai người cũng có nhiều sở thích giống nhau lắm. nên bà xem cậu như con cháu trong nhà vậy
??
bác sĩ: cậu là người này của bà ấy phải không?
Phong Hào_cậu
à..vâng, tôi là người nhà của bà ấy..
??
bà ấy bị bệnh về tim cũng khá nặng, cậu nên giành thời gian với bà ấy nhiều hơn...bởi vì tôi nghĩ bà ấy sẽ không còn cạnh cậu lâu nữa đâu..
Phong Hào_cậu
vâng tôi-tôi..biết rồi ạ..
??
cậu có thể vào xem tình hình bà ấy được rồi.
Phong Hào_cậu
bà..bà đỡ hơn chưa..
bà của anh
ừm bà khỏe rồi. con không cần phải lo // nói bằng giọng yếu ớt //
Phong Hào_cậu
bà đó..lúc nào cũng nói mình khỏe hết.
Phong Hào_cậu
bà nằm nghỉ ngơi đi nha bà..
bà của anh
ừm bà biết rồi.. // cười hiền //
Phong Hào_cậu
hừm? tiếng chuông điện thoại của bà?
bà của anh
à là cháu bà gọi cho bà
Phong Hào_cậu
vậy để cháu ra ngoài, bà nói chuyện đi ạ.. // cười //
bà của anh
thôi con ở đây với bà..đi
bà của anh
📞: alo, sao con gọi bà khuya vậy?
Thái Sơn_anh
📞: bà không có ở nhà ạ? sao con không thấy bà?
bà của anh
📞: c-con về nước rồi sao?
bà của anh
📞: bà đang trong bệnh viện...nhưng mà bà không sao hết, bà hơi mệt nên đi khám thôi.. // giọng khàn dần //
Thái Sơn_anh
📞: bà ở bệnh viện nào ạ?
bà của anh
📞: à..ừm ở... bệnh viện xxxx
nghe vậy thì anh lập tức đến bệnh viện ngay.
??
hình như anh muốn tìm ai thì phải?
-y tá
Thái Sơn_anh
à. tôi đang tìm bà của tôi.
??
dạ mời anh vào trong // mở cửa //
bà của anh
// ngủ từ lúc nào //
Thái Sơn_anh
ủa? // chỉ cậu //
Phong Hào_cậu
?? // nhìn anh //
Thái Sơn_anh
cậu với bà tôi có mối quan hệ gì mà cậu ngồi ở đây?
Phong Hào_cậu
thì tôi là bạn của bà anh.
Phong Hào_cậu
thì bà đã ghé tiệm hoa của tôi, tôi thấy bà ở có một mình trong cô đơn, hiu quạnh lắm nên tôi đã bầu bạn với bà..của anh
Thái Sơn_anh
..đúng là tôi đã để bà ở lại một mình..
Phong Hào_cậu
bà của anh chỉ còn vài năm thôi...bác sĩ đã nói như vậy, nên anh dành nhiều thời gian với bà hơn đi.
Thái Sơn_anh
ừm, tôi biết rồi // cười //
Thái Sơn_anh
mà cậu bao nhiêu tuổi? hỏi cho biết để dễ xưng hô
Phong Hào_cậu
à tôi là Phong Hào 21 tuổi
Thái Sơn_anh
vậy gọi tôi là anh đi nhóc // cười //
Phong Hào_cậu
xía, chưa biết ai lớn hơn ai.
Thái Sơn_anh
tôi 23 tuổi rồi đó, nhóc // cốc đầu cậu //
Phong Hào_cậu
auu // xoa xoa đầu // chăm bà kia kìa.
Phong Hào_cậu
" cái tên này già đầu rồi mà cứ như mấy đứa trẻ trâu vậy. "
Phong Hào_cậu
mà anh tên gì?
Thái Sơn_anh
tìm hiểu đi // cười //
Phong Hào_cậu
bà ơi! // đứng trước cổng gọi bà //
thường thường tầm 7:00 cậu sẽ đem bữa sáng sang cho bà, vì cậu biết bà đã già cả rồi nên việc ra ngoài mua nó rất là bất tiện với lại bà cũng đảng trí rồi..
cậu biết hôm nay có cả cháu bà nên làm cả hai phần để đem sang nhà bà.
Phong Hào_cậu
* ủa bà giờ này chưa thức hả ta? *
Thái Sơn_anh
// mở cổng nhà // nhóc làm gì tìm bà tôi sớm vậy?
Phong Hào_cậu
tôi tới sớm để đưa bữa sáng cho hai người á // đưa cho anh hộp thức ăn của bà //
Phong Hào_cậu
này là do tôi làm á, bà bị dị ứng với dưa leo nên anh đừng bỏ dưa leo vào hộp cơm của bà nha
Phong Hào_cậu
còn này là của anh // đưa thêm một hộp nữa //
Thái Sơn_anh
hả-gì? tôi có luôn hả?
Phong Hào_cậu
tôi không biết anh thích gì nên là tôi làm món cơm cuộn với bánh ngọt.
Thái Sơn_anh
wow, nhóc khéo tay thật ha // cười // cảm ơn nhóc nha
Phong Hào_cậu
không gì, hai người thích là được // cười //
tác giả không biết ngược
ê😇 nó flop tàn canh
tác giả không biết ngược
chán chả muốn nói🤗
Chap 3.
Thái Sơn_anh
cái nhóc- à không, cái cậu hôm qua đem đồ ăn sáng sang cho bà nè // để hộp thức ăn lên bàn //
bà của anh
// cười hiền // Hào lúc nào cũng vậy...
bà của anh
Hào luôn đem đồ ăn sáng sang cho bà.
Thái Sơn_anh
công nhận, bà quen được toàn người tốt // giơ ngón trỏ //
Thái Sơn_anh
mà sao con thấy cậu ấy hiền quá à.
Thái Sơn_anh
con chọc mà chả phản ứng gì hết.
bà của anh
do con lạ thôi, Hào không thoải mái lắm với người lạ
bà của anh
ủa mà nay lạ ta, thường thường là Hào vô ăn sáng cùng mà, sao hôm nay lại về ta?
bà của anh
// đánh yêu anh một cái //
Thái Sơn_anh
sao bà đánh con // giả bộ rơi nước mắt //
bà của anh
mày dọa thằng nhỏ gì rồi phải không?
Thái Sơn_anh
ủa-ủa, có đâu nội
Thái Sơn_anh
chắc do cậu ấy nhát người lạ nên không vào ăn cùng thôi, chẳng phải bà nói là cậu ấy không thoải mái với người lạ saoo?
bà của anh
nói hơi nhiều rồi đó, ăn đi // đánh yêu thêm cái nữa //
Thái Sơn_anh
" không biết ai cháu ruột nữa.. "
Thanh Pháp
nay không ăn sáng với bà hả?
Phong Hào_cậu
không. // gói hoa //
Phong Hào_cậu
có cháu của bà về nên tao không ăn chung với bà.
Thanh Pháp
nay nói chuyện gì lạnh tanh vậy trời??
Phong Hào_cậu
ê, tiệm tao đang tuyển nhân viên để gói hoa phụ tao, làm không?
Thanh Pháp
ok ok // giơ ngón ok // làm chớ.
Phong Hào_cậu
vậy giờ mày là nhân viên chính thức của tiệm.
Phong Hào_cậu
mày không có..
Phong Hào_cậu
tới trễ nghe chưa!!
Thanh Pháp
// giật mình // dạ dạ, em đi 1 giờ sáng cũng được
bà của anh
bà nói là không cần mà..
Thái Sơn_anh
thôi thôi, để con dẫn bà đi cho an toàn..
bà của anh
cái tiệm hoa kế bên nhà mình mà.?
Thái Sơn_anh
thôi, nói chung là để con dẫn bà đi.
Phong Hào_cậu
// buồn ngủ // ...
Thái Sơn_anh
hé lô nhóc! // từ đâu nhảy vào //
Phong Hào_cậu
// giật mình //
bà của anh
cái thằng quỷ này // đánh anh //
Thái Sơn_anh
nội đánh con ba lần trong ngày rồi á..
bà của anh
sao nhìn con cứ mệt mệt vậy? hình như con không được khỏe à?
Phong Hào_cậu
dạ đâu có đâu, con buồn ngủ thôi à..
bà của anh
ờ phải ha..tối qua con đưa bà vào bệnh viện mà..
bà của anh
vậy giờ con ngủ bù đi.
Thanh Pháp
ừ đứng rồi đấy // tiếp lời bà // ngủ lấy lại sức đi.
Phong Hào_cậu
nhưng mà còn tiệm này thì sao
Thanh Pháp
tao lo // cười //
Phong Hào_cậu
// nhìn Thanh Pháp bằng một ánh mắt nghi ngờ //
Thanh Pháp
nhìn gì? chả lẽ mày không tin tưởng tao??
Phong Hào_cậu
ừ đúng rồi đấy
Thanh Pháp
nghe lời taoooo, về nhà ngủ.
Thái Sơn_anh
nè! // gọi cậu //
Phong Hào_cậu
// quay sang nhìn anh //
cậu nhìn sang và khá bất ngờ vì chiếc xe anh đang đi là xe vừa mới phát hành thôi mà anh đã mua rồi sao. mà cũng phải anh làm việc bên Hàn, giàu như vậy mà
Thái Sơn_anh
cần chở về không?
Phong Hào_cậu
// lắc đầu //
Thái Sơn_anh
" sao không nói gì hết vậy trời "
Thái Sơn_anh
chịu nhóc thiệt đấy // mở cửa xe ra-kéo cậu vào //
Phong Hào_cậu
ê, khoan..!! // bị anh kéo vào xe //
Thái Sơn_anh
rồi, nhà ở đâu?? // quay sang nhìn cậu //
Phong Hào_cậu
c-chạy thẳng...quẹo trái rồi quẹo phải..
Phong Hào_cậu
zzz... // vào giấc từ lúc nào //
sau khi xà quần chạy tới chạy lui thì anh quên bén mất đường cậu nói lúc nãy với anh, thế là cả hai bị lạc vào nơi nào đó
anh giờ thì vẫn còn đang tìm cách thoát ra cái nơi quái quỷ này, còn cậu thì còn chìm trong giấc ngủ và chẳng hay biết gì..
Thái Sơn_anh
// tra gg map //
Phong Hào_cậu
// thức giấc //
Phong Hào_cậu
ủa gì vậy? chưa tới nữa sao?
Phong Hào_cậu
ủa mà chỗ gì lạ vậy..?
Thái Sơn_anh
thật ra...tôi chạy nhầm đường..
Phong Hào_cậu
đường này tôi chưa từng thấy? rốt cuộc là anh chạy bao xa vậy?
Thái Sơn_anh
tôi cũng không biết..., chạy nãy giờ 1 tiếng rồi..
Phong Hào_cậu
aizz..rắc rối rồi đây..
Phong Hào_cậu
tôi cũng bị mù đường y chang anh vậy đó..
Phong Hào_cậu
// gọi cho ai đó //
Thanh Pháp
📞: alo? gọi tao có gì không?
Phong Hào_cậu
📞: tao bị lạc đường rồi..
Thanh Pháp
📞: trời đất?? mày đi đâu mà lạc đường hay vậy.?
Phong Hào_cậu
📞: thì..cái tên..gì đó, cháu bà chở tao. rồi cái không biết đường chạy đại..
Thanh Pháp
📞: dễ tin người vậy con..
Phong Hào_cậu
📞: tao không biết đâu..giúp tao coi // giả bộ khóc //
Thanh Pháp
📞: gửi định vị qua coi
Phong Hào_cậu
📞: tao hết 4g rồi // ._. //
Thanh Pháp
📞: hai bây vô khách sạn ngủ đỡ 1 đêm luôn đi mệt quá // nói tỉnh bơ //
Phong Hào_cậu
📞: điên hả má!?
Thái Sơn_anh
// giật mình //
Phong Hào_cậu
// tắt máy // " bạn bè chả được cái tích sự gì "
Phong Hào_cậu
anh dừng xe coi.
Thái Sơn_anh
// dừng xe lại //
Phong Hào_cậu
để tôi xuống hỏi đường mấy người kía // xuống xe //
sau khi loay hoay một hồi cuối cùng thì cậu cũng đã được trở về nhà..sau đợt này cậu thề sẽ không bao giờ lên xe nếu như cái tên đó chở.
Phong Hào_cậu
cái tên đó. không biết đường đi còn bày đặt.
Thanh Pháp
📱: về nhà chưa cô bé // cười //
Phong Hào_cậu
📱: chưa, đang nằm ngoài đường
Thanh Pháp
📱: nhỏ này! // giả bộ cọc //
Phong Hào_cậu
📱: đóng cửa tiệm chưa?
Phong Hào_cậu
📱: đóng tiệm sớm vậy
Thanh Pháp
📱: sớm gì má? mày vừa về là tao đóng luôn á
Phong Hào_cậu
📱: // cạn lời để nói // ...
tác giả không biết ngược
ê má ơi, truyện đc 2 ng đọc:))
tác giả không biết ngược
hú hú há há
Download MangaToon APP on App Store and Google Play