Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

( Tokyo Revengers X Reader ) - Mật Ngọt Trong Gai

Chap 1: Mitsuya Takashi - Nụ hôn nhẹ nhất trên đời

Mitsuya Takashi
_
[ Chiều muộn. Trên sân thượng xưởng may của Mitsuya ]
Bạn và anh ngồi cạnh nhau trên chiếc ghế gỗ nhỏ, cùng ngắm ánh hoàng hôn loang dần trên bầu trời
Mitsuya nghiêng người, chống cằm lên tay, liếc nhìn bạn, giọng nhẹ nhàng như thể sợ làm gió ngừng thổi
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Hôm nay mắt em hơi đỏ
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Hả? Có sao đâu… chắc do gió ấy.
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Hay do em khóc?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Không… chỉ hơi mỏi thôi
Bạn quay mặt đi. Nhưng Mitsuya không hỏi thêm, chỉ im lặng kéo tay bạn lại, để lên lòng bàn tay anh.
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Hôm nay có chuyện gì khiến em buồn không?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
…Không có gì đâu.
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Nếu là không có gì thật sự, thì được
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Nhưng nếu là ‘không có gì’ kiểu em đang cố che đi, thì em biết mà, anh vẫn ở đây.
Bạn mím môi, định nói gì đó thì Mitsuya bỗng kéo áo hoodie của mình choàng lên vai bạn. Giọng anh trầm thấp nhưng vẫn nhẹ nhàng.
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Trời bắt đầu lạnh rồi. Em lại quên áo khoác đúng không?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Hình như em hay để anh lo mấy chuyện nhỏ này ha?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Anh không ngại đâu, miễn là em còn cần anh lo.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Lỡ một ngày em không cần nữa thì sao?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Thì anh vẫn sẽ chuẩn bị áo khoác. Vì quen rồi.
Bạn cười khẽ, một nụ cười không giấu được sự rung động. Mitsuya nhìn bạn, lâu hơn bình thường. Ánh mắt tím nhạt dịu dàng như cả bầu trời vừa phủ đầy sương.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
…Sao anh nhìn em như vậy?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Anh đang suy nghĩ.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Suy nghĩ gì cơ?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Rằng nếu anh hôn em… thì có quá sớm không?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
...
Anh không vội. Vẫn là nụ cười nhẹ ấy - như thể đang chờ bạn trả lời.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Em không chắc mình giỏi mấy chuyện kiểu này…
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Anh cũng không phải kiểu người bốc đồng. Nên… anh sẽ chỉ hôn nếu em muốn. Không thì anh đợi.
Bạn im lặng vài giây, tay vẫn nằm trong tay anh.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Nếu… em đồng ý, anh sẽ làm gì?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Anh sẽ chạm nhẹ thôi, nhẹ nhất có thể. Như cách anh chạm vào vải lụa khi đang cắt may... vì sợ làm đau.
Bạn nhìn anh, khẽ cười
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Lúc nào anh cũng dịu dàng như vậy à?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Không với ai cả, chỉ với em.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Vậy… thử xem.
Anh cúi xuống, rất chậm. Đôi mắt vẫn nhìn bạn, như đang hỏi lần cuối
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Có được không?
Bạn khẽ gật đầu
Và nụ hôn ấy đến như một làn gió mỏng, nhẹ đến mức bạn tưởng như vừa mơ.
Không cuồng nhiệt. Không gấp gáp. Chỉ là một cái chạm thật khẽ… đủ để lòng bạn run lên, rồi lặng đi.
Khi anh rời khỏi đôi môi bạn, cả hai vẫn im lặng. Một lúc lâu sau, Mitsuya cười dịu dàng
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Em thấy sao?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Sao là sao?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Anh đã hôn quá nhẹ rồi. Phải không?
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Vậy… thử thêm một lần nữa nhé. Để em chắc chắn.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Mitsuya! - Mặt bỏ bừng -
Mitsuya Takashi
Mitsuya Takashi
Gọi anh dịu dàng thế… thì sao anh không muốn hôn thêm được chứ?
_
Với người như Mitsuya, một nụ hôn không chỉ là cảm xúc… mà là sự tôn trọng, lắng nghe, và trân quý từng khoảnh khắc bên người mình yêu.

Chap 2: Haitani Ran - Hôm nay cậu đến lớp vì tôi phải không?

Haitani Ran x Reader
_
[ Sáng thứ Ba. ]
Bạn bước vào lớp học với tâm trạng... lạ lắm. Như thể tim cứ đập lạc nhịp. Như thể một ai đó sẽ xuất hiện bất ngờ, như trong mơ tối qua.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Hôm qua... đúng là mình đã ngồi cạnh Haitani Ran thật.
Bạn chạm nhẹ vào má - nơi ngón tay cậu ấy từng khẽ lướt qua.
Bạn lắc đầu, cố gắng tập trung, bước vào lớp - và... dừng sững.
Ở bàn cuối - vốn là bàn trống từ đầu học kỳ - có một người đang ngồi, tai nghe nhét một bên, chân gác lên ghế, ánh mắt thản nhiên lướt ra cửa sổ.
Haitani Ran.
Cả lớp thì thầm:
“Ủa… nhỏ đó rước được Ran đến lớp hả?” “Ghê thật, hôm nay tuyết chắc rơi ở Tokyo.” “Coi kìa, ảnh còn mặc đồng phục đúng kiểu nữa kìa!”
Bạn cắn môi, bước nhanh về chỗ mình - nằm ngay phía trước chỗ Ran.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Chào buổi sáng…
Bạn nói nhỏ, không dám quay lại.
Giọng Ran vang lên sau lưng, trầm và lạnh như mọi khi
Haitani Ran
Haitani Ran
Ừ.
Bạn mím môi. Lạnh nhỉ. Lúc ở sân sau thì ấm như ánh nắng, còn giờ thì như gió mùa đông.
Nhưng bạn không giận. Vì ánh mắt cậu khi nhìn bạn lúc bước vào - dù rất nhanh, rất khẽ - lại không hề lạnh
[ Tiết Toán. ]
Thầy giáo đang giảng về đạo hàm, và bạn bỗng cảm nhận được ánh mắt sau gáy mình - không rời lấy một giây
Bạn quay đầu khẽ
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Anh có muốn mượn sách không?
Ran nhìn bạn, hơi cau mày
Haitani Ran
Haitani Ran
Tôi không hiểu gì hết
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Vậy anh... cần tôi giúp không?
Cậu ta im lặng 2 giây, rồi rút tai nghe ra.
Haitani Ran
Haitani Ran
Ừ, nhưng đừng nói to
Bạn mỉm cười nhẹ, lén lật quyển vở của mình sang bên phải để Ran dễ nhìn hơn. Tay bạn chạm nhẹ vào tay cậu ấy - ấm.
[ Giờ ra chơi ]
Bạn đang ăn bánh mì ở bàn thì Ran nghiêng người từ phía sau, đưa ra một hộp sữa dâu mát lạnh.
Haitani Ran
Haitani Ran
Cho em.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
…Gì vậy?
Haitani Ran
Haitani Ran
Không thích à?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Không, tôi rất thích. Nhưng tại sao?
Haitani Ran
Haitani Ran
Em đã không ăn sáng. Anh thấy em đói từ nãy rồi.
Bạn ngẩn người. Cậu ấy không nhìn bạn, chỉ nhìn ra ngoài sân. Mắt vẫn lười biếng, miệng vẫn ngậm kẹo, nhưng tai đỏ hồng.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Anh để ý vậy từ lúc nào?
Haitani Ran
Haitani Ran
…Không nhớ. Nhưng hôm nay thấy, nên mua.
Bạn nhận lấy hộp sữa, cười khẽ
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Cảm ơn. Tôi uống rồi đấy nhé.
Ran gật đầu, vẫn không quay lại nhìn bạn. Nhưng tay cậu ấy siết nhẹ góc bàn như đang… nén gì đó trong lòng.
[ Giờ tan học ]
Bạn bước ra hành lang, thấy Ran đang tựa vào tường, tay bỏ túi quần. Dáng người cao gầy, lưng thẳng, như thể không để ai lại gần được.
Bạn chậm rãi đến gần
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Hôm nay... cảm ơn anh vì hộp sữa.
Ran không đáp, chỉ nhìn bạn vài giây.
Haitani Ran
Haitani Ran
…Ngày mai, em cũng sẽ đến lớp chứ?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Dĩ nhiên rồi. Tôi không phải kiểu học sinh cá biệt đâu.
Ran gật đầu nhẹ, sau đó cúi xuống, đưa tay gỡ chiếc lá nhỏ vướng trên tóc bạn.
Haitani Ran
Haitani Ran
Ở lớp thì giỏi lắm. Nhưng đi ngoài đường lại hậu đậu thế này à?
Bạn đỏ mặt.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Tôi không có hậu đậu đâu nhé!?
Ran cười khẽ rất nhẹ, như một cái chạm vào tim bạn.
Haitani Ran
Haitani Ran
Vậy mai... gặp lại nhé.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Cậu sẽ đến à?
Haitani Ran
Haitani Ran
Anh đến chỉ khi em có mặt.
...
Bạn quay đi, không biết rằng Ran vẫn đứng đó rất lâu sau khi bạn rời đi.
Haitani Ran
Haitani Ran
…Tại sao em lại làm anh muốn sống tử tế hơn vậy hả?
_
Ran đúp lớp:>>

Chap 3: Sanzu Haruchiyo - khi bạn dỗi

Sanzu Haruchiyo
_
[ 21:38 PM. ]
Bạn đang cuộn tròn trong chăn, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
Seen 19:05
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Đợi anh xíu, anh ra ngoài xử lý tí việc rồi về liền.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Liền? Đã hơn hai tiếng.
Bạn gõ tin nhắn
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Anh bận vậy thì đừng nhắn em nữa.
Rồi lại… không gửi.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Còn gửi làm gì? Dỗi thì phải im luôn chứ.
Bạn tự nói với mình
[ 21:52 PM. ]
Tin nhắn đến. Tim bạn lập tức bật dậy - rồi chùng bước
Zoro vừa đăng story mới.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Đjtconme bố mày đang bực.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
- Block -
Không phải Sanzu.
Nên bạn lầm bầm
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Thôi khỏi về luôn đi Haruchiyo. Lỡ tay block luôn nè.
Tút tút - Bạn chặn anh
[ 22:30 PM. ]
Rầm rầm rầm!!!
Tiếng đập cửa khiến bạn nhảy dựng.
Bạn mở hé cửa. Sanzu đứng đó, áo sơ mi xộc xệch, tóc rối, mắt đỏ lừ - không phải vì tức giận. Mà là vì hoảng loạn.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Em vừa chặn anh đúng không?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Tại saoo??
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Anh hỏi thật à?
Bạn khoanh tay, mặt lạnh tanh. Sanzu thở hắt ra, cào tóc một cách mất kiên nhẫn.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Anh nói rồi, anh bận, anh bận đóo?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Em không cần anh kể chuyện công việc. Em chỉ hỏi… em có là ưu tiên của anh không??
Không khí lặng đi. Một lúc sau, anh thả lỏng vai, bước vào phòng.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Anh đã nói em rồi… anh không giỏi mấy chuyện này.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Anh không biết phải vừa đánh nhau vừa cầm điện thoại gõ tin nhắn với icon tim đỏ hồng.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Em không cần icon. Em chỉ cần một dòng: ‘Anh ổn. Em ngủ trước nhé.’ Thế thôi?
Sanzu im lặng.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Anh nghĩ em dễ dỗi? Không đâu. Em chỉ dễ tổn thương vì em yêu anh thôi.
Giọng bạn run run. Sanzu ngẩng lên, bước đến gần bạn, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
…Em vừa nói lại câu đó một lần nữa được không?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Câu nào?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Câu cuối cùng
Bạn quay mặt đi, nhưng anh kéo bạn lại, ánh mắt lặng như nước
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Nói đi.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
…Em yêu anh.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Chết tiệt...
Anh cười khan rồi ôm chặt bạn
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Anh cũng yêu em. Yêu đến phát điên
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Mỗi lần em giận, tim anh như bị rút sạch máu vậy.
Bạn im. Nhưng không đẩy anh ra nữa.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Thật á?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Em nghĩ ai dám chặn anh mà vẫn còn sống bình yên thế này?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Anh vừa hăm dọa em đó à?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Không. Anh đang muốn dọa bản thân mình nếu để mất em.
Bạn hơi cười.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Mà anh biết hôm nay là gì không?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Là ngày em giận anh tới mức block anh?
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Hông. - Hất mặt -
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Ngày em nấu ăn lần đầu định mời anh ăn:>
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Em nấu á?
Sanzu bật cười, giọng trêu chọc.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Em từng đốt mì gói đấy.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Thì… em cố gắng vì ai chứ?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
…Đừng làm thế. Đừng vì anh mà cố gắng nếu điều đó làm em buồn.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Nhưng em muốn. Em chỉ không muốn là người duy nhất cố.
Sanzu khựng lại, rồi siết bạn vào lòng.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Vậy để anh cố gắng lần này.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Bằng gì?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Ở lại đây với em, ngủ cạnh em, không điện thoại. Không công việc, không tin nhắn từ ai khác.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Nếu có ai gọi?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Anh tắt máy
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Có đánh nhau?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Ai đánh thì kệ, miễn em không đánh anh
Bạn mím môi, nhìn anh - và cười.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Không đánh đâu. Nhưng nếu lần sau anh lại quên em...
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Anh không quên. Anh chỉ ngu.
Kanzaki Airi
Kanzaki Airi
Câu đó anh nói chứ em không ép nhaa
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Ừ. Anh ngu, nhưng anh là thằng ngu yêu em nhất.
Bạn ngẩng lên. Sanzu nhìn bạn, ánh mắt thành thật đến mức… dịu dàng lạ thường
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Cho anh thêm một cơ hội được không? Đừng dỗi anh lâu quá. Tim anh không chịu nổi.
_
Một lần dỗi, anh leo lên ban công tầng hai. Một lần giận, anh thề thốt cả đêm không ngủ. Dẫu ngoài đời anh điên cuồng và bạo lực, nhưng trước mặt em – anh lại yếu mềm đến đáng thương.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play