[ YuanWen ] Trong Bóng Tối , Anh Vẫn Tìm Ra Em
Chap 1
Bác Văn: học sinh mới chuyển tới trường sau một “tai nạn trí nhớ” kỳ lạ. Không ai biết quá khứ cậu là gì, kể cả cậu.
Quế Nguyên: lớp trưởng lạnh lùng , người duy nhất dường như… biết điều gì đó về Bác Văn. Nhưng không nói.
Kỳ Hàm: con nhà giàu, cha là giám đốc học viện , có quá nhiều đặc quyền và cũng… quá nhiều bí mật.
Hàm Thụy: hacker ngầm , âm thầm điều tra cái chết của bạn thân cũ, tin rằng có ai đó đang xoá dấu vết.
“Nghe nói từng mất tích 3 tháng liền”
Bác Văn bước vào lớp mới, chiếc balo cũ sờn sau lưng, tay hơi run. Mọi ánh mắt đổ dồn về cậu như kim châm.
Em ngẩng mặt lên… và bắt gặp một ánh mắt.Người ngồi bàn cuối là Quế Nguyên không nhìn cậu như một bí ẩn. Mà như một người quen. Rất quen.
Giáo viên
Em ngồi cạnh Quế Nguyên nhé !
Dương Bác Văn-em
//gật đầu//
Trương Quế Nguyên-hắn
Cậu tên gì ? //mắt ko nhìn em hỏi//
Dương Bác Văn-em
Văn , Dương Bác Văn
Trương Quế Nguyên-hắn
Cậu thích cừu ?
Dương Bác Văn-em
…sao cậu biết ?
Trương Quế Nguyên-hắn
Thói quen cầm bút của cậu cũng không đổi
Trương Quế Nguyên-hắn
Ko nhớ tôi , đúng ko ?
Dương Bác Văn-em
Tôi…chưa từng gặp cậu mà //ngơ ngác nói//
Quế Nguyên im lặng.Bàn tay siết nhẹ chiếc móc khóa cừu nhỏ móc trên túi cặp. Cái đó… là hắn tặng em
Cùng lúc đó , ở phòng bí ẩn đằng sau thư viện
Trương Hàm Thuỵ-cậu
Tên đó trở lại thật rồi //gõ laptop//
Kỳ Hàm hỏi, vừa uống soda, vừa nhìn camera giám sát quanh trường
Trương Hàm Thuỵ-cậu
Bác Văn. Dữ liệu về cậu ta bị xóa sạch trong hệ thống trường. Nhưng tôi tìm được một ảnh từ 3 năm trước
Anh lật ra bức ảnh cũ – một buổi hội trại, nơi Bác Văn đứng cạnh Quế Nguyên. Đằng sau họ là… người bạn đã chết
Tả Kỳ Hàm-anh
Mày tính đào mộ chuyện cũ hả ?
Trương Hàm Thuỵ-cậu
Tao tính tìm ra ai đã khiến nó chết
Zinzyy💗
truyện Nguyên Văn của mấy pà tới gòi đây
Zinzyy💗
thấy chap đầu ổn khummm
Chap 2
Bác Văn ngồi trong thư viện, giả vờ đọc sách, nhưng thật ra chỉ đang dõi theo người ngồi cách ba bàn đó là Quế Nguyên.
Không phải vì anh ta đẹp trai.
Mà vì… sao anh ta biết quá nhiều thứ về cậu?
Trương Quế Nguyên-hắn
Cậu từng bị dị ứng sữa tươi ?
Trương Quế Nguyên-hắn
Cậu đi ngủ thường cắn góc chăn ?
Trương Quế Nguyên-hắn
Cậu hay nhíu mày khi thấy số 4 ?
Từng chi tiết, nhỏ như vết bút chì trên tay cậu cũng không thoát khỏi ánh mắt đó
Bác Văn cúi người buộc dây giày. Đột nhiên, một quả bóng bay thẳng tới đầu cậu.
Chưa kịp phản ứng, một bàn tay vụt tới chặn lại.
Trương Quế Nguyên-hắn
Coi chừng !
Người chắn bóng là Quế Nguyên
Dương Bác Văn-em
Tôi ko yếu tới mức phải dc cứu hoài vậy đâu //hậm hực phủi vai//
Trương Quế Nguyên-hắn
Tôi biết //mắt ko rời khỏi em//
Trương Quế Nguyên-hắn
Nhưng tôi ko quen ngồi yên khi thấy em sắp bị thương .
Dương Bác Văn-em
Tôi là gì của anh đâu mà anh “ko quen” ?
Trương Quế Nguyên-hắn
Em từng là ký ức của tôi //nhìn em//
Dương Bác Văn-em
//khó hiểu nhìn hắn//
Em ngồi tra thông tin của hắn nhưng đều hiển thị là ko có
Chỉ có một bài viết cũ , ko rõ nguồn :
“Năm đó, có một người mất tích.
Cậu ấy quay lại, nhưng trái tim không còn nhìn về phía người đã từng yêu.”
Em đọc đi đọc lại . Trái tim có cái gì đó … như bị kéo ngược về , như từng thuộc về ai đó ……
Ở phòng thí nghiệm ngầm dưới tầng hầm
Hàm Thuỵ ngả người nhìn vào màn hình
Trương Hàm Thuỵ-cậu
Kỳ Hàm , dữ liệu 3 năm trước bị can thiệp rồi !!
Trương Hàm Thuỵ-cậu
Ai đó đã xoá sạch các camera đoạn Văn gặp tai nạn
Trương Hàm Thuỵ-cậu
Muốn khôi phục ko ? //nhìn anh hỏi//
Tả Kỳ Hàm-anh
Tuỳ mày //tay chống cằm//
Tả Kỳ Hàm-anh
Tao chỉ tò mò một thứ thôi
Tả Kỳ Hàm-anh
Tại sao một người như Quế Nguyên lại đợi một người mất trí nhớ suốt 3 năm ?
Tối đó Bác Văn bước đi một mình ngoài hành lang . Cậu vừa nhận dc một tin nhắn ẩn danh
Nội dung tin nhắn : “Muốn biết vì sao mình mất trí nhớ? Tầng 4, phòng y tế cũ. 11h đêm. Một mình.”
Em đứng lại , tim đập mạnh . Ngón tay lướt trên điện thoại… dừng lại ở tên “Quế Nguyên”
Không gọi. Không nhắn. Nhưng cậu lưu số đó từ lúc nào chẳng biết.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play