Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Chàng Khờ Thủy Chung!

cuộc đời sang trang

trời mưa phùn, kéo dài suốt cả buổi chiều, cái lạnh ẩm ướt khiến người ta muốn thu mình lại trong chăn ấm
nhưng dưới mái hiên cũ kỹ của một tiệm sửa xe đã lâu không hoạt động, một chàng trai khoảng 16 tuổi ngồi co ro người, lấm lem bùn đất, ái rách tả tơi, mặt mày mệt mỏi, đôi mắt sưng húp vì khóc
đó chính là Đức Duy đứa trẻ không may mắn
cậu vốn khờ khạo, nói năng lắp bắp, học hành dở tệ và không giúp được gì cho gia đình
Mấy hôm trước khi ông Tư bố cậu say rượu, rồi nổi cái với cậu liên tục làm hỏng việc gò hàn ở xưởng
Hoàng Nguyên-bố cậu
Hoàng Nguyên-bố cậu
mày cút ra khỏi nhà tao mày chỉ làm gánh nặng cho gia đình
Hoàng Nguyên-bố cậu
Hoàng Nguyên-bố cậu
mày khờ thế này mày thà chết đi còn hơn, sống làm gì cho chật đất
mẹ cậu đứng đó mắt Ngấn Lệ nhưng không dám nói gì cũng không có ý định bảo vệ cậu
cậu đứng yên nghe những lời nói đầy cay nghiệt ấy, rồi lặng lẽ bước ra khỏi căn nhà, không một lời từ biệt, không mang theo gì ngoài chiếc ba lô rách và gói mì tôm còn nguyên
_____
những ngày sau đó cậu đi lang thang khắp phố phường, bụng đói, người lạnh, không trốn nương thân
cậu lạc lõng giữa dòng đời hối hả Không biết ngày mai sẽ ra sao, như thế nào
_____
giờ đây, dưới gầm cầu thang chung cư vắng, cậy co do, đôi mắt nhìn xa xăm như đang cố tìm một chút bình yên trong thế giới rối ren
bỗng một tiếng động mạnh một chiếc xe ô tô dừng lại bên cạnh
một người đàn ông cao lớn, mặc áo da đen gương mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt lại ánh lên một sự đồng cảm kỳ lạ bước xuống
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
này, mày là thằng nào mà nằm đẹp ở đây như thằng chết dở thế này?!
Giọng anh ta nghiêm nghị nhưng không hẳn học
Cậu chỉ biết cúi đầu không dám đáp lại
anh ta lấy đâu ra một chiếc bánh nhỏ rồi ngồi xuống cạnh cậu
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
ngồi đây mà nhìn nói thế, ăn đi
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Tao không phải thánh nhân nhưng nhìn mày tội nghiệp quá
anh nói giọng có chút thô nhưng ấm áp
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
mày tên gì?!
Hoàng Đức Duy-Captain Boy
Hoàng Đức Duy-Captain Boy
Đức Duy
tôi lí nhí mà trả lời anh
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Đức Duy sao... tên nghe cũng được
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tao là Quang Anh gọi là Rhyder cũng được
anh ngẩng đầu lại nhìn mưa ngoài trời rồi quay lại
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Mày có chỗ ngủ không
Hoàng Đức Duy-Captain Boy
Hoàng Đức Duy-Captain Boy
tôi không
Tôi đáp nhưng giọng nhỏ như là gió thoáng qua
anh nhíu mày, bất chợt ánh mắt trở nên nghiêm trọng hơn
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
được rồi đi theo tao, tao sẽ lo cho mày một chỗ tạm trú
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nhưng mày nhớ đừng gây chuyện rắc rối, ở đây không phải chỗ cho người yếu đuối
anh đứng dậy, kéo tay tôi lên xe m, vòng tay qua vai tôi như bảo vệ
_____
chiếc xe rú ga vọt đi giữa màn đêm mưa lạnh cuốn theo câu chuyện của hai con người tưởng chừng chẳng liên quan, một cậu bé bị bỏ rơi và một gã xã hội đen mang trong lòng trái tim ấm áp
và từ ngay chính giây phút này cuộc đời của Đức Duy không còn là chuỗi ngày cô độc mà dần mở ra như khởi đầu mới dù đầy thử thách nhưng cũng tràn ngập hy vọng

ngôi nhà của anh

tiếng động cơ xe ô tô vang lên giữa trời mưa lạnh, chiếc xe Lamborghini đỏ rực rồ ga lên một cách uy lực m, rồi dừng bước trước một tòa biệt thự na tầng nằm trong khu phố giàu có bậc nhất thành phố
cổng tự động mở ra, ánh đèn vàng chiếu sáng cả lối đi lát đá sạch sẽ, cây cảnh được cắt tỉa gọn gàng như trong phim
Đức Duy ngơ ngác nhìn xung quanh, đôi chân lấm bùn đấy dẫm lên nền gạch sáng bóng khiến cậu rụt lại
cậu chưa bao giờ từng thấy một nơi sang trọng như vậy, không một tiếng ồn, không ai quát mắng, cũng không mùi dầu nhớt, khói thuốc như cha cậu từng làm việc
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
xuống xe đi nhóc //sang ghế lái phụ mở cửa cho cậu//
Hoàng Đức Duy-Captain Boy
Hoàng Đức Duy-Captain Boy
đây là... nhà của anh sao?!
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
nhỏ thôi, để ở tạm
anh nói tỉnh bơ, rồi bấy khóa mở cửa vân tay
cánh cửa tự động mở ra, lộ bên trong là không gian hiện đại, sáng choanh, tivi màn hình cong cỡ lớn, ghế sofa da cao cấp, đèn chùm pha lê đắt tiền
nhưng giữa tất cả sự sang trọng ấy, anh bước vào vẫn như chẳng màng, chỉ vứt chìa khóa lên bàn và kéo cậu vào phòng khách
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
ngồi đi đừng ngại, mày là khách //đi thẳng vào bếp//
cậu vẫn chưa hoàn hồn
cậu tưởng người như Quang Anh phải xăm trổ, áo da, gương mặt lạnh tanh, chỉ sống trong mấy khu hẻm tối
ai ngờ lại là một ôm trùm của cả căn biệt thự
một lúc sau, anh mang ra hai tô mì Nhật Bản nghi ngút khói, bày biện lên bàn
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
mày ăn đi, lát tao gọi người đem quần áo sạch xuống cho
Hoàng Đức Duy-Captain Boy
Hoàng Đức Duy-Captain Boy
sao anh lại... chọn giúp em?!
Quang Anh nhìn cậu một lúc rồi đáp
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
vì tao cũng từng là mày
anh tựa người vào ghế, ánh mắt chùng xuống
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tao cũng từng bị vứt bỏ, từng lang thang, từng đói đến mức ăn bánh mì thừa dưới đất
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
nhưng tao không chịu chết, tao đứng dậy, học cách sống trong bóng tối và giờ tao có tất cả nhưng tao không quên những ngày không có gì
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
cho nên mày ở lại đây đi, tao không cần mày phải giỏi, tao chỉ cần mày sống tử tế, được không?!
Đức Duy im lặng, môi run run, rồi cúi xuống gật đầu thật mạnh
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
//cười nhẹ// tốt
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
mai tao dẫn mày đi mua quần áo mới, rồi tìm chỗ học lại
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tên mày từ giờ là Duy bé, mày là người của tao
ngay lúc đó, tiếng chuông điện thoại vang lên
anh nhấc máy, giọng chuyển sang lạnh băng
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
có chuyện gì?! ❄📱
???
???
có người phá đến hàng của mình rồi, đại ca📱
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
nó dám đụng đến hàng của tao❄📱
???
???
bên bọn nó phản mình 📱
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
được, hẹn ở bãi container khu cảnh, 15 phút nữa❄📱
???
???
rõ📱
anh tắt máy, đứng dậy khoác lại áo da
ánh mắt anh bây giờ không còn ấm áp mà là ánh mắt của ông trùm thực thụ
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tao có việc
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
nhớ yên ở đây, bảo vệ sẽ trông mày, nếu ai hỏi thì bảo
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
mày là người của Quang Anh, không ai dám đụng đến mày đâu
rồi anh đi nở một nụ cười nửa miệng
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tối nay tao đi dọn rác
cánh của biệt thự đóng lại sau lưng Quang Anh
cậu ngồi đó, giữa thế giới xa lạ mà ấm ấp lạ thường, tim cậu khẽ rung lên
có lẽ lần đầu tiên trong đời, người sẵn sàng gọi mình là "người của tao" không phải để sai bảo mà là để bảo vệ

'dọn rác'

12 giờ đêm tại cảng hàng hóa phía Tây thành phố chìm trong sương mù và mùi dầu nhớt
những chiếc container nằm chồng chất như những khối thép lạnh lùng, in lìn như những kẻ chứng kiến thần lặng của cuộc đời tội phạm
chiếc mô tô đỏ phong đến, tít lên một tiếng dài rồi dừng lại
Quang Anh bước xuống xe, găng tay da đen, áo khoác phất nhẹ theo gió biển
trước mặt anh là một nhóm người đứng chờ, tần khoảng 7-8 tên, đeo mặt nạ, tay cầm tuýt sắt, mã tấu và súng ngắn bên hông
ở giữa chúng là một người đàn ông cao lớn, xăm rồng kín lưng, miệng đang phì phèo thuốc lá
kẻ phản bội
kẻ phản bội
ô, ông trùm nhí đến rồi kìa
kẻ phản bội
kẻ phản bội
nghe nói mày giàu lắm hả?!
kẻ phản bội
kẻ phản bội
hàng của tụi tao mà cũng dám đá
anh không nói gì, chỉ đi châm về phía trước, ánh mắt lạnh đến rợn người
anh rút trong túi ra một chiếc bật lửa vàng, bật lên rồi tắt bật lên rồi tắt, một điệu bộ quen thuộc
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
hàng mày bán cho tao là rác❄ //nói chậm rãi//
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tao đã tha cho tụi mày một lần, mày không biết ơn mà quay lại phá hàng tao?!❄
kẻ phản bội
kẻ phản bội
//nhổ nước bọt xuống đất//
kẻ phản bội
kẻ phản bội
tao thích vậy, mày làm gì được tao?! //giọng thách thức//
SOẠT
không cần nhiều lời, anh rút ra trong áo một con dao găm loại đặc chế, mảnh, săc và nhanh như Flash
một cú phẩy tay, máu bắn ra
tên đứng gần nhất chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã ngã quỵ xuống, tay ôm cổ, máu tuôn ra thành vòi
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
còn đứa nào muốn thử?!❄ //liếc nhìn xunh quanh//
không khí bắt đầu chúng xuống, những kẻ còn lại bắt đầu lùi bước
kẻ phản bội
kẻ phản bội
XỬ NÓ
bọn đàn em của hắn ta lao lên
nhưng chỉ trong 10 giây, tất cả nằm rạp dưới đất
anh không dùng súng bởi anh không cần
dao, đòn chân, đòn tay và sự chính xác như máy
anh còn đươc gọi là "Quỷ Đỏ" trong giới không phải bởi anh khi đi 'xử lý rác thải' đều đi mô tô đỏ mà bởi mỗi lần ra tay, không bao giờ có kẻ sống sót mà dám phản kháng lần hai
PẰNG
viên đạn bay thẳng vào tay hắn trước khi hắn định bóp cò
một bóng người khác xuất hiện từ trên container là vệ sĩ của anh
vệ sĩ
vệ sĩ
còn dám giơ súng trước mặt ông trùm?!
hắn nhếch mép, tay vẫn cầm súng ngắn có giảm thanh
anh bước lại, ngồi xổm trước hắn đang đau đớn ôm tay
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tao không giết mày❄
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
nhưng mày sẽ tuyệt đối không buôn nữa❄//búng tay//
người vệ sĩ như hiểu được hành động của anh mà rút điện thoại ra gọi
vệ sĩ
vệ sĩ
chuyển hàng giả đến chỗ nó, làm sập hết mối, đốt luôn kho của nó ở phía Đông📱
anh đứng dậy, phủi bụi ngay găng tay
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
đứng thách tao lần nữa❄
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
tao chỉ giết một lần, lần sau là cả dòng họ mày❄ //quay lưng bước lên xe//
_____
2 giờ sáng
anh về trở về nhà, đi ngang qua phòng khách thì nhìn thấy Duy đanh ngủ gục trên ghế sofa, tay vẫn cầm chiếc khăn lau bàn như đanh dở dang việc dọn dẹp
anh tiến lại gần nhẹ nhàng lấy cái chăn đắp lên người em
đôi mắt vồn từng ánh lên tia máu bây giờ lại dịu lại, mang theo một nỗi buồn không tên
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
ngủ đi Duy bé
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
mày không cần biết tao vừa làm gì, mày chỉ cần sống yên ổn bên cạnh tao là được
ánh đèn phòng khách tắt dần
đêm nay mafia ra tay nhưng ở một góc nhỏ của thế giới, một đứa trẻ được che chở, ấm áp như chưa từng biết tàn nhẫn là gì

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play