Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chữa Lành Cho Nhau

Chương 1

12:30
tiếng bước chân dồn dập vang vọng trong con hẻm tối sau lưng khu phố tấp nập
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
hộc ~ hộc ~ hộc
sau lưng em là những người đàn ông tầm 5 6 tên cầm gậy đuổi theo
???
???
....:con nhóc kia,mau đứng lại
???
???
....:tưởng trốn được hả!mau trả nợ cho thằng cha mày đi!
em không dám quay đầu lại,chỉ chạy trong sự sợ hãi,chạy mãi cho đến khi thấy ánh đèn neon nhấp nháy của 1 clup sang trọng đập vào mắt,cánh cửa đang hé mở,một người đang từ trong đó bước ra-đúng lúc em lao tới
Phịch
em va vào anh - một chàng trai cao lớn đang bất ngờ mà nhìn em,em nắm lấy tay anh nhìn và cầu cứu
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
làm ơn...*run rẫy*
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
đừng để họ bắt tôi...
ngay sau đó thì những tên kia cũng chạy tới
???
???
....:con nhỏ đó đâu rồi
anh thấy một đám người chạy tới liền hiểu vấn đề,kéo em sang một bên gằn giọng đầy lạnh lùng
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
người của tao,chúng mày muốn gì ? *giọng đầy đe dọa*
???
???
...:h-hả,cậu là Hàn Tuấn Hi? cháu trưởng đích tôn của chủ tịch tập đoàn Hàn Thị đu-đúng không...?
một tên nhận ra,tái mặt
???
???
....:xin lỗi Hàn thiếu,c-chúng tôi nhầm người....
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Cút! trước khi tao gọi người đến dọn rác
bọn người kia nghe vậy liền hoảng sợ bỏ chạy
sau khi nhìn sang thì thấy em đã bỏ chạy từ lúc nào không hay,như chưa từng xuất hiện, không 1 lời cảm ơn,anh khẽ nhíu mày
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
"mái tóc vàng kim?..."
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
"đôi mắt đó,rốt cuộc cô gái kì lạ đó là ai?..."
*Lưu Ý: "nói nhỏ" (hành động) *cảm xúc,phản ứng,...* |suy nghĩ|
Lưu Tuấn Bảo (18 tuổi)
Lưu Tuấn Bảo (18 tuổi)
này Tuấn Hi,nãy mày nói chuyện với ai z?(lù lù xuất hiện)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
không ai (lấy điếu thuốc ra hút)
Lưu Tuấn Bảo (18 tuổi)
Lưu Tuấn Bảo (18 tuổi)
| thằng này bị j vậy trời:))|
sáng hôm sau tại HỌC VIỆN HOÀNG GIA
06:30
trời sáng trong lành nhưng trong khuông viên của học viện,lại là thế giới khắc nghiệt mà không phải ai cũng thấy được
HỌC VIỆN HOÀNG GIA,(nơi nam nu9 đang học) là ngôi trường danh giá bậc nhất trong và ngoài nước,nơi của những con nhà giàu,quyền quý,giới quý tộc theo học,nhưng đằng sau sự hào nhoáng đó là phân biệt giàu nghèo,giai cấp, được chia làm 4 giai cấp tượng trưng cho 4 tầng lớp xã hội khác nhau: Khu A:giới nhà giàu bậc nhất trong và ngoài nước,giới quý tộc,... Khu B: con các quan chức cấp cao trong và ngoài nước,có quyền,có thế,... Khu C:gia đình giàu có,quyền quý Khu D:học sinh nhận học bỗng
lại là em-vẫn đội mũ,đeo khẩu trang,mang áo khoác rộng cao cổ,bước đi trên hành lang khối D-nơi mà dành cho những học sinh học bổng, nghèo như em
???
???
...:ê con nhỏ đó lại mặt áo khoác giữa trời nắng nóng nữa kìa
???
???
...:tóc gì mà vàng chóe như con tắt kè,đúng là con bệnh hoạn
rồi đám học sinh khối C đó đứng chắn trước lối đi khu D,ánh mắt khinh bỉ nhìn em,chúng kéo mạnh balo ép sát vào tường
???
???
...:chắc cũng xấu xí lắm nên mới che mặt suốt nhỉ haha
cả đám cười lớn đầy khoái chí
em chỉ biết cuối mặt xuống im lặng đầy run rẩy
???
???
...:không dám nhìn mặt hỏ? sợ nhìn mặt mày bọn t ói hả? hahaha*cười lớn*
Bốp
một cú tát vào mặt khiến mũ em rớt xuống lộ ra hết phần tóc còn lại
???
???
...: tóc thật hả ? ghê vậy...đồ lai rỡm à
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
....
???
???
....:tóc thật hay giả tao éo quan tâm,quan trọng là xem khuông mặt như nào mà suốt ngày che trông ngứa mắt vaiz
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
"đ-đừng mà...."
???
???
...:đừng cái gì mà đừng cơ con tởm lợm
nói rồi bọn nữ sinh định bắt ép kéo khẩu trang em ra thì ngay lúc đó-
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
đủ rồi đó *gằn giọng *
~Hết chương 1~

Chương 2

Hàn Tuấn Hi bước tới chắn trước người em,ánh mắt sắc lạnh nhìn đám nữ sinh
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
các cô đang làm gì vậy?
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
(em ngước lên nhìn bờ vai rộng rãi đang chắn trước mặt mình) | lại là cậu ấy... |
anh vốn là học sinh nổi bật đẹp trai,nhà giàu,học giỏi,vì vậy trong học viện ai cũng biết đến anh,kể cả em.Đúng vậy,hôm qua đúng là em đã nhận ra và biết anh là ai,nhưng bản thân em vẫn đang sợ hãi điều gì đó nên cứ thế mà chạy trốn
Ban ngày- anh là cậu học sinh ưu tú Ban đêm- một kẻ nổi loạn,sống trong bar,khói thuốc,đua xe và rỗng tuếch
Vì vậy tối hôm qua sau khi thấy con người anh khác so với chàng học sinh giỏi ban ngày ấy,trên người còn nghe mùi thuốc lá, nên em cũng khá bất ngờ và tự hỏi có phải cùng 1 người không
???
???
...:ơ Tuấn Hi....bọn em..bọn em chỉ đang giỡn thôi
???
???
....:không có gì đâu anh~*dẹo,nũng nịu*
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
đùa bằng cách hạ thấp người khác?
mắt anh lạnh như băng,liếc xéo khiến bọn chúng phải lủi đi không dám hé nửa lời
anh quay lại nhìn em,em ngẩng mặt lên
chỉ thoáng qua 1 giây,vẫn là đôi mắt đó-ướt nhẹ ,long lanh và hột nốt ruồi bên dưới mắt trái
anh thẩn thờ,định nói gì đó....
em lại tiếp tục chạy vụt thật nhanh,vẫn là không 1 lời cảm ơn,cứ vậy mà bỏ đi trước sự bất ngờ của anh
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
|không ngờ cô gái kì lạ này học cùng trường với mình đó,chưa gặp bao giờ,đúng là cô gái kì lạ|
ring ring ring
chuông điện thoại anh vang lên
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
📞:nói
???
???
....:📞 dạ thưa cậu chủ,chủ tịch Hàn bảo cậu tối nay về ăn tối,có đầy đủ các thành viên trong gia tộc
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
📞....um
tút tút
anh tắt máy,khuôn mặt không biểu cảm,nhưng bàn tay đang siết chặt điện thoại đến trắng bệch
anh không muốn về-chẳng bao giờ muốn quay lại cái nơi gọi là "nhà" ấy
nhưng anh vẫn về...một phần trái tim anh vẫn đang mong chờ rằng sau 6 tháng không gặp thì người mẹ hôm nay sẽ hỏi: "con dạo này sống có ổn không"
17:00
anh hít một hơi sâu rồi tiếng về chiếc siêu xe đen bóng của mình
ánh chiều tà chiếu lên sống lưng thẳng tấp của chàng trai ấy-đẹp đẽ,lạnh lùng và cô đơn đến đau lòng
18:00
Chiếc cổng sắt từ từ mở ra,chiếc xe đen bóng dừng lại trước căn biệt thự xa hoa của gia tộc Hàn Thị-một trong những gia tộc tài phiệt lớn nhất nhì thế giới
Hàn Tuấn Hi bước xuống,áo sơ mi đen,khuôn mặt bình thản như bao lần khác.Nhưng chỉ anh biết,mỗi bước chân bước vào "nhà" đều nặng trĩu đến mức nghẹt thở
tiếng giày da vang lên từng nhịp sắc lạnh trong hành lang rỗng lớn,anh mở cửa phòng tiệc
trên bàn tiệc là-ông bà,cha mẹ,cô chú,em họ,...và ở đầu bàn-bà nội anh-người duy nhất nở nụ cười hiền lành khi anh bước vào
bà nội
bà nội
Cháu về rồi à,Tuấn Hi?
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
dạ vâng *mỉm cười nhẹ*
đang cảm thấy nhẹ nhõm vì người bà vẫn luôn yêu thương mình thì ánh mắt của mẹ anh-ngồi cách đó không xa,như một nhát dao lạnh lùng đâm xuyên lồng ngực
lạnh lùng,căm ghét và ghê tởm
Hàn Lý Sơn
Hàn Lý Sơn
"làm bộ tốt đẹp gì nữa"
Hàn Như Tâm
Hàn Như Tâm
"thằng đó mà cũng xứng làm cháu đích tôn hả trời"
Hàn Công Vinh
Hàn Công Vinh
"nếu hồi trước không có chuyện đó,thì người ngồi chỗ đó là anh trai nó rồi"
những ,tiếng cười khẩy ,lời bàn tán và ánh mắt phán xét của người trong gia đình đối với anh đã quá quen
anh không quan tâm mà ngồi xuống ,im lặng ăn trong những tiếng cười giả tạo đó,tiếng chạm ly leng keng và những ánh mắt khinh thường quay quanh
ông nội-người vốn không ưa gì cậu,vẫn tiếp tục chủ đề đầu tư,cổ phần ,và "quyền thừa kế" như một cái bẫy vàng mà mọi người đều muốn dành giật ngoại trừ anh
mặt dù ghét là vậy nhưng ông ta cũng phải công nhận anh là người duy nhất trong gia tộc có đủ tất cả mọi yêu cầu của một người thừa kế
~hết chương 2~

Chương 3

ông nội
ông nội
Tuấn Hi,cháu cần chuẩn bị cho vai trò của một người thừa kế,đừng làm mất mặt Hàn gia
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Cháu không cần
không khí trùng xuống vài giây,rồi ông nội lạnh giọng:
ông nội
ông nội
đừng chơi trò từ chối,đó là bổn phận
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
.....
20:00
sau bữa tiệc,anh bước đi tìm mẹ,có gì đó trong anh vẫn mong được hỏi 1 câu đơn giản: "mẹ dạo này khỏe không?"
cánh cửa từ từ mở ra,người phụ nữ từng ôm anh mỗi đêm khi còn bé giờ đây nhìn anh không khác gì một thứ sinh vật kinh tởm
mẹ anh-Hàn Nhi
mẹ anh-Hàn Nhi
hết tiệc thì về đi,vác mặt tới đây làm gì?
mẹ anh-Hàn Nhi
mẹ anh-Hàn Nhi
mỗi lần nhìn thấy mày t lại nhớ đến đứa con trai quý báu của t
mẹ anh-Hàn Nhi
mẹ anh-Hàn Nhi
nếu ngày đó m không nghịch phá thì con trai t-cũng là anh trai m đã không phải ch*t *ánh mắt căm hận nhìn anh*
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
*đau đớn*
mẹ anh-Hàn Nhi
mẹ anh-Hàn Nhi
vết sẹo sau lưng m đáng ra phải nằm ngay giữa tim, để mỗi lẫn m thở ,m nhớ m đã gi*t anh trai m như thế nào
cánh cửa đóng sầm lại
vẫn vậy,lại là những lời nói oán hận đó,mặc dù biết nhưng vẫn cố chấp
anh đứng đó rất lâu,tay anh run run chạm nhẹ lên vết sẹo cháy từ bả vai đến dưới lưng,nơi đau đớn ngày ấy - và cả tận sâu trong tâm hồn,không thể nào quên được
anh ngẩng mặt lên,mắt đỏ hoe nhưng chẳng thể rơi nước mắt nữa
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
"giá như lúc đó người ch*t là mình nhỉ..."
-------------------
12:00
12 giờ đêm,thành phố vẫn sáng đèn,nhưng trong căn biệt thự riêng của Hàn Tuấn Hi,mọi thứ tĩnh lặng đến nghẹt thở
Ánh đèn vẫn ấm áp hắt xuống sàn nhà lạnh ngắt,từng bước chân của anh vang lên lẻ loi giữa không gian xa hoa nhưng lạnh lẽo,không tiếng cười,không ai đợi chờ,không gì cả.
chiếc áo đắt tiền rơi xuống ghế sofa,anh thả người trên chiếc giường lớn,tay che nửa mặt
Đói,mệt,và trống rỗng
anh chẳng ăn được gì lúc tối,bàn tiệc đầy ấp thức ăn nhưng những lời nói như lưỡi dao khiến anh chỉ muốn nôn ra tất cả
cơn đói cồn cào khiến anh lại đặt đồ ăn nhanh như mọi lần,rồi ném điện thoại sang 1 bên,ánh mắt thửng thờ nhìn lên trần nhà...
ký ức ùa về lửa khói tiếng người anh trai hét lên bàn tay cứu anh ra khỏi đám cháy rồi buông lơi vĩnh viễn
anh run lên từng đợt,mồ hôi nhễ nhại,đau đến mức không tả được bằng lời
ting tong
tiếng chuông cửa vang lên lúc đồng hồ điểm 12:30 Am
anh lê từng bước mệt mỏi tiếng ra cửa,áo sơ mi nhàu nát dính mồ hôi,tóc xỏa rũ rượu,gương mặt nhợt nhạt,cơn choáng khiến anh phải vịn nhẹ vào vách cửa
và rồi....
em lại xuất hiện trước mặt anh..
vẫn là mái tóc vàng kim óng ánh,chiếc mủ,khẩu trang che nửa mặt,áo khoác kín cổ,...ánh mắt em có chút bất ngờ...
em gặp anh trong tình trạng suy sụp như này
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
"lại là cô gái đó"
em-Hạ Tiểu Ly,vừa nhận được công việc tạm thời để kiếm sống qua đêm,em không ngờ đơn hàng cuối cùng trong ngày lại đến căn biệt thự lớn nhưng đầy lạnh lẽo này,nhưng càng không ngờ-người mở cửa lại là anh...
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
t-tôi đến để giao đồ ăn ạ..(tay đưa túi đồ ăn cho anh)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
um
nói rồi anh lấy tiền đưa cho em,anh không trụ vững xém ngã
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
*giật mình* a-anh không sao chứ *nói nhỏ*
anh cố mỉm cười trên đôi môi khô khốc đó
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Hàn Tuấn Hi_nam9(18 tuổi)
Không sao,cảm ơn...đồ ăn đúng lúc lắm
nói rồi anh định đóng cửa lại thì mặt tối sầm,anh lảo đảo rồi ngã quỵ trước mặt em
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
Hạ Tiểu Ly_nu9 (18 tuổi)
*hoảng* a-anh..anh ơi...tỉnh dậy đi*sợ hãi*
em hoảng hốt, vội quỳ xuống,đôi bàn tay nhỏ nhắn run rẩy lây lây người anh
~hết chương 3~

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play