[Chu Hành Vân X Diệp Kiều]
Chương 1
Sau cuộc chiến với ma tộc
Các đệ tử thân truyền đã được tất cả các tu sĩ trong tu chân giới đã được công nhận
Mặc dù có một số lời đồn đại, nhưng cũng không phải vấn đề lớn.
Các đệ tử đều vô cùng bận rộn, và người bận rộn nhất là Diệp Kiều, mỗi lần luyện tập, nàng đều gặp phải một nhóm người hâm mộ.
Mộc Trọng Hi
"Mọi người đều rất nhiệt tình!"// huých nhẹ tay Minh Huyền bên cạnh//
Minh Huyền
"Xin chào mọi người..."// không tin hét lớn//
Các tu sĩ
"Nhìn kìa, Diệp Kiều!"
Các tu sĩ
"Aaaaaa, Diệp Kiều!!"
Vừa nói bọn họ vừa vội vã chạy tới vây quanh Diệp Kiều.
Minh Huyền bị đánh bất tỉnh vì cú xoay tròn.
Tiết Dư
"Bọn họ đều quá nhiệt tình đi."
Các tu sĩ
"Kiều Kiều! Ta thích ngươi!"
Các tu sĩ
"Diệp Kiều! Ngươi có cân nhắc đến việc lập đạo lữ không?"
Chu Hành Vân
//rút Đoạn Trần ra//
Chu Hành Vân
//chém một luồng kiếm khí vào đám người thành hai nửa//
Chu Hành Vân
//giẫm lên Đạp Thanh Phong và nhanh chóng kéo Diệp Kiều ra khỏi đám đông//
Diệp Kiều
"Đại s-sư huynh?"
Chu Hành Vân
"Chúng ta ở đây để tích lũy kinh nghiệm."
Vấn đề là đây không phải là một buổi họp mặt người hâm mộ.
Diệp Kiều
"Ta hiểu rồi, đại sư huynh."//Khẽ mỉm cười//
Chu Hành Vân bị nụ cười của cô làm cho mê mẩn, không thoải mái quay mặt đi.
Diệp Kiều
"Ừm, đại sư huynh, ngươi có thể thả ta đi trước được không?"
Diệp Kiều
//chỉ vào bàn tay của Chu Hành Vân đang vòng qua người nàng//
Chu Hành Vân
//buông tay Diệp Kiều ra//
Tiết Dư
"Có chuyện gì vậy."
Mộc Trọng Hi
"Có chuyện gì vậy?"
Minh Huyền
"Có phải đại sư huynh của ta có chuyện gì không?"
Tiết Dư
"Ừm, ngươi không thấy phản ứng của đại sư huynh rất kỳ lạ sao?"
Minh Huyền
“Ừ, có chút ít.”
Minh Ý
"Ngươi đang nói gì thế?"
Minh Huyền
"Minh Ý!"//quay đầu lại//
Ba người thân truyền của Nguyệt Thanh Tông đều tới.
Diệp Kiều nghe thấy tiếng động đều quay lại.
Diệp Kiều ôm chặt Minh Ý đang lao về phía mình, hai cô gái cọ xát vào nhau.
Diệp Kiều
[Con gái cần được chiều chuộng nhiều hơn!]
Minh Huyền
"Tống Hàn Thanh, tiểu sư muội nhà ngươi sao lại thích tiểu sư muội nhà ta như vậy?"//mỉa mai//
Lần đầu tiên, Tống Hàn Thanh không để ý tới. Thay vào đó, hắn bước về phía Diệp Kiều.
Chu Hành Vân thấy vậy liền bình tĩnh cản lại.
Tống Hàn Thanh
"Diệp Kiều, gặp được, hợp tác thế nào?”
Diệp Kiều
"Tại sao ta lại phải cùng các ngươi hợp tác chứ?”
Tống Hàn Thanh
"Chúng ta có linh thạch."
Minh Huyền
"Chúng ta hiện là đệ nhất tu chân giới, thiếu mấy viên linh thạch của ngươi sao?"
Tống Hàn Thanh
"Vậy thì ngươi muốn gì?"
Diệp Kiều
"Tại sao ngươi lại muốn hợp tác với chúng ta?"
Tống Hàn Thanh cũng không biết, nhưng trực giác nói cho hắn biết, chuyến đi này nếu hắn đi cùng nàng thì sẽ rất thú vị.
Minh Ý nhìn bầu không khí căng thẳng, vội vàng xoa dịu
Minh Ý
"Kiều Kiều, chúng ta cùng đi."
Cuối cùng, nhóm bọn họ đã vào được lãnh thổ bí mật.
Đi được một lúc, Tiết Dư phát hiện, mỗi lần Tống Hàn Thanh đến gần Diệp Kiều, đại sư huynh của bọn họ đều có vẻ như vô tình đẩy hắn ta ra.
Hắn cảm thấy đại sư huynh có thể thích tiểu sư muội, và những gì xảy ra tiếp theo càng khẳng định suy nghĩ của hắn.
Có hai con đường ở phía trước họ
Minh Huyền
"Chúng ta hãy chia thành hai nhóm hành động riêng đi."
Tống Hàn Thanh
"Ta đồng ý, ta sẽ đi theo Diệp Kiều. "
Mộc Trọng Hi
"Đây là tiểu sư muội của 'chúng ta'."
Tống Hàn Thanh không để ý tới giọng nói đó.
Chu Hành Vân dời mắt khỏi Diệp Kiều, Tiết Dư cẩn thận bắt lấy sự trìu mến trong đôi mắt của đại sư huynh của hắn.
Tốt, hắn ta chắc chắn rằng vị đại sư huynh lớn tuổi nhất đang thèm muốn tiểu sư muội!
Chu Hành Vân quay đầu định nói chuyện thì bị Tiết Dư ngắt lời.
Tiết Dư
"Đại sư huynh, ngươi đi cùng ta, Minh Huyền, Tô Trạc và tiểu sư muội, ngươi dẫn theo Tống Hàn Thanh, Minh Ý và Mộc Trọng Hi. Quyết định như vậy đi. Chúng ta đi thôi."
Sau đó, hắn ta nháy mắt với Minh Huyền rồi kéo Chu Hành Vân đi.
Tô Trạc tuy không muốn nhưng vẫn cùng mọi người rời đi.
Hắn ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải đi theo.
Chu Hành Vân càng không muốn. Hắn chính là muốn đi cùng tiểu sư muội.
Chương 2
Nhưng Tiết Dư không cho hắn cơ hội phản ứng nên đành phải tạm thời tách khỏi tiểu sư muội.
Nhìn thấy dáng vẻ thất thần của đại sư huynh, Tiết Dư chậm rãi tiến lại gần Chu Hành Vân.
Tiết Dư
"Đại sư huynh, ngươi có thích tiểu sư muội không?"
Giọng nói của hắn ta không lớn nhưng đôi tai thính của Minh Huyền vẫn nghe được.
Minh Huyền nhìn họ với vẻ mặt kinh ngạc.
Minh Huyền
"Sư huynh, sao ngươi buồn thế?"
Có vẻ như hắn ta đã nghe thấy điều gì đó không nên nghe. Hắn nên nói gì?
Thôi quên đi, đừng nói gì cả, hắn sợ bị im lặng.
Chu Hành Vân nhìn đám sư đệ, sư muội đang xì xào bàn tán, nghĩ thầm, thôi bỏ đi, cũng chẳng có gì đáng xấu hổ.
Chu Hành Vân
"Ta thích tiểu sư muội."
Chu Hành Vân
"Nhưng ta không biết phải nói thế nào với tiểu sư muội."
Tiết Dư đã đoán được từ lâu, không kinh ngạc như Minh Huyền.
Tiết Dư
"Quả thực rất khó khăn. Tiểu sư muội hiển nhiên vẫn chưa hiểu ra."
Minh Huyền suy nghĩ xong, bắt đầu khuyên bảo sư huynh.
Minh Huyền
"Đừng lo lắng, đại sư huynh, chúng ta chắc chắn sẽ giúp ngươi. "
Mặt khác, Diệp Kiều, Mộc Trọng Hi và Tống Hàn Thanh đã tìm được tài nguyên.
Diệp Kiều
"Ta hai còn ngươi tám."
Tống Hàn Thanh
...Ta có thể chịu đựng được, cãi vã. Ta thậm chí còn không thể đánh bại nàng ta trong một cuộc chiến.
Diệp Kiều
"Ngươi bảy, ta ba."
Mộc Trọng Hi
"Thực hiện thỏa thuận!"
Tống Hàn Thanh
Có phải ta đang tồn tại không?Bị lừa?
Mộc Trọng Hi
"Tiểu sư muội, cẩn thận!"
Linh kiếm sáng ngời nhanh chóng bay ra ngoài khi Triều Tịch rút nó ra, cắt đứt những dây leo đang cố gắng tấn công lén lút Diệp Kiều.
Mộc Trọng Hi
"Tiểu sư muội, ngươi vẫn phải cẩn thận trong lúc này chứ. "
Diệp Kiều thật sự quên mất mình đã tiến vào bí cảnh.Trong bí cảnh mọi cảnh giới, mọi cảnh giới tu luyện đều bị áp chế đến Kim Đan Kì.
Tống Hàn Thanh
"Bí cảnh này có lẽ thật sự có vấn đề."
Tống Hàn Thanh
"Trước khi đến bí cảnh này, sư phụ ta đã nói với ta rằng bí cảnh này có chút kỳ lạ. Chúng ta tới đây để tu luyện , nhưng thực ra là để điều tra."
Mộc Trọng Hi
"Sư phụ chúng ta cũng nói như vậy."
Diệp Kiều
"Ngươi có muốn cùng ta phiêu lưu mạo hiểm không?"
Minh Ý, Tống Hàn Thanh
Có linh cảm không lành.
Mộc Trọng Hi
"Đi, đi, đi, nhanh lên."
Bóng người ẩn núp trong bóng tối lóe lên và đi theo
Minh Ý
"Kiều Kiều, tại sao trong bí cảnh này lại tối tăm như vậy?"
Diệp Kiều
"Không sao đâu, có ta ở đây rồi."//an ủi//
Diệp Kiều mở rộng thần thức, xác nhận người đó rồi mỉm cười
Diệp Kiều
"Đệ nhất mĩ nhân?"
Diệp Thanh Hàn
"Đừng nói nữa. "
Diệp Thanh Hàn
//Sắc mặt DTH tối lại//
Diệp Kiều
"Diệp mĩ nhân."//cười tinh nghịch//
Sở Hành Chi
"Diệp Kiều! Ta liều mạng với ngươi!"//tức giận//
Hắn đã thề sẽ bảo vệ danh dự của đại sư huynh mình.
Mộc Trọng Hi
"Sở Hành Chi! Ngươi tại sao lại mắng tiểu sư muội của ta? Đây là tên mà các tu sĩ trong giới tu chân giới đặt cho chúng ta!"//tức giận//
Chúc Ưu, Hạ Thanh,Tống Hàn Thanh,Minh Ý
....
Diệp Thanh Hàn
...Ta có thể chịu đựng được.
Diệp Thanh Hàn
"Các ngươi ở đây để khám phá bí mật của bí cảnh?"
Tống Hàn Thanh
"Đúng vậy, nghe nói ở nơi bí cảnh này, rất ít người vào được có thể ra tới."
Minh Ý
"Nghe nói bọn họ đều đột nhiên biến mất."
Chúc Ưu
"Ta ở đây trước đó ta cũng đã đi điều tra, mọi người đi ra đều nói rất nhiều lời vô nghĩa."//trầm tư//
Mộc Trọng Hi
"Cái gì?"//tò mò//
Chúc Ưu
"Hình như là nói "Ta đi tới một thế giới mới, nhà cửa rất cao, có đồ vật chạy rất nhanh, người ta mặc quần áo rất kỳ lạ""
Chúc Ưu
"Trước kia, có một kiếm tu đi tới đó rồi trở về, nói rằng: 'Ta chỉ là phi kiếm, nhưng có một đám người nhìn chằm chằm hắn'. Tóm lại là rất kỳ lạ."
Diệp Kiều càng nghe càng thấy quen thuộc
Đợi đã,đây không phải là một mô tả hiện đại sao?!
Diệp Kiều
"Tứ sư huynh, ngươi còn nhớ ta đã nói với ngươi rằng ta không phải người ở thế giới này không?"//Diệp Kiều kéo Mộc Trọng Hi//
Mộc Trọng Hi
"Nhớ kỹ, ngươi là người của thế giới khác."//gật đầu//
Mộc Trọng Hi
"Chẳng lẽ bọn họ biến mất tức là đã đến thế giới của ngươi rồi!"//đột nhiên hiểu ra//
Nếu đúng như vậy thì ở đằng kia chắc chắn sẽ rất lộn xộn.
Trước tiên nàng phải tìm các sư huynh và những người khác, sau đó mới nghĩ xem nên làm gì tiếp theo.
Nghĩ vậy, nàng bấm ngọc giản của Chu Hành Vân.
Bên kia, Chu Hành Vân nhận được ngọc giản từ tay sư muội, nghĩ thầm, may mà vẫn có thể nhận được ngọc giản.
Chương 3
Vừa rồi Chu Hành Vân cùng đồng bọn bị thông qua bí cảnh này dịch chuyển đến nhân gian, bọn họ đều rất mơ hồ.
Tiết Dư là người đầu tiên bình tĩnh lại
Tiết Dư
"Nơi này chúng ta chưa quen, đừng hành động thiếu suy nghĩ."
Tô Trạc
"Nơi này không có linh khí."
Minh Huyền
"Ta biết ta đẹp trai, nhưng tại sao nhiều người lại nhìn ta thế?"
???
"Anh gì ơi, anh có thể kết bạn với em trên WeChat được không?"
Một nhóm các cô gái đã đến gặp họ theo sự xúi giục của bạn bè.
Mảnh ngọc giản vừa kịp kết nối, Diệp Kiều liền nghe được những lời này.
Diệp Kiều
.......Được rồi, được rồi.......
Chu Hành Vân
//nhẹ nhàng gật đầu//
Diệp Kiều
"Nói với cô ấy, xin lỗi, chúng tôi có bạn gái rồi."
Chu Hành Vân làm theo lời nàng bảo, các cô gái đều thất vọng bỏ đi.
Minh Huyền
"Tiểu sư muội, ngươi có biết chúng ta đang ở đâu không?"
Diệp Kiều
"Ngươi hẳn là đã tới thế giới của ta rồi."
Tiết Dư
"Là nơi mà ngươi đã nói với chúng ta lúc trước?"
Diệp Kiều
"Đúng, đúng, đúng. "//gật đầu liên tục//
Diệp Kiều
"Nghe ta trước đã. Đừng rút kiếm hay sử dụng phù chú ở nơi công cộng. Các ngươi sẽ bị bắt. Đi bộ quanh phố trước. Linh thạch không có tác dụng ở đó. Đừng mua bất cứ thứ gì một cách tùy tiện. Nhớ nhé, các ngươi đang cosplay."
Diệp Kiều
"Đừng lo lắng, có chuyện gì thì nhắn tin cho ta, ta sẽ sớm tìm được các ngươi."
Chu Hành Vân
"Tiểu sư ư muội, chúng ta đang đợi ngươi, ngươi cũng phải cẩn thận."//mím môi//
Diệp Kiều
"Ta biết rồi, đại sư huynh! Ngươi phải chú ý đến họ, đừng để họ làm loạn nha.”
Ngọc giản được treo lên, khóe môi Chu Hành Vân hơi cong lên, sư muội của hắn...
Minh Huyền dùng khuỷu tay huých Tiết Dư
Minh Huyền
"Này, nhìn vẻ mặt biến thái của đại sư huynh kìa."
Chu Hành Vân cong khóe môi, nhìn hai người với vẻ mặt vô cảm.
Tiết Dư nhanh chóng cách xa Minh Huyền. Thật là buồn cười, hắn chỉ là một Đan tu yếu đuối bất lực.
Tình đồng môn của chúng ta!!!
Cuối cùng, Minh Huyền đã bị Chu Hành Vân đánh.
Minh Huyền
Đại sư thật là vô tình.
Tô Trạc
"Vậy thì chúng ta phải làm gì đây?"//do dự//
Tiết Dư
"Nghe lời Diệp Kiều nói đi."//nhún vai//
Minh Huyền
"Ta đồng ý."//gật đầu//
Tô Trạc
"Ta không phản đối."
Chu Hành Vân
"Ý kiến không quan trọng."
Thế là một số ít người bắt đầu cuộc hành trình đến một thế giới khác, đi về bên trái và bên phải.
Bên kia, Diệp Kiều cũng gặp rắc rối, bị năm người áo đen ngăn cản.
Một người đàn ông mặc đồ đen chỉ vào Diệp Kiều
???
"Giao Diệp Kiều ra, chúng tôi sẽ thả ngươi đi. Nếu không..."
Mộc Trọng Hi
"Còn gì nữa, ngươi tới đánh chúng ta đi!"
Sở Hành Chi
"Đúng vậy, tại sao chúng ta lại phải giao Diệp Kiều ra?"
???
" Rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt ! Hãy đưa nàng ta cho ta càng sớm càng tốt, và các ngươi sẽ không phải chịu đau khổ!"
Diệp Thanh Hàn
"Đừng nói nhảm nữa, nhanh lên."
Nghe vậy, người đàn ông mặc đồ đen hất tay áo lên, một luồng ma lực hung tợn xông thẳng vào mặt hắn ta.
Diệp Kiều có dự cảm không lành.
Có điều gì đó không ổn. Có điều gì đó rất không ổn.
Diệp Kiều sử dụng Đạp Thanh Phong, cùng với Mộc Trọng Hi dẫn mọi người ra khỏi phạm vi tấn công.
Nàng gửi tin nhắn cho Diệp Thanh Hàn
Diệp Kiều
"Diệp Thanh Hàn, đừng động đậy. Bọn họ có tu rất cao , chúng ta hiện tại không thể đánh bại bọn họ được."
Diệp Thanh Hàn càng tin tưởng Diệp Kiều, cho nên không có hành động thiếu suy nghĩ, cũng ngăn cản Sở Hành Chi đang muốn xông lên chịu chết.
Diệp Kiều
"Các người tìm ta à?"
???
"Chủ nhân của chúng ta rất cảm kích, xin hãy đi theo chúng ta tới Ngô gia ."
Tống Hàn Thanh và những người khác nhìn nhau. Bọn họ hình như chưa có nghe qua gia tộc này
???
"Ha ha ha, nơi này chắc chắn sẽ không tồn tại nếu không có chúng ta, gia tộc phù tu cao quý, hahaha!"
Diệp Kiều
"...Ồ, thật tuyệt vời."
Mộc Trọng Hi
"...Ồ, chúng ta hãy vỗ tay cho gia tộc họ Ngô cao quý."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play