Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Boylove - ABO ] Sóng Và Sao Băng

Chap 1: Tại sao?

Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ!
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ đừng dọa con!
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ mau tỉnh dậy đi!
Tiếng bíp bíp, mùi thuốc khử trùng vang vọng cả căn phòng
Trên giường bệnh, một người phụ nữ gầy gò, da mặt nhăn nheo, xanh xao. Tóc tai đã rụng gần hết. Bà đang cố gắng hóp lấy những hơi thở cuối cùng của cuộc đời mình
Mẹ Tử Kỳ
Mẹ Tử Kỳ
Khụ khụ...//Ho//
Mẹ Tử Kỳ
Mẹ Tử Kỳ
Chắc là mẹ không cầm cự nổi nữa rồi...
Mẹ Tử Kỳ
Mẹ Tử Kỳ
//Hít thở mạnh//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Vội vã cầm cốc nước đến//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ uống chút nước trước đã
Bố Tiêu Kỳ
Bố Tiêu Kỳ
Bà nó đừng dọa tôi
Bố Tiêu Kỳ
Bố Tiêu Kỳ
//Nắm chặt lấy tay vợ//
Bố Tiêu Kỳ
Bố Tiêu Kỳ
Bà đã hứa là sẽ mãi mãi bên cạnh tôi mà
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Mẹ...
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Mẹ đừng nói thế
Tiếng bíp bíp của máy đo nhịp tim ngày càng yếu dần
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ!
Bố Tiêu Kỳ
Bố Tiêu Kỳ
Bà nó ơi!
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Bác sĩ!
Mạc Ninh Khang nhấn liên tục vào chuông, cầu mong bác sĩ mau đến sớm
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mẹ ráng cầm cự thêm chút, bác sĩ sắp đến rồi
Sự hỗn loạn tràn ngập cả căn phòng
Mẹ Tử Kỳ
Mẹ Tử Kỳ
//Ho//
Mẹ Tử Kỳ
Mẹ Tử Kỳ
Đừng cố gắng nữa
Mẹ Tử Kỳ
Mẹ Tử Kỳ
Mẹ thật sự không sống nổi nữa
Mẹ Tử Kỳ
Mẹ Tử Kỳ
Khụ khụ...
Bố Tiêu Kỳ
Bố Tiêu Kỳ
Bà nó đừng nói gỡ
Y Tá
Y Tá
Bác sĩ tới đây!
Bác sĩ chạy đến. Nhịp điệu của máy đo nhịp tim đang yếu dần
Bác sĩ
Bác sĩ
//nhíu mày//
Bác sĩ
Bác sĩ
Người nhà vui lòng rời khỏi phòng, chúng tôi sẽ mở cuộc cấp cứu khẩn cấp
Khi cả ba cha con rời khỏi phòng, hàng loạt các y tá, bác sĩ bước vào
Họ đều đã mặc đồ, đeo găng tay, sẵn sàng cho ca phẫu thuật thập tử nhất sinh
Cả ba cha con ngồi chờ ở bên ngoài mà lòng bồn chồn, đứng ngồi không yên
Tiếng bíp bíp của máy đo nhịp tim từ trong căn phòng vọng ra, khiến cho trái tim của những người đàn ông, trụ cột của gia đình cũng phải thấp thỏm
Cả ba cha con chỉ biết mong cầu cho cuộc cấp cứu thành công
Nhưng kì tích đã không xảy ra
Người mẹ đã được thông báo đã ra đi vào lúc 11 giờ đêm ngày X, tháng X
Qua nửa tiếng, Tiêu Kỳ và Ninh Khang bất bật đi tìm bố
Người bố đột nhiên biến mất khiến cho hai anh em lo lắng
Điều lo lắng hơn là Ninh Khang tìm thấy một bức thư tuyệt mệnh của bố
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Chạy lên sân thượng, đạp mạnh cửa//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Bố! Bố đừng làm điều dại dột!
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
//Theo sau, nức nở//
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Bố ơi
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Bố đừng có bỏ con giống mẹ mà
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Hức...hức..
Bố Tiêu Kỳ
Bố Tiêu Kỳ
Bố xin lỗi...
Bố Tiêu Kỳ
Bố Tiêu Kỳ
Tạm biệt các con
Thế rồi, người bố lao thẳng xuống phía dưới, không ngoảnh mặt lại
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Bố!!
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Gào thét, chạy đến//
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
//Quỳ thụp xuống đất//
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Hức...hức...bố ơi...
Trong một đêm, hai đứa trẻ đã lần lượt vĩnh viễn mất đi cả mẹ và bố
Cả hai anh em chỉ còn biết nương tựa nhau mà sống
Về đến nhà, Ninh Khang đã bị trầm cảm
Ninh Khang rất thương anh trai mình nên nằng nặc đòi nghỉ học đi làm cùng anh
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
//Kéo áo anh//
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Anh cho em đi làm cùng anh đi mà
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Em hứa là sẽ ngoan mà
___

Chap 2: Sao Băng.

Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Không được
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Nếu anh phát hiện em lén lút đi làm thì anh sẽ đánh em đó
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em lo mà học hành cho tử tế
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Không thì đừng có trách anh
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
//Hầm hực//
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Anh là đồ ích kỷ!
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Em ghét anh!
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
//Chạy ra khỏi nhà//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Ninh Khang!
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em đứng lại cho anh
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Chạy theo
Tiêu Kỳ đuổi theo Ninh Khang đến một ngã tư
Ninh Khang vẫn cứ cắm cúi chạy về phía trước
Nhưng cậu không nhận ra vẫn còn đèn đỏ
Một chiếc xe hơi lao đến đâm sầm vào cậu
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Hoảng hốt, khựng lại//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Ninh Khang!
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Chạy đến//
Ninh Khang nằm trên đường, ngực vẫn còn cố gắng phập phồng
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Quỳ xuống, ôm chặt Ninh Khang//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Ninh Khang
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Anh xin lỗi
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Đừng giận anh nữa mà, em muốn gì cũng được
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Khóc lóc, gào thét//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Cấp cứu! Ai đó gọi cấp cứu giúp cháu với!
Mọi người xung quanh thấy có tai nạn thì cũng đến giúp đỡ
Có người đã gọi cấp cứu, có người đứng bàn tán
Chủ xe cũng bước xuống
Chủ xe
Chủ xe
Bị mù hả? Sao lại lao ra giữa đường thế này?
Tiêu Kỳ không quan tâm đến ai hết, chỉ biết ôm chặt Ninh Khang
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Ninh Khang, anh xin lỗi
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Tuyệt vọng gào thét//
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Anh...
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Em đau quá...
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
//Rơm rớm nước mắt//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Ôm chặt Ninh Khang//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em cố gắng thêm chút nữa, anh sẽ đưa em đến bệnh viện
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Xe cấp cứu sắp đến rồi
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Ôm chặt vết thương của Ninh Khang, không để em trai mình mất máu quá nhiều//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Anh cầu xin em
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Đừng bỏ anh đi...
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Bố mẹ mất hết rồi, anh không muốn mất cả em
Chủ xe nhìn thấy cảnh tượng cảm động này thì cũng không trách thêm nữa
Người qua đường
Người qua đường
Xe cấp cứu sắp đến rồi, cháu cố gắng cầm cự thêm chút
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Anh ơi em đau quá
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
//Run rẩy, nức nở//
Mạc Ninh Khang
Mạc Ninh Khang
Em sợ...
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Nhíu mày//
Xe cấp cứu đã đến và đưa Ninh Khang đi
Nhưng trên đường đến bệnh viện, Ninh Khang đã không chịu đựng được thêm nữa mà tắt thở
Mạc Ninh Khang đã ra đi vào khoảng 19 giờ 30 ngày X, tháng X
Cậu đã bỏ lại người anh đang gào khóc trong tuyệt vọng ở trần gian và trở về với bố mẹ
Vừa mất đi cả bố mẹ, giờ còn mất thêm cả em trai. Tiêu Kỳ thật sự không muốn sống nữa
Cậu cũng muốn bước theo gia đình mình đến với thiên đàn
Nửa đêm hôm ấy, cậu lần mò đến bờ phía sau thành phố
Tiêu Kỳ ngồi trên bãi cát lạnh lẽo, nước mắt không ngừng tuôn ra
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Tại sao cơ chứ?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Tại sao lại người lại bỏ con đi, con đã làm gì sai cơ chứ?
Sóng dạt vào bờ, làm ướt những đầu ngón chân của cậu
Những cơn sóng cứ dạt vào đầu ngón chân cậu rồi trở về biển cả, chúng cứ như đang thôi thúc cậu đi theo chúng
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Bất giác đứng dậy//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Con tới đây
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Đi theo những cơn sóng//
Nước ngập qua chân cậu, rồi ngập qua đầu gối cậu
Thế rồi, nước đã ngập qua eo cậu
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Mỉm cười//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Lạnh quá..//thì thầm//
Cơn lạnh buốt kéo đến khiến cậu rùng mình
Khi nước sắp chạm đến ngực cậu, một bàn tay to lớn nắm chặt cánh tay cậu rồi kéo cậu lại
Cơn lạnh buốt khiến đầu cậu tê dại
Cậu quay lại nhìn với đôi mắt sắp nhắm nghiền
Một bóng người đang hốt hoảng gọi cậu lại
Mắt cậu mờ đi, tai cũng ù ù. Cậu ngất đi
___

Chap 3: Nhận nuôi.

Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Lờ mờ tỉnh dậy//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Dụi mắt//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Mình chưa chết sao..?
???
???
Chưa đâu, em vẫn còn sống đấy
???
???
//Đẩy gọng kính//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Bối rối//
Bấy giờ Tiêu Kỳ mới nhìn quanh, nhận ra đây không phải là nhà mình
Cậu thấy mình nằm trên giường, có người ngồi ở bên cạnh
???
???
Đừng sợ, tôi thấy em ngất đi nên mới đưa về nhà tôi
???
???
Tôi chưa làm gì em đâu
Người kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào máy tính bảng, tay kia cầm bút, có lẽ là đang làm việc
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Tại sao anh lại cứu tôi? //Cau mày//
???
???
Bởi vì tôi không muốn nhìn thấy ai phải chết cả
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Anh là ai mà lại ngăn cản người khác chết chứ? //Tức giận//
???
???
Tôi là cảnh sát
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
...
???
???
//Thở dài, tắt máy tính bảng, nhìn cậu//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Tôi là Chu Lâm Tư
???
???
Làm việc trong đội Điều tra tổng hợp huyện XX
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Sợ hãi, im lặng//
???
???
Em định im lặng đến chừng nào?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Rụt rè// Em là Mạc Tiêu Kỳ...chẳng có việc làm...
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Em vẫn còn đi học à?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Lắc đầu//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Thế em bao nhiêu tuổi rồi?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em 16..
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Thế sao em không đi học?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Bố mẹ em mới mất tháng trước...Không có tiền đi học...
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Thế em làm gì để sống cả tháng nay vậy?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Tiền bố mẹ để lại...
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Không nhiều, cũng sắp hết rồi
Toàn bộ tiền tiết kiệm của gia đình cậu đều đã đem đi chữa bệnh cho mẹ nên bây giờ còn rất ít
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Ừm...vậy là cả tháng nay em sống một mình?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Lắc đầu//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em sống cùng em trai
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Em trai em đâu? Sao em lại một mình chạy ra biển như vậy? Em chết rồi thì em trai em phải làm sao?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em trai em...ở nhà...nó cũng đi theo bố mẹ rồi...
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
...
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Vậy là nhà vẫn còn tang?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em chưa tổ chức tang lễ
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Nó mới mất hồi chiều thôi
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Chà...
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Đó là lí do mà em có ý định t.ự t.ử à?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Gật đầu//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Em còn chưa tổ chức tang lễ cho em trai em mà, em định để mặc đó sao?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Im lặng//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Rơm rớm nước mắt//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Vỗ lưng, dỗ dành cậu//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Thôi được rồi, để tôi giúp em
Sáng hôm sau, Tiêu Kỳ dẫn Lâm Tư về nhà mình
Thi thể em trai cậu cậu đặt ở giường của thằng bé
Cậu không biết phải làm thế nào nên chỉ để đó
Lâm Tư gọi thêm vài người đến hỗ trợ
Nửa ngày sau, Lâm Tư đưa cho Tiêu Kỳ một cái bình gốm rất đẹp
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Đưa// Cầm lấy này
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Cầm lấy//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Đây là em trai em?
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Gật đầu//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Mân mê chiếc bình//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Ôm chặt//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Nức nở//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Dỗ dành//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Em vẫn còn đang ở tuổi đi học nên không thể ở một mình mà không có người bảo hộ
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Cầm điện thoại// Để tôi gọi..-
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Kéo áo anh//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em muốn ở với anh...
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
...
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Tôi không giỏi chăm trẻ, vẫn là nên nhờ..-
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Kéo mạnh hơn, mím môi//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Thở dài//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Véo má cậu// Không được làm nũng
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Anh tốt như thế, em chỉ muốn ở với anh thôi
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Nếu là người khác thì em không chịu
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Em sẽ chạy ra biển tiếp đấy
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
...
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Thôi được rồi, vậy cũng được
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Vậy còn nhà của em thì sao?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Cho anh đấy, coi như là công anh nuôi dưỡng em đi
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Không được, đó là tài sản của em
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Giữ cho tốt
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Búng trán cậu//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Ui cha
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Xoa xoa trán//
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Thế anh định ghi em là gì vào sổ hộ khẩu?
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Suy nghĩ//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Con trai
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
...
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Không được
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Bĩu môi//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Sao lại không được?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Anh trông cũng chỉ lớn hơn em có vài tuổi, sao lại là ba của em được
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
Thế thì để em trai nhé?
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
Vâng
Mạc Tiêu Kỳ
Mạc Tiêu Kỳ
//Mỉm cười//
Chu Lâm Tư
Chu Lâm Tư
//Thở dài//
___

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play