GIÓ QUA THỀM MÁU
Chap 1:
Tg ác nhất tg
Hé lô bấy bì,tg này lên sóng lần đầu gê:)))
Tg ác nhất tg
Tg có chuyện cần nói:
Tg ác nhất tg
Tất cả đều là ngược nên sẽ quay hướng về Tử thi là đúng nha
Tg ác nhất tg
Tg sẽ không muốn H chen vào 💔
Tg ác nhất tg
Mn yêu thì tg xin cảm ơn
Tg ác nhất tg
Câu chuyện theo phần u ám nên sẽ quay trở lại p2 , và kết mở:()
Tg ác nhất tg
Hóng mn có phản ứng như nào, chứ tg cũng sợ bị to6
Tg ác nhất tg
Nên ko lquan ngoài đời nào cả
Tg ác nhất tg
Tg sẽ cố để mn yêu thương nhiều hơn
Đến phần giới thiệu nhoa 😋
- Nữ chính: Mở đầu nữ chính sẽ là ở kiếp này,sau đó sẽ trùng sinh vào ngày 25 tuổi và từ chối lời cầu hôn của nam phụ, tiếp theo được hôn ước từ nhỏ vs nam chính, nữ chính sẽ kết hôn và sống cuộc sống đầy nỗi bất hạnh trong ngôi nhà khang trang ấy . Cuối cùng,cô cũng hiểu dc ra tình yêu nhưng trái tim đã vỡ thành nhiều mảnh.
Khánh An
- Nam chính : Từ nhỏ đã có tình yêu vs Nhật Linh, vì một đợt xa cách,cô đã phải đi Hàn và điều tồi tệ đã đến với cả hai,theo lời dẫn thì anh có hôn ước, không có chuyện mưa dần thấm lâu, để lại những vết cứa dài trong tim của An, nhưng ko còn sự hối tiếc, điều gì đã làm anh ra như vậy, chỉ vì một người làm tổn thương 3 người, nhận ra tình cảm với cô đã quá muộn để hối hận.
Đức Duy
Nữ phụ: Cô là con nhà tài phiệt, nhưng lại chỉ chơi với mình An, tại sao một ng như cô lại đơn phương Nam phụ chứ? Điều đó ko chỉ kéo dài, sự phản bội cũng dần dần lớn theo thời gian.Chỉ một sai lầm nhỏ,cô đã đẩy bạn mình vào hố sâu của tình yêu khiến cô hối hận,Sai sót đó để lại hàng ngàn vết thương trong tim An.
Kim Tuyền
Nam phụ: Đối với bản thân anh thì anh yêu An, nhưng đâu nghĩ có một người con gái nữa thầm thương anh, chỉ vì không muốn thuộc về cô ta, chính tay anh, chính anh đã hủy hoại cuộc đời của người con gái ấy,anh làm vậy để ko ai thích mình ư? Đúng là ngang ngược mà.
Thuy Duy
- Nốt chu sa: Cô có tâm hồn tươi đẹp nhất,trong thời đi học, Người yêu thầm cô là Duy- người thừa kế gia sản trên Công ty Underdogs, vì có lần ở Bên Hàn, tình cảm của cô và hắn dần phai nhạt,Ko chỉ dừng lại, cô luôn muốn làm trái tim mình không thuộc về ai, kể cả Hắn.Chỉ là.. số phận của cô không được kéo dài trên con đường đầy gai ấy..
Nhật Linh
- Bạn thân An:Cô là một phần tuổi thơ của An, những buồn vui đều chia đều cho cả hai, cô là một cô gái luôn yêu thương An và sống chính trên cuộc đời của mình, màu sắc trong cuộc đời khiến An cảm thấy được tôn trọng, Luôn an ủi nhau khiến trái tim bé nhỏ của An dc chữa lành, đó là một phần trong cuộc đời của Hân là An, không phải là chàng trai tồi tệ nào hết..
Gia Hân
- Em gái Duy: Một người em của người thừa kế nhưng ko ngây thơ như gia đình nghĩ, chỉ là gia đình đó quá sợ họ bị chìm trc một ai,cô là một bông hồng đầy gai của nhà họ mà dường như họ chưa thấy?Bông hồng mà họ coi dường như muốn hủy diệt cả nhà họ vậy, đâu chỉ có vậy,dường như... nữ chính cũng nằm trong tầm của bông nhỏ này..
Lan Anh
- Chị dâu: Một người được gả cho gia đình tài phiệt nhưng nó chỉ lại là một vỏ bọc mà tất cả giới tại phiệt tạo ra, trong cơn sâu ác đáy lòng, họ là một con quỷ mà, cô là một công chúa một nhà giàu , tính cách không ương nhưng đa phần là ngang ngược . Chính phủ không thể ngờ tới chính là lúc cô ta ra tay đầy máu me.
Lan Vy
- Anh chồng: Người anh của Duy nhưng chỉ có hắn mới hiểu hết con người của hắn, chỉ vì đổ nước - giết,chẳng hiểu anh ta đến gia đình này vì sao, vì tiền vì quyền ư,hay vì chính con người độc ác đó sinh ra từ ngôi nhà này.
Sheep
- Bố chồng:Sinh ra Duy với tư cách chủ tịch hội đồng, lắm tật nhiều bệnh, được cái thì hay chiều con, thích gì được đó , chính vì vậy mà ra cuộc đời của cả gia tộc ông dựng lên đều bị giẫm nát..
Bảo Nam
Tg ác nhất tg
Tui sẽ trở lại với chap 2 bùng nổ
Tg ác nhất tg
Hứa hẹn là 1 truyện mang lại sự tìm hiểu về pháp y nho 🫰
Tg ác nhất tg
Suy luận sẽ nằm ở 30 chap cuối, cảm ơn iu iu
Chap 2:
Tg ác nhất tg
Ê gì za, bị mắng ròi
Trong căn phòng họp rộng lớn phủ sắc xám tro tinh tế, ánh sáng dịu nhẹ từ đèn trần pha lê hắt xuống gương mặt lạnh lùng của anh. Bộ vest đen được cắt may hoàn hảo càng tôn lên khí chất trầm ổn, không một chút dao động.
Anh ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén quét qua những người đang im bặt. Giọng nói trầm thấp vang lên, không cao nhưng rõ ràng đến rợn người:
Đức Duy
Từ giờ mọi chuyện liên quan thì tìm ông ta. Tôi không có trách nhiệm.
Người phụ trách dự án giật nhẹ khóe môi, định lên tiếng nhưng cổ họng nghẹn cứng, chỉ có thể khẽ nuốt nước bọt trong im lặng.
Cấp dưới
Nhưng… giám đốc, hợp đồng lần này—
Đức Duy
Tôi không lặp lại lần hai.
Ngay khi cửa thang máy mở ra
Cô tay cầm tablet, tay kia giữ lại tập hồ sơ vừa in:
Thư ký
Sếp! Chuyện của ông Dương… nếu anh rút khỏi dự án này đột ngột thì cổ đông có thể phản ứng…
Đức Duy
Cô muốn thay tôi chịu trách nhiệm?
Anh dừng lại một giây ngắn ngủi, quay đầu nhìn cô bằng ánh mắt không cảm xúc.
Bàn tay cô siết chặt mép tài liệu:
Thư ký
Không… tôi chỉ nghĩ… nếu có cách nào khác, tôi có thể—
Đức Duy
Cô tin tôi sẽ để hắn ta muốn làm gì thì làm à?
Nói rồi anh bước vào thang máy. Cánh cửa khép lại trong im lặng.
Tầng 28 – Văn phòng Giám đốc
Không ai hay biết, ánh đèn dịu vàng hắt lên bàn làm việc. Trên màn hình máy tính của anh là bản hợp đồng được chỉnh sửa bí mật – anh đã âm thầm chuyển quyền giám sát dự án cho một chi nhánh mà ông Dương không hề hay biết. Những điều khoản ngầm sẽ khiến bất kỳ nước cờ sai nào của đối phương lập tức bị vô hiệu hóa.
Anh chống tay lên bàn, ánh mắt dõi theo chuyển động của camera
Đức Duy
Muốn chiếm lấy công ty tôi?
Cô đến để đưa văn bản mới ký, nhưng vô tình nghe thấy.
Thư ký
Hợp đồng đã được sửa theo đúng chỉ đạo của anh. Chỉ còn thiếu chữ ký cuối.
Anh không ngẩng đầu, chỉ gật nhẹ. Cô đặt hợp đồng xuống bàn, ngón tay vô thức lướt qua bìa da, ánh mắt lướt nhanh vào nội dung rồi dừng lại. Một thoáng yên lặng.
Thư ký
Anh… vẫn định đứng ngoài, dù người ngoài đều nghĩ anh buông bỏ?
Đức Duy
Càng ít người biết mình đang bảo vệ cái gì, mọi thứ càng an .Cần gì lời nói
Cô khẽ gật đầu. Đúng lúc đó, tiếng cửa mở lần nữa.
Một người đàn ông lớn tuổi, khí chất uy nghiêm, vest xám tro và mái tóc bạc được chải gọn bước vào. Là Lão Gia – người sáng lập tập đoàn, và cũng là cha anh.
Không khí thay đổi rõ rệt. Linh lập tức cúi chào rồi lặng lẽ lùi lại. Lão Gia đi chậm rãi tới trước bàn làm việc, ánh mắt sâu và không dễ đoán.
Lão gia
Con vừa đẩy Dương ra khỏi dự án đúng không?
Anh không phủ nhận, chỉ đẩy hợp đồng tới trước mặt ông
Đức Duy
Tài liệu điều chỉnh cổ phần. Nếu cha vẫn còn muốn công ty này không bị bán rẻ, thì ký đi.
Lão Gia cười khẽ. Một nụ cười vừa tán thưởng, vừa thách thức
Lão gia
Vẫn là thằng nhóc không cần ai chống lưng, nhưng lại âm thầm cõng cả đống thứ trên vai.
Lão Gia nhìn chằm chằm vào con trai mình một lúc lâu, rồi rút bút ký tên vào văn bản.
Lão gia
Tốt. Vậy thì từ giờ, chuyện thừa kế… ta không nhúng tay nữa. Con xử lý theo cách của mình đi.
Hóa ra, từng bước đi lạnh lùng, từng câu từ dứt khoát của anh… không phải vì buông bỏ, mà vì đang gánh vác cả gia tộc, cả công ty, trong im lặng.
Và cô… không hiểu vì sao lại thấy tim mình lặng đi một nhịp.
Chiều muộn, ánh đèn pha lê hắt xuống sàn đá cẩm thạch, bóng người in loang trên nền trắng xám. Nhân viên đang chuẩn bị tan ca, nhưng không khí trong đại sảnh vẫn căng như dây đàn. Ai cũng nghe phong thanh chuyện tổng tài vừa phủi tay rút khỏi dự án nghìn tỷ, và “có thể sẽ bị tước quyền thừa kế”.
Dưới sảnh, vài nhân viên cấp quản lý nhìn thấy liền đứng thẳng người, nhỏ giọng chào nhưng không ai dám nói nhiều. Tin đồn là một chuyện, khí thế thật sự lại là chuyện khác.
Một người quản lý trẻ, chưa hiểu chuyện, buột miệng nói nhỏ với đồng nghiệp bên cạnh:
Nv1
Không phải anh ta vừa bị Lão Gia rút quyền thừa kế sao…?
Nhưng ngay lúc đó, điện thoại của toàn bộ ban điều hành đồng loạt nhận được email nội bộ. Tựa đề: “Thay đổi quyền sở hữu cổ phần - xác nhận từ Chủ tịch Hội đồng Quản trị”.
Tên người đứng đầu hiện lên rõ ràng: Đức Duy – Tổng Giám đốc điều hành mới kiêm cổ đông chính.
Cả sảnh như chết lặng.
Có lẽ
Lão Gia... đã giao công ty cho anh thật rồi.
Bên ngoài, trời tạnh mưa. Mercedes đỗ sát lề, cửa mở tự động. Anh bước vào, kính xe kéo lên dứt khoát.
Và rồi chiếc xe rời khỏi sảnh, để lại phía sau một K Group vừa được cứu khỏi một cuộc tranh giành ngầm — và một hình bóng khiến cả đại sảnh phải cúi đầu nể phục.
Chẳng lẽ, Chúng ta lại quên Ông Dương?
Giờ là lúc lật qua góc tối – phía ông Dương, người tưởng đã bị loại khỏi ván cờ, nhưng hóa ra cũng không phải tay vừa. Dưới đây là đoạn mở rộng, giữ đúng mạch tổng tài – đấu trí – quyền lực, thêm cả hint cho cuộc phản công ngầm
Một văn phòng tối – tầng 17, khu B, khu vực ít ai lui tới trong tập đoàn.
Đèn không bật hoàn toàn. Ánh sáng mờ từ ngoài cửa sổ hắt vào qua lớp rèm kéo hờ, đủ để soi thấy gương mặt người đàn ông đang ngồi lặng lẽ sau bàn làm việc.
Trên màn hình laptop, ông vừa đọc xong bản thông báo nội bộ: “Đức Duy chính thức tiếp quản cổ phần của Chủ tịch”.
Đôi mắt ông tối sầm lại.
Ông Dương
Lão già đó… cuối cùng lại giao toàn bộ cho thằng nhóc ấy.
Một nụ cười trầm thấp, không phải vì thua, mà vì trận đấu giờ mới thật sự bắt đầu.
Ông nhấn vào màn hình. Một file bí mật được mở ra:
“Dự án KĐX - Thỏa thuận ngầm giữa tập đoàn phụ trợ Việt Nam & chi nhánh miền Nam.”
Góc dưới có logo mờ mờ của một công ty đối tác ngoại mà chính Lão Già từng tuyên bố không hợp tác bằng mọi giá.
Ông Dương
Chỉ cần đẩy được dự án này ra ánh sáng, nó sẽ không còn đủ tư cách giữ ghế thừa kế… Và lúc đó…
Ông đứng dậy, đi đến tủ sắt, mở ngăn bí mật. Bên trong là một ổ cứng đen nhỏ, được mã hóa.
Ông Dương
Cờ chưa tàn. Ván này, tao không để thua lần nữa.
Phía sau cánh cửa, một bóng người rút điện thoại, thì thầm:
Nv1
Mọi thứ đang bắt đầu. Bảo ‘người đó’ chuẩn bị.
Nv1
Trận đấu hai vị vua Bắt đầu!
Ông Dương – cáo già thương trường, bên kia là Đức Duy – tổng tài khí lạnh vừa chính thức thừa kế K Group
Khách sạn Sky Grand – phòng VIP tầng 40.
Không phải văn phòng, không phải phòng họp công khai. Cuộc gặp được sắp xếp kín đáo. Bên ngoài có hai trợ lý canh cửa. Bên trong, không có ghi âm, không có camera – chỉ có hai người đàn ông.
Không khí như bị bóp nghẹt trong tích tắc.
Ông Dương
Chúc mừng. Cậu ngồi được vào ghế mà tôi từng nhắm từ lâu!
Đức Duy
Tôi đến để nghe ông nói thẳng. Không cần vòng vo.
Ông Dương
Tôi không định vòng vo. Tôi đến để... thương lượng. Và cảnh báo.
Đức Duy
Tôi không thương lượng với kẻ từng âm thầm rút vốn khỏi công ty cha tôi.
Ông Dương
Đừng dùng đạo đức ở đây. Cậu thừa biết cái ghế đó không dành cho kẻ ngây thơ.
Một thoáng im lặng. Rồi ông Dương nghiêng người về phía trước, giọng trầm thấp hơn:
Ông Dương
Dự án KĐX… nếu tôi công khai toàn bộ giao dịch của cha cậu mười năm trước, cổ đông sẽ không còn tin tưởng ai trong gia đình cậu nữa.
Nhưng thay vì dao động, anh chậm rãi đặt một tệp hồ sơ đen lên bàn.
Đức Duy
Ông tưởng tôi không biết chuyện này sao?
Bên trong là ảnh, sao kê, và email rò rỉ giữa ông Dương và các tập đoàn ngoại. Một nước cờ đối ứng đã được đặt sẵn.
Anh dựa người ra sau, khoanh tay:
Đức Duy
Muốn chơi? Tôi chơi tới cùng. Nhưng đừng nhầm — đây không phải thương lượng. Đây là cảnh cáo.
Ông Dương sững người trong thoáng chốc. Rồi ông ta bật cười, lần này là một tràng cười lạnh lẽo
Ông Dương
Được. Vậy xem ai gục trước.
Bên ngoài phòng VIP, thư ký chờ sẵn. Khi anh bước ra, cô chỉ nhìn anh bằng ánh mắt lo lắng:
Đức Duy
Bắt đầu siết tài khoản nội bộ từ giờ. Tôi muốn KĐX đóng băng trong vòng 48 giờ.
Đức Duy
Và cô… kiểm tra lại tất cả nhân sự kỹ thuật. Tôi muốn biết ai đang cài cắm bên trong.
Bất ngờ bị nghi ngờ là gián điệp của ông Dương?
Tầng 27 – Phòng điều hành nội bộ.
Màn hình lớn hiện dày đặc tài liệu bị rò rỉ: nội dung tài chính, lịch họp riêng, mã hóa hợp đồng… Toàn bộ đều là thông tin tuyệt mật chỉ giới hạn trong nhóm lõi.
Đức Duy
“Ai có quyền truy cập những file này? – anh hỏi, giọng trầm lạnh đến mức mọi người bất giác ngồi thẳng người.
Nv1
Trưởng phòng kỹ thuật run run đưa danh sách. Cái tên đứng đầu bảng… Hạ Diệp – Thư ký điều hành cao cấp.
Nhìn chằm chằm vào cái tên quen thuộc ấy. Không nói gì. Nhưng tay anh siết lại, khớp ngón tay trắng bệch.
Đức Duy
Gọi cô ta lên. Ngay!
5 phút sau – văn phòng giám đốc
Ánh mắt khẽ khựng lại khi thấy toàn bộ ban kỹ thuật đứng sau anh
Anh đưa bảng truy cập cho cô
Đức Duy
Cô giải thích sao về việc này?
Cô cứng người, đọc lướt dòng danh sách. Trái tim cô đập loạn, nhưng ánh mắt vẫn cố giữ bình tĩnh
Thư ký
Tôi có quyền truy cập, nhưng tôi không mở bất kỳ file nào trong đây.
Đức Duy
Dữ liệu cho thấy tài khoản của cô đã đăng nhập ngoài giờ — vào ngày tôi gặp ông Dương.
Thư ký
Tôi không làm điều đó! – lần đầu tiên, giọng cô không còn bình tĩnh – mà là đau đớn.
Thư ký
Tôi đã không rời văn phòng hôm đó. Nếu cần, có thể kiểm tra camera an ninh!
Nv1
Camera tầng 28 hôm đó bị vô hiệu hóa 3 tiếng. Trùng khớp với thời gian rò rỉ.
Sự im lặng kéo dài. Cô đứng đó, trống rỗng, như người vừa bị đánh sập một thế giới. Cô không khóc. Chỉ nhìn anh – người mà cô vẫn nghĩ luôn tin cô nhất
Thư ký
Anh… cũng nghi tôi?
Đức Duy
Tạm thời… cô bị đình chỉ khỏi toàn bộ hệ thống nội bộ. Kết quả điều tra sẽ quyết định sau.
Cảm giác bị chính người mình tin tưởng nghi ngờ — còn đau hơn cả mất việc.
Cảnh chuyển – tầng ngầm kỹ thuật.
Một nhân viên IT lạ mặt gõ bàn phím trong bóng tối. Giao diện giả lập truy cập bằng… tài khoản của Diệp. Màn hình hiện dòng chữ:
UPLOAD SUCCESSFUL – Send to D.
🔥 Và như vậy, Linh không hề là gián điệp… nhưng đang bị gài bẫy. Và Giám đốc – vì lạnh, vì đề phòng, vì không thể để lộ sơ hở – đã lựa chọn im lặng thay vì tin tưởng.
Khu kỹ thuật tầng -3 – Phòng dữ liệu lưu trữ cũ.
Phòng tối. Chỉ có ánh sáng nhạt từ màn hình giám sát phản chiếu lên gương mặt lạnh băng của anh.
Không có thư ký. Không có trợ lý. Chỉ mình anh, và một tập dữ liệu backup đã bị gỡ khỏi hệ thống.
Ổ cứng cũ được khởi động. Âm thanh rì rì vang lên. Anh đưa tay tua ngược dòng thời gian — quay về đúng đêm hôm đó.
20:17 – hệ thống báo mất tín hiệu camera tầng 28.
20:18 – một đoạn mờ nhiễu, hình ảnh chập chờn.
20:19… một bóng người mặc vest nữ bước vào khu điều hành.
Nhưng rồi — anh nheo mắt.
Cô gái đó cao hơn Linh. Dáng đi hơi khác. Tóc được búi lại kỹ lưỡng, nhưng… đôi giày không phải loại Linh hay mang.
Anh lật lại footage của một camera phụ tại lối thoát hiểm. Tua tiếp...
20:22 – cùng thời điểm. Ở camera tầng 16, Linh vẫn đang ngồi làm việc.
Không hề rời khỏi bàn. Không hề rời tầng.
Đức Duy
Đây là bản giả lập… ai đó đã dùng thẻ phụ để giả dạng cô ấy.
Đức Duy
Tại sao mình lại nghi ngờ cô ấy?
Anh rút điện thoại, định gọi
HA DIEP – Đăng nhập lần cuối: 18:04 – Trước khi hệ thống bị phá.
Đức Duy
Cô ấy đã nói thật. Từ đầu đến cuối?
Cảnh chuyển – hành lang tối.
Một quán cà phê tầng hầm – khu văn phòng cũ.
Diệp ngồi một mình, laptop mở, ánh sáng màn hình xanh lam phản chiếu lên gương mặt đang tập trung đến lạnh lùng. Trên màn hình là bản đồ dữ liệu hệ thống K Group, từng nhánh mạng nội bộ hiện rõ như mạch máu trên lòng bàn tay.
Thư ký
Họ gài tôi.Tôi sẽ tự tay lôi chúng ra
Tay cô lướt nhanh, mã hóa một đoạn script – cô đang mở một cổng backdoor nhỏ vào trung tâm dữ liệu, loại không ai có thể phát hiện nếu không biết tìm ở đâu.
Gương mặt cô không còn nét tổn thương, chỉ còn quyết tâm lạnh lẽo và chính xác như dao mổ.
Cảnh chuyển – nửa đêm, văn phòng IT nội bộ.
Một nhân viên trực đêm nhận ra hệ thống đang ghi nhận "dữ liệu ghost" – truy cập vô hình. Anh ta gọi báo cáo, nhưng khi kiểm tra lại, dữ liệu đã biến mất. Như chưa từng tồn tại.
Diệp đang từng bước gỡ từng nút thắt, từng lớp ngụy trang của tên nội gián thật sự – kẻ đã đội lốt cô, thao túng dữ liệu, và tiếp tay cho ông Dương.
Cảnh khác – Cô gặp một người lạ.
IT
Cô chắc chứ? Nếu bị phát hiện, sẽ không còn đường quay lại đâu.
Thư ký
Tôi không định quay lại.
Trong bóng tối của hệ thống, một "bản sao Diệp" mới xuất hiện. Không còn hiền lành, không còn chờ đợi sự tin tưởng. Mà là người nắm con dao và tự quyết định ai đáng sống, ai nên rời khỏi bàn cờ.
Cô là ẩn số lớn nhất mà cả ông Dương lẫn anh đều không kịp kiểm soát.
Chap 3
Trở lại đầy hy vọng của Diệp!
Chơi ván cờ riêng của mình — không thuộc về phe nào, không báo trước, không xin phép.
Từ một thư ký bị nghi ngờ, giờ đây cô âm thầm tiếp cận ông Dương, giả làm kẻ phản bội, nhưng thật ra đang lật ngược cả bàn cờ quyền lực. Một tay cô chọc thủng nội gián, tay còn lại kéo màn bí mật xuống trước mặt kẻ thù lớn nhất.
Cảnh – Phòng họp cao tầng, một tòa nhà vệ tinh của tập đoàn Dương Thị
Không còn là thư ký mặc sơ mi sáng màu. Cô xuất hiện trong bộ vest đen ôm sát, tóc búi cao, ánh mắt sắc và lạnh. Cô đến một mình.
Linh không phản ứng. Cô ngồi xuống đối diện, nhẹ nhàng đặt lên bàn một USB.
Ông Dương
Tôi tưởng cô trung thành lắm. Sao, bị đá khỏi hệ thống rồi mới biết ai là người có giá trị thực sự?
Thư ký
Tôi muốn có lại vị trí xứng đáng. Và tôi biết ông cần thông tin từ phía anh Duy
Ông Dương
Cô muốn phản bội cậu ta?
Thư ký
Tôi không phản bội ai cả. Tôi chỉ không còn trung thành với người không tin mình.
Ông Dương mỉm cười, nhưng ánh mắt vẫn dè chừng.
Ông ra hiệu cho trợ lý kiểm tra USB. Trên màn hình hiện ra các đoạn log hệ thống nội bộ: tài khoản kỹ thuật, các lỗ hổng bảo mật, danh sách file bị xóa.
Ông Dương
Cô lấy những thứ này từ đâu?
Thư ký
Tôi là người từng được cấp quyền tối cao. Ông quên rồi sao?
Quân cờ vàng son vừa được vớt từ vũng lầy.
Ông Dương
Tốt. Làm việc cho tôi. Cô sẽ có lại tất cả những gì cô xứng đáng
Thư ký
Tôi không cần tất cả. Tôi chỉ cần… công bằng.
Cảnh chuyển – đêm muộn, căn hộ Linh
Cô mở máy tính cá nhân, lắp USB giống hệt cái đã đưa cho ông Dương — nhưng là bản khác.
Thư ký
Bắt đầu từ ông… rồi sẽ tới kẻ phía sau nữa..
Thư ký
Tôi không cần ai bên cạnh. Nhưng tôi sẽ đích thân kết thúc trò chơi này.
“nước chảy đá mòn, cờ đen cờ trắng đan xen giữa trận mưa quyền lực”
Cô lúc này giống như… con dao hai lưỡi, cắm sâu vào cả hai phe. Mỗi bước đi của cô đều có thể dẫn đến phản bội – hoặc chiến thắng toàn diện. Và hai người đàn ông từng coi cô là "người dưới quyền", giờ bắt đầu run tay mỗi khi cô xuất hiện.
Cảnh – Phòng họp Dương Thị, một tuần sau.
Ông Dương nhìn qua vách kính. Dưới sân, Linh đang đứng nói chuyện với một người phụ trách IT của ông.
Ông Dương
Cô ta biết nhiều quá.Nhanh hơn, sâu hơn, và… chính xác đến đáng sợ.
Trợ lý bước vào, khẽ nói:
Nv1
Chúng tôi vừa phát hiện một bản backup hệ thống nội bộ bị rút lén… nhưng dấu vết rất sạch. Giống cách cô Diệp từng dùng khi làm cho K Group
Ông Dương siết chặt ly rượu, ánh mắt thoáng lạnh.
Ông Dương
Thả một con cáo vào rừng… không có nghĩa là nó sẽ trung thành. Có thể nó chỉ đang tìm đường cắn cổ chủ.
Cùng lúc đó – văn phòng riêng của anh , 22h30 đêm.
Tấm bảng điện tử hiện hình ảnh: Diệp bước vào trụ sở Dương Thị.
5 lần trong 10 ngày.
Không có báo cáo. Không lời giải thích.
Bên cạnh là đoạn log ghi âm – đoạn mà cô đã lén gài trong buổi gặp ông Dương, vô tình bị hệ thống back-end của K Group quét được trong khi kiểm tra log trùng mã.
“Tôi không cần tất cả. Tôi chỉ cần công bằng.”
Đức Duy
Cô đang làm gì vậy…?
Cảnh – thang máy khu nội bộ Dương Thị.
Nv2
📱Họ đang bắt đầu nghi ngờ em!
Nv2
📱Em đang phá cả hai bên. Có đáng không?
Linh chỉ mỉm cười. Rất khẽ, rất ngắn.
Rồi gõ lại một chữ duy nhất:
Cảnh kết – Ông Dương tổ chức họp nội bộ. Cùng lúc, anh triệu tập đội đặc nhiệm dữ liệu.
Hai chiến tuyến. Hai bên đều đang chuẩn bị hành động.
Không ai biết Cô sẽ đâm ai, sẽ cứu ai, hay… sẽ tiêu diệt cả hai?
Nhưng mọi con mắt, mọi camera, mọi mũi nhọn… giờ đều hướng về cô.
Và tất cả xảy ra trong một đêm mưa lớn.
Một cuộc chơi không còn đúng sai. Chỉ còn ai đi trước, ai sống sót, ai là kẻ cuối cùng bước ra khỏi ván cờ.
Cảnh – 22h00 | Đêm mưa, tầng thượng tòa nhà Dương Thị.
Ông Dương ngồi chờ, tay vuốt nhẹ cây gậy gỗ đen bóng.
Ông Dương
Gọi cô ta lên đây
Linh xuất hiện trong áo choàng dài, gương mặt không cảm xúc. Trợ lý bước ra để lại hai người đối diện nhau.
Ông Dương
Cô thông minh đấy. Đủ thông tin, đủ kỹ năng, và đủ lạnh.
Ông Dương
Nhưng tôi từng thấy nhiều kẻ thông minh. Cuối cùng, tất cả đều ngã vì một thứ.
Ông ném lên bàn một chiếc USB rỗng.
Ông Dương
Cái này – chẳng chứa gì cả. Chỉ là phép thử. Và cô đã qua rồi.
Thư ký
Vậy thì giờ tôi có một yêu cầu thật. Đêm nay, tôi muốn toàn bộ dữ liệu chuyển giao với cổ đông phía Hàn. Không chia sẻ, không copy, không giở trò.
Ông Dương
Nếu tôi không làm?
Thư ký
Thì không ai rời được tòa nhà này sống sót.
Cảnh – 22h05 | Trụ sở K Group.
Anh đứng trong trung tâm giám sát
Đức Duy
Tất cả hệ thống nội bộ Dương Thị sẽ bị cắt kết nối đúng 22h30. Đội thâm nhập di chuyển lúc 22h15. Lấy đủ bằng chứng trước khi bên kia kịp phản ứng.
Cấp dưới
Còn Diệp thì sao ạ?
Đức Duy
Nếu cô ấy về được – giữ lại.Nếu cô ấy là gián điệp – không khoan nhượng.
Cảnh – 22h20 | Phòng dữ liệu bí mật, Dương Thị.
Linh một mình trong phòng server. Trên tay là thiết bị mã hóa độc lập – không kết nối mạng.
Cô rút dây chính, thay bằng đường dẫn riêng. Ánh sáng nhấp nháy chuyển màu đen.
Hệ thống:
“Bắt đầu chiếm quyền kiểm soát hệ thống.”
Trên màn hình hiện lên dòng lệnh:
Hủy toàn bộ lịch sử giao dịch – 15 phút.
-Kích hoạt ngắt mạch khẩn cấp tầng kỹ thuật.
-Gửi toàn bộ dữ liệu về hệ thống an toàn ngoài nước.
Cô mở cuộc gọi video. Đầu dây bên kia – một luật sư quốc tế.
Bắt đầu chuyển quyền sở hữu cổ phần ẩn danh. Mật mã xác nhận: "Justice was never blind."
Tín hiệu:Xác nhận. Lệnh có hiệu lực trong 24 phút nữa.
Cảnh – 22h30 | Toàn bộ hệ thống Dương Thị bắt đầu sập.
Đèn nhấp nháy. Báo động nội bộ vang lên.
Ông Dương lao vào phòng server, chỉ thấy màn hình treo dòng chữ:
“Don’t trust a loyal dog twice.”
Ở bên kia thành phố, hệ thống K Group cũng phát hiện dòng dữ liệu đổ về từ chính nội bộ họ.
Anh lao đến bảng điều khiển, chỉ kịp nhìn thấy một địa chỉ ẩn danh đã hút sạch dữ liệu hai phía.
Cảnh cuối – 23h00 | Sân bay Lục Sát
Cô lên xe đen, đưa một thẻ kim loại cho tài xế.
Thư ký
Đi thẳng. Không dừng. Hộ chiếu trong túi sau.
Thư ký
“Zurich.” – cô trả lời, mắt nhìn màn mưa qua cửa kính.
“Còn lại… để họ tự kết liễu nhau.”
Không cần giết họ. Cô chỉ cần kéo bức màn xuống, và để sự thật, tham vọng, và thù hận giết chết tất cả.
Chính họ tự hủy hoại nhau vì tin sai người, chơi sai nước cờ, và quá tự tin vào quyền lực của mình.
Lão Gia – cha ruột của anh – đã không hề đứng ngoài ván cờ.
Không những biết trước sẽ có “biến”, mà còn bí mật rót vốn đẩy K Group vào đường cao tốc phát triển, đợi đúng lúc phản đòn!
🎬 HỒI 6: “Người chơi cấp S – chính là cha của Duy.”
💼 Một năm trước vụ sụp đổ của Dương Thị:
Tại trang viên nhà họ K – nơi Lão Gia sống ẩn danh nhiều năm sau khi nhường ghế cho con trai, ông gọi trợ lý thân cận:
Lão gia
📞Chuẩn bị chuyển khoản cho 3 công ty liên kết dưới tên giả. Đưa vốn quay vòng. Chỉ cần đủ 3 tháng nữa là Laishy sẽ nghĩ mình là kẻ duy nhất cầm trục bánh xe.
Trợ lý Lão Gia
📞Ông định cứu K Group khỏi Linh… hay khỏi chính con trai mình?
Lão gia
📞Ta định cứu cả hai khỏi chính bản thân họ.
🧩 Tất cả đều nằm trong dự đoán.
Ông đã biết ông Dương không dễ gục, và thậm chí đã đoán được ông Dương sẽ tạo ra một công ty nhỏ nào đứng chắn
– Ông cũng hiểu Diệp thông minh nhưng bị ám ảnh bởi công lý, dễ rơi vào bẫy do chính mình giăng.
– Và ông biết con trai mình, Duy – mang trong người cả ngọn lửa lãnh đạo lẫn vết thương của niềm tin vỡ nát.
Ông không chọn đứng ngoài. Mà chọn làm “trục âm”, bơm máu cho K Group âm thầm lột xác.
💥 Sau khi Dương và Linh đều tưởng mình thắng
Tại hội nghị kín, CEO toàn cầu ngỡ ngàng khi K Group – tưởng đã tan rã – bất ngờ công bố một chuỗi sáp nhập khổng lồ, giá trị gấp ba lần vốn hóa của VULYN và Thiên Vũ cộng lại.
Lúc này, anh xuất hiện trở lại. Không phải với tư cách người kế nhiệm… mà là:
Chủ tịch K Group – tái lập dưới chiến lược của Lão Gia K.
Ván cược đến đây trôi dần theo thời gian....
Download MangaToon APP on App Store and Google Play