Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Nhật Ký Yêu Anh: Tôi Vẽ Anh Bằng Cả Những Lần Anh Chữa Lành Tôi

Ký Ức Trên Lớp Vải Mềm

Đó là chuyến du lịch đầu tiên chỉ có hai người. Diệp An vừa kết thúc kỳ nghỉ hè ngắn ngủi sau một chuỗi deadline thiết kế căng thẳng, còn Hạ Vũ tranh thủ “trốn bệnh viện” ba ngày — điều hiếm hoi đối với một bác sĩ nội trú. Họ không chọn nơi đông đúc, chỉ là một homestay yên tĩnh gần biển ở Đà Nẵng, nơi có nắng nhẹ, gió mặn, và chiếc sofa màu xám mềm như ký ức. Cả hai nghĩ rằng sẽ chỉ là một chuyến nghỉ dưỡng đơn thuần. Nhưng rồi...
Sau kì nghỉ
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Em yêu, em về đến nhà chưa?
Diệp An vừa đặt vali xuống, chưa kịp tháo dây buộc tóc đã thấy tin nhắn hiện lên. Cô cười nhẹ.
Diệp An
Diệp An
Em về rồi. Mới đặt vali xuống xong
Diệp An
Diệp An
Mệt phờ luôn đó
Diệp An
Diệp An
Chưa gì em đã thấy nhớ tiếng sóng biển rồi :<
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Anh thì nhớ một thứ khác hơn
Diệp An
Diệp An
Sao nữa? Hải sản hả? Hay nước dừa?
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Không
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Anh nhớ em.
Môi Diệp An khẽ cong lên, tim lỡ mất một nhịp. Nhưng chưa kịp gõ chữ đáp lại...
Hạ Vũ
Hạ Vũ
...Và cả cái ghế sofa trong homestay hôm đó nữa. :)
Diệp An
Diệp An
...
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Ghế mềm thật.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Mềm như... em.
Ngay lập tức, Diệp An úp mặt xuống gối. Mặt nóng hầm hập.
Diệp An
Diệp An
Anh!!!!
Diệp An
Diệp An
Đồ xấu xa!
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Sao hở? Anh nói sự thật mờ
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Mà hình như là... có cô nàng hay nhõng nhẽo nào đó đè anh xuống trước thì phải?
Diệp An
Diệp An
Em chỉ là... thấy anh im lặng hoài nên mới muốn giảng hòa thôi!!!
Hồi tưởng nhẹ chạy về đêm hôm đó. Một đêm có tiếng sóng rì rào bên ngoài, đèn vàng dịu, và người con trai giận dỗi im lặng trên ghế.
Diệp An tiến lại gần, ngồi lên đùi anh, thì thầm bên tai
Diệp An
Diệp An
Đừng giận em nữa mà :<
Tay anh siết lấy eo cô.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Ừm. Anh không giận.
Hơi thở cô dồn dập. Chuyến đi đó, họ đã “vẽ” nên một đêm khó quên trên chính chiếc ghế đó.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
À thì ra cách giảng hòa của em là ăn bún cua và lập tê dồn hở?
Diệp An
Diệp An
Anh!
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Anh sao nữa hở em iu của anh<3
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Nhưng công nhận...
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Em rên tên anh ngọt thật.
Diệp An
Diệp An
VŨ ẠA—
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Chỗ đó của em cũng siết chặt anh kinh khủng luôn
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Anh suýt tưởng mình không ra nổi 😩
Diệp An
Diệp An
Đừng có nhắn nữa... Em xấu hổ lắm rồi. TT///TT
Tin nhắn tạm dừng vài phút. Có vẻ Diệp An đang lăn qua lăn lại trên giường vì ngượng.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Mặt đỏ chưa?
Diệp An
Diệp An
Immmmmm 😤
Diệp An
Diệp An
Anh mà còn nói nữa là em block anh 5 phút đó!
Hạ Vũ
Hạ Vũ
5 phút đủ để anh book homestay mới rồi.
Diệp An
Diệp An
😫
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Lần này mình thử... ban công?
Diệp An
Diệp An
HẠ VŨ!!!!
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Được rồi, được rồi.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Nhưng mà này...
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Anh thật sự nhớ em.
Tin nhắn lần này nghiêm túc hơn. Im lặng bao trùm vài giây trước khi Diệp An nhắn lại.
Diệp An
Diệp An
Ừm.
Diệp An
Diệp An
Em cũng nhớ anh.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Đủ để thay thứ cho anh không?
Diệp An
Diệp An
Tha thứ gì?
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Vì anh trót lưu lại “dấu vết” trên ghế sofa nhà người ta...
Diệp An
Diệp An
KHÔNG NÓI NỮA!
Hạ Vũ
Hạ Vũ
😂😂😂
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Ngủ sớm nhé, cô gái mềm mềm của anh.
Hạ Vũ
Hạ Vũ
Mơ đẹp. Nếu mơ tới anh thì... gọi anh nha.
Diệp An
Diệp An
Vớ vẩn
Diệp An
Diệp An
Nhưng mà... em sẽ mơ thật đấy...
Cô úp điện thoại xuống ngực, tim vẫn còn đập hơi nhanh. Chiếc sofa trong căn phòng xa lạ hôm đó — nơi ánh đèn rọi nghiêng lên đường nét gò má anh, nơi từng lời thì thầm không cần nói cũng đủ khiến người ta nhớ đến phát điên — đã trở thành một mảnh ký ức mềm mại.
Không phải vì chuyện họ làm. Mà vì trong khoảnh khắc ấy, họ thực sự là của nhau. Không deadline, không ca trực, không thế giới ngoài kia. Chỉ có hơi thở của anh, tay của cô, và lớp vải ghế mềm in dấu tình yêu vừa đủ ngây ngô, vừa đủ trưởng thành. Một nơi không thuộc về họ, nhưng lại là nơi trái tim từng chạm nhau rõ nhất.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play