Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

- Trà Đá- [Titan Cameraman X Titan Speakerman] _Skibidi Toilet_

Chap 1: Đi làm

Muse Peo
Muse Peo
Chao xìnnnnn
Muse Peo
Muse Peo
Các bác kêu tôi viết thêm bộ mới nữa
Muse Peo
Muse Peo
Nên là tèn tennnn
Muse Peo
Muse Peo
Một chap mới bắt đầu ✨
————————
Sáng thứ Hai, trời nắng đẹp, gió mát, chim hót líu lo.
Còn trong lòng cậu thì… hỗn loạn như có bầy mèo đánh nhau.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Thực tập sinh gì mà lại được phân làm trợ lý cho CEO??
Cậu nhìn tờ thông báo từ phòng nhân sự, mắt trợn tròn như sắp rớt con ngươi. Họa từ đâu giáng xuống đầu?
Cậu chỉ nộp đơn thực tập để “lấy kinh nghiệm nhẹ nhàng” thôi mà. Chưa tốt nghiệp ngành cậu theo, chưa biết bật máy in, chưa từng đặt chân vào văn phòng nào có thang máy riêng cho sếp lớn
Vậy mà giờ thì sao?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Phân công: Quin – hỗ trợ hành chính cho Giám đốc điều hành
Ghi rõ rành rành. Có dấu đỏ. Có chữ ký. Không thể chối được
Cậu còn tưởng là nhầm. Nhưng không, chị HR xác nhận lại rất bình tĩnh
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Đúng rồi. Em sẽ làm trợ lý thực tập của ngài Gideon
Gideon cái tên nghe quen quen mà cậu không nhớ lắm . CEO nổi tiếng, nói ít hơn số mail gửi mỗi ngày. Có người nói anh cười đúng một lần, mà là khi thấy người khác trượt cầu thang. Có người làm với anh đúng 2 ngày, sau đó xin nghỉ phép “vì lý do sức khỏe tâm lý”.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
…Thôi thì, chết cũng phải chết có style.
08:45 sáng – tầng 20, văn phòng CEO
Cậu đứng trước cửa kính to đùng, thở một hơi dài như sắp nhảy bungee.
Cửa mở. Bên trong là căn phòng lớn, bày trí tối giản, tông màu xám lạnh. Cậu bước vào, tự nhiên thấy rùng mình như thể ai vừa giảm nhiệt độ xuống âm mười độ
Gideon đang ngồi sau bàn làm việc. Anh không nhìn cậu, chỉ chăm chú vào tablet trong tay.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu đến trễ 3 phút
Giọng nói phát ra như tiếng nước đá rơi xuống sàn gạch. Không cảm xúc. Không lên xuống.
Cậu cười nhẹ, tiến tới, đặt tập hồ sơ xuống bàn
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi tìm nhầm phòng. Nhưng mà cuối cùng cũng tới được rồi. Vậy tính là có cố gắng chứ hả?
Anh ngẩng lên. Mắt xanh đậm, sắc lạnh như mặt hồ mùa đông, ánh nhìn xuyên thẳng qua cậu không chút cảm xúc.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi không có thói quen nói đùa
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tốt. Tôi cũng đâu có đùa
Anh không phản ứng. Chỉ quay lại với màn hình, gõ vài dòng lách cách. Cậu tự tìm chỗ ngồi ở góc bàn, lôi sổ và bút ra.
09:10 – họp với phòng tài chính
Anh chỉ nói đúng mười câu trong suốt cuộc họp. Không dư một chữ. Không thừa một biểu cảm.
Cậu ghi chú đầy đủ. Còn tranh thủ vẽ nhanh vài cái meme mặt đồng nghiệp vào lề vở.
“Nói 10 câu. 8 câu là dữ kiện, 2 câu là cảnh báo.”
“Ông anh tài chính mặc áo tím nhìn giống cà tím.”
Lúc thấy sếp liếc qua, cậu lật trang như ninja. Nét mặt nghiêm túc không khác gì đang chép bài kiểm tra 100 điểm
11:45 – văn phòng CEO
Anh đang gọi điện.
Cậu đứng gần cửa sổ, giả vờ kiểm tra email nhưng tai thì lắng nghe từng chữ.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Ừ. Cậu ấy vẫn sống
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không. Tôi chưa đuổi. Ngạc nhiên thật
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không phải tôi sống dai, mà là tôi có sức chịu đựng tốt. Nhân sự nên ghi nhận // giật giật mí mắt //
Anh nhìn cậu. Không cười. Không nói. Chỉ liếc nhẹ qua ly trà anh chưa đụng tới trên bàn.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Lần sau tôi mang cà phê đen cho hợp tone. Ly trà này là tôi mua cho mình, nhưng thấy anh chưa có gì nên để lại // nhún vai //
16:30 – phòng họp phụ
Cậu ngủ gục trong lúc đợi sếp họp online. Đầu gục xuống tay, vẫn cầm bút highlighter màu hồng chói lóa
Anh đi ngang qua, dừng lại đúng ba giây
Anh không gọi dậy. Chỉ khẽ kéo lại áo khoác đang tụt khỏi vai cậ
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
…Làm phiền, nhưng không vô dụng
Nói xong, anh quay đi
Cậu không nghe thấy gì cả. Vẫn ngủ say như chết. Nhưng có lẽ, một ai đó vừa bắt đầu ghi nhận: cậu không dễ đuổi như mấy người trước.
17:20 – trong thang máy nội bộ
Cậu ngáp một cái rõ dài. Đầu óc vẫn hơi mụ mị sau cú chợp mắt bất đắc dĩ.
Anh đứng kế bên, tay đút túi quần, mắt nhìn thẳng về phía trước. Dáng đứng của anh rất thẳng, rất im lặng và rất… không có gì để bàn. Như một bức tượng.
Không gian thang máy im phăng phắc, chỉ có tiếng nhạc không lời nho nhỏ phát ra từ loa trần.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi có một câu hỏi nhỏ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi bị đuổi nếu hỏi không đúng lúc không?
Anh không quay sang, cũng không tỏ vẻ bực tức. Anh chỉ nói
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Còn tùy câu hỏi
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh có định đổi tôi trong vòng một tuần không?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mới ba mươi phần trăm khả năng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Wow, vậy tôi vẫn đang sống trong vòng an toàn
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vòng an toàn là không hỏi mấy câu kiểu đó
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh có biết mình rất hay dọa người khác không?
Anh quay sang nhìn cậu. Ánh mắt xanh đậm, lạnh nhưng không ác. Có gì đó như thể… đang đánh giá
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi không dọa. Tôi chỉ không cần phải làm người ta thấy dễ chịu
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Thế mà tôi vẫn đứng ở đây được gần mười tiếng rồi. Không phải giỏi à?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Có thể. Hoặc cậu chưa đủ để khiến tôi bận tâm
Ting!*
Cửa thang máy mở ra. Anh bước ra trước.
Cậu đi sau, không kìm được hỏi thêm một câu cuối cùng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Ngày đầu làm trợ lý cho CEO, tôi được bao điểm?
Anh không dừng bước, cũng không quay đầu, chỉ buông một chữ
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mười
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Mười trên mười?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mười trên một trăm
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// lặng lẽ liếc xéo //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Đúng là lạnh lùng đến từng con số
18:00 – ngoài bãi xe công ty
Cậu dắt xe ra, đội nón bảo hiểm. Bầu trời sẫm dần, hoàng hôn rơi lên những tòa nhà kính như màu nước loãng
Trước khi phóng đi, cậu ngẩng lên nhìn tầng 20 cao nhất tòa nhà. Ánh đèn văn phòng CEO vẫn sáng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi sẽ không thua dễ vậy đâu, sếp lạnh lùng
——————————
End tại 1044 chữ
Muse Peo
Muse Peo
Cái này chắc cũng dài
Muse Peo
Muse Peo
Hint mỏng như sợi chỉ 🤡
Muse Peo
Muse Peo
Mở đầu đơn giản vậy thôi ☕️
Muse Peo
Muse Peo
Buổi sáng tốt lành 🍵

Chap 2: Làm việc

———————
Thứ Ba – 08:00 sáng – phòng họp tổng
Cậu bước vào phòng họp lớn, nơi mọi giám đốc bộ phận đã tề tựu đông đủ. Người ngồi đâu ra đó, ai cũng vest chỉnh tề, mùi nước hoa sang trọng lượn lờ như sương mù cao cấp.
Cậu đứng một góc, tay ôm laptop, lưng thẳng nhưng tim… hơi nhấp nhổm
Vì sao?
Vì Gideon đang ngồi đầu bàn, gác tay lên mặt bàn gỗ, ánh mắt xanh đậm quét qua từng người, và mọi âm thanh trong phòng như tự động giảm volume.
Không ai nói đùa. Không ai rì rầm.Không ai… dám thở mạnh.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
*Đúng là lễ chào cờ phiên bản công sở*
08:04 – cuộc họp bắt đầu
Anh nói đúng hai câu mở đầu. Không cảm xúc, không hoa mỹ.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Bắt đầu. Đi thẳng vào vấn đề
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Báo cáo tuần này – trình bày trong năm phút hoặc ít hơn.
Trưởng phòng tài chính toát mồ hôi, lật slide run run. Người sau cũng thế. Đến lượt bộ phận marketing thì người thuyết trình suýt vấp từ câu đầu. Anh không nói gì, chỉ nhìn. Nhưng ánh mắt đó như kiểu
“Tôi đang xem một con cá đang tự chui vào lưới.”
Cậu ngồi kế bên, giả vờ gõ gì đó. Nhưng thật ra là đang ghi vào file note: → Sếp không thích vòng vo. Nói dài là chết. Dài hơi càng chết sớm.
08:37 – báo cáo kết thúc
Gideon khép tablet, đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Một người định đứng lên mở cửa cho anh. Nhưng chưa kịp chạm tay vào, anh đã mở trước. Thậm chí còn không thèm quay lại chào
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Bữa nào anh chỉ tôi cách phát tín hiệu dọa người bằng ánh mắt nha. Tôi xài ánh mắt cỡ nào cũng chưa thấy ai sợ. // bước đi theo nói khẽ //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì cậu không đáng sợ.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi đáng yêu à?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu chỉ… ồn
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Ít ra cũng có tác động
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không phải tác động tôi cần
Cậu nghe xong cũng thấy, thôi cãi làm gì với cục đá này chứ?
Nhưng trong đầu tự tick thêm một dòng: → Gideon có thể là robot. Tuy nhiên, robot này biết đáp trả sarcasm.
09:15 – văn phòng CEO
Cậu đặt lên bàn sếp một bảng tổng hợp mới chỉnh lại: trình bày gọn, màu sắc tối giản, đúng theo style “không làm tổn thương mắt người lạnh lùng”.
Anh nhận lấy, lật xem qua, không nói lời khen. Nhưng không trả lại cũng là một dạng chấp nhận
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu từng làm phân tích dữ liệu? // vừa xem vừa hỏi //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Có học sơ ở trường. Với lại tôi thích nhìn mấy thứ rối rắm rồi làm nó gọn lại. Kiểu bệnh nghề nghiệp sớm
Anh gật nhẹ – cái gật đầu đầu tiên trong hai ngày qua.
10:00 – điện thoại nội bộ đổ chuông
Cậu nghe máy. Đầu dây bên kia là một giọng nữ ngọt như si-rô
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Chào em, chị là trợ lý Giám đốc đối ngoại. Chị đang cần xin lịch gặp anh Gideon chiều nay, có thể nhờ em chuyển lại không?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Dạ được chị. Để em báo— à, tôi báo liền
Anh đang lướt email. Cậu nghiêng đầu
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Bên đối ngoại muốn gặp anh chiều nay, khoảng ba giờ. Anh có muốn tôi sắp cho họ không?
Anh ngẩng lên mắt lạnh tanh
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi không gặp người không đúng hẹn. Họ trễ lịch
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không tha luôn hả?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Đó là sự tôn trọng thời gian. Mà tôi không phải người thích ban phát cơ hội lần hai.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Rồi tôi hiểu rồi
Cúp máy, cậu gọi lại cho chị trợ lý phòng đối ngoại, giọng vẫn nhẹ nhàng mà lịch sự
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Chị ơi, em xin lỗi nha. Lịch chiều nay sếp không sắp được ạ. Lần tới bên chị có thể báo trước một ngày để tụi em ưu tiên hơn không ạ?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Chị hiểu rồi, không sao đâu
Cúp máy xong, cậu quay lại nhìn anh đang tiếp tục đọc tài liệu như thể vừa rồi chưa từng nói câu nào tổn thương ba người cùng lúc.
Cậu chép miệng trong đầu
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
*Tôi nghĩ tôi hiểu vì sao sếp chưa có người yêu. Mà chắc cũng chẳng cần*
12:10 trưa – khu pantry tầng 20
Cậu đang hì hục pha cà phê, mặt đầy tập trung như sắp giải mật mã quốc tế.
Một giọng nam trầm vang lên sau lưng
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu đang định đầu độc tôi?
Cậu quay phắt lại. Anh đứng đó. Không cười, không đùa. Chỉ hỏi đúng như thật.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không. Tôi chỉ định chứng minh là tôi biết làm ít nhất một thứ cho ra hồn // chìa ly cà phê ra //
Anh nhận ly. Nhấp một ngụm.
Im lặng ba giây
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không tệ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Ồ cảm ơn nhé
Anh lườm cậu một cái rất nhẹ. Cái lườm kiểu “nói nhiều thêm một câu nữa là bị trừ lương đấy”, nhưng không ghét bỏ.
13:45 chiều – văn phòng CEO
Cậu sắp xếp lại lịch họp, kiểm tra thư ký kỹ thuật, chuẩn bị file trình chiếu. Lúc đang loay hoay ghép cổng HDMI, giọng anh vang lên phía sau
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu không cần làm hết mọi thứ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi biết. Nhưng tôi muốn làm
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Muốn lấy lòng tôi?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
*Ảo tưởng hả?*
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không. Tôi chỉ không muốn bị nhìn kiểu ‘cậu vô dụng’.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// im một nhịp //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không phải ai cũng chịu được cách tôi làm việc
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vậy thì tôi đặc biệt hơn họ rồi
Anh nhìn cậu. Không rõ là đánh giá hay chỉ ghi nhận. Nhưng ánh mắt ấy xanh đậm, yên lặng lần đầu tiên không hoàn toàn lạnh.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// chớp mắt //
Không khí giữa hai người thoáng lặng đi một chút. Không căng, cũng không ấm. Chỉ là… im, vừa đủ để hai người không biết nói gì tiếp.
15:00 – họp với Giám đốc dự án
Anh bước vào phòng họp. Cậu đi sau, tay ôm tập tài liệu đã chuẩn bị từ sáng.
Anh bắt đầu họp. Cậu ngồi cạnh, ghi chép cực nhanh. Lúc slide lỗi font chữ, cậu lẳng lặng chỉnh ngay trước khi sếp kịp cau mày.
Cả buổi họp, Gideon không quay sang, cũng không ra lệnh cụ thể. Nhưng anh không cần phải nói, cậu biết phải làm gì
——————————
End tại 1020 chữ
Muse Peo
Muse Peo
:))
Muse Peo
Muse Peo
Ăn cơm chưa mấy người đẹp

Chap 3: Dự tiệc

————————
17:45 – pantry tầng 17
Cậu xuống lấy nước. Vừa đẩy cửa, đã nghe giọng hai nhân viên nói chuyện từ góc trong vọng ra
“Ủa thực tập sinh mà ngồi tầng 20? Không phải chỉ có mấy trưởng phòng mới được lên đó hả?”
“Còn làm trợ lý CEO đó. Nghe đồn hôm đầu mang trà sữa cho sếp nữa, cưng cưng sao á.”
“Chắc quen biết lớn. Chứ người thường ai mà chui nổi vô chỗ đó…”
Cậu đứng im sau cánh cửa. Không giận, không buồn. Chỉ hơi nhếch môi một chút.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Giai đoạn khởi động của mọi cuộc đời khác biệt: bị dị nghị*
Không mới. Không lạ. Nhưng vẫn… không vui.
Cậu quay người rời đi, mặt bình thản
18:10 – văn phòng CEO
Cậu đặt ly nước mát lên bàn sếp, ánh mắt lạnh hơn mọi khi
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Đừng lo. Có tôi là anh sẽ không bao giờ thiếu người nói chuyện sau lưng
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// dừng gõ bàn phím, ngẩng lên //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì vậy tôi không nghe
Anh nói chậm, rõ, ánh mắt xanh đậm không gợn sóng. Nhưng trong cái lặng đó có một lớp gì đó không tên. Không hẳn là quan tâm. Nhưng không còn là dửng dưng tuyệt đối
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu cũng không cần phải để tâm
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không để tâm. Tôi chỉ ghi nhớ. Ghi nhớ để sau này nếu có dịp thì trả lại một ít. Cân bằng hệ sinh thái // nhún vai //
Gideon không cười. Nhưng môi anh hơi nhúc nhích như định nói gì đó, rồi không nói.
Chỉ gật đầu nhẹ.
18:40 – thang máy tầng 20
Hai người cùng bước vào. Không ai mở lời. Không khí lặng lẽ đến nỗi nghe rõ tiếng mỗi khi thang lướt qua một tầng
Ting!*
Cậu đột nhiên lên tiếng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
À mà… cà phê anh uống sáng nay dính vết lên tay áo rồi kìa
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// nhìn xuống //
Cậu đã rút khăn giấy ra sẵn, tay nhẹ chấm vào mép áo vest, động tác tự nhiên như chăm một con mèo lười chảy nước mắt
Anh đứng yên. Không đẩy tay cậu ra
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không biết là cà phê tôi pha có khiến ai bị vướng bẩn không. Xin lỗi nha
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không cần xin lỗi. Nhưng…
Anh nhìn cậu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
…Lần sau để đó. Tôi tự lau
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Ồ, lạnh lùng nhưng biết giữ đồ sạch. Được điểm cộng // cười khẽ //
Thang máy mở cửa. Gideon bước ra. Nhưng lần này, anh đứng lại một nhịp, nghiêng đầu sang cậu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mười điểm hôm nay
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Trên bao nhiêu?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không cần quy đổi. Tùy cậu hiểu
Rồi anh quay người, bỏ lại cậu đứng trong thang máy với một biểu cảm khó hiểu của cậu
Thứ Sáu – 17:55 – sảnh khách sạn 5 sao
Cậu đứng một góc, tay cầm bảng check-in, đeo bảng tên “Trợ lý CEO – Quin” to tướng. Nhìn mình trong gương thang máy, cậu thở dài
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi đẹp trai thiệt. Nhưng cái vest này nó kêu la ‘bê đê’ hơi nhiều quá không?
Vest xám nhạt, sơ mi đen, cravat mảnh màu rượu vang. Cậu chọn kỹ tay áo săn lên. Đứng giữa một rừng vest đen-giày bóng, phải biết làm nổi mà không lố.
Nhưng sự nổi bật của cậu vừa xuất hiện thì đã bị làm lu mờ trong vòng ba giây, khi Gideon bước vào
Anh xuất hiện. Không ai báo trước. Không nhạc nền. Không fanfare. Nhưng không khí như tự động hạ 5 độ. Anh bước vào sảnh tiệc. Vest đen may đo, cà vạt xám khói, tóc vuốt gọn, mặt không biểu cảm.
Khí chất của người đứng đầu
Mọi ánh mắt tự động quay về phía anh. Mấy giám đốc mím môi chỉnh cà vạt. Mấy chị marketing chớp mắt như bị dính bụi.
Và cậu, người đang cầm bảng tên, suýt nữa làm rơi cây bút bảng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Ờm… hình như hắn không phải CEO nữa. Mà là Boss Final của tiệc này rồi*
Tại bàn VIP
Cậu bị kéo theo sếp. Không ghế, không lịch, không chuẩn bị chỉ có chỉ thị rất gọn
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Ngồi cạnh tôi. Cần gì thì tôi nói
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
*Nói vậy mà là ngồi chơi đúng không? Nhưng tôi biết cái ‘cần gì’ của anh chắc chắn không phải nước lọc* // thầm nghĩ //
Anh thì không nhìn cậu suốt bữa tiệc. Nhưng khi có người tới mời rượu, anh khẽ nghiêng đầu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu thử trước
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Ủa… tôi làm người thử độc hả?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu nói muốn làm tôi bận tâm. Bắt đầu bằng cách này
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// bất mãn //
Cậu cụng ly, cạn nửa ly. Rượu mạnh, cay và đắt tiền. Cảm giác như đang uống tiền mặt ở dạng lỏng
Lúc tiệc đang giữa chừng
Một nhóm nhân viên tiến tới bàn VIP, chào hỏi lễ phép. Nhưng một người trong đó, trợ lý phòng kế hoạch, liếc cậu rồi cười nhẹ
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Nhân viên nào đó: Quin là… nhân viên mới hả? Hên ghê, mới vô đã được ngồi cạnh CEO luôn
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cũng hên thiệt. Nhưng chắc là kiểu ‘hên xui’ // cưỡi xã giao //
Người kia chưa chịu thôi
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Nhân viên nào đó: Mà Quin học trường nào vậy? Có người quen giới thiệu à?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không quen ai hết. Tôi tự nộp đơn
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Nhân viên nào đó: Vậy chắc hồ sơ ấn tượng lắm ha?
Trước khi cậu kịp trả lời, anh đặt ly xuống, giọng lạnh như nước đá pha Nitơ lỏng
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu ai thấy chỗ tôi ngồi có gì bất thường, có thể đổi chỗ
Cả nhóm khựng. Người kia tím mặt cười trừ rồi… đi như gió
Cậu quay sang, nhỏ giọng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cảm ơn nhé…
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không cần cảm ơn. Tôi chỉ không thích tiệc bị làm phiền
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vậy nếu tôi làm phiền thì sao?”
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Thì tôi đổi chỗ thật
19:25 – khu vực ngoài sân
Cậu bước ra ngoài ban công hít thở. Khách khứa bắt đầu say nhẹ, không khí ồn ào. Một mình ở đây, gió mát, đèn vàng, thành phố bên dưới như hộp nhạc mở nắp
Anh xuất hiện sau vài phút
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu ra đây làm gì?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Trốn
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì bị nói móc?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không. Vì tôi có cái tính dở là nếu nghe thêm một câu nữa tôi sẽ không giữ được lịch sự
Anh đứng cạnh cậu. Lặng im. Không an ủi, cũng không đánh giá
Chỉ nói một câu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu cần giữ gì thì giữ. Nhưng đừng giữ lại cảm giác phải chịu đựng một mình
Cậu quay sang nhìn anh
Gideon vẫn nhìn thành phố. Không quay lại. Nhưng ánh đèn phản chiếu lên ánh mắt anh, lạnh, nhưng không còn tuyệt đối.
Một khoảng lặng đẹp như ảnh chụp chậm.
———————————
End tại 1071 chữ
Muse Peo
Muse Peo
👁️👄👁️
Muse Peo
Muse Peo
Kiểm duyệt lâu vc
Muse Peo
Muse Peo
Buổi trưa vui vẻ 🫖

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play