[ Pháochi ] Mặt Trời Mùa Hạ
Giới thiệu sơ lược
Minrii (t/g)
Tui thuộc tuýp ng đu thập cẩm otp🤷💁
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo)
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo). 21 tuổi là một cô gái chịu nhiều tổn thương từ gia đình, lớn lên trong những lời trách móc của cha. Từ đó hình thành nên tính cách lầm lì, ít nói của cô hiện tại. Bị bạn bè cô lập, nói xấu khiến Pháo bị trầm cảm.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi. 21 tuổi, em có tính cách khá dịu dàng, trẻ con, hơi cợt nhả nhưng em cũng rất hiểu tâm lý người khác và biết lúc nào nên im lặng. Gia đình Chi cũng không phải thuộc dạng khá giả nhưng vẫn đủ sống và đặc biệt là rất hạnh phúc.
Lê Ánh Nhật (Miu)
Lê Ánh Nhật (Miu Lê). 27 tuổi, là giáo viên dạy môn Tiếng Anh của lớp cô.
Khương Hoàng Mỹ (Cam)
Khương Hoàng Mỹ (Cam). 21 tuổi. Không hề ghét cô mà chỉ hùa theo để không bị cả lớp tẩy chay.
Nguyễn Lê Ngọc Ánh Sáng (Ánh Sáng Aza)
Nguyễn Lê Ngọc Ánh Sáng (Ánh Sáng Aza). 19 tuổi. Là sinh viên năm nhất nhưng có quen biết từ trước với Phương Mỹ Chi.
Trần Thị Phương Thảo (52Hz)
Trần Thị Phương Thảo (52Hz). 25 tuổi. Là giáo viên dạy môn Toán của Aza và cô.
Giải thích ý nghĩa của tên truyện “Mặt Trời Mùa Hạ”
Minrii (t/g)
Mặt trời mùa hạ” – nếu hiểu theo kiểu tình yêu , thì nó giống như một người mình yêu mà mang lại cảm xúc mạnh mẽ, rực rỡ, kiểu như:
-Họ đến và làm tim mình loạn nhịp, giống như ánh nắng chói chang đầu hè.
-Họ làm mình vui vẻ, hạnh phúc, giống như ánh sáng ấm áp chiếu vào lòng.
-Nhưng cũng vì họ quá “rực rỡ”, nên đôi lúc mình thấy mệt, thấy bất an, hoặc sợ họ sẽ rời đi lúc nào không hay – giống như ánh nắng hè có thể làm bỏng rát da, rồi chiều xuống thì mất hút.
Yêu một người như mặt trời mùa hạ là kiểu yêu hết mình, nhưng cũng dễ đau lòng.
Vì họ đẹp quá, sáng quá, nên mình sợ mình không giữ được họ.
Đôi lời tâm sự của tác giả🫠🫶 (Mong mấy bà chịu khó đọc)
Minrii (t/g)
Tui là một con Gió em thực thụ nhưng mà lại đu Em xinh😇
Minrii (t/g)
Tui thấy fan hai bên chửi lộn um sùm luôn
Minrii (t/g)
Ko bt có ai đu giống tui ko🤷
Minrii (t/g)
Đại học Ánh Dương
Minrii (t/g)
nghe như một nơi có thể chiếu sáng đời bà Pháo nhỉ?
Một vài điểu lưu ý khi đọc truyện ‼️
Minrii (t/g)
Pháo, Chi, Cam là sing viên năm 3 nha
Minrii (t/g)
Chi thì có đi làm thêm ở quán cà phê để đóng tiền đại học
Minrii (t/g)
Nhà bà Pháo thì siêu giàu luôn, nhưng mà không được hạnh phúc, thiếu tình thương của cha mẹ
Minrii (t/g)
Mà tui cx lưu ý về otp Miu với Cam, Cam top Miu bot nhaaa
Minrii (t/g)
Một tuần chắc tui chỉ ra được 1 chap thôi, tại tui còn ba bộ nx (Chị Đẹp)
Minrii (t/g)
Khi nào rảnh thì tui ra thêm chap
Minrii (t/g)
Tui sẽ để tên ở cuối để mom nào muốn đọc thì đọc nhaa
Chuyển trường
Hôm đó trời nắng gắt, hơi oi
Sân trường đông nghẹt sinh viên mới, nhốn nháo chuẩn bị năm học mới
Chi bước vào, em có cảm giác như mình đã học ở đây lâu lắm rồi
Cái cảm giác của một người lần đầu bước chân vào nơi xa lạ
Em kéo vali trong nắng, đeo balo nặng trịch
Mồ hôi đổ thành dòng nhưng em vẫn nở nụ cười, gật đầu chào bác bảo vệ
Phương Mỹ Chi
“Trường gì mà rộng như công viên, lỡ bị lạc rồi ai cứu mình đây trời…”
Phương Mỹ Chi
giảng đường ở dãy cuối khu B //nhìn giấy nhập học//
Chi bước vào, ánh mắt đầu tiên chạm vào một người con gái đang ngồi cuối lớp.
Cô gái đó có trông có vẻ khó gần
Cô để tóc ngắn, đen, kiểu tomboy nhưng vẫn đẹp kiểu sắc sảo.
Tai đeo tai nghe, ánh mắt không hề nhìn ai – như tách biệt với mọi thứ xung quanh.
Ánh nắng hắt qua cửa sổ rọi lên vai cô, tạo nên một khung cảnh… lạnh mà đẹp.
Em đứng khựng một chút, cảm giác giống như mình vừa nhìn thấy một nhân vật chính bước ra từ phim điện ảnh Hàn Quốc vậy.
Nữ nhân vật phụ
//kéo tay Chi// Ê đừng ngồi gần con Huyền, nó khó chịu lắm. Ai bắt chuyện nó cũng kệ á
Phương Mỹ Chi
Ủa vậy hả? Mà… sao biết được nếu mình chưa thử?
Từ giây phút đó, em đã muốn lại gần người con gái kia, dù chỉ là một cái nhìn ngắn ngủi.
Chi nhìn quanh lớp, còn đúng một chỗ trống bên cạnh cô gái tóc ngắn đó.
Khương Hoàng Mỹ (Cam)
Ê… chỗ đó của Huyền á, đừng ngồi đó. Nó ghét ai đụng tới lắm
Em mỉm cười, kéo ghế ngồi xuống không chút do dự.
Phương Mỹ Chi
Chỗ trống thì mình ngồi, người ta ghét hay không… đâu liên quan gì mình?
Ngồi xuống, Chi nhẹ nhàng đặt balo, rồi quay sang nhìn cô
Cô vẫn đeo tai nghe, ánh mắt nhìn xa, không thèm liếc qua một cái.
Phương Mỹ Chi
Chào bà nha!
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo)
…
Phương Mỹ Chi
Tui tên Phương Mỹ Chi, học sinh mới chuyển tới
Phương Mỹ Chi
Có gì bà giúp đỡ tui nha
Phương Mỹ Chi
Mà bà tên gì vậy?
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo)
Ừ
Phương Mỹ Chi
Bà tên Ừ hả?
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo)
Tên Huyền
Nguyễn Diệu Huyền (Pháo)
Nếu không có gì nữa thì cô im lặng một chút đi
Phương Mỹ Chi
“Không sao, từ từ rồi cũng sẽ nói chuyện với mình thôi.”
Lần đầu tiên có người dám ngồi cạnh Huyền. Và cũng là lần đầu tiên, trong cái lớp vốn dĩ lạnh tanh đó… có một chút ấm.
Tiết Học Đầu Tiên
Tíc tắc… 7 phút trôi qua. Cô vẫn ngồi nhìn thẫn thờ ra cửa sổ. Không một ánh nhìn, không một cái gật đầu. Em thì ngồi chống cằm, thỉnh thoảng lén quan sát “cô bạn lạnh như băng” bên cạnh.
Cửa mở, cô giáo tiếng Anh bước vào.
Lê Ánh Nhật (Miu)
Hello class, my name is Le Anh Nhat, I am your English teacher. You can call me Miu.
Cô đảo mắt một vòng, hơi cau mày khi liếc qua vài chỗ – nhất là một bàn giữa lớp, là nơi mà Hoàng Mỹ đang ngồi.Cô dừng lại một chút trước ly trà sữa dưới bàn, rồi nói:
Lê Ánh Nhật (Miu)
Môi trường đại học là tự do, nhưng đừng để cô thấy ly này lần thứ hai nha bạn gái kia.
Không khí cả lớp hơi khựng, rồi lặng đi.
Cô Miu bắt đầu giảng bài.
Chi lấy tập ra, vô tình va nhẹ vào tay cô. Huyền không phản ứng, không quay qua, không rút tay.
Phương Mỹ Chi
“Ghét luôn cho rồi…”
Nhưng ánh mắt Chi lại cứ dính vào cái gáy của Huyền mỗi lần cô nhìn ra bảng.
Không phải vì ghét, mà là vì… không hiểu sao lại muốn nhìn. Dường như cô có một sức hút gì đó rất đặc biệt.
—Ở nơi của Khương Hoàn Mỹ—
Khương Hoàng Mỹ (Cam)
“Bà nội này ghim mình hay sao hả trời? Giảng bài còn chán nữa chứ. Ai thèm học bả. Xớ!”
Cả tiết học, Huyền không ghi chép, không phản ứng, không nói chuyện. Em ngồi cạnh bắt đầu thấy… tức.
Phương Mỹ Chi
“Thiệt sự luôn á, người gì mà im như tượng. Không lẽ sống kiểu này hoài?”
Nhưng Chi vẫn chưa mở lời. Em chưa tìm được lý do để bắt chuyện.
Chỉ có lòng hiếu kỳ… đang lớn dần.
Cô Miu chốt buổi học bằng một câu trích dẫn tiếng Anh.
Lê Ánh Nhật (Miu)
The first impression isn’t always right. Sometimes, it hides the most beautiful truth.
Em mỉm cười vì thích câu này.
Nhìn sang bên cạnh, Huyền vẫn im lặng, như một khoảng trời chưa từng mở cửa.
Phương Mỹ Chi
“Mình mà không kéo nhỏ này ra khỏi vỏ ốc, chắc mình điên trước quá.”
Minrii (t/g)
Toi bị flop muốn ải chỉa luôn á😭😭😭😭
Minrii (t/g)
Buồn thật sự luôn á
Minrii (t/g)
Nếu bạn đọc tới đây, cho Chi và Pháo một bình luận và 1 tim nha💗
Download MangaToon APP on App Store and Google Play