Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[LyHanSara] Tình Bạn?

Chap 1

TRUYỆN CHỈ LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG CÓ THẬT!!!
NovelToon
Nhà cô
Trong một căn nhà không to lớn nhưng bên trong rất ấm cúng nhờ có sự nuông chiều và tình cảm của người ba dành cho con mình.
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Linh à //gõ cửa phòng cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Dạ ba vào đi cửa không khoá //đọc sách//
Cạch
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Ta muốn nói chuyện với con một tí
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
//đóng sách + nhìn ông// Sao hả ba?
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Chuyện là ta có một người bạn muốn đi làm ăn xa nhưng mà nhà đó có một cô con gái đang học ở đây nên nhờ gia đình mình cho con bé ở nhờ con à
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Dạ ba sao cũng được
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Nhà ba mà, con sao cũng được
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Ừm… vậy thì tốt quá
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Vậy ngày mai ta đưa con bé sang đây luôn
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Dạ //mở sách ra đọc tiếp//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Ừm… ta ra ngoài, con đọc sách đi
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Nhớ ngủ sớm đó
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Dạ ba ngủ ngon
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Ngủ ngon //đóng cửa//
Sáng hôm sau
Chẳng biết làm sao nhưng hôm nay cô dậy sớm lạ thường, vì là ngày chủ nhật, cô không đi học nên cô luôn ngủ nướng tận trưa
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Oh… con gái ta nay dậy sớm thế //trêu//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Con dậy sớm đón bạn ạ //cười//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Ừm… ta đi đón con bé
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Con ở nhà xem nấu vài món ngon đãi bạn
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Dạ ba //cười mỉm//
1 tiếng sau
Cạch
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
//mở cửa + bước vào//
Nguyễn Minh Huy
Nguyễn Minh Huy
//bước theo sau//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Linh! Ta giới thiệu với con đây là Han Sara con bé là con của bạn ta //đi vào pha nước//
Han Sara
Han Sara
Ờ… chào cậu
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Chào
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu bao tuổi ấy?
Han Sara
Han Sara
Ờm tôi 16
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ôi thế bằng //cười//
Han Sara
Han Sara
//đơ//
Han Sara
Han Sara
“Người gì mà cười đẹp vậy trời!!!”
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ơ… thế mai cậu chuyển về trường tôi học luôn à? //gãi đầu//
Han Sara
Han Sara
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Này! //quơ tay//
Han Sara
Han Sara
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
HAN SARA! //la lớn//
Han Sara
Han Sara
Ơ… hả…
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu làm gì mà người đơ ra thế? //khó hiểu//
Han Sara
Han Sara
Ờ… không có gì //đỏ mặt//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu sao thế? Bệnh à? //đặt tay lên trán nàng//
Han Sara
Han Sara
K-không có..
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
//cầm 2 ly nước đi ra// Hai đứa làm gì la lớn thế?
Han Sara
Han Sara
À dạ không gì đâu chú //cười trừ//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
À quên nữa
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Phòng con ở lầu 2 quẹo phải phòng thứ 2 kế phòng Linh ấy
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Linh!
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Dạ?
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Có gì giúp đỡ bạn //xoa đầu cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Đương nhiên rồi ba //cười//
Han Sara
Han Sara
“Lại cười”
Han Sara
Han Sara
“Bộ không biết mình cười đẹp lắm rồi hay sao mà cười mãi thế!”
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ờm… cậu đi theo tôi //đi trước//
Han Sara
Han Sara
À //đi sau cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Phòng của cậu //mở cửa phòng + xách đồ vào giúp nàng//
Han Sara
Han Sara
“Ga lăng, cộng 1 điểm” //cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cứ tự nhiên //cười mỉm + gãi đầu//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Tôi về phòng
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Có gì cứ gõ cửa phòng tôi //đóng cửa giúp nàng//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
//đọc sách//
Cốc cốc cốc
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Hửm? //đóng sách lại//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Vào đi cửa không khoá //ngước lên nhìn//
Han Sara
Han Sara
Aaaaa //sợ hãi//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Chuyện gì vậy? //nhìn nàng//
HẾT

Chap 2

Han Sara
Han Sara
C-có con gián ở phòng tôi… //núp sau lưng cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
À… //gãi đầu//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu làm tôi giật mình
Han Sara
Han Sara
T-tôi xin lỗi //cúi mặt//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Không sao //xoa đầu nàng//
Han Sara
Han Sara
//đỏ mặt//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Để tôi sang bắt nó cho cậu //đứng lên//
Han Sara
Han Sara
//níu góc áo cô// Cho tôi đi cùng được không…
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu sợ mà //nghiêng đầu nhìn nàng//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu ở phòng tôi đi, lát tôi bắt nó xong rồi cậu về //cười//
Han Sara
Han Sara
Ờ… ờm vậy phiền cậu
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Không phiền đâu, cậu ở đây nhé //sang phòng nàng//
Han Sara
Han Sara
“Thích đọc sách à?” //nhìn phòng cô//
Han Sara
Han Sara
“Phòng trang trí đơn giản nhỉ” //vừa nhìn vừa cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Xong rồi //đi vào//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu về phòng được rồi //nhìn nàng//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Có cần tôi trang trí phòng giúp cậu không? //cười//
Han Sara
Han Sara
Ờ-ờm vây giúp tôi một lát //đỏ mặt//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Được thôi //theo sau nàng//
Han Sara
Han Sara
Ay… //với lấy cuốn sách trên kệ cao//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Để tôi lấy giúp cậu //giơ tay lấy cuốn sách//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Của cậu //cười + đưa nàng//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu thích đọc sách nhỉ? //vừa dọn đồ vừa hỏi//
Han Sara
Han Sara
Có chút chút //xếp đồ vào tủ//
Sau 2 tiếng đồng hồ dọn đồ phụ nàng thì bây giờ cũng đã là 12 giờ trưa
Cô dọn đồ phụ nàng xong thì xuống bếp nấu ăn cho cả 3 người
Mọi người có thắc mắc rằng mẹ cô đâu không ạ?
Mẹ cô đã mất từ khi sinh ra cô. Do căn bệnh hiểm ác, trước khi sinh, bác sĩ đã hỏi ba cô rằng muốn giữ lại mẹ hay giữ lại con. Lúc đó… ông suy sụp lắm, ông rất thương vợ nhưng ông lại không muốn bỏ đứa con mang huyết thống của mình. Vợ nói ông phải giữ lại đứa bé, nhưng ông chần chừ bởi nếu giữ lại đứa bé thì vợ ông sẽ không còn nữa. Sau bao lần thuyết phục ông giữ lại đứa bé và dặn ông phải chăm sóc cho đứa bé thật tốt thì ông cũng đã chấp nhận, vì ông không muốn vợ mình buồn. Thế là vợ ông ra đi, ông phải chăm đứa bé đến tận bây giờ, ông thương cô lắm, không muốn ai làm tổn thương cô cả.
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
//đứng nấu ăn//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Ối chà //hít mũi//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Con gái ta nấu ăn thơm thế //cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Dạ ba kêu Sara xuống ăn giúp con ạ //bỏ đồ ăn ra dĩa//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Ừm //lên lầu//
Han Sara
Han Sara
//soạn sách vở//
Cốc cốc cốc
Han Sara
Han Sara
Dạ vào đi ạ
Cạch
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Sara ơi, con xuống ăn này, sáng giờ đi đường mệt rồi con //cười//
Han Sara
Han Sara
À dạ vâng đợi con lát con xuống ngay ạ //cười đáp ông//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Ừm //đóng cửa//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
//bưng đồ ăn ra bàn//
Han Sara
Han Sara
//xuống lầu//
Han Sara
Han Sara
Quào, thơm thế //hít//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
Vào đây ăn đi con, nay Linh nó nấu ngon lắm //cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu vào ăn đi //nhìn nàng//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Đồ ăn mới nấu xong còn nóng ngon lắm //kéo ghế cho nàng//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
//thu vào tầm mắt//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
“Bao năm nay nó có bao giờ kéo ghế cho tôi như thế đâu!”
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
“Đẻ đứa con có hiếu với gái phết” //ăn//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Mọi người ăn ngon miệng ạ //để chén cơm lên bàn cho nàng//
Han Sara
Han Sara
Cảm ơn //cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Không gì //nhìn nàng + cười//
Trần Hoàng Vũ
Trần Hoàng Vũ
“Nhông nhì!”
HẾT

Chap 3

Tối hôm đó
Sau khi cùng nhau ăn uống thì ai làm việc nấy
Cô thì gọt táo cho nàng ăn, còn nàng thì đang lướt mạng xã hội .Tuy nhiên ngay tối đó ba cô phải đi công tác xa nên chỉ còn 2 người ở nhà
Chuyện ba cô đi công tác xa không còn gì là xa lạ với cô nhưng nàng thì có
Han Sara
Han Sara
Ba cậu đi công tác xa sao? //thắc mắc//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ừm //gật đầu//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Tháng nào cũng đi 2 lần cả //cười trừ + bỏ táo ra dĩa ghim cho nàng ăn//
Han Sara
Han Sara
Đ-để tôi tự ăn được rồi //đỏ mặt//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
//nhìn thấy + mỉm cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Nhanh nào! Tôi mỏi tay đấy! //đút nàng//
Han Sara
Han Sara
Ưm… //ăn//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Táo ngọt không? //gọt miếng tiếp theo//
Han Sara
Han Sara
Ừm… ngọt lắm //giơ like + cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
“Cũng dễ thương”
Han Sara
Han Sara
Này! //kêu cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Hửm? //nhướng mày nhìn nàng//
Han Sara
Han Sara
Trong trường cậu học khối nào đấy? //nhìn cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Tôi học khối A
Han Sara
Han Sara
Ồ… tôi học khối C //hơi buồn//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
//cười// Không sao, có gì cậu cứ nhờ tôi giúp cậu, cậu không phải lo
Han Sara
Han Sara
Đ-được sao? //ngạc nhiên//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ừm… đương nhiên rồi //đút nàng miếng táo//
Phòng cô
Cốc cốc cốc
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Vào đi //làm bài tập//
Cạch
Han Sara
Han Sara
Ờm… Linh à… //khều cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Hửm? Sao thế? //nhìn nàng//
Ánh mắt này không bình thường, ánh mắt đấy là một sự ôn nhu, sự chiều chuộng, sự yêu mến của cô dành cho nàng
Có lẽ… ánh mắt ấy chỉ dành cho nàng thôi nhỉ?
Han Sara
Han Sara
Cậu có thể nói sơ cho tôi về trường của cậu được không? //ngại//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ờ được chứ, trước tiên, để đỡ mỏi chân, cậu hãy ngồi lên giường tôi đi đã //cười//
Han Sara
Han Sara
Cảm ơn cậu //sẵn sàng lắng nghe cô nói//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Trường tôi là một trường không bình thường như bao trường khác, bởi vì những vụ đánh nhau hay cãi nhau diễn ra khá thường xuyên làm cho học sinh nào cũng cảnh giác cả //kể//
Han Sara
Han Sara
//nghe cô kể cũng có phần sợ sệt//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
//nhìn thấy sắc mặt nàng// Nhưng không sao cả, tôi sẽ bảo vệ cậu, không ai có thể động tới cậu đâu //mỉm cười xoa đầu nàng//
Han Sara
Han Sara
Cảm ơn cậu nhiều //ngại//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Điều tôi nên làm mà //quay trở về bàn học//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Mà này! //kêu nàng//
Han Sara
Han Sara
Hả? //nhìn cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Han Sara là tên thật của cậu à? //vừa làm bài vừa hỏi nàng//
Han Sara
Han Sara
Ừm đúng rồi, tôi là người Hàn, tôi về Việt Nam từ năm 1 tuổi nên nói tiếng Việt khá rành đấy //đi lại bàn học cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ồ… có vẻ thú vị //làm bài//
Han Sara
Han Sara
Haha… nếu cậu muốn học tiếng Hàn tôi có thể chỉ cậu //cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Chắc sau này sẽ nhờ cậu rồi //cười + làm bài//
Han Sara
Han Sara
Cậu làm bài này trông có vẻ phức tạp nhỉ? //nhìn bài cô đang làm//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Bài này là bài cơ bản để đi thi quốc gia thôi //cười trừ//
Han Sara
Han Sara
Cậu giỏi thế cơ á!? //sốc//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Không hẳn //nhìn nàng//
Han Sara
Han Sara
Cậu mà không giỏi thì chắc tôi dưới đáy xã hội rồi //vẫn chưa hết sốc//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu khiêm tốn quá rồi //quay lại làm bài tiếp//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Thôi cũng trễ rồi, cậu về ngủ sớm đi, mai còn đi học sớm đấy //đứng dậy đi đến chỗ nàng//
Han Sara
Han Sara
Ừm… vậy cậu cũng thế //cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ngủ ngon //xoa đầu nàng//
Han Sara
Han Sara
Ngủ ngon //ngại + chạy về phòng//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
//nhìn theo nàng mà cô bất giác mỉm cười vì sự dễ thương này//
Phòng nàng
Han Sara
Han Sara
“Aaa tay cậu ta đẹp quá, lại còn mềm nữa” //lăn qua lăn lại//
Han Sara
Han Sara
“Sao cậu ta lại làm thế với mình chứ!”
Han Sara
Han Sara
“Ngại chết tôi rồi” //úp mặt vào gối//
Phòng cô
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
“Cậu ấy cũng dễ thương nhỉ”
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
“Tóc thơm phết” //ôm gối suy nghĩ//
Lúc này đang là 12 giờ đêm rồi
Cô nằm suy nghĩ một lát liền quyết định sang phòng nàng gõ cửa
Cốc cốc cốc
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Sara à //gõ cửa//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Cậu còn thức không đấy? //đứng đợi nàng trả lời//
Han Sara
Han Sara
Ờ tôi còn //mở cửa//
Han Sara
Han Sara
Sao tối rồi mà cậu chưa ngủ? //nhìn cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Tôi sợ chỗ lạ cậu không ngủ được nên qua xem cậu ngủ chưa thôi //gãi đầu//
Han Sara
Han Sara
Đúng thật là chỗ lạ khó ngủ… nhưng mà cũng ráng ngủ để mai đi học thôi //mỉm cười//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ờm… nếu không ngủ được thì cậu sang ngủ với tôi được không //ngại//
Han Sara
Han Sara
Hả? Cậu nói gì thế? //ngạc nhiên vì câu nói vừa rồi của cô//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Ờm… được không? //cúi mặt vì ngại//
Han Sara
Han Sara
Ờ ờm được //ngại//
Trần Thảo Linh (cô)
Trần Thảo Linh (cô)
Vậy đi thôi //về phòng//
Han Sara
Han Sara
//theo sau cô//
Sau khi về phòng cô, cô yêu cầu nàng lên giường nằm cùng cô vì ban đêm dưới nền sẽ lạnh nên dễ bị bệnh
Do ngủ chỗ lạ một phần cũng vì thiếu hơi người nên nàng mới khó ngủ
Cô quyết định cho nàng nằm phía trong, sát góc tường để tránh việc nàng lăn xuống đất, thêm việc đấy là chỗ khá ấm nên dễ ngủ
Cô nằm xuống cạnh nàng, đặt chiếc gối ôm dài ở giữa mình và nàng để tránh việc nàng thiếu đồ ôm ngủ
Sau đó cả hai dần chìm vào giấc ngủ một cách ngon lành
HẾT

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play